Chương 7: Chương 7
Thiểu Lan
26/10/2016
Trên đường về nhà Tô Lam tranh thủ đi siêu thị, khi đẩy xe ra khỏi quầy thực phẩm đến quầy thanh toán, cậu mới phát hiện ra trên xe đẩy ngoài đồ ăn vặt thì chính là thức ăn cho mèo, đen mặt, tính tiền, muốn nhũn tay luôn.
Móc chìa khóa ra mở cửa, Tô Lam nhẹ nhàng hô một tiếng, “Meo meo? Cật Hóa?” Sau đó, từ góc rẽ một thân ảnh lao ra, gặm gặm ống quần cậu. Tô Lam sờ sờ đầu mèo con, “Mèo con, nhớ tao không? Đến đây, tao đi cất đồ rồi quay lại chơi với mày có được không?”
“Meo meo.”
Tô Lam cầm quần áo đi vào phòng tắm, mèo con cũng chạy tới, ghé vào bồn tắm lớn lấy móng vuốt chơi với bọt biển, con mắt tròn tròn mở lớn, Tô Lam đơn giản đem mèo con vào tắm cùng cho sạch sẽ, sau đó đặt nó sang một bên, lấy khăn bọc lấy người nó ôm ra khỏi phòng tắm.
Trời quang mây tạnh, tâm tình cũng vui vẻ theo.
Khi Tô Lam nhận được điện thoại của biên tập cũng hơi sửng sốt một chút, cậu hầu như đã quên mất bức tranh phong tuyệt tươi đẹp kia, hơn nữa, vài phần bản gốc đều quên báo cáo kết quả, hại biên tập tưởng rằng cậu đã xong bản thảo
Móc chìa khóa ra mở cửa, Tô Lam nhẹ nhàng hô một tiếng, “Meo meo? Cật Hóa?” Sau đó, từ góc rẽ một thân ảnh lao ra, gặm gặm ống quần cậu. Tô Lam sờ sờ đầu mèo con, “Mèo con, nhớ tao không? Đến đây, tao đi cất đồ rồi quay lại chơi với mày có được không?”
“Meo meo.”
Tô Lam cầm quần áo đi vào phòng tắm, mèo con cũng chạy tới, ghé vào bồn tắm lớn lấy móng vuốt chơi với bọt biển, con mắt tròn tròn mở lớn, Tô Lam đơn giản đem mèo con vào tắm cùng cho sạch sẽ, sau đó đặt nó sang một bên, lấy khăn bọc lấy người nó ôm ra khỏi phòng tắm.
Trời quang mây tạnh, tâm tình cũng vui vẻ theo.
Khi Tô Lam nhận được điện thoại của biên tập cũng hơi sửng sốt một chút, cậu hầu như đã quên mất bức tranh phong tuyệt tươi đẹp kia, hơn nữa, vài phần bản gốc đều quên báo cáo kết quả, hại biên tập tưởng rằng cậu đã xong bản thảo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.