Chương 1088: Định Hải (1)
Duệ Quang
08/06/2022
Đây là một đảo nhỏ bình thường trong biển được gọi là Xiêm Tiều, thân đảo dài mảnh mới hai, ba dặm, nhìn từ xa hòn đảo như bộ đồ nổi trên mặt biển.
Định Hải có ngàn vạn hòn đảo lớn nhỏ, đảo nhỏ như Xiêm Tiều càng nhiều không đếm xuể, đa số là đảo hoang không ai ở lại. Nhưng lúc này có hai bóng người trên hòn đảo nhỏ không chút bắt mắt.
Hai người là tu sĩ Luyện Khí mặc áo xanh, họ bận rộn trên bờ cát phẳng.
Hai người khoảng hai, ba mươi tuổi, người thân hình hơi cao được gọi là sư huynh, tu vi Luyện Khí bát trọng. Người vóc dáng hơi gầy là sư đệ, tu vi hơi thấp, là Luyện Khí lục trọng.
Sư đệ nhặt ít cành khô trên đảo, đốt đống lửa nhỏ trên bờ cát. Sư đệ không quên lấy ra một ít chai lọ đựng dầu muối đặt một bên, xắn tay áo bày tư thế. Sư huynh thì đứng ở ven biển, tùy tay ném thứ như sợi dây xuống nước móc mấy con cá biển lên.
Chốc lát sau, mùi cá nướng theo gió biển bay xa.
Sư đệ ăn cá nướng, huyên thuyên nói:
- Ném huynh đệ chúng ta trên đảo hoang này, các trưởng bối sư môn thật nhẫn tâm. Chậc chậc, may mà chúng ta có tài đánh cá, thời gian này sống cũng nhàn nhã. Sư huynh ăn thử con cá này xem mùi vị thế nào.
Sư huynh lấy ra vò rượu, đung đưa nó, làm sư đệ mắt sáng rực.
Sư huynh cười đắc ý nói:
- May mắn lần trước về nhà ta mua mấy vò rượu mang theo, ha ha!
Sư đệ nhanh tay lấy cái chén gốm ra khỏi túi Càn Khôn, duỗi qua xin uống ké:
- He he, ta biết ngay đi theo sư huynh sẽ không chịu thiệt. Nào nào, đổ đầy chén nào.
Sư huynh có chút bất mãn nói:
- Trên người của ngươi toàn mang theo mấy thứ nồi chảo.
Sư huynh càu nhàu nhưng vẫn đổ chén rượu cho sư đệ.
Sư đệ bưng chén ngon lành uống một hớp, cười nói:
- Tục ngữ có nói ven biển ăn biển, gần núi ăn núi. Chúng ta ở lâu trên biển thì sao có thể làm khổ bản thân? Không nhờ sư đệ luôn mang theo mấy thứ này bên mình thì cá nướng trong miệng sư huynh đã không ngon thế này.
Sư đệ chỉ mấy cái bình nhỏ dưới đất, phân trần:
- Đây là muối biển đặc chế trên Bích Dao đảo, có mùi và linh khí của Dao Thảo. Đây là tinh dầu trộn từ Bích Hào và Thủy Chi Nhất, khi nướng cá nhỏ một, hai giọt là . . . chậc chậc.
Nghe sư đệ giới thiệu, sư huynh cảm thấy mùi vị cá nướng đúng là ngon.
Sư huynh buông vò rượu, cười nói:
- Ta ra biển bắt thêm vài con cá.
Sư đệ gật đầu lia, thừa dịp cầm vò rượu lên, lại rót đầy bát cho mình, cười toe toét.
Sư huynh đi mấy bước đến ven biển, ném ra cọng dây thừng mảnh nhỏ, một trượng, hai trượng . . . năm trượng, dây thừng như giao long chui xuống biển mất hút. Trong thần thức của sư huynh thấy hơn mười con cá biển bị dây thường xâu thành chuỗi, gã vui vẻ cười ngoắc tay, chợt thấy sóng biển dịu êm tách làm đôi, một bóng người đạp sóng đến.
Thấy cảnh tượng khác lạ, sư huynh ngạc nhiên xoe tròn mắt, liên tục lùi hai bước.
Sư đệ uống rượu cũng rất bất ngờ, chợt nghĩ đến điều gì, vội ném chén rượu, tay cầm một miếng ngọc phù. Sư đệ chưa kịp sử dụng ngọc phù chợt cảm giác cả người cứng ngắc, tay chân không thể động đậy, truyền âm phù bay khỏi tay. Sư đệ hoảng sợ nhìn lại, một người trẻ tuổi mặc áo xám đã đến gần, tay xách xâu cá biển. Sư huynh sợ hãi mặt không còn chút máu, nhưng đứng im không nhúc nhích bàn chân, hiển nhiên bị người khống chế.
Người lạ nhìn thoáng qua truyền âm phù rồi tùy tay bóp nát, lẩm bẩm:
- Tu sĩ Huyền Thiên môn đến xâm phạm, nhanh chóng cứu viện?
Người lạ nhìn hai sư huynh đệ, hỏi:
- Sao ngươi biết ta là người của Huyền Thiên môn?
Người lạ lại nhìn cá nướng đặt trên đống lửa, khen:
- Thơm quá.
Không thấy người ta ra tay mà mình đã không có sức đánh lại, uy thế cường đại khiến người không thể chống cự, hai sư huynh đệ liếc nhau, biết đã gặp cao nhân.
Sư đệ đầu óc nhanh nhạy vội ra tiếng cầu xin:
- Đã mạo phạm tiền bối, xin tha mạng!
Bất đắc dĩ gã ngồi trên mặt đất không nhúc nhích được, chỉ có thể liên tục gật đầu, làm vẻ mặt tội nghiệp.
Sư huynh dè dặt nói:
- Hai người vãn bối là đệ tử của Định Hải tông, nhận sư môn sai phái đóng giữ ở đây, xin tiền bối người lớn rộng lượng . . .
Người trẻ tuổi áo xám đánh giá hai sư huynh đệ, khóe môi cong lên, mắt lóe tia sáng liếc bốn phía.
Chốc lát sau người trẻ tuổi xoay người lại, ống tay áo phất nhẹ, ném cá biển xuống cạnh đống lửa, nói với đệ tử Luyện Khí thân thể hơi gầy:
- Tay nghề nướng cá khá giỏi, nướng tiếp đi.
Định Hải có ngàn vạn hòn đảo lớn nhỏ, đảo nhỏ như Xiêm Tiều càng nhiều không đếm xuể, đa số là đảo hoang không ai ở lại. Nhưng lúc này có hai bóng người trên hòn đảo nhỏ không chút bắt mắt.
Hai người là tu sĩ Luyện Khí mặc áo xanh, họ bận rộn trên bờ cát phẳng.
Hai người khoảng hai, ba mươi tuổi, người thân hình hơi cao được gọi là sư huynh, tu vi Luyện Khí bát trọng. Người vóc dáng hơi gầy là sư đệ, tu vi hơi thấp, là Luyện Khí lục trọng.
Sư đệ nhặt ít cành khô trên đảo, đốt đống lửa nhỏ trên bờ cát. Sư đệ không quên lấy ra một ít chai lọ đựng dầu muối đặt một bên, xắn tay áo bày tư thế. Sư huynh thì đứng ở ven biển, tùy tay ném thứ như sợi dây xuống nước móc mấy con cá biển lên.
Chốc lát sau, mùi cá nướng theo gió biển bay xa.
Sư đệ ăn cá nướng, huyên thuyên nói:
- Ném huynh đệ chúng ta trên đảo hoang này, các trưởng bối sư môn thật nhẫn tâm. Chậc chậc, may mà chúng ta có tài đánh cá, thời gian này sống cũng nhàn nhã. Sư huynh ăn thử con cá này xem mùi vị thế nào.
Sư huynh lấy ra vò rượu, đung đưa nó, làm sư đệ mắt sáng rực.
Sư huynh cười đắc ý nói:
- May mắn lần trước về nhà ta mua mấy vò rượu mang theo, ha ha!
Sư đệ nhanh tay lấy cái chén gốm ra khỏi túi Càn Khôn, duỗi qua xin uống ké:
- He he, ta biết ngay đi theo sư huynh sẽ không chịu thiệt. Nào nào, đổ đầy chén nào.
Sư huynh có chút bất mãn nói:
- Trên người của ngươi toàn mang theo mấy thứ nồi chảo.
Sư huynh càu nhàu nhưng vẫn đổ chén rượu cho sư đệ.
Sư đệ bưng chén ngon lành uống một hớp, cười nói:
- Tục ngữ có nói ven biển ăn biển, gần núi ăn núi. Chúng ta ở lâu trên biển thì sao có thể làm khổ bản thân? Không nhờ sư đệ luôn mang theo mấy thứ này bên mình thì cá nướng trong miệng sư huynh đã không ngon thế này.
Sư đệ chỉ mấy cái bình nhỏ dưới đất, phân trần:
- Đây là muối biển đặc chế trên Bích Dao đảo, có mùi và linh khí của Dao Thảo. Đây là tinh dầu trộn từ Bích Hào và Thủy Chi Nhất, khi nướng cá nhỏ một, hai giọt là . . . chậc chậc.
Nghe sư đệ giới thiệu, sư huynh cảm thấy mùi vị cá nướng đúng là ngon.
Sư huynh buông vò rượu, cười nói:
- Ta ra biển bắt thêm vài con cá.
Sư đệ gật đầu lia, thừa dịp cầm vò rượu lên, lại rót đầy bát cho mình, cười toe toét.
Sư huynh đi mấy bước đến ven biển, ném ra cọng dây thừng mảnh nhỏ, một trượng, hai trượng . . . năm trượng, dây thừng như giao long chui xuống biển mất hút. Trong thần thức của sư huynh thấy hơn mười con cá biển bị dây thường xâu thành chuỗi, gã vui vẻ cười ngoắc tay, chợt thấy sóng biển dịu êm tách làm đôi, một bóng người đạp sóng đến.
Thấy cảnh tượng khác lạ, sư huynh ngạc nhiên xoe tròn mắt, liên tục lùi hai bước.
Sư đệ uống rượu cũng rất bất ngờ, chợt nghĩ đến điều gì, vội ném chén rượu, tay cầm một miếng ngọc phù. Sư đệ chưa kịp sử dụng ngọc phù chợt cảm giác cả người cứng ngắc, tay chân không thể động đậy, truyền âm phù bay khỏi tay. Sư đệ hoảng sợ nhìn lại, một người trẻ tuổi mặc áo xám đã đến gần, tay xách xâu cá biển. Sư huynh sợ hãi mặt không còn chút máu, nhưng đứng im không nhúc nhích bàn chân, hiển nhiên bị người khống chế.
Người lạ nhìn thoáng qua truyền âm phù rồi tùy tay bóp nát, lẩm bẩm:
- Tu sĩ Huyền Thiên môn đến xâm phạm, nhanh chóng cứu viện?
Người lạ nhìn hai sư huynh đệ, hỏi:
- Sao ngươi biết ta là người của Huyền Thiên môn?
Người lạ lại nhìn cá nướng đặt trên đống lửa, khen:
- Thơm quá.
Không thấy người ta ra tay mà mình đã không có sức đánh lại, uy thế cường đại khiến người không thể chống cự, hai sư huynh đệ liếc nhau, biết đã gặp cao nhân.
Sư đệ đầu óc nhanh nhạy vội ra tiếng cầu xin:
- Đã mạo phạm tiền bối, xin tha mạng!
Bất đắc dĩ gã ngồi trên mặt đất không nhúc nhích được, chỉ có thể liên tục gật đầu, làm vẻ mặt tội nghiệp.
Sư huynh dè dặt nói:
- Hai người vãn bối là đệ tử của Định Hải tông, nhận sư môn sai phái đóng giữ ở đây, xin tiền bối người lớn rộng lượng . . .
Người trẻ tuổi áo xám đánh giá hai sư huynh đệ, khóe môi cong lên, mắt lóe tia sáng liếc bốn phía.
Chốc lát sau người trẻ tuổi xoay người lại, ống tay áo phất nhẹ, ném cá biển xuống cạnh đống lửa, nói với đệ tử Luyện Khí thân thể hơi gầy:
- Tay nghề nướng cá khá giỏi, nướng tiếp đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.