Vô Thường

Chương 760: Lui lại

Mạc Mặc

07/09/2013

Đã biết nhân số hiện tại ít hơn so với đối phương, đuổi tới liệu có thể làm gì?

Sắc mặt Chung Bố Sở tái mét, các cao thủ Huyết Vụ Thành cũng không tốt hơn là bao.

Một trận chiến này, vô luận là Chung gia hay Huyết Vụ Thành đều tổn thất thảm trọng. Nguyên bản tràn đầy tự tin, muốn lưu lại những người đánh lén này trong Chung Linh Cốc, cũng không biết là làm thế nào, đánh đi đánh lại cuối cùng bên mình lại là người rơi vào hoàn cảnh xấu, bị đối phương chém giết hai cao thủ, còn buộc hai người kia Ngọc Thạch Câu Phần, một trận chiến này rất mơ hồ, không ai rõ ràng đến tột cùng là vì sao.

Tổn thất của Chung gia tự nhiên không ít, cao thủ Thiên Giai tử thương chết hơn sáu mươi người, tổn thất này để cho trong lòng Chung Bố Sở chảy máu.

Nhìn trái phải một chút, một đám người không khỏi trở nên mê man.

- Vì sao thiếu nhiều người như vậy?

Chung Bố Sở vô cùng ngạc nhiên, đầu lĩnh của Huyết Vụ Thành cũng tràn đầy nghi hoặc.

Chung gia cộng thêm Huyết Vụ Thành, vốn có mười lăm Linh Giai, trong đó hai người Huyết Vụ Thành bị buộc phải tự bạo Ngọc thạch câu phần, hẳn là còn lại mười ba người mới đúng, thế nhưng hiện tại ở đây, dĩ nhiên chỉ còn mười người mà thôi! Còn ba người đi đâu rồi?

- Gia chủ, tìm được rồi!

Một người môn sinh Chung gia vội vàng cấp bách chạy tới, sắc mặt trắng bệch, thân hình lảo đảo.

- Chuyện gì?

Chung Bố Sở quát lên.

- Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, và một vị tiền bối Huyết Vụ Thành, bọn họ....

Môn sinh Chung gia này nhìn sắc mặt của Chung Bố Sở, nói đến một nửa liền không dám tiếp tục nói nữa.

- Bọn họ làm sao?

Chung Bố Sở gằn chầm chậm từng chữ một, thanh âm khiến người ta tim đập chân run.

- Đã chết!

Môn sinh Chung gia này cắn răng kể lại những gì mình đã phát hiện ra.

Thân thể Chung Bố Sở chấn động, ra tay đánh môn sinh Chung gia một chưởng, chưởng phong mạnh mẽ khiến môn sinh này phải lăn lộn mấy vòng, té trên mặt đất, vạn phần tủi thân.

- Chó mù mắt, bọn họ làm sao có thể chết được?

Chung Bố Sở tức giận toàn thân run bần bật, hai vị trưởng lão chính là cao thủ Linh Giai, trong lúc chiến đấu Chung Bố Sở rõ ràng còn nhìn thấy hai người bọn họ vẫn hoàn hảo, căn bản không bị thương, vì sao không đến nửa canh giờ sẽ chết rồi, đồng thời không hề có dấu hiệu? Lúc hai người Huyết Vụ Thành chết ở dưới mi mắt của mọi người, lúc đó vẫn không ai biết.

- Thực sự đã chết.

Môn sinh Chung gia ôm lấy hai má đỏ bừng bị chưởng phong đánh trúng, lúng túng nói.

- Ở nơi nào?

Người đầu lĩnh Huyết Vụ Thành trầm giọng hỏi.

- Ở gian nhà bên kia.

- Chung huynh, trước tiên đi vào đó xem sao.

Người đầu lĩnh Huyết Vụ Thành cũng hiểu được rất kỳ quái, sở dĩ hắn tự tin giữ chân những người đến ở lại Chung Linh Cốc, bởi vì sự tồn tại của cao thủ tinh thông Ám sát chi đạo kia, thế nhưng chiến đấu từ đầu tới đuôi, trừ thời gian ban đầu hắn đánh lén mấy lần không thành công, đến cuối cùng căn bản không thấy thân ảnh của hắn.

Dựa theo lý lẽ mà nói, hắn không thể không ra tay. Hiện tại vừa nghe môn sinh Chung gia báo cáo, trong lòng của hắn mơ hồ đã đoán được một ít.

Một đám người dưới sự dẫn dắt của môn sinh Chung gia đưa tin, đi vào một gian phòng, trong phòng ba bộ thi thể nằm trên mặt đất làm tất cả mọi người hít sâu một ngụm. Ba người này, rõ ràng là hai vị trưởng lão của Chung gia và cao thủ tinh thông ám sát của Huyết Vụ Thành. Mi mắt Chung Bố Sở híp chặt, thực sự hắn không nghĩ ra ba người như vậy, đến tột cùng là làm sao vô thanh vô tức bị người chém giết. Có thể giết chết ba người bọn họ mà không để lộ chút tin tức nào, rốt cuộc thực lực của đối phương cao bao nhiêu?



Đầu lĩnh Huyết Vụ Thành ngồi xổm xuống, kiểm tra thi thể ba người một lần, trầm giọng nói:

- Một vị trong đó bị một kiếm xuyên tim, một người khác trên người nhiều chỗ vết thương, xương cốt gãy rất nhiều, về phần Ảnh Tử, đan điền bị nghiền nát, bị người một kiếm đánh chết.

Ảnh Tử trong miệng hắn, chính là cao thủ tinh thông ám sát của Huyết Vụ Thành.

- Bị người đánh lén dẫn đến tử vong.

Đầu lĩnh Huyết Vụ Thành nói lên phán đoán của mình.

- Toàn bộ ba vị Linh Giai đều bị người khác đánh lén?

Chung Bố Sở hầu như không thể tin được vào tai mình, bọn họ là Linh Giai, không phải Thiên Giai, Địa Giai, vì sao dễ dàng như vậy bị đánh lén? Cảnh giác và phản ứng của bọn họ đâu rồi?

- Ảnh Tử vốn tinh thông Ám sát chi đạo, đối phương có thể đánh lén được hắn, thực lực của người này, sâu không lường được!

Giọng điệu của người đầu lĩnh Huyết Vụ Thành trở nên trầm trọng, giương mắt nhìn Chung Bố Sở nói:

- Chung huynh, những người tới lần này, trong đó có cao thủ Linh Giai trung phẩm?

Chung Bố Sở lắc đầu:

- Toàn bộ Linh Mạch Chi Địa, chỉ có hai Linh Giai trung phẩm, một người là Trang Chính Dương, một người là Bố Trường Hải, hai người bọn họ không có khả năng để lại gia tộc của mình để chạy tới đây. Đồng thời coi như bọn họ đã đến, cũng không thể vô thanh vô tức như vậy được.

- Vậy kỳ lạ rồi.

Người đầu lĩnh Huyết Vụ Thành cau mày:

- Có thể làm đến trình độ như thế này, chỉ có Linh Giai trung phẩm.

- Ta cũng hiểu được không thích hợp, Huyết Sát huynh, ta đợi cùng người chiến đấu ở bên ngoài, tất cả cao thủ Linh Giai đến đây đều không thiếu một người, căn bản không ai biến mất. Đến tột cùng là ai làm chuyện này?

Không chỉ không rõ là ai, ngay cả nhị trưởng lão, tam trưởng lão và Ảnh Tử vì sao tất cả đều chạy đến trong gian nhà này, cũng không thể suy luận ra.

Một đám người bàn bạc một lúc, chỉ có thể cho ra một kết quả, đó là bên cạnh có một người cao thủ siêu hạng ẩn núp, ở sau lưng đánh lén, giết ba người này, về phần cao thủ siêu hạng này đến tột cùng là ai, tất cả mọi người đều không rõ rồi.

Thế nhưng cao thủ siêu hạng vô hình vô ảnh này, lại để cho trong lòng mọi người nặng trịch. Có thể đánh lén chết ba Linh Giai, muốn đánh lén bọn họ chỉ sợ quá dễ dàng.

Huyết Sát Huyết Vụ Thành nói:

- Chung huynh không cần phải kinh hoảng, nếu Chung gia đã là một phần tử của Huyết Vụ Thành, huynh đệ Huyết Vụ Thành ta tự nhiên sẽ không để Chung gia có hại, bút sổ sách ngày hôm nay tạm thời ghi nhớ, đợi thời gian nữa nhất định đòi lại gấp đôi.

Nghe xong lời này, Chung Bố Sở mới yên lòng, cố ý hỏi thăm:

- Huyết Sát huynh, huynh đệ quý môn khi nào mới có thể đến đây? Ngươi cũng thấy thực lực những người đó rồi, lúc này mới chỉ là một nửa số lượng cao thủ của Linh Mạch Chi Địa, nếu bọn họ trở lại vài lần, chúng ta không có tiếp viện, thì chỉ có thể ngồi chờ chết.

Huyết Sát khẽ cười một tiếng, vỗ vỗ lên ngực Chung Bố Sở nói:

- Chung huynh, ngươi cứ yên tâm, chờ thêm mấy ngày, đợi các huynh đệ Huyết Vụ Thành vừa đến, xử lý chỗ Linh Mạch Chi Địa này liền dễ như trở bàn tay.

Đối phương không cho mình một đáp án chính xác, Chung Bố Sở cũng không thể tiếp tục truy vấn, chỉ có thể như vậy. Bi thương trong đầu, đi lo lắng hậu sự cho hai vị trưởng lão và môn sinh Chung gia chết trận.

Chung Bố Sở thương tiếc tổn thương của người trong nhà, nhưng người của Huyết Vụ Thành căn bản không thèm quan tâm, một người hai người tụ tập nhau lại uống rượu, phóng khoáng vô cùng, vị Huyết Sát kia còn bắt mấy nữ môn sinh Chung gia có tư sắc xuất chúng, trốn vào trong phòng xa hoa hưởng lạc....

Đám ô hợp, căn bản không có một điểm lực ngưng tụ và đồng tâm. Đây là Chung Bố Sở đánh giá cho đoàn người này của Huyết Vụ Thành, nếu không phải thực lực của mỗi người bọn họ cũng không sai, Chung Bố Sở khẳng định phải hối hận khi đầu nhập vào Huyết Vụ Thành, thế nhưng hiện tại hối hận cũng đã muộn, ngồi trên thuyền của kẻ trộm có thể nhảy xuống sao? Chung Bố Sở cũng chỉ có thể tùy ý để đoàn người này ngang ngược tại Chung gia, để nữ môn sinh có khuôn mặt đẹp hầu hạ bọn họ thỏa thích.

Lúc các cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc rời khỏi Chung Linh Cốc, lại một lần nữa về tới rừng khu rừng phong.

Phía sau không ai đuổi theo, để cho mọi người không khỏi thở dài một hơi, một trận chiến ngày hôm nay, đến mười bảy người không một người nào tử vong, ngược lại làm đối phương mất hai vị Linh Giai, kết quả này để tất cả mọi người cảm thấy thỏa mãn.



Đường Phong đánh chết ba Linh Giai, kỳ thực bọn họ không biết, tự nhiên Đường Phong cũng không nói ra.

Hai vị Linh Giai của Lý Gia và Trang gia thụ thương không nhẹ, tuy rằng tạm thời không có nguy hiểm về tính mạng, nhưng phải tìm một nơi yên tĩnh để bọn họ điều tức. Cự ly ở đây cách Đường gia bảo gần nhất, mọi người bàn bạc qua loa một chút, liền quyết định mang theo hai người thụ thương đi tới Đường gia bảo cứu trị, thái độ của đám người đối với Đường Phong đột nhiên chuyển biến rất nhiều.

Lúc đầu gặp Đường Phong bọn họ thấy hắn bất quá là một Thiên Giai trung phẩm, còn tưởng rằng là một trói buộc. Bất quá bởi vì không phải môn sinh của nhà mình nên cũng không quan tâm.

Thế nhưng hiện tại nhìn lại, Thiên Giai trung phẩm này tại Chung Linh Cốc không chỉ lông tóc không tổn hao một cọng, còn chém giết rất nhiều Thiên Giai, càng bởi vì có hắn nhắc nhở, rất nhiều người mới có thể kịp thời tránh khỏi Ảnh Tử ám hại.

Có thể nói nếu như không có Đường Phong, chí ít sẽ có ba vị Linh Giai bị thương nặng.

Đơn giản mà nói, tìm được đường sống trong chỗ chết, hễ là những người được Đường Phong nhắc nhở qua đều có cảm tình đối với hắn, một câu tiếp một câu Đường công tử, gọi đến so với người khác còn thân thiết.

Những người này đều là thế hệ tiền bối trong các đại gia tộc, thu được cảm kích của bọn hắn, chẳng khác nào thu được hảo cảm của các gia tộc này. Nói cách khác, nếu ngày sau Đường Phong đi lại trong Linh Mạch Chi Địa, đi tới nơi nào đều có người nhiệt tình chiêu đãi.

Đường Phong cũng không cố kỵ bối phận của mình và những người này, dọc đường đi nói năng khéo léo, không chút nào bởi vì công lao của mình mà kiêu căng, để những lão gia này đối với hắn khen ngợi không dứt.

Sau khi đám người đến Đường gia, Đường gia đương nhiên nhiệt tình chiêu đãi, còn hai vị cao thủ Linh giai bị thương cũng được sắp xếp vào trong mật thất, dùng thuốc chữa thương.

Đường Ngạo, Đường Duệ mặc dù đang bệnh nhẹ, nhưng vẫn ra mặt chào hỏi các vị cao thủ.

Những cao thủ kia khen ngợi Đường Phong không dứt miệng, hai vị gia chủ nghe thấy vô cùng tự hào, thương thế lập tức cũng tốt hơn rất nhiều.

Cao thủ Linh giai của các đại gia tộc cùng tập trung một chỗ là chuyện không hề dễ dàng, bình thường những cao thủ này hoặc là bận rộn xử lý sự vụ của gia tộc mình, hoặc là bận rộn tu luyện, căn bản không thể tụ tập lại một chỗ. Hiện tại nhân cơ hội này, mọi người cũng muốn thương nghị một phen sau này nên chống lại Huyết Vụ Thành như thế nào.

Nghị sự lần này là chuyện của lão tiền bối, ngay cả Đường Đỉnh Thiên cũng không có tư cách tham gia, chứ đừng nói đến vãn bối như Đường Phong.

Sau khi cùng cao thủ các gia tộc trở lại Đường Gia Bảo, Đường Phong liền dẫn theo Tiếu thúc, Đoạn thúc đến Thính Tuyền Cư, kể lại chuyện xảy ra trong hành động lần này cho Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, hai người nghe xong cũng vui vẻ vô cùng.

- Nửa tháng sau, Huyết Vụ Thành sẽ có rất nhiều cao thủ tiến vào đây.

Câu nói này của Đường Phong lại khiến tâm tình đang vui vẻ của mọi người chìm xuống.

- Phong thiếu làm sao ngươi biết?

Tiếu thúc nghi hoặc hỏi thăm, trận chiến hôm nay đã khiến hắn biết phàm đã là cao thủ đạt đến cấp bậc Linh giai đều không dễ đối phó như vậy, Huyết Vụ Thành chỉ có mười người, cộng thêm năm người của Chung gia, nhưng thiếu chút nữa lại khiến một đám người chịu tổn thất nặng nề, nếu có thêm một đám nữa, vậy hậu quả sẽ rất khó lường.

- Ngươi quên ta có thể dò xét trí nhớ của người chết hay sao?

Đường Phong liếc nhìn hắn.

Tiếu thúc bừng tỉnh đại ngộ.

Lần này sở dĩ Đường Phong chủ động xin tới Chung Linh cốc giết giặc, lại mạo hiểm xếp đặt cao thủ của Huyết Vụ Thành, chính là vì chứng minh phỏng đoán trong lòng mình.

Vài ngày trước khi hắn đến Linh Mạch Chi Địa, chỗ cửa vào có một đám đệ tử Thiên giai của Chung gia đang chờ đợi, xem dáng vẻ của bọn chúng phảng phất như đang chờ người nào đó, nhưng Tiếu thúc ra tay quá ác, làm cho Đường Phong không cách nào cô đọng âm hồn chúng, cho nên cũng không biết bọn chúng đang đợi ai.

Nhưng nếu Chung gia đã cấu kết với Huyết Vụ Thành, Đường Phong suy đoán có lẽ bọn chúng đang đợi cứu viện của Huyết Vụ Thành. Lúc này đi giết chết Ảnh Tử, cô đọng ra âm hồn của hắn, sau khi dò xét ký ức của hắn, cuối cùng xác nhận phỏng đoán của mình.

Đám đệ tử Chung gia đó quả thực đang đợi cứu viện của Huyết Vụ Thành, hơn nữa nhân số còn không ít! Chỉ riêng Cao thủ Linh giai đã có bốn mươi người, Thiên giai vô số kể. Đừng tưởng rằng Huyết Vụ Thành chỉ có Cao thủ Linh giai, thế lực nào cũng có đệ tử cơ sở của mình, nếu không mấy chục năm trôi qua, tầng cao thủ nhất định sẽ xuất hiện đứt gãy, mà lần này Huyết Vụ Thành vì Linh Mạch Chi Địa, đã xuất động mấy chục Linh giai, tựa hồ có thể nói chiếm một nửa số lượng Linh giai của toàn bộ Huyết Vụ Thành.

- Bốn mươi Linh giai…

Đường Đỉnh Thiên nghe thấy lại càng hoảng sợ.

- Cộng thêm mười tên đến trước đó và mấy tên của Chung gia, số lượng Linh giai của bọn chúng nhiều hơn Linh Mạch Chi Địa một chút.

Âu Dương Vũ ở bên cạnh thản nhiên nói:

- Trong đó đại khái sẽ có ba Linh giai trung phẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook