Chương 2300: Lùi một bước để đánh trả đối phương. (1)
Duệ Quang
22/01/2023
Bận rộn nhiều năm như vậy, lại dùng biết bao nhiêu mạng người, mắt thấy huyết sát sắp thành công lại bị người khác cứng rắn cướp giật, cuối cùng trở thành công dã tràng. Đừng nói là không cách nào ăn nói với Tôn chủ, mặt mũi của bảy vị cao thủ Động Thiên ở đây để chỗ nào?
Đám người Tam Thủy cùng Nguyên Tín Tử tức giận, đã không nói được, cả đám đều bộ lộ bộ mặt hung ác.
Huyền Ngọc Tử cùng Nhĩ Huyện đã không theo kịp tình hình biến hóa, chỉ có thể trốn ở trong góc phòng không dám lên tiếng.
Cách hai người này không xa còn có một nữ tử. Nàng cũng vô cùng kinh ngạc! Chỉ một mình lại dám đối chọi với bảy vị tiền bối cảnh giới Động Thiên, điên rồi, đúng là điên rồi! Nhìn quanh Bát Hoang ai có can đảm thử…
Ngực Minh Cơ phập phồng, nghiến răng nghiến lợi, vô cùng oán hận, đưa tay đánh ra một luồng ánh sáng màu đen. Nhìn tư thế của hắn chính là muốn liên thủ với đám người Tam Thủy đối phó Lâm Nhất. Nhưng vẫn không cam lòng, lạnh giọng quát lên:
- Lâm đạo hữu! Là ngươi bất nhân trước, đừng trách ta bất nghĩa. Giao ra huyết sát thì thôi, nếu không sẽ như nước với lửa…
Trên mười trượng huyết đàm, bộ dạng Lâm Nhất vẫn thong dong tự nhiên. Có được phải có mất, cái giá phải trả hôm nay chắc chắn không hề rẻ. Mà huyết sát không chỉ được dùng để đề thăng tu vi, còn có thể giúp tu sĩ bước vào cảnh giới La Thiên, tuyệt không thể dễ dàng bỏ qua! Hơn nữa, cho dù không trêu chọc thị phi nhưng cũng không kiêng kị bất kỳ áp chế nào. Dám dùng mạng Lâm mỗ ngưng luyện huyết sát, thật là buồn cười!
Ánh mắt Lâm Nhất ngạo nghễ, tay áo không gió tự bay, giữa mi tâm bỗng nhiên lóe lên ấn ký hắc sắc, đột nhiên vừa thấy giống như nhiều hơn một con mắt, thật là quỷ dị! Hơn thế chỉ trong chớp mắt uy thế trên đó liền biến đổi, sát khí nồng đậm phóng ra, ma khí dày đặc sôi trào trên huyết đàm bỗng nhiên đại thịnh, xoay quanh thẳng lên trời, trong nháy mắt hòa làm một thể với hắn, thành một sát khí khó lường càn quét bốn phương!
Thấy thế mọi người đều ngẩn ra.
Huyết đàm dường như thiết lập vì hắn, khí cơ hợp thành một khối. Tuy rằng ngưng luyện huyết sát thu nạp trong đó bảy thành sức lực, còn sót lại máu huyết tu vi của mấy ngàn người, nhưng nếu chỉ dùng cho một người, có thể nghĩ ra được sự cường đại trong đó! Mà tất cả này có thể nhờ vào một thân ma tu tinh thuần mà trọn vẹn của hắn…
Lâm Nhất độc thủ huyết đàm, lĩnh hội trong đó không cần nói cũng có thể tự hiểu, trong lòng tăng thêm vài phần lo lắng. Hắn thấy Minh Cơ nói lời đe dọa, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói:
- Đầu tiên là khó giữ được tính mạng, sau đó lại có người có ý định bất lương vẽ đường cho hươu chạy. Ta từng nói qua, cần lùi một bước để đánh trả đối phương….
Trong giọng nói có chút chỉ điểm, nghiêm túc nói:
- Một cừu gia không ít, mười cừu gia cũng không nhiều. Người muốn là địch với Lâm mỗ, phóng ngựa cũng đủ!
Từ lúc chào đời tới nay, cho tới bây giờ, nếu có chuyện xui xẻo đều là tránh không được. Đã vậy, cho dù trời sập xuống thì thế nào? Cùng lắm thì dùng một đôi thiết quyền đánh, hai vai gánh đỡ.
Khí thế Minh Cơ cứng lại, khẽ chần chừ. Người nọ sao lại biết dụng ý của mình? Mà đây là là một cao thủ Ma tu can đảm kinh người, khí khái bất phàm, vô cùng hiếm thấy, dễ dàng nắm huyết đàm trong tay, am hiểu ma sát âm hỏa, cho dù là truyền môn Ma Hoàng cũng không thể hơn là bao! Hắn rốt cục có lai lịch thế nào…
Tam Thủy sớm đã không kiên nhẫn, lớn tiếng quát lên:
- Cho dù ngươi có huyết sát trong tay, không trốn khỏi bí cảnh lục hợp cũng uổng công! Còn không chém đầu thì đợi tới bao giờ…
Hắn giơ cao một ngón tay, vòng sắt trên đỉnh đầu lại bay lên, lập tức hóa thành một cơn bão đen đánh thẳng về phía Lâm Nhất.
Cùng lúc đó đám người Nguyên Tín Tử cũng lần lượt xuất thủ. Sáu luồng kiếm quang nhanh như chớp, mang theo uy thế cường đại mà bén nhọn cùng tiến về một chỗ.
Tuy Minh Cơ đã nói trước nhưng vẫn do dự không quyết. Hắn không nhân cơ hội làm khó dễ mà lui về phía sau một bước, yên lặng theo dõi diễn biến…
Bảy vị cao nhân Động Thiên hợp lực đánh một kích, uy lực khó có thể tưởng tượng.
Sấm gió chợt nổi lên trong sơn động!
Lâm Nhất sớm đã có để phòng, trong nháy mắt khi đối phương động thủ, hắn bỗng nhiên huy động hai tay áo, từng luồng Thiên Sát thần lôi phá không mà xuống…
- Ầm, ầm, ầm ——
Chỉ trong nháy mắt, sấm chớp vang trời, bốn phía nhất thời bị chôn vùi trong lôi hỏa. Chỉ thấy Ma Sát âm hỏa biến thành Hắc Long giống như gặp phải khắc tinh thiên địa, trong phút chốc liền tan vỡ. Tuy rằng thế tới kiếm quang của đám người Nguyên Tín Tử hung mãnh nhưng cũng bị đè ép.
Đám người Tam Thủy cùng Nguyên Tín Tử tức giận, đã không nói được, cả đám đều bộ lộ bộ mặt hung ác.
Huyền Ngọc Tử cùng Nhĩ Huyện đã không theo kịp tình hình biến hóa, chỉ có thể trốn ở trong góc phòng không dám lên tiếng.
Cách hai người này không xa còn có một nữ tử. Nàng cũng vô cùng kinh ngạc! Chỉ một mình lại dám đối chọi với bảy vị tiền bối cảnh giới Động Thiên, điên rồi, đúng là điên rồi! Nhìn quanh Bát Hoang ai có can đảm thử…
Ngực Minh Cơ phập phồng, nghiến răng nghiến lợi, vô cùng oán hận, đưa tay đánh ra một luồng ánh sáng màu đen. Nhìn tư thế của hắn chính là muốn liên thủ với đám người Tam Thủy đối phó Lâm Nhất. Nhưng vẫn không cam lòng, lạnh giọng quát lên:
- Lâm đạo hữu! Là ngươi bất nhân trước, đừng trách ta bất nghĩa. Giao ra huyết sát thì thôi, nếu không sẽ như nước với lửa…
Trên mười trượng huyết đàm, bộ dạng Lâm Nhất vẫn thong dong tự nhiên. Có được phải có mất, cái giá phải trả hôm nay chắc chắn không hề rẻ. Mà huyết sát không chỉ được dùng để đề thăng tu vi, còn có thể giúp tu sĩ bước vào cảnh giới La Thiên, tuyệt không thể dễ dàng bỏ qua! Hơn nữa, cho dù không trêu chọc thị phi nhưng cũng không kiêng kị bất kỳ áp chế nào. Dám dùng mạng Lâm mỗ ngưng luyện huyết sát, thật là buồn cười!
Ánh mắt Lâm Nhất ngạo nghễ, tay áo không gió tự bay, giữa mi tâm bỗng nhiên lóe lên ấn ký hắc sắc, đột nhiên vừa thấy giống như nhiều hơn một con mắt, thật là quỷ dị! Hơn thế chỉ trong chớp mắt uy thế trên đó liền biến đổi, sát khí nồng đậm phóng ra, ma khí dày đặc sôi trào trên huyết đàm bỗng nhiên đại thịnh, xoay quanh thẳng lên trời, trong nháy mắt hòa làm một thể với hắn, thành một sát khí khó lường càn quét bốn phương!
Thấy thế mọi người đều ngẩn ra.
Huyết đàm dường như thiết lập vì hắn, khí cơ hợp thành một khối. Tuy rằng ngưng luyện huyết sát thu nạp trong đó bảy thành sức lực, còn sót lại máu huyết tu vi của mấy ngàn người, nhưng nếu chỉ dùng cho một người, có thể nghĩ ra được sự cường đại trong đó! Mà tất cả này có thể nhờ vào một thân ma tu tinh thuần mà trọn vẹn của hắn…
Lâm Nhất độc thủ huyết đàm, lĩnh hội trong đó không cần nói cũng có thể tự hiểu, trong lòng tăng thêm vài phần lo lắng. Hắn thấy Minh Cơ nói lời đe dọa, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói:
- Đầu tiên là khó giữ được tính mạng, sau đó lại có người có ý định bất lương vẽ đường cho hươu chạy. Ta từng nói qua, cần lùi một bước để đánh trả đối phương….
Trong giọng nói có chút chỉ điểm, nghiêm túc nói:
- Một cừu gia không ít, mười cừu gia cũng không nhiều. Người muốn là địch với Lâm mỗ, phóng ngựa cũng đủ!
Từ lúc chào đời tới nay, cho tới bây giờ, nếu có chuyện xui xẻo đều là tránh không được. Đã vậy, cho dù trời sập xuống thì thế nào? Cùng lắm thì dùng một đôi thiết quyền đánh, hai vai gánh đỡ.
Khí thế Minh Cơ cứng lại, khẽ chần chừ. Người nọ sao lại biết dụng ý của mình? Mà đây là là một cao thủ Ma tu can đảm kinh người, khí khái bất phàm, vô cùng hiếm thấy, dễ dàng nắm huyết đàm trong tay, am hiểu ma sát âm hỏa, cho dù là truyền môn Ma Hoàng cũng không thể hơn là bao! Hắn rốt cục có lai lịch thế nào…
Tam Thủy sớm đã không kiên nhẫn, lớn tiếng quát lên:
- Cho dù ngươi có huyết sát trong tay, không trốn khỏi bí cảnh lục hợp cũng uổng công! Còn không chém đầu thì đợi tới bao giờ…
Hắn giơ cao một ngón tay, vòng sắt trên đỉnh đầu lại bay lên, lập tức hóa thành một cơn bão đen đánh thẳng về phía Lâm Nhất.
Cùng lúc đó đám người Nguyên Tín Tử cũng lần lượt xuất thủ. Sáu luồng kiếm quang nhanh như chớp, mang theo uy thế cường đại mà bén nhọn cùng tiến về một chỗ.
Tuy Minh Cơ đã nói trước nhưng vẫn do dự không quyết. Hắn không nhân cơ hội làm khó dễ mà lui về phía sau một bước, yên lặng theo dõi diễn biến…
Bảy vị cao nhân Động Thiên hợp lực đánh một kích, uy lực khó có thể tưởng tượng.
Sấm gió chợt nổi lên trong sơn động!
Lâm Nhất sớm đã có để phòng, trong nháy mắt khi đối phương động thủ, hắn bỗng nhiên huy động hai tay áo, từng luồng Thiên Sát thần lôi phá không mà xuống…
- Ầm, ầm, ầm ——
Chỉ trong nháy mắt, sấm chớp vang trời, bốn phía nhất thời bị chôn vùi trong lôi hỏa. Chỉ thấy Ma Sát âm hỏa biến thành Hắc Long giống như gặp phải khắc tinh thiên địa, trong phút chốc liền tan vỡ. Tuy rằng thế tới kiếm quang của đám người Nguyên Tín Tử hung mãnh nhưng cũng bị đè ép.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.