Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc
Chương 600: Cái tát
Hàn Trinh Trinh
04/07/2014
Hạ Tuyết mặc áo lông màu đen kết hợp với chiếc váy
da dài, bên ngoài khoác áo rộng màu trắng, tóc cột cao đuôi ngựa đứng trước màn
hình máy ảnh; tay nắm chặt, câm phẫm nhìn Trầm Ngọc Lộ trong trang phục màu đen
bên trong mặc bộ quần áo màu lam, đang ra vẻ cảnh sát, đứng giữa tuyết, cũng ra
vẻ nghiêm nghị nhìn chính mình……
Đạo diễn đứng trước màn hình tivi mini, cầm bộ đàm, nhìn màn ảnh ra lệnh cho Hạ Tuyết và Tràm Ngọc Lộ nói: “ok! Tất cả chuẩn bị vào vị trí! one-two-three!action!”
Hạ Tuyết mặt lạnh đi về phía Trầm Ngọc Lộ, trong đầu vẫn nhớ tới lời Hi Thần khuyên bảo rằng: “Hạ tiểu thư, mặc kệ hiện tại giữa cô và Trầm Ngọc Lộ là yêu hay hận, cô nhất định phải cắn răng chịu đựng, giả bộ như không có gì xảy ra, Hàn tiên sinh không nói c ho cô biết, tất nhiên hắn có dụng ý….” Nghĩ tới đây cô liền cắn răng lại nhanh chóng đi tới Trầm Ngọc Lộ.
Trầm Ngọc Lộ cũng mặt lạnh đi về phía Hạ Tuyết, đứng trước màn hình, đối diện với ánh đèn máy quay, đôi mắt ngưng lệ đầy câm phẫn nói: “Ngươi vì sao còn muốn lại đến? Ngươi chẳng lẽ hại hắn, còn làm hại không đủ sao?”
Hạ Tuyết tay nắm chặt nhìn Trầm Ngọc Lộ, hai tròng mắt run run thốt ra một câu hỏi: “Nói!!Cha ta liệu có phải do ngươi hãm hại?”
Trầm Ngọc Lộ ngưỡng mặt nói: “Là ta!”
Hạ Tuyết liền hung hăng giơ tay đánh vào mặt Trầm Ngọc Lộ ba cái như trời giáng, mọi người xung quanh đều sợ hãi, bao gồm cả trợ lý và Y Toa!
Trầm Ngọc Lộ quá bất ngờ, tai ông ông, khiếp sợ nhìn Hạ Tuyết!
Cut! Đạo diễn có chút khân trương đứng lên, không khí trở nên căng thẳng, hắn không dám mắng Hạ Tuyết, chỉ nhìn về phía Trầm Ngọc Lộ hỏi: “ Ngươi không sao chứ?”
Trầm Ngọc Lộ mặt đỏ bừng vì đau nhưng vẫn cắn răng nói: “Không có gì….”
“ Ách….”Đạo diễn lập tức đối đáp một cách chuyên nghiệp, vỗ bả vai Hạ Tuyết, mỉm cười nói: “ Hạ Tuyết…Vừa rồi có phải đã quên đi vị trí của Trầm Ngọc Lộ? Cho nên đã không cẩn thậnnhư vậy?”
“Ân…” HẠ Tuyết ngẩng đầu, nhìn Trầm Ngọc Lộ mỉm cười nói: “Ngượng ngùng…ra tay nhanh trong giây lát, đợi lát nữa, nhớ kỹ lảng tránh a…”
Trầm Ngọc Lộ cũng lạnh lùng cười nói: “ Quay phim chú ý cả hai cùng hợp tác, một trong hai có ý làm bậy, đều không thể diễn được…”
Hạ Tuyết không để tâm cười cười.
“Ok! Bắt đầu quay lại! Hạ Tuyết vừa rồi tát Trầm Ngọc Lộ cánh tay chặn mất màn hình! Nhớ kỹ vị trí! Bây giờ bắt đầu quay lại” Đạo diễn ngồi lại màn hình tivi mini nhìn hai người đến gần nhau, các đơn vị cũng vào vị trí sắp xếp, liền kêu to: “action!”
“Nói!! Cha ta liệu có phải do ngươi hãm hại?” HẠ Tuyết nắm chặt tay, kìm nén cảm xúc hỏi.
“Là ta!” Trầm Ngọc Lộ lập tức ngưỡng mặt nói!
“Ba ----” Một tiếng hỏa lạt lạt bàn tay lại tại đây cái thần đông vang lên, mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn hạ tuyết, Trầm ngọc Lộ vừa nói xong cũng đã nhanh chóng giơ lên thủ, đem hết hỗn thân khí lực, nhìn mặt nàng đang hung hăng quăng một bạt tai, lại dựa theo lời kịch trào dâng nói:“Ngươi giết cha ta! Ngươi đáng chết!”
“cut” Đạo diễn lại lại bất đắc dĩ nhìn Trầm Ngọc Lộ sắc mặt đã muốn trắng bệch, hai tròng mắt phẫn nộ nhìn nhanh Hạ tuyết, hắn lập tức dẫn theo một chút bất đắc dĩ nhìn hạ tuyết, cười khổ nói:“Vừa rồi cô lại nhầm vị trí ......”
“Nga! Thực xin lỗi...... Ngươi có sao không?” Hạ tuyết nhẹ nhàng bâng quơ nhìn trầm ngọc lộ.
Trầm ngọc lộ tức giận đến sắc mặt trắng bệch nói:“Ta có thể!”
“Tưởng tốt...... Không được cũng đừng cậy mạnh , ta vội vàng trở về và văn hạo ân ái đâu?” Hạ tuyết một mình đấu lông mi đến xem Trầm Ngọc Lộ nói.
“Ta tốt lắm!! Trọng đến!!” Trầm Ngọc Lộ tức giận nói sau!
Đạo diễn lại nhìn các nàng liếc mắt một cái, bất đắc dĩ người hoá trang nói:“Cấp Ngọc Lộ trang điểm lại, mặt của nàng quá sưng, nhiếp ảnh gia chú ý góc độ......”
Đoàn người nghe xong, liền chờ Trầm Ngọc Lộ trang điểm lại, lại nghe đạo diễn kêu một tiếng:“action!”
Đánh bản một chút!
Hạ tuyết đứng giưã trời tuyết, phẫn nộ hỏi:“Nói! Cha ta liệu có phải do ngươi hãm hại!”
“Là ta!”
Hạ tuyết hai tròng mắt lại nhất liệt, nhớ tới Cẩn Nhu tử, liền ra tay, cố ý ngăn trở cơ vị, đem hết toàn thân khí lực, giơ lên thủ hướng Trầm Ngọc Lộ trên mặt, hung hăng hung quăng một bạt tai, lại cộng thêm một câu:“Ngươi đi chết đi ------”
“Ba ----” một thanh âm vang lên, Trầm Ngọc Lộ mặt lại bị tát, khóe miệng tưa máu, nàng không thể nhịn được nữa quay đầu, nhìn Hạ tuyết, vừa muốn đánh lại, lại nhìn đến Hi Thần, nhâm gió nhẹ, còn có Hứa Mặc, đang lườm đáng sợ nhìn mình, phân phút sẽ chính mình mệnh! Hai tròng mắt nàng lại đỏ lên, thở gấp gáp , lau máu ở khóe miệng, phân cao thấp nói:“Lại đến!!”
Cứ như vậy, một hồi 1 phút diễn, Hạ Tuyết cố ý gây lỗi, ước chừng quăng Trầm Ngọc Lộ hơn hai mươi cái cái tát, từ sáng sớm đến giưã trưa, ánh mặt trời chiếu qua đầu, Trầm ngọc Lộ đầu cháng váng hoa mắt, đá Hạ Tuyết chính mình thủ run lên, mới đưa liền cuối cùng một lần, đi đúng rồi cơ hội, như vậy trí thủ!
Trầm ngọc lộ bị đánh thần trí không tỏ, ngồi ở ghế chuyên dụng, nắm chặt quyền đầu, phẫn nộ nhìn Hạ Tuyết......
Hạ tuyết làm bộ như không nhìn thấy nàng, nàng đem trà sâm, uống với kiểu khoái trá, đây l lần đầu tiên nàng đùa giỡn đại bài!
“Hôm nay Hạ diễn viên ra tay thậy là uy phong a, ngươi như vậy giả ý báo thù, sẽ không sợ một ngày kia, ta sẽ đáp lễ ngươi?” Trầm ngọc lộ đấu không lại Hạ Tuyết, chỉ phải ngoài miệng không buông tha nhân, nhìn trợ lý cầm khối băng đi tới, nàng liền tức giận chụp mở ra!
Hạ tuyết mỉm cười quay đầu, nhìn Trầm Ngọc Lộ, một thái độ kiêu ngạo mạn nói:“Phải không? Ngươi cũng có nghĩ tới, một ngày kia, bị nhân đáp lễ? Ta làm việc hồ đồ, cũng là tin tưởng một một câu, chính là ác giả ác báo! Ta chỉ là không biết, cô có biết hay không cũng có ác giả ác báo? Có đôi khi, đêm khuya nằm mơ, có thể có một thân ma hôi lạnh? Bởi vì có quỷ hồn sẽ tìm đến ngươi!!”
“Ngươi............” Trầm Ngọc Lộ tức giận đến nổ tung nhìn Hạ Tuyết!!
“Đừng làm bộ ra dáng tức giận!! Cẩn thận bị mọi người nhìn thấy bộ dạng ma quỷ đáng sợ của ngươi!!” Hạ tuyết lập tức đậy nắp trà, sau đó mặt lạnh đứng lên, hừ một tiếng ly khai!
Trầm Ngọc Lộ cắn răng nhìn chằm chằm bóng dáng Hạ Tuyết, tức giận móng tay cắm vào da thịt, hai tròng mắt dữ dằn đỏ lên!!
*********************
Canh ba , dù sao trời đã sáng, mọi người tiếp tục quay ha!
Đạo diễn đứng trước màn hình tivi mini, cầm bộ đàm, nhìn màn ảnh ra lệnh cho Hạ Tuyết và Tràm Ngọc Lộ nói: “ok! Tất cả chuẩn bị vào vị trí! one-two-three!action!”
Hạ Tuyết mặt lạnh đi về phía Trầm Ngọc Lộ, trong đầu vẫn nhớ tới lời Hi Thần khuyên bảo rằng: “Hạ tiểu thư, mặc kệ hiện tại giữa cô và Trầm Ngọc Lộ là yêu hay hận, cô nhất định phải cắn răng chịu đựng, giả bộ như không có gì xảy ra, Hàn tiên sinh không nói c ho cô biết, tất nhiên hắn có dụng ý….” Nghĩ tới đây cô liền cắn răng lại nhanh chóng đi tới Trầm Ngọc Lộ.
Trầm Ngọc Lộ cũng mặt lạnh đi về phía Hạ Tuyết, đứng trước màn hình, đối diện với ánh đèn máy quay, đôi mắt ngưng lệ đầy câm phẫn nói: “Ngươi vì sao còn muốn lại đến? Ngươi chẳng lẽ hại hắn, còn làm hại không đủ sao?”
Hạ Tuyết tay nắm chặt nhìn Trầm Ngọc Lộ, hai tròng mắt run run thốt ra một câu hỏi: “Nói!!Cha ta liệu có phải do ngươi hãm hại?”
Trầm Ngọc Lộ ngưỡng mặt nói: “Là ta!”
Hạ Tuyết liền hung hăng giơ tay đánh vào mặt Trầm Ngọc Lộ ba cái như trời giáng, mọi người xung quanh đều sợ hãi, bao gồm cả trợ lý và Y Toa!
Trầm Ngọc Lộ quá bất ngờ, tai ông ông, khiếp sợ nhìn Hạ Tuyết!
Cut! Đạo diễn có chút khân trương đứng lên, không khí trở nên căng thẳng, hắn không dám mắng Hạ Tuyết, chỉ nhìn về phía Trầm Ngọc Lộ hỏi: “ Ngươi không sao chứ?”
Trầm Ngọc Lộ mặt đỏ bừng vì đau nhưng vẫn cắn răng nói: “Không có gì….”
“ Ách….”Đạo diễn lập tức đối đáp một cách chuyên nghiệp, vỗ bả vai Hạ Tuyết, mỉm cười nói: “ Hạ Tuyết…Vừa rồi có phải đã quên đi vị trí của Trầm Ngọc Lộ? Cho nên đã không cẩn thậnnhư vậy?”
“Ân…” HẠ Tuyết ngẩng đầu, nhìn Trầm Ngọc Lộ mỉm cười nói: “Ngượng ngùng…ra tay nhanh trong giây lát, đợi lát nữa, nhớ kỹ lảng tránh a…”
Trầm Ngọc Lộ cũng lạnh lùng cười nói: “ Quay phim chú ý cả hai cùng hợp tác, một trong hai có ý làm bậy, đều không thể diễn được…”
Hạ Tuyết không để tâm cười cười.
“Ok! Bắt đầu quay lại! Hạ Tuyết vừa rồi tát Trầm Ngọc Lộ cánh tay chặn mất màn hình! Nhớ kỹ vị trí! Bây giờ bắt đầu quay lại” Đạo diễn ngồi lại màn hình tivi mini nhìn hai người đến gần nhau, các đơn vị cũng vào vị trí sắp xếp, liền kêu to: “action!”
“Nói!! Cha ta liệu có phải do ngươi hãm hại?” HẠ Tuyết nắm chặt tay, kìm nén cảm xúc hỏi.
“Là ta!” Trầm Ngọc Lộ lập tức ngưỡng mặt nói!
“Ba ----” Một tiếng hỏa lạt lạt bàn tay lại tại đây cái thần đông vang lên, mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn hạ tuyết, Trầm ngọc Lộ vừa nói xong cũng đã nhanh chóng giơ lên thủ, đem hết hỗn thân khí lực, nhìn mặt nàng đang hung hăng quăng một bạt tai, lại dựa theo lời kịch trào dâng nói:“Ngươi giết cha ta! Ngươi đáng chết!”
“cut” Đạo diễn lại lại bất đắc dĩ nhìn Trầm Ngọc Lộ sắc mặt đã muốn trắng bệch, hai tròng mắt phẫn nộ nhìn nhanh Hạ tuyết, hắn lập tức dẫn theo một chút bất đắc dĩ nhìn hạ tuyết, cười khổ nói:“Vừa rồi cô lại nhầm vị trí ......”
“Nga! Thực xin lỗi...... Ngươi có sao không?” Hạ tuyết nhẹ nhàng bâng quơ nhìn trầm ngọc lộ.
Trầm ngọc lộ tức giận đến sắc mặt trắng bệch nói:“Ta có thể!”
“Tưởng tốt...... Không được cũng đừng cậy mạnh , ta vội vàng trở về và văn hạo ân ái đâu?” Hạ tuyết một mình đấu lông mi đến xem Trầm Ngọc Lộ nói.
“Ta tốt lắm!! Trọng đến!!” Trầm Ngọc Lộ tức giận nói sau!
Đạo diễn lại nhìn các nàng liếc mắt một cái, bất đắc dĩ người hoá trang nói:“Cấp Ngọc Lộ trang điểm lại, mặt của nàng quá sưng, nhiếp ảnh gia chú ý góc độ......”
Đoàn người nghe xong, liền chờ Trầm Ngọc Lộ trang điểm lại, lại nghe đạo diễn kêu một tiếng:“action!”
Đánh bản một chút!
Hạ tuyết đứng giưã trời tuyết, phẫn nộ hỏi:“Nói! Cha ta liệu có phải do ngươi hãm hại!”
“Là ta!”
Hạ tuyết hai tròng mắt lại nhất liệt, nhớ tới Cẩn Nhu tử, liền ra tay, cố ý ngăn trở cơ vị, đem hết toàn thân khí lực, giơ lên thủ hướng Trầm Ngọc Lộ trên mặt, hung hăng hung quăng một bạt tai, lại cộng thêm một câu:“Ngươi đi chết đi ------”
“Ba ----” một thanh âm vang lên, Trầm Ngọc Lộ mặt lại bị tát, khóe miệng tưa máu, nàng không thể nhịn được nữa quay đầu, nhìn Hạ tuyết, vừa muốn đánh lại, lại nhìn đến Hi Thần, nhâm gió nhẹ, còn có Hứa Mặc, đang lườm đáng sợ nhìn mình, phân phút sẽ chính mình mệnh! Hai tròng mắt nàng lại đỏ lên, thở gấp gáp , lau máu ở khóe miệng, phân cao thấp nói:“Lại đến!!”
Cứ như vậy, một hồi 1 phút diễn, Hạ Tuyết cố ý gây lỗi, ước chừng quăng Trầm Ngọc Lộ hơn hai mươi cái cái tát, từ sáng sớm đến giưã trưa, ánh mặt trời chiếu qua đầu, Trầm ngọc Lộ đầu cháng váng hoa mắt, đá Hạ Tuyết chính mình thủ run lên, mới đưa liền cuối cùng một lần, đi đúng rồi cơ hội, như vậy trí thủ!
Trầm ngọc lộ bị đánh thần trí không tỏ, ngồi ở ghế chuyên dụng, nắm chặt quyền đầu, phẫn nộ nhìn Hạ Tuyết......
Hạ tuyết làm bộ như không nhìn thấy nàng, nàng đem trà sâm, uống với kiểu khoái trá, đây l lần đầu tiên nàng đùa giỡn đại bài!
“Hôm nay Hạ diễn viên ra tay thậy là uy phong a, ngươi như vậy giả ý báo thù, sẽ không sợ một ngày kia, ta sẽ đáp lễ ngươi?” Trầm ngọc lộ đấu không lại Hạ Tuyết, chỉ phải ngoài miệng không buông tha nhân, nhìn trợ lý cầm khối băng đi tới, nàng liền tức giận chụp mở ra!
Hạ tuyết mỉm cười quay đầu, nhìn Trầm Ngọc Lộ, một thái độ kiêu ngạo mạn nói:“Phải không? Ngươi cũng có nghĩ tới, một ngày kia, bị nhân đáp lễ? Ta làm việc hồ đồ, cũng là tin tưởng một một câu, chính là ác giả ác báo! Ta chỉ là không biết, cô có biết hay không cũng có ác giả ác báo? Có đôi khi, đêm khuya nằm mơ, có thể có một thân ma hôi lạnh? Bởi vì có quỷ hồn sẽ tìm đến ngươi!!”
“Ngươi............” Trầm Ngọc Lộ tức giận đến nổ tung nhìn Hạ Tuyết!!
“Đừng làm bộ ra dáng tức giận!! Cẩn thận bị mọi người nhìn thấy bộ dạng ma quỷ đáng sợ của ngươi!!” Hạ tuyết lập tức đậy nắp trà, sau đó mặt lạnh đứng lên, hừ một tiếng ly khai!
Trầm Ngọc Lộ cắn răng nhìn chằm chằm bóng dáng Hạ Tuyết, tức giận móng tay cắm vào da thịt, hai tròng mắt dữ dằn đỏ lên!!
*********************
Canh ba , dù sao trời đã sáng, mọi người tiếp tục quay ha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.