Chương 161
Tư Không Tiếu
08/12/2023
Náo động sửng sốt, tất cả các học viên xung quanh đều há to miệng.
Có thể là vì câu nói này của Triệu Mẫn nói có lượng thông tin khá lớn, vậy nên ánh mắt của không ít người đều lộ vẻ kỳ dị.
Bắt nạt? Là bắt nạt như nào?
Lập tức khiến không ít người nghĩ ngợi liên miên.
Sắc mặt của Triệu Thế cũng lập tức thay đổi, nhìn theo hướng tay Triệu Mẫn chỉ, ánh mắt nhìn chằm chằm Hàn Liên.
“Ngươi dám bắt nạt em gái của ta.
Triệu Thế đi lên mấy bước, từ trên cao nhìn xuống Hàn Liên, bàn tay siết lại kêu răng rắc.
Hàn Liên sững người, sau đó lớn tiếng nói: “Đù, tỉ thí bình thường, thắng thua đã định, ta sao lại bắt nạt cô ta chứ. Ta là chính nhân quân tử có được không hả.”
Nói xong, Hàn Liên hất tóc, rất tự tin.
Nhưng rõ ràng trò này ở trước mặt Triệu Thế không có tác dụng gì.
Mang theo giọng nói hùng hồn, Triệu Thế nói: “Ta ghét nhất lý luận với người khác. Dù sao ngươi dám bắt nạt em gái của ta, là tìm chết.
Không phân rõ đúng sai, Triệu Thế trực tiếp đảm một quyền.
Phản ứng của Hàn Liên tính là rất nhanh rồi, lập tức rút Bích Thủy Trường Thiên Kiếm ra, vung kiếm chặn.
Một âm thanh giòn tan vang lên, ngay lập tức, Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của Hàn Liên cong tới mức độ khoa trương. Cả người Hàn Liên lùi liên tiếp mấy bước, cơ thể lảo đảo một trận, sắc mặt đỏ bừng, khí huyết sôi sục.
“Đồ chó đẻ, ngươi không nói lý đúng không, vậy ông đây cũng không nói lý.
Hàn Liên cầm kiếm lao tới, canh kinh phóng ra, Hàn Liên mang theo ánh sáng mờ mờ.
Triệu Thế cười lạnh nói: “Oắt con Ngoại Canh Cảnh cũng chưa tu luyện tới, cũng dám ngông cuồng ở trước mặt ta.”
Lại đánh ra một quyền, canh kình lập tức bùng lên, cả cánh tay bao trùm một khoảng đen, một âm thanh hổ gầm vang lên.
Cửu Thiên thầm nói một tiếng không tốt, lực lượng một quyền này sợ rằng Hàn Liên sư huynh không đỡ được.
Nhưng hắn vừa muốn ra tay, hai khôi lỗi thanh đồng ở bên cạnh lại cùng lúc giơ hai thanh trường thanh tới trước mặt hắn, ngăn chặn bước chân của hắn.
“Võ giả tỉ thí, người khác không thể nhúng tay.”
Hai khôi lỗi thanh đồng lạnh lùng nói. Lực lượng mạnh mẽ đánh tan mặt đất, Cửu Thiên cũng không thể không lùi lại một bước, thầm cắn răng.
Kiếm của Hàn Liên chuẩn bị chém vào nắm đấm của Triệu Thế.
Hai bên va chạm, đốm lửa từ quyền kiếm va chạm mà bắn ra.
Cơ thể của Hàn Liên lập tức bị chặn lại, bàn chân in sâu trong mặt đất.
Tiếng rít gầm thổi quần áo Hàn Liên bay bay, vẻ mặt vặn vẹo.
Triệu Thế quét khẽ một tiếng, canh kình trên nắm đấm lập tức bùng nổ.
Bạo Liệt Quyền!
Hàn Liên lập tức bị bật bay ra, đập mạnh xuống đất.
Triệu Thế bước lên, hừ lạnh nói: “Chỉ có chút thực lực này còn dám bắt nạt em gái của ta, nực cười!”
Một quyền, Triệu Thế đấm về phía Cửu Thiên ngã trên đất.
Bên cạnh không ít người đã không nhìn nổi nữa, dùng cảnh giới Nội Canh thất trọng đối kháng với Triệu Thế Ngoại Canh tam trọng, không nghi ngờ chỉ có hai chữ thê thảm.
Trong Hoành Sơn viện, ai không biết, hổ đen Triệu Thế.
Mắt thấy nắm đấm ập tới, khí kình mạnh mẽ khiến gò má Hàn Liên đau rát.
Chật vật đứng dậy, Hàn Liên trong nguy hiểm tránh được một quyền của Triệu Thế. Đồng thời đạp một cước.
Một cước này, lặng lẽ, bình thường lại cho người ta một loại cảm giác sợ hãi.
Cửu Thiên nheo mắt lại, hắn biết, đây chính là cước pháp mà Hàn Liên sư huynh chuyển hóa, cước pháp có lực sát thương của võ kỹ địa cấp.
Triệu Thế không tránh né, gần như là khinh thường một cước Hàn Liên đạp tới.
Học viên của Hoành Sơn viện, đều chủ yếu luyện thể, có ai không phải có cơ thể mạnh như hoang thủ. Một cước cỏn con, không đủ nhét kẽ răng.
Vụt một tiếng.
Sắc mặt của Triệu Thế chợt thay đổi, máu bắn ra, trước ngực Triệu Thế xuất hiện một vết thương như vết thương do kiếm gây ra.
Có thể là vì câu nói này của Triệu Mẫn nói có lượng thông tin khá lớn, vậy nên ánh mắt của không ít người đều lộ vẻ kỳ dị.
Bắt nạt? Là bắt nạt như nào?
Lập tức khiến không ít người nghĩ ngợi liên miên.
Sắc mặt của Triệu Thế cũng lập tức thay đổi, nhìn theo hướng tay Triệu Mẫn chỉ, ánh mắt nhìn chằm chằm Hàn Liên.
“Ngươi dám bắt nạt em gái của ta.
Triệu Thế đi lên mấy bước, từ trên cao nhìn xuống Hàn Liên, bàn tay siết lại kêu răng rắc.
Hàn Liên sững người, sau đó lớn tiếng nói: “Đù, tỉ thí bình thường, thắng thua đã định, ta sao lại bắt nạt cô ta chứ. Ta là chính nhân quân tử có được không hả.”
Nói xong, Hàn Liên hất tóc, rất tự tin.
Nhưng rõ ràng trò này ở trước mặt Triệu Thế không có tác dụng gì.
Mang theo giọng nói hùng hồn, Triệu Thế nói: “Ta ghét nhất lý luận với người khác. Dù sao ngươi dám bắt nạt em gái của ta, là tìm chết.
Không phân rõ đúng sai, Triệu Thế trực tiếp đảm một quyền.
Phản ứng của Hàn Liên tính là rất nhanh rồi, lập tức rút Bích Thủy Trường Thiên Kiếm ra, vung kiếm chặn.
Một âm thanh giòn tan vang lên, ngay lập tức, Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của Hàn Liên cong tới mức độ khoa trương. Cả người Hàn Liên lùi liên tiếp mấy bước, cơ thể lảo đảo một trận, sắc mặt đỏ bừng, khí huyết sôi sục.
“Đồ chó đẻ, ngươi không nói lý đúng không, vậy ông đây cũng không nói lý.
Hàn Liên cầm kiếm lao tới, canh kinh phóng ra, Hàn Liên mang theo ánh sáng mờ mờ.
Triệu Thế cười lạnh nói: “Oắt con Ngoại Canh Cảnh cũng chưa tu luyện tới, cũng dám ngông cuồng ở trước mặt ta.”
Lại đánh ra một quyền, canh kình lập tức bùng lên, cả cánh tay bao trùm một khoảng đen, một âm thanh hổ gầm vang lên.
Cửu Thiên thầm nói một tiếng không tốt, lực lượng một quyền này sợ rằng Hàn Liên sư huynh không đỡ được.
Nhưng hắn vừa muốn ra tay, hai khôi lỗi thanh đồng ở bên cạnh lại cùng lúc giơ hai thanh trường thanh tới trước mặt hắn, ngăn chặn bước chân của hắn.
“Võ giả tỉ thí, người khác không thể nhúng tay.”
Hai khôi lỗi thanh đồng lạnh lùng nói. Lực lượng mạnh mẽ đánh tan mặt đất, Cửu Thiên cũng không thể không lùi lại một bước, thầm cắn răng.
Kiếm của Hàn Liên chuẩn bị chém vào nắm đấm của Triệu Thế.
Hai bên va chạm, đốm lửa từ quyền kiếm va chạm mà bắn ra.
Cơ thể của Hàn Liên lập tức bị chặn lại, bàn chân in sâu trong mặt đất.
Tiếng rít gầm thổi quần áo Hàn Liên bay bay, vẻ mặt vặn vẹo.
Triệu Thế quét khẽ một tiếng, canh kình trên nắm đấm lập tức bùng nổ.
Bạo Liệt Quyền!
Hàn Liên lập tức bị bật bay ra, đập mạnh xuống đất.
Triệu Thế bước lên, hừ lạnh nói: “Chỉ có chút thực lực này còn dám bắt nạt em gái của ta, nực cười!”
Một quyền, Triệu Thế đấm về phía Cửu Thiên ngã trên đất.
Bên cạnh không ít người đã không nhìn nổi nữa, dùng cảnh giới Nội Canh thất trọng đối kháng với Triệu Thế Ngoại Canh tam trọng, không nghi ngờ chỉ có hai chữ thê thảm.
Trong Hoành Sơn viện, ai không biết, hổ đen Triệu Thế.
Mắt thấy nắm đấm ập tới, khí kình mạnh mẽ khiến gò má Hàn Liên đau rát.
Chật vật đứng dậy, Hàn Liên trong nguy hiểm tránh được một quyền của Triệu Thế. Đồng thời đạp một cước.
Một cước này, lặng lẽ, bình thường lại cho người ta một loại cảm giác sợ hãi.
Cửu Thiên nheo mắt lại, hắn biết, đây chính là cước pháp mà Hàn Liên sư huynh chuyển hóa, cước pháp có lực sát thương của võ kỹ địa cấp.
Triệu Thế không tránh né, gần như là khinh thường một cước Hàn Liên đạp tới.
Học viên của Hoành Sơn viện, đều chủ yếu luyện thể, có ai không phải có cơ thể mạnh như hoang thủ. Một cước cỏn con, không đủ nhét kẽ răng.
Vụt một tiếng.
Sắc mặt của Triệu Thế chợt thay đổi, máu bắn ra, trước ngực Triệu Thế xuất hiện một vết thương như vết thương do kiếm gây ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.