Vòng Quay Tận Thế

Chương 50:

Huyễn Động

08/07/2024

Diệp Chung Minh và Mặc Dạ trốn ở cầu thang dẫn lên lầu hai của nhà thi đấu quần vợt, chờ đợi thời cơ tốt nhất.

Mặc Dạ đã đồng ý hợp tác với Diệp Chung Minh, hai người hiện tại xem như là đồng minh tạm thời.

Việc Mặc Dạ cần làm rất nguy hiểm, cô ấy phải một mình thu hút sự chú ý của hai con thằn lằn lớn, để lại một con cho Diệp Chung Minh nhanh chóng giết chết.

Là một nữ cảnh sát đặc nhiệm được huấn luyện chuyên nghiệp, Mặc Dạ đương nhiên biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì, dù nghe Diệp Chung Minh nói loài thằn lằn lớn này là sinh vật biến dị cấp hai, nhưng cô ấy vẫn đồng ý, bởi vì Mặc Dạ rất hứng thú với loại sức mạnh kia.

Hơn nữa, Diệp Chung Minh đã đồng ý, nếu như Mặc Dạ giúp anh hoàn thành chuyện thứ hai, anh sẽ nói cho cô biết cách sinh tồn trong tận thế.

Mặc Dạ không phải muốn biết cách sinh tồn, cô ấy muốn biết cái mang tên tận thế này rốt cuộc là gì.

Cầm trong tay một cây gậy bóng chày bằng hợp kim nhôm, Mặc Dạ vẫn không thể nào bình tĩnh được.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cô ấy tuyệt đối sẽ không tin đây là một cây gậy bóng chày, bởi vì không có loại gậy bóng chày bình thường nào lại phát ra ánh sáng màu xám cả!

Cho dù ánh sáng màu xám này rất khó nhận ra!

Cô nhớ rất rõ, Diệp Chung Minh đã tìm thấy bốn năm cây gậy bóng chày trong một phòng thay đồ, chúng vốn rất bình thường, nhưng đó anh mang tất cả đi đâu đó một lát, khi trở về, trong tay chỉ còn cây có vầng sáng màu xám này.

Mặc Dạ không phải chưa từng thấy đồ tốt, cô ấy biết sử dụng gần như tất cả các loại súng trên thế giới này, biết lái gần như tất cả các loại phương tiện giao thông, mặc dù tuổi không lớn nhưng đã từng thực hiện không ít nhiệm vụ gian khổ.

Nhưng cô ấy chưa từng thấy loại gậy bóng chày nào mang đến cảm giác có thể đập thủng cả Trái Đất như thế này!

Mặc Dạ nhìn về phía Diệp Chung Minh bằng ánh mắt vô cùng phức tạp, giống như đang nhìn một con quái vật.

Mặc Dạ nhận ra rằng, có thể cái gọi là sức mạnh kia có rất nhiều loại mà trong tay người đàn ông này không chỉ một loại.

Trong lòng cô, không hiểu sao lại nảy sinh một ý nghĩ, cô muốn tìm hiểu, thậm chí là sở hữu những sức mạnh này.



Bản thân là một cảnh sát đặc nhiệm, khát khao sức mạnh hơn hẳn người thường, khi biết đến loại sức mạnh này, Mặc Dạ vốn đang hoang mang cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, tựa như người đang ở trong bóng tối bỗng tìm thấy một tia sáng le lói.

Đối với cái nhìn của Mặc Dạ, Diệp Chung Minh không hề xa lạ gì, trong tận thế rất nhiều người có ánh mắt này, ánh mắt ấy thể hiện khát vọng, khát vọng đối với Thuốc Cường Hóa, đối với trang bị, đối với vũ khí, đối với phụ nữ xinh đẹp mà suy cho cùng, đó là khát vọng được sống.

Diệp Chung Minh biết, cây gậy bóng chày được cường hóa bốn lần đã khơi gợi ham muốn của Mặc Dạ, như vậy anh không cần lo cô ấy sẽ không hợp tác.

Ở tận thế, có lẽ sức mạnh cá nhân được đề cao, nhưng chung quy rất nhiều chuyện một người không thể nào làm được, đặc biệt là giai đoạn đầu và giữa tận thế, tác dụng của đoàn đội lớn hơn nhiều.

Trong kế hoạch của Diệp Chung Minh, đố với hành động ngày mai, chỉ một nữ cảnh sát là chưa đủ, anh còn phải dẫn theo Mục Hinh Phi và cô gái hot girl mạng kia nữa, bắt đầu tạo thành nhóm nhỏ.

Về phần cây gậy bóng chày đã trải qua Thuật Đồng Chất Cường Hóa của mình, Diệp Chung Minh cũng không rõ nó đã đạt đến mức độ nào, nhưng anh khẳng định, độ cứng của nó tuyệt đối có thể sánh ngang với loại thép tốt nhất hiện tại, quan trọng là nó rất nhẹ...

Nhìn Mặc Dạ coi cây gậy bóng chày như bảo bối, trong lòng Diệp Chung Minh dâng lên cảm giác tự hào. Nếu trong tay có đủ vật liệu để cường hóa cây gậy này thêm chút nữa, không biết cô nàng sẽ phấn khích đến mức nào?

"Đến rồi!"

Tai Diệp Chung Minh khẽ động, anh thấp giọng hô lên, hai người một chó đang ẩn nấp lập tức tập trung tinh thần, chuẩn bị tấn công.

Nhờ chiếc đèn pin rơi trong phòng tắm, lúc này ánh sáng le lói xuyên qua khe cửa phòng tắm chiếu ra ngoài, soi rõ bóng dáng ba con thằn lằn lớn.

Có lẽ là do húc đầu vào cái lỗ bị tấm ván gỗ chặn lại ở trên trần nhà không thành, đợi một lúc lâu cũng không thấy động tĩnh gì, ba con thằn lằn có vẻ bực bội, lần lượt đi ra khỏi phòng tắm, tiến đến cửa phòng nghỉ ngơi.

Mặc dù vừa rồi đã chiến đấu với ba con thằn lằn lớn nhưng khi nhìn thấy chúng, Mặc Dạ vẫn cảm thấy sợ hãi, cô ấy không hiểu những con quái vật này rốt cuộc từ đâu đến.

Cô ấy không khỏi liếc mắt nhìn con chó tên Địa Hoàng Hoàn đang nằm bên cạnh Diệp Chung Minh, dường như đã tìm được câu trả lời trên người con chó này, chỉ là Mặc Dạ vẫn chưa hiểu, nếu Địa Hoàng Hoàn cũng thay đổi giống như ba con thằn lằn kia, vậy tại sao trên trán nó không có khối tinh thể màu trắng, hơn nữa thực lực của nó cũng kém hơn ba con thằn lằn lớn rất nhiều?

Tuy nhiên, con chó này rất thông minh, nhìn nó nằm đó giống hệt một con chó nghiệp vụ được huấn luyện bài bản.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vòng Quay Tận Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook