Vô Tình Nhặt Được Idol

Chương 2: Tham Quan Hàn Quốc

Thơ Thơ

17/05/2022

Sang tới Hàn Quốc, Ngọc dẫn Sao Băng đi chơi khắp nơi. Sao Băng vô cùng choáng ngợp, cô được đến những nơi mà cô đã từng nhìn thấy trong phim, được đi tới tham quan công ty của thần tượng, dù chỉ đứng bên ngoài nhìn vào thôi cũng khiến cô vô cùng thích thú, cảm giác được hít thở chung một bầu không khí với thần tượng. Đi mệt thì hai chị em lại ghé quán thử những món ăn Hàn nổi tiếng, Sao Băng nói giỏi tiếng Hàn hơn cả Ngọc nhưng chỉ cần có ai nhìn tới cô thì cô lại ngượng ngùng đứng nép sau lưng Ngọc tránh né. Trước đây vì mê thần tượng nên Sao Băng rất chăm chỉ học tiếng Hàn, cô muốn nghe và hiểu được thần tượng nói gì. Cô nghe hàng chục lần, à không, hàng trăm lần và thuộc lòng mỗi lời thần tượng nói vì vậy khả năng nói tiếng Hàn của cô rất giỏi. Nhưng vì bản tính nhút nhát, khi có ai hỏi đến thì cô lại rụt rè không dám trả lời.

Ngọc thầm than thở trong lòng, xem ra nhiệm vụ dì dượng giao rất khó khăn đây.

Buổi tối, Ngọc dẫn Sao Băng đi xem ca nhạc, hai người hối hả chen qua dòng người đông đúc. Đây là lý do khiến Sao Băng gật đầu đồng ý đi với Ngọc sang Hàn, được tận mắt nhìn thấy thần tượng, được cháy hết mình với thần tượng là ước mơ của cô. Ngọc đã đặt mua vé trên mạng từ trước. Cả hai chị em đều giống nhau, đều thần tượng Jimin của nhóm nhạc Rồng Xanh.

Khi vào tới bên trong, khác với tưởng tượng của Ngọc, Sao Băng nói cười rối rít, cô nhiệt tình gào hét và quẩy cuồng nhiệt khiến Ngọc cũng lau mắt mà nhìn. Dường như có một con người khác tồn tại trong người Sao Băng. Sao Băng không còn vẻ rụt rè, khép kín mà nhiệt huyết, đam mê và tràn đầy năng lượng. Ngọc thầm nghĩ cô đã đi đúng hướng, ai mà gặp nhóm nhạc Rồng Xanh đều sẽ điên cuồng cả thôi. Ngày mai cô sẽ dẫn Sao Băng đi chơi xa hơn nữa, cô sẽ kéo Sao Băng ra khỏi vỏ ốc của mình.

Kết thúc đêm nhạc, Sao Băng đi theo Ngọc ra khỏi sân khấu khi trời đã hơn nữa đêm. Cả hai chị em đều đói run, vì tình yêu dành cho thần tượng, từ lúc chiều tới bây giờ họ vẫn chưa có gì vào bụng. Nhưng Sao Băng vẫn hào hứng: “Nhóm nhạc Rồng Xanh biểu diễn hay quá phải không chị? Em hạnh phúc quá.”

Ngọc bĩu môi: “Xì, có nhiêu đó mà em đã hạnh phúc rồi, em dễ thỏa mãn quá. Chị thấy vẫn chưa đủ, vẫn còn ở cách xa anh ấy quá. Ước gì có thể mặt đối mặt, tay cầm tay. Chị sẽ nói I love you, moa moa chụt chụt.”

Sao Băng nhăn mặt ghét bỏ: “Chị thật là ghê tởm, em thì chỉ cần lặng lẽ nhìn anh ấy từ xa là đủ rồi. Nếu như có một ngày em có thể mặt đối mặt với anh ấy, chỉ cần anh ấy cười với em một cái thì em cũng đủ hạnh phúc rồi. Nụ cười thiên thần, ôi Jimin của em …”

Ngọc cong cớn nói: “ Cái gì mà Jimin của em, chồng của chị đó, không biết lớn nhỏ gì hết.”

Sao Băng ấm ức: “Sao ai chị cũng giành của chị vậy?”



Ngọc cười hì hì tỏ vẻ rộng lượng: “Chị có giành hết đâu, chị vẫn nhường Cục Đá cho em mà. Chị càng nghĩ càng thấy em và Cục Đá giống như trời sinh một cặp. Một người thì lạnh lùng chẳng muốn nói chuyện, còn một người thì quá nhút nhát không dám nói chuyện. Nếu hai người thành đôi thì sẽ thế nào nhỉ?”

Cục Đá mà Ngọc vừa nhắc tới chính là Gi Gi, là một rapper nổi tiếng. Anh nổi tiếng là người hay cau có, lạnh lùng chẳng khác gì tảng băng ngàn năm. Người ta đồn rằng, Gi Gi mà đi đến nơi nào thì nhiệt độ nơi đó giảm xuống mười độ, ánh mắt anh ta sắt lạnh đến nổi anh ta mà liếc nhìn ai thì người đó hóa đá. Sao Băng tức giận dậm chân hét lên: “Chị có thôi đi không, không bao giờ có chuyện đó đâu.”

Ngọc thấy Sao Băng tức giận thì càng thích chí, cô được nước lấn tới càng thêm trêu chọc. Ngọc thầm nghĩ Sao Băng như một viên pha lê mong manh dễ vỡ, nếu đặt viên pha lê này bên cạnh cục đá thì cục đá sẽ trở nên mềm mại, thu hết góc nhọn vào hay pha lê sẽ vỡ đây? Đây đúng là một ý tưởng thú vị, đột nhiên Ngọc dừng lại, nghiêm trang chắp tay ngước mắt lên nhìn trời một cách thành kính: “Xin ông trời hãy giúp đỡ, se duyên cho em Sao Băng và Gi Gi thành đôi.”

Trên bầu trời đen kịt bỗng xuất hiện một lằn chớp dài kèm theo một tiếng sấm rền như trả lời cô. Một trận gió mạnh từ đâu kéo tới cuốn tung cát bụi trên đường bay lên mù mịt. Sao Băng nhăn nhó: “Trời sắp mưa rồi, chị còn không nhanh lên.”

Ở cách đó không xa, Gi Gi chuẩn bị lên xe về nhà sau buổi biểu diễn mệt nhoài. Bỗng nhiên anh dừng lại nhảy mũi liên tục mấy cái, anh cau có: “Chuyện gì thế này, sao tự nhiên lại nhảy mũi?”

Jimin đang đi kế bên anh chợt ngẩng đầu lên nhìn lằn chớp như muốn xé toang bầu trời, anh khẽ cười nói: “Trời sắp mưa rồi đó anh, anh mặc thêm áo khoát coi chừng bị cảm.”

Gi Gi cằn nhằn leo lên xe: “Hazz, thật đáng ghét mà, ngày mai tụi mình còn phải đi quay ngoại cảnh nữa.”

Chiếc xe bảo mẫu lao đi trong đêm tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tình Nhặt Được Idol

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook