Chương 2: Trả Tiền
Giảm phì ngã bất cật
27/12/2023
Cơ mặt Hứa Cận giật giật, điện thoại cũng sắp bị anh bóp nát rồi, một lúc lâu sau mới bỏ lại một câu: “Tới đây giúp tôi trả tiền đi.”
Nói rồi, anh xoay người bước về phía quán ăn khuya trước mặt, căn bản mặc kệ Chu Tuế Tuế có đồng ý cho anh mượn tiền hay không.
“Ông chủ, cho tôi một phần mì xào và một bia lạnh.”
Anh tìm đại một cái bàn rồi ngồi xuống, cặp sách đang cầm thì ném xuống dưới chân.
Chu Tuế Tuế đuổi theo, ngồi xuống ghế đối diện, cũng gọi ông chủ làm một đĩa mì xào.
Trong lúc chờ mì xào, khi cô đang nghĩ xem có nên tìm đề tài nói chuyện hay không thì thấy Hứa Cận cúi đầu cạy miệng vết thương trên mu bàn tay, gỡ miếng da non vừa lành lại ra.
Da bị xé ra, miệng vết thương lập tức chảy máu.
Anh rút mấy tờ giấy ăn trên bàn để lau, giấy ở quán ăn khuya chất lượng kém, các mảnh vụn dính hết lên trên miệng vết thương.
Anh không kêu lên tiếng nào, đến cả lông mày cũng không thèm nhíu, giống như đây không phải là tay anh vậy.
Chu Tuế Tuế ngồi cạnh không nhìn nổi nữa, đứng dậy đi đến nhà thuốc cách đó vài mét mua cồn i-ốt và băng dán cho anh.
Lúc cô quay lại, anh đã bắt đầu ăn mì, một tay cầm đũa, tay thì cầm bia.
Lúc anh ngẩng đầu lên uống bia thì thấy cô quay lại, tay còn cầm vài thứ rồi động tác uống bia lập tức dừng lại, sau đó đặt mạnh ly bia xuống bàn.
Nếu cô ngồi xuống rồi tự cho mình quan tâm nói với anh đừng đánh nhau, cẩn thận đừng để bị thương gì đó. Anh nhất định sẽ không chừa lại cho cô chút mặt mũi nào, mặt lạnh lùng bảo cô đừng xen vào chuyện của người khác.
Nhưng Chu Tuế Tuế không nói gì cả.
Sau khi đặt những thứ trên tay xuống bàn, cô im lặng cúi đầu ăn mì.
Nếu như đến việc anh không thích những cô gái phiền phức mà cô cũng không biết, vậy thì yêu thầm hai năm coi như uổng phí rồi.
Hai người cứ thế im lặng ăn xong bữa khuya này. Khi Chu Tuế Tuế trả tiền xong rồi quay lưng đi, anh chủ động cất tiếng gọi cô.
“Ngày mai đến trường tôi lập tức trả tiền lại cho cô.”
“Ừ.”
Chu Tuế Tuế nói còn ít hơn cả Hứa Cận, sau khi nói xong thì đi đường cũ về nhà.
Chu Tuế Tuế ít nói không phải vì cô muốn giả vờ lạnh lùng để anh chú ý, mà vì từ đầu đến cuối cô đều cảm thấy sau này bọn họ sẽ không thể tiến thêm được một bước nào nữa.
Nếu đêm này không phải điện thoại anh bất ngờ hết pin, cô nghĩ cả ba năm cấp ba bọn họ đều sẽ như trước đây, chưa từng xuất hiện trong thế giới của nhau.
Chu Tuế Tuế cũng không biết vì sao mình lại thích Hứa Cận.
Thành tích học tập của anh không tốt, thích đánh nhau, thường xuyên gây chuyện. Ở trong trường, ngoại trừ lời đồn anh là con trai của hiệu trưởng thì không có một lời nào tốt nào cả.
Nhưng anh lại rất đẹp.
Hứa Cận vừa cao vừa đẹp trai, nói thẳng ra là vẻ đẹp sắc sảo cuốn hút. Kiểu thiếu niên rạng rỡ, tinh thần phấn chấn, kiêu ngạo, phong nhã hào hoa* đều tụ họp hết trên người anh vô cùng hoà hợp.
Phong nhã hào hoa*: Là người lịch thiệp, tao nhã, tế nhị và phóng khoáng.
Cho dù hành động của anh bị các giáo viên và người lớn chê trách, nhưng anh vẫn là người gặp rồi không thể quên trong thời thanh xuân của nhiều người.
Chu Tuế Tuế chính là một người trong số đó.
Trong trường có rất nhiều cô gái thích anh, công khai tỏ tình với anh nhiều vô kể, nhưng đều bị anh từ chối.
Cô không muốn bị từ chối, chỉ có yêu thầm mới là an toàn nhất, như vậy cô mới có thể tiếp tục mơ mộng trong video.
Trong vòng hơn một tiếng, video mới đăng tải đã vượt một trăm nghìn lượt xem, hàng chục ngàn lượt bình luận.
Ngoại trừ những lời khen cô làm đồ hoạ tốt thì khu bình luận của cô cũng là nơi để giao lưu, hẹn làm tình, còn có những người hâm mộ ngày nào cũng giục cô chỉnh sửa nhiều video hơn nữa.
Chu Tuế Tuế tiện tay lướt qua khu bình luận rồi offline.
Chỉnh sửa nhiều hơn nữa?
Cô tự học đồ hoạ, đăng tải video, trở thành người đăng tải trên trang web video người lớn đơn giản vì muốn thỏa mãn ảo tưởng của bản thân thôi.
Mong muốn ban đầu của cô không phải là kiếm tiền, vì video vô tình nổi tiếng, cô mới trở thành người đăng video có chút tiếng tăm trong thể loại 3D.
Trang web cũng từng liên lạc với cô, bảo cô làm nhiều hơn nhưng cô đã học lớp 12 rồi nên chỉ có cuối tuần mới có thời gian làm video. Từ thứ hai đến thứ sáu, cô đều ở trong trạng thái offline.
Nói rồi, anh xoay người bước về phía quán ăn khuya trước mặt, căn bản mặc kệ Chu Tuế Tuế có đồng ý cho anh mượn tiền hay không.
“Ông chủ, cho tôi một phần mì xào và một bia lạnh.”
Anh tìm đại một cái bàn rồi ngồi xuống, cặp sách đang cầm thì ném xuống dưới chân.
Chu Tuế Tuế đuổi theo, ngồi xuống ghế đối diện, cũng gọi ông chủ làm một đĩa mì xào.
Trong lúc chờ mì xào, khi cô đang nghĩ xem có nên tìm đề tài nói chuyện hay không thì thấy Hứa Cận cúi đầu cạy miệng vết thương trên mu bàn tay, gỡ miếng da non vừa lành lại ra.
Da bị xé ra, miệng vết thương lập tức chảy máu.
Anh rút mấy tờ giấy ăn trên bàn để lau, giấy ở quán ăn khuya chất lượng kém, các mảnh vụn dính hết lên trên miệng vết thương.
Anh không kêu lên tiếng nào, đến cả lông mày cũng không thèm nhíu, giống như đây không phải là tay anh vậy.
Chu Tuế Tuế ngồi cạnh không nhìn nổi nữa, đứng dậy đi đến nhà thuốc cách đó vài mét mua cồn i-ốt và băng dán cho anh.
Lúc cô quay lại, anh đã bắt đầu ăn mì, một tay cầm đũa, tay thì cầm bia.
Lúc anh ngẩng đầu lên uống bia thì thấy cô quay lại, tay còn cầm vài thứ rồi động tác uống bia lập tức dừng lại, sau đó đặt mạnh ly bia xuống bàn.
Nếu cô ngồi xuống rồi tự cho mình quan tâm nói với anh đừng đánh nhau, cẩn thận đừng để bị thương gì đó. Anh nhất định sẽ không chừa lại cho cô chút mặt mũi nào, mặt lạnh lùng bảo cô đừng xen vào chuyện của người khác.
Nhưng Chu Tuế Tuế không nói gì cả.
Sau khi đặt những thứ trên tay xuống bàn, cô im lặng cúi đầu ăn mì.
Nếu như đến việc anh không thích những cô gái phiền phức mà cô cũng không biết, vậy thì yêu thầm hai năm coi như uổng phí rồi.
Hai người cứ thế im lặng ăn xong bữa khuya này. Khi Chu Tuế Tuế trả tiền xong rồi quay lưng đi, anh chủ động cất tiếng gọi cô.
“Ngày mai đến trường tôi lập tức trả tiền lại cho cô.”
“Ừ.”
Chu Tuế Tuế nói còn ít hơn cả Hứa Cận, sau khi nói xong thì đi đường cũ về nhà.
Chu Tuế Tuế ít nói không phải vì cô muốn giả vờ lạnh lùng để anh chú ý, mà vì từ đầu đến cuối cô đều cảm thấy sau này bọn họ sẽ không thể tiến thêm được một bước nào nữa.
Nếu đêm này không phải điện thoại anh bất ngờ hết pin, cô nghĩ cả ba năm cấp ba bọn họ đều sẽ như trước đây, chưa từng xuất hiện trong thế giới của nhau.
Chu Tuế Tuế cũng không biết vì sao mình lại thích Hứa Cận.
Thành tích học tập của anh không tốt, thích đánh nhau, thường xuyên gây chuyện. Ở trong trường, ngoại trừ lời đồn anh là con trai của hiệu trưởng thì không có một lời nào tốt nào cả.
Nhưng anh lại rất đẹp.
Hứa Cận vừa cao vừa đẹp trai, nói thẳng ra là vẻ đẹp sắc sảo cuốn hút. Kiểu thiếu niên rạng rỡ, tinh thần phấn chấn, kiêu ngạo, phong nhã hào hoa* đều tụ họp hết trên người anh vô cùng hoà hợp.
Phong nhã hào hoa*: Là người lịch thiệp, tao nhã, tế nhị và phóng khoáng.
Cho dù hành động của anh bị các giáo viên và người lớn chê trách, nhưng anh vẫn là người gặp rồi không thể quên trong thời thanh xuân của nhiều người.
Chu Tuế Tuế chính là một người trong số đó.
Trong trường có rất nhiều cô gái thích anh, công khai tỏ tình với anh nhiều vô kể, nhưng đều bị anh từ chối.
Cô không muốn bị từ chối, chỉ có yêu thầm mới là an toàn nhất, như vậy cô mới có thể tiếp tục mơ mộng trong video.
Trong vòng hơn một tiếng, video mới đăng tải đã vượt một trăm nghìn lượt xem, hàng chục ngàn lượt bình luận.
Ngoại trừ những lời khen cô làm đồ hoạ tốt thì khu bình luận của cô cũng là nơi để giao lưu, hẹn làm tình, còn có những người hâm mộ ngày nào cũng giục cô chỉnh sửa nhiều video hơn nữa.
Chu Tuế Tuế tiện tay lướt qua khu bình luận rồi offline.
Chỉnh sửa nhiều hơn nữa?
Cô tự học đồ hoạ, đăng tải video, trở thành người đăng tải trên trang web video người lớn đơn giản vì muốn thỏa mãn ảo tưởng của bản thân thôi.
Mong muốn ban đầu của cô không phải là kiếm tiền, vì video vô tình nổi tiếng, cô mới trở thành người đăng video có chút tiếng tăm trong thể loại 3D.
Trang web cũng từng liên lạc với cô, bảo cô làm nhiều hơn nhưng cô đã học lớp 12 rồi nên chỉ có cuối tuần mới có thời gian làm video. Từ thứ hai đến thứ sáu, cô đều ở trong trạng thái offline.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.