Chương 64: Ác mộng của Mâu Tu
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
Lại một tuần trôi qua, Vương Động không hề có chút thời gian trống. Chỉ là sau khi cùng Chu Tư Tư phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì cô gái nhỏ này đã không còn làm phiền hắn. Hắn chỉ cần đưa thư của nữ sinh lầu 5 tới tay Hồ Dương Hiên là được, tất cả những công tác khác đều không cần quan tâm. Hiển nhiên, kế hoạch dạy dỗ Vương Động của Samantha cũng vì thế mà tan biến. Nhưng cũng bởi Vương Bí đến khiến tâm tình Samantha rất tốt, nên vị hiệu trưởng xinh đẹp này không tiếp tục gây rắc rối cho Vương Động.
Sáng sớm ngày thứ bảy, như thường lệ Vương Động đi tới Thiên Đường Mộng Ảo. Do là buổi sáng lên người chơi khi này còn tương đối ít, Vương Động đi tới phòng số 5 quen thuộc cả mình. Đăng nhập vào PA, hòm thư của hắn đã đầy ắp, biến thành màu đỏ chói – tất cả đều là thư khiêu chiến.
Không thể nghi ngờ trận chiến vừa rồi của hắn với Vương Bí đã tạo đượng tiếng vang, Võ Thần Tự Nhận cũng từ đó mà trở lên nổi tiếng. Chỉ cần nổi tiếng thì sẽ không thiếu người khiêu chiến. Chẳng qua tin nhắn khiến hắn chú ý nhất là bên phía điều hành PA định sắp xếp người đấu với hắn, và cũng sẽ trả một số tiền thù lao nhất định. Vậy nhưng Vương Động thẳng tay xóa bỏ.
Tiền có lúc có thể nhận, có lúc không thể nhận cho dù có nhiều đến đâu. – Trích lời của ông lão.
Ít người cũng nản mà nhiều người thì cũng phiền toái. Nhìn bảng thống kê chiến tích của những người chơi hắn cũng không biết đâu là cao thủ thật, đâu là cao thủ giả.
Tùy ý chọn một ID có tên: Nhà Cao Tầng. Còn lý do ư? - Tên dễ gọi.
Sau khi chọn xong, thư hồi âm đã tới. Hai người cũng không cần chuẩn bị liền lập tức chọn địa điểm chiến đấu. Vương Động chậm rãi đi tới địa điểm thi đấu, người hắn chọn cũng không phải là tay mới – bởi Vương Động nhìn vào ngày ID kia đăng kí trên TPA.
Khi Vương Động tới nơi thì Nhà Cao Tầng đã đợi sẵn. Từ diện mạo bình thường kia mà xét thì đây là một người Địa Cầu điển hình, chiến tích cũng bình thường, trận thắng trận thua. Đương nhiên tỉ lệ này cũng chỉ là tượng trưng, còn thực lực thế nào thì khi giao thủ mới biết được.
Khi một trận đấu diễn ra hệ thống luôn có thông báo trên diễn đàn. Cái tên Võ Thần Tự Nhận khiến cho một số người chú ý, bọn họ rất muốn xem kẻ đã từng đánh bại Dũng Sĩ quyền lần trước là do may mắn hay thực lực?
Thời gian chuẩn bị: năm phút!
Trên Mặt Trăng, Mâu Tu đang tập luyện nhễ nhại mồ hôi, khiến những thớ gân thịt trên cơ thể hắn càng nổi rõ – dáng người rất cân đối. Quả là hoàn toàn tương phản với một Mâu Tu cuốn đầy dây xích trên người lúc ở trường.
Hắn đang rất buồn bực, bởi Patroclus lại tới trường, khi đứng trước mặt người này thì Mâu Tu cảm thấy mình đánh mất hết sự tự tin. Cứ nghĩ đến điều này là hắn buồn bực không thôi!
Là một thành viên được tuyển vào Thánh Đường, Mâu Tu có được thiên phú rất khá, lại thêm tính cách không sợ trời không sợ đất. Những người xung quanh hắn có mạnh hơn hắn nhưng hắn luôn tin tưởng… chỉ cần cho hắn thời gian thì hắn sẽ vượt qua bọn họ.
Vậy mà Patroclus – một gã còn nhỏ tuổi hơn so với hắn tới đây, chính người này đã làm tan biên sự tự tin vào bản thân của hắn. Khi gã kia đến, ngay cả giáo viên trong trường cũng cư xử rất nhã nhặn với gã – giống như gã này là một nhân vật lớn không bằng. Điều đó khiến Mâu Tu vô cùng ngứa mắt, hắn quyết định đến tìm gã kia dùng thực lực bản thân xem gã là ‘nhân vật lớn’ tới cỡ nào.
Một Mâu Tu vốn chỉ sợ thiên hạ không loạn quyết định ra tay đánh… lén, xử lý gã ẻo lả kia, nhưng… kết quả là Mâu Tu đã gặp phải ác mộng. Hắn không còn nhớ chuyện gì đã xảy ra, cả người hắn có 19 chỗ gãy xương đến nay vẫn còn đau. Gã ẻo lả kia luôn hiện lên trong những giấc mơ kinh hoàng của Mâu Tu. Lần giao thủ này gã đó đã khiến hắn nằm mất một tháng. Cứ mỗi lần nhớ lại là Mâu Tu lại cảm thấy… sợ hãi.
Đoạn thời gian dưỡng thương kia, mỗi ngày Mâu Tu đều gặp ác mộng. Đến tận khi được tiến hành trị liệu đặc biệt thì mới khỏi, hắn còn nhớ rõ như in lời bác sĩ cảm thán sau lưng, “Tên nhóc này trêu ai không trêu lại đi đụng vào sát tinh. Không biết luyện thêm trăm năm nữa có thể ngăn được một chiêu hay không.”
Bên trong lời nói tuy có phần khoa trương, Mâu Tu đương nhiên không tin mình luyện thêm trăm năm nữa vẫn không đánh nổi gã. Chỉ là mỗi khi đối mặt thì Mâu Tu lại cảm thấy cả người run lên, ông trời sao lại quá bất công với hắn; Tinh Không đã có Mâu Tu sao còn có Patroclus.
Mâu Tu chỉ có thể dùng việc tập luyện cường độ cao để chống lại ác mộng vẫn đang hành hạ hắn. Một ngày nào đó hắn muốn tự tay đánh bại tên ẻo lả ma quỷ kia. Cứ nghĩ đến bộ mặt vô hại của gã mà Mâu Tu lại nghiến răng kèn kẹt.
Uỳnh…!
Mâu Tu liên tiếp xuất quyền để phát tiết sự khó chịu trong lòng, nhưng hắn phải nhịn, nhịn cho tới khi nào đủ năng lực.
“Mâu Tu, Mâu Tu, đừng luyện nữa, Võ Thần Tự Nhận đã xuất hiện!” Emma hét lên, gần đây tên nhóc này cũng không biết có chuyện gì kích thích mà cũng vùi đầu khổ luyện.
“Ồ, đến đây đến đây!” Mâu Tu chậm rãi điều chỉnh hô hấp. Patroclus là mục tiêu tối thượng của hắn, hắn cần tìm những đối thủ mạnh khác để tôi luyện chính mình.
“Này, gần đây cậu rất lạ.”
“Ầy, sao bạn của tôi cứ giống như đàn bà thế. Tớ cố gắng tập luyện thì có gì sai, huống chi tất cả đệ tử Thánh Đường đều tiến bộ rất nhanh, tớ không muốn mình bị bỏ lại.”
“He he, đến đây đi. Tớ đã dự đoán người này cuối tuần sẽ xuất hiện, quả nhiên là vậy. Chỉ tiếc lần này hắn không chọn cậu.”
“Hừm, đâu có sao. Mục tiêu hiện nay của tớ là Gasde.” Mâu Tu bẻ khớp ngón tay rắc rắc, cho dù hắn không được đấu với Võ Thần Tự Nhận thì hắn cũng muốn thách đấu với Gasde. – No.1 năm hai là cái quái gì, người này sẽ chỉ là một hòn đá dưới chân hắn mà thôi.
Vương Động cũng không có chuẩn bị gì đặc biệt, nhưng Nhà Cao Tầng thì khác hắn chuẩn bị rất kĩ, hắn đã mặc áo giáp của mình vào, tuy đây chỉ là áo giáp cấp 1 – loại áo giáp thông dụng nhât trong toàn bộ liên bang Địa Cầu.
Áo giáp võ trang từ khi mới xuất hiện đến nay đã trải qua năm lần cải tiến. Áo giáp võ trang do tướng quân Lý Phong ngày đó sáng tạo ra, ngoài khả năng phòng thủ còn có khả năng đề thăng sức tấn công. Hơn nữa, ưu điểm nổi trội là có thể phổ biến rộng dãi, chỉ cần là chiến sĩ đã khai khiếu đều có thể sử dụng.
“Phì, có chọn nhầm hay không thế, một tay gà mờ thế này mà cũng định đánh cùng Võ Thần Tự Nhận, quả là không biết tự lượng sức mình tẹo nào!”
“Tỉ lệ thắng bại kém quá, hơn nữa lại còn là giáo giáp cấp 1 trong TPA.”
Trận đấu còn chưa bắt đầu nhưng ít nhiều đã có người tỏ ra bất mãn về đối thủ của Võ Thần Tự Nhận. Nhưng cuộc đấu không vì thế mà bị ảnh hưởng, Nhà Cao Tầng sau khi kiểm tra tình trạng áo giáp của mình song xuôi bắt đầu làm nóng người bằng những động tác giống như một vận động viên thể dụng khởi động, điều này khiến không ít người chơi phá lên cười. Bọn họ đến là xem Võ Thần Tự Nhận đánh, dù sao Võ Thần Tự Nhận cũng là người lần trước xử lý Vương Bí; tuy Vương Bí vẫn chưa phát huy toàn bộ sức lực nhưng đẳng cấp của Võ Thần Tự Nhận là không cần nghi ngờ.
Bên tai tuy có rất nhiều kẻ cười nhạo, chê bai, tranh cãi âm ĩ nhưng Nhà Cao Tầng vẫn chỉ mỉm cười giống như không hề nghe thấy. Hắn vẫn chuyên tâm vào các động tác của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.