Chương 1930: Vận số đã định (1)
Duệ Quang
25/08/2022
- Âm dương từ đâu đến? Nguyên khí chưa phân, hỗn độn làm một. Tĩnh cực sinh động, động cực sinh tĩnh. Vô cực thái cực, nhất động nhất tĩnh, âm dương rõ ràng...
Lão Long đặt mông ngồi ở trên chiếu, nói tiếp:
- Nơi tối tăm thế này, đầy thuần chất và chưa phân khí, giống như một hỗn độn mới bắt đầu...
Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của người nào đó, lão vẫy tay một cái, lại nói:
- Ta không phải tu sĩ, sao hiểu được những đạo này? Tất cả đều là nghe được thôi, ha ha...
Lâm Nhất không nói gì, cười quan sát bản tôn nguyên thần của lão Long trước mắt. Đối phương mặt như núi đá, phong cách cổ xưa mạnh mẽ; hai mắt đỏ với thần uy ép người; râu rậm từng sợi vàng óng ánh, khá lộ vẻ bất phàm. Áo bào màu vàng do pháp lực biến thành, còn mơ hồ chớp động gợn sóng ánh sáng. Lão tùy tiện ngồi ngay ngắn, nhưng vẻ nghiêm trọng cùng năm tháng tang thương vẫn lộ rõ, khí thế hồn hùng...
- Dùng ánh mắt như vậy nhìn ta làm gì? Không có ý tốt...
Lão Long khoát tay, lại cười vui vẻ nói:
- Muội tử của ta nói không sai, huynh trưởng của nàng thực sự uy vũ...
Nam nhân đều thích được nữ tử xinh đẹp khen ngợi! Nhưng vị này không phải người bình thường, lão là lão Long đấy! Lâm Nhất nhún vai, có chút tò mò hỏi:
- Ngươi họ Thần tên Ngao?
- Ta phải họ gì, tên gì? Đại Long, Nhị Long à...
Lão Long gãi chòm râu, không đáp mà hỏi ngược, tròng mắt còn trợn to.
- Ta thật sự nghĩ rằng ngươi là họ Long...
Lâm Nhất cười nhạt, nói:
- Quen biết mấy trăm năm, cuối cùng cũng biết tục danh của ngươi! Sau này xưng hô thế nào? Giống như Trần Tử, gọi ngươi một tiếng huynh trưởng, hay là tiền bối...
- Tất cả xưng hô đều không được, chúng ta gọi thẳng tên là được rồi...
Lão Long chợt giơ tay, nụ cười trên mặt cũng biến mất. Trong chốc lát, lão nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất và liên tục lắc đầu, bất mãn nói:
- Tiểu tử ngươi chính là lắm đầu óc, trăm năm không gặp vẫn như cũ, kém xa người đơn giản sảng khoái như Trần Tử cùng Xuất Vân Tử!
Khóe miệng Lâm Nhất nhếch lên, âm thầm lắc đầu. Có một số việc nhìn như số mệnh đã định, cuối cùng là ý trời hay vì con người, người trọc tự trọc, thanh lại tự thanh, không có cách nào nói rõ ràng được...
- Tuy nhiên, trăm năm nay ngươi thật sự không lười biếng! Phân thân long, ma tu tới Hợp Thể hậu kỳ, bản tôn lại tạm được...
Lão Long chậm rãi nói:
- Nơi này tuy nói có phân chia trong giới, lại không khác với thượng giới trước kia. Lúc này mặc dù tình hình không rõ, vẫn không thể chậm trễ. Chỉ có tu vi cảnh giới Động Thiên mới có căn bản đặt chân!
Trong giọng nói của lão hoặc có chỗ không rõ ràng, cử chỉ có thêm phần thoả mãn hơn trước.
Lâm Nhất lặng lẽ nhìn sang một bên, dường như suy nghĩ tới điều gì. Tiên Nô chuyển từ dưới chân núi lên hai gian nhà trúc, ở trong bóng đêm hiện lên một tầng khô vàng...
- Vì sao không nói lời nào?
Lão Long có chút không hiểu, không nhịn được nói:
- Ta cũng không thời gian rảnh rỗi nói lung tung với ngươi, còn phải tu luyện cơ thể tới Phạm Thiên cảnh, nếu không khó có thể đối mặt với cao thủ chân chính...
Lâm Nhất quay sang nhìn lão Long, khẽ cười nói:
- Ngươi là một người bận rộn, ai lại không phải chứ? Ta cho dù chia ra làm ba, vẫn ứng phó mệt mỏi!
Hắn ngồi thẳng người, giơ tay lên ngăn đối phương, không cần suy nghĩ lại nói:
- Lại nghe ta nói cho hết lời đã...
Lão Long nhìn người trẻ tuổi quen thuộc trước mắt, có chút rộng lượng gật đầu, ra hiệu đối phương nói tiếp.
Lâm Nhất thoáng cân nhắc, không nhanh không chậm nói:
- Ta có ba chuyện không rõ, vẫn mong lão Long chỉ giáo!
Hắn giơ một ngón trỏ, tiếp tục nói:
- Ngươi có thể quen biết Côn Tà, Hạo Độ, Ngô Dung cùng với Cửu Mục Thánh Nữ? Theo ta được biết, tu vi của bốn người này đều trên Phạm Thiên, không biết Tiên Đế lại là cảnh giới thế nào?
Nó lại giơ ngón giữa, hỏi tiếp:
- Trong Tử Vi Tiên Cảnh, có truyền thừa Tiên Đế cùng đan dược đột phá Hợp Thể không? Phải biết rằng, tu sĩ trong giới bị dừng ở Hợp Thể không tiến thêm được, nhất định phải có nguyên nhân nào khác...
Lão Long hơi ngẩn người ra, im lặng suy nghĩ không nói.
Lâm Nhất giơ ngón tay thứ ba, tiếp tục hỏi:
- Long tộc cùng Yêu Vực viễn cổ có thù hận thâm sâu, không biết ngươi có thể không hiểu rõ tình hình cụ thể không? Ngoài ra, trong lúc vô ý ta từng thu được trên dưới một trăm bộ di hài tiên nhân, có tác dụng đối với ngươi không?
Lão Long đặt mông ngồi ở trên chiếu, nói tiếp:
- Nơi tối tăm thế này, đầy thuần chất và chưa phân khí, giống như một hỗn độn mới bắt đầu...
Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của người nào đó, lão vẫy tay một cái, lại nói:
- Ta không phải tu sĩ, sao hiểu được những đạo này? Tất cả đều là nghe được thôi, ha ha...
Lâm Nhất không nói gì, cười quan sát bản tôn nguyên thần của lão Long trước mắt. Đối phương mặt như núi đá, phong cách cổ xưa mạnh mẽ; hai mắt đỏ với thần uy ép người; râu rậm từng sợi vàng óng ánh, khá lộ vẻ bất phàm. Áo bào màu vàng do pháp lực biến thành, còn mơ hồ chớp động gợn sóng ánh sáng. Lão tùy tiện ngồi ngay ngắn, nhưng vẻ nghiêm trọng cùng năm tháng tang thương vẫn lộ rõ, khí thế hồn hùng...
- Dùng ánh mắt như vậy nhìn ta làm gì? Không có ý tốt...
Lão Long khoát tay, lại cười vui vẻ nói:
- Muội tử của ta nói không sai, huynh trưởng của nàng thực sự uy vũ...
Nam nhân đều thích được nữ tử xinh đẹp khen ngợi! Nhưng vị này không phải người bình thường, lão là lão Long đấy! Lâm Nhất nhún vai, có chút tò mò hỏi:
- Ngươi họ Thần tên Ngao?
- Ta phải họ gì, tên gì? Đại Long, Nhị Long à...
Lão Long gãi chòm râu, không đáp mà hỏi ngược, tròng mắt còn trợn to.
- Ta thật sự nghĩ rằng ngươi là họ Long...
Lâm Nhất cười nhạt, nói:
- Quen biết mấy trăm năm, cuối cùng cũng biết tục danh của ngươi! Sau này xưng hô thế nào? Giống như Trần Tử, gọi ngươi một tiếng huynh trưởng, hay là tiền bối...
- Tất cả xưng hô đều không được, chúng ta gọi thẳng tên là được rồi...
Lão Long chợt giơ tay, nụ cười trên mặt cũng biến mất. Trong chốc lát, lão nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất và liên tục lắc đầu, bất mãn nói:
- Tiểu tử ngươi chính là lắm đầu óc, trăm năm không gặp vẫn như cũ, kém xa người đơn giản sảng khoái như Trần Tử cùng Xuất Vân Tử!
Khóe miệng Lâm Nhất nhếch lên, âm thầm lắc đầu. Có một số việc nhìn như số mệnh đã định, cuối cùng là ý trời hay vì con người, người trọc tự trọc, thanh lại tự thanh, không có cách nào nói rõ ràng được...
- Tuy nhiên, trăm năm nay ngươi thật sự không lười biếng! Phân thân long, ma tu tới Hợp Thể hậu kỳ, bản tôn lại tạm được...
Lão Long chậm rãi nói:
- Nơi này tuy nói có phân chia trong giới, lại không khác với thượng giới trước kia. Lúc này mặc dù tình hình không rõ, vẫn không thể chậm trễ. Chỉ có tu vi cảnh giới Động Thiên mới có căn bản đặt chân!
Trong giọng nói của lão hoặc có chỗ không rõ ràng, cử chỉ có thêm phần thoả mãn hơn trước.
Lâm Nhất lặng lẽ nhìn sang một bên, dường như suy nghĩ tới điều gì. Tiên Nô chuyển từ dưới chân núi lên hai gian nhà trúc, ở trong bóng đêm hiện lên một tầng khô vàng...
- Vì sao không nói lời nào?
Lão Long có chút không hiểu, không nhịn được nói:
- Ta cũng không thời gian rảnh rỗi nói lung tung với ngươi, còn phải tu luyện cơ thể tới Phạm Thiên cảnh, nếu không khó có thể đối mặt với cao thủ chân chính...
Lâm Nhất quay sang nhìn lão Long, khẽ cười nói:
- Ngươi là một người bận rộn, ai lại không phải chứ? Ta cho dù chia ra làm ba, vẫn ứng phó mệt mỏi!
Hắn ngồi thẳng người, giơ tay lên ngăn đối phương, không cần suy nghĩ lại nói:
- Lại nghe ta nói cho hết lời đã...
Lão Long nhìn người trẻ tuổi quen thuộc trước mắt, có chút rộng lượng gật đầu, ra hiệu đối phương nói tiếp.
Lâm Nhất thoáng cân nhắc, không nhanh không chậm nói:
- Ta có ba chuyện không rõ, vẫn mong lão Long chỉ giáo!
Hắn giơ một ngón trỏ, tiếp tục nói:
- Ngươi có thể quen biết Côn Tà, Hạo Độ, Ngô Dung cùng với Cửu Mục Thánh Nữ? Theo ta được biết, tu vi của bốn người này đều trên Phạm Thiên, không biết Tiên Đế lại là cảnh giới thế nào?
Nó lại giơ ngón giữa, hỏi tiếp:
- Trong Tử Vi Tiên Cảnh, có truyền thừa Tiên Đế cùng đan dược đột phá Hợp Thể không? Phải biết rằng, tu sĩ trong giới bị dừng ở Hợp Thể không tiến thêm được, nhất định phải có nguyên nhân nào khác...
Lão Long hơi ngẩn người ra, im lặng suy nghĩ không nói.
Lâm Nhất giơ ngón tay thứ ba, tiếp tục hỏi:
- Long tộc cùng Yêu Vực viễn cổ có thù hận thâm sâu, không biết ngươi có thể không hiểu rõ tình hình cụ thể không? Ngoài ra, trong lúc vô ý ta từng thu được trên dưới một trăm bộ di hài tiên nhân, có tác dụng đối với ngươi không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.