Chương 465: Cửu bộ thải xuất, địa diệt thiên tru.
Mạc Mặc
15/10/2015
Chẳng những mấy người Dương gia kinh nghi bất định, phía dưới đám người xem náo nhiệt đều lộ ra thần sắc khiếp sợ, chăm chú nhìn lên bầu trời, nín thở yên lặng chờ đợi
Hành động của sáu người Dương gia vốn là tiêu điểm của mọi người, việc phát sinh vừa rồi bọn họ đương nhiên cũng chăm chú theo dõi
Giữa không trung, Dương Uy có chút lo lắng, không biết cửu đệ này của mình có sức mạnh lớn như vậy. Dù trong lòng y đoán được Dương Khai thần bí cường đại nhưng cũng chỉ là suy đoán. Lúc nãy trước khi tranh đoạt bí bảo, cãi nhau với Liễu Khinh Diêu cũng chỉ âm thầm hi vọng vào Dương Khai chứ chưa chỉ rõ ra.
Cửu đệ này của y, nếu trưởng thành khẳng định có tư cách đối kháng với Liễu Khinh Diêu, nhưng lúc này lại quá sớm, chưa đến lúc.
Đám người Dương Kháng sau khi sửng sốt một lúc lại ha ha cười rộ lên, vẻ mặt vui sướng xem kịch vui khi người khác gặp họa. Bọn họ tuy là huynh đệ của Dương Khai, nhưng hiện tại cũng là đối thủ, hắn mà bị Liễu Khinh Diêu đánh bại, danh dự cũng mất hết.
Dương Khai lúc trước nổi bật rồi, hiện tại nên bị đả kích một phen.
- Người này có phải điên rồi hay không?
Trong đám người, truyền đến một số âm thanh châm biếm không hiểu được.
- Lại còn dám ứng chiến với đệ nhất Trung Đô, dòng chính Dương gia quả nhiên đều rất càn rỡ!
- Ngươi biết cái gì, hiện tại bất kể là ứng chiến hay không đều mất thể diện của Dương gia. Không trâu bắt chó đi cày, Dương gia dù sao cũng phải thể hiện, đưa người nhỏ tuổi nhất ra ứng chiến. Dù có thua, Dương gia cũng có cớ, không phải người của Dương gia không bằng người của Liễu gia, chỉ là do cách biệt tuổi tác thôi
Là huyền cơ do người khôn khéo vạch ra khiến không ít người ngộ ra, gật đầu phụ họa
Tuy nhiên cũng có người lén lút nhìn Dương Khai, xem hắn có thủ đoạn long trời lở đất gì không?
Bộ dạng của Dương Khai không phải là kẻ không biết trời cao đất rộng. Dám ở trước mặt đệ nhất Trung Đô ăn nói ngông cuồng, hoặc là thần trí có vấn đề, hoặc là có bản lãnh thật sự, đương nhiên Dương Khai không phải loại thứ nhất.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người liền tập trung vào một vào người. Bên kia, sáu đám võ giả đang cướp đoạt Thiên cấp bí bảo đánh nhau kịch liệt giằng co, không ai chú ý
Trước mắt bao người, Dương Khai cũng không có động tác gì dị thường, chỉ có điều nghênh ngang đứng ở giữa không trung, phong khinh vân đạm nhìn Liễu Khinh Diêu, vươn một bàn tay ra hiệu nói:
- Liễu Khinh Diêu công tử. Xin mời!
Liễu Khinh Diêu không khỏi nhíu mày, kiêu căng, trên mặt thần sắc không hài lòng, hừ nhẹ một tiếng:
- Ta muốn xem xem ngươi đỡ ba chiêu của ta như thế nào!
Vừa dứt lời thì một sức mạnh khủng khiếp đột nhiên bùng nổ
Một cỗ sức mạnh thần thức tràn đầy khí tức hủy diệt cuồng bá ngập tràn trong khoảnh khắc, như cây thương đâm rách trời, đủ xé rách bất cứ phòng ngự nào, phá hủy ý chí tất cả mọi người
Lúc lực lượng thần thức này bạo phát, Liễu Khinh Diêu như cự long ngủ say bừng tỉnh giáng lâm hủy diệt thế gian
Bí bảo trên người của Dương gia bỗng nhiên lấp lánh hào quang, từng luồng sức mạnh vô hình đãng xuất từ trên người họ, chống đỡ tàn dư đòn tấn công của Liễu Khinh Diêu.
Mọi người đều biến sắc, Dương Uy thần sắc ngưng trọng. Lần trước giao thủ với Liễu Khinh Diêu, tuy y bại nhưng cũng không phải thê thảm. Nhưng hiện nay xem ra Liễu Khinh Diêu vẫn chưa sử dụng toàn bộ thực lực.
Thảo nào y dám ngông cuồng thách thức ba chiêu, dù mình hiện tại thăng lên Thần Du Cảnh nhị tầng, muốn tiếp được ba chiêu của y, chỉ sợ đều có chút khó khăn.
Người này và con cháu Dương gia không giống nhau, trên người không có chỗ nào mà không phải là Huyền cấp bí bảo. Có thêm những bí bảo xa hoa đó, tu vi Thần Du Cảnh tam tầng của y được tăng lên nhiều lần
Vù vù
Trong hư không truyền đến từng đợt thanh âm kì dị, thanh âm này lọt vào tai, lập tức làm cho người ta cảm thấy đất trời đổ sụp, dường như đến cả trời lớn cũng không chịu nổi sức công kích như vậy sẽ sụp đổ ngay
-Sức mạnh thần thức thật mạnh!
Đám người xem náo nhiệt không khỏi kinh hô một tiếng
Những người có thực lực kém hơn, trước năng lượng cuồng bạo kia sắc mặt thống khổ
Bọn họ đột nhiên cảm giác được ngay cả thở dốc đều trở nên gian khổ, thật giống như có một tòa núi lớn đè ở đỉnh đầu của bọn họ, làm cho bọn họ không khỏi có ảo giác quỳ phục xuống đất
- Lão cửu cẩn thận!
Dương Uy trầm quát một tiếng, vội vàng lui về phía sau, tránh đi sức mạnh thần thức tấn công. Đám người Dương Chiếu cũng vội vàng thối lui, thoát ra chừng trăm trượng mới dừng lại nhìn về phía bên này từ xa.
- Lợi hại!
Tại trung tâm lốc xoáy của sức mạnh thần thức kia, tròng mắt Dương Khai tỏa sáng, không kìm nổi khen ngợi một tiếng.
Đòn tấn công này của Liễu Khinh Diêu dù có thêm vào bí bảo Huyền cấp nhưng mà phải có cơ sở nhất định mới được, bản thân của y quả nhiên có chút không lường
Dương Khai phỏng chừng thần thức Liễu Khinh Diêu không kém cao thủ Thần Du Cảnh ngũ lục tầng
Cong ngươi Liễu Khinh Diêu lay động lợi hại như chim ưng, gắt gao nhìn chằm chằm Dương Khai. Chiêu thức đầu đã dùng thần thức tấn công, hiển nhiên y không để cho Dương Khai có cơ hội ba chiêu
Y cũng cho rằng Dương Khai xuất mã vì nhỏ tuổi nhất, dù có thua cũng không quá mất mặt nên muốn một chiêu đánh bại Dương Khai, ra tay không lưu tình chút nào
Nhưng rất nhanh, con ngươi Liễu Khinh Diêu trở nên run rẩy.
Thần trí của mình công kích đánh ra, đối phương không chịu chút ảnh hưởng nào. Ngay đến Dương Uy và những người khác phải tránh xa trăm dặm, vậy mà Dương Khai đứng ở trung tâm nơi thần thức bùng nổ chỉ như gió xuân quất vào mặt, không có chút khó chịu mà ngược lại vẻ mặt chiến ý nồng đậm.
Trong giây lát sức mạnh khủng bố không còn, Dương Khai đứng yên tại chỗ, thân hình bất động.
Hắn không sợ nhất thần thức công kích!
- Trời ạ, điều này sao có thể? Hắn làm sao bình an vô sự? Ta có phải nhìn nhầm hay không?
- Không thể nào, tuyệt đối không thể
- Thần Du Cảnh có ưu thế tuyệt đối với Chân Nguyên Cảnh, chẳng nhẽ trên người Dương gia công tử này cũng có rất nhiều bí bảo phòng ngự thần hồn cấp bậc cao?
Nhóm người xem đều kêu lên, không ngờ kết quả lại như vậy. Vừa rồi thần thức kinh khủng của Liễu Khinh Diêu vừa xuất ra, mọi người đều nghĩ Dương Khai sẽ bị trọng thương, phải trả giá lớn cho sự càn rỡ của mình, nhưng họ thật không ngờ kết quả sau cùng.
Cho dù là có thần hồn bí bảo, cũng không đến mức phòng ngự được một cách triệt để như vậy chứ? Bọn họ thậm chí không thấy trên người Dương Khai có thần hồn bí bảo nào, như hắn tự thân đỡ đòn vừa rồi vậy
- Còn có hai chiêu!
Dương Khai nhếch miệng cười với Liễu Khinh Diêu
- Sao ngươi...
Liễu Khinh Diêu chau mày, trên mặt vẻ hồ nghi. Thân là người công kích hắn, so với người bên ngoài càng thêm giật mình, thần sắc chợt tắt, rốt cục trở nên nghiêm túc. Nhẹ nhàng gật đầu:
- Ngươi quả nhiên là có chút môn đạo đấy, là ta xem thường ngươi!
Đang nói bỗng nhiên đi ra trước một bước, theo đó, hơi thở Liễu Khinh Diêu một lần nữa thay đổi. Trong tầm mắt của Dương Khai, đệ nhất công tử Trung Đô khổng lồ gấp mấy lần nhưng định thần lại Liễu Khinh Diêu vẫn là Liễu Khinh Diêu, không có gì thay đổi
Thần sắc hơi rét, Dương Khai biết là vũ kỹ của đối phương khiến cho tâm thần mình bị ảo giác, vội vàng kiềm chế tâm tư, ngưng trọng ứng đối
Lại bước thêm một bước, Dương Khai phát hiện ngay cả chính mình hết sức chăm chú, cũng không ngăn cản được sự dao động tâm thần trong nháy mắt này, trong mắt mình Liễu Khinh Diêu còn to lớn hơn lúc nãy gấp mấy lần, tuy chỉ trong nháy mắt
Bước thứ ba...
Một cước kia đạp xuống, chỗ sâu trong hư không dường như truyền đến một tiếng trầm đục
Giống như đánh vào một chiếc trống thật lớn, vang vọng ở trong đầu mỗi người
Liễu Gia Cửu Khúc Bộ!
Dương Uy sắc mặt khẽ biến, trầm giọng quát khẽ.
Năng lượng thiên địa biến hóa. Liễu Khinh Diêu dường như biến hóa nhanh chóng, thành một cái động không đáy, đang điên cuồng cắn nuốt linh khí bốn phía.
Bước thứ tư...
Ầm!
So với vừa rồi còn vang động kịch liệt hơn, truyền vào trái tim, người thực lực kém một chút lập tức cảm giác ngực cuồn cuộn khí huyết, chân nguyên xáo động, có chút dấu hiệu không thể khống chế
Bước thứ năm...
Liên tiếp tiếng rên rỉ vang lên. Trong đám người xem náo nhiệt, Chân Nguyên Cảnh ngũ tầng trở xuống đều không ngoại lệ, toàn bộ phun ra một ngụm máu tươi
Khoảng cách xa như vậy, Liễu Khinh Diêu khiến cho họ phản ứng mãnh liệt như vậy, thực lực của Trung Đô đệ nhất đúng là danh chính thực quy!
Bước thứ sáu, bước thứ bảy...
Theo mỗi bước chân hạ xuống của Liễu Khinh Diêu, một tiếng lại một tiếng ầm ầm mạnh mẽ hữu lực truyền đến, thiên địa vù vù, run rẩy không ngừng, dường như thiên địa cũng không chịu nổi cái giẫm chân của y.
Mà theo bước đếm được gia tăng, ở trong tầm mắt mọi người, Liễu Khinh Diêu lại lớn hơn. Tới giờ khắc này, vị đệ nhất Trung Đô biến thành một quái vật to lớn, đầu đội trời chân đạp đất, bất kể là ai, đều chỉ có thể ngước mắtnhìn y
Bước thứ tám, bước thứ chín...
Trong mắt người xem, một chân Liễu Khinh Diêu cũng có thể đạp tan Chiến Thành, tốc độ thong thả và quỷ dị đạp xuống đầu Dương Khai, khiến người ta cảm thấy nếu không tránh được sẽ thanhg bột mịn
Ý nghĩ này khiến không ít người mặt xám như tro, cả người lạnh run
Liễu Gia Cửu Khúc Bộ, Huyền cấp trung phẩm vũ kỹ, từ trước đến nay là bí mật bất truyền của Liễu gia.
Cửu bộ thải xuất, địa diệt thiên tru!
Lúc Dương Khai chuẩn bị bị bàn chân khổng lồ đạp trúng, vị công tử trẻ tuổi này mới cử động.
Hữu quyền nắm chặt, giữa ban ngày bỗng nhiên xuất hiện một đồ án tinh không mê ly xán lạn, sao lốm đốm đầy trời, xa hoa. Hữu quyền huy động tinh quang, mang theo ánh sao nhấp nháy,rực rỡ chói mắt
Tinh ngân! Dương khai lâu rồi không sử dụng chiêu này, không phải hắn không muốn dùng, mà là cho tới nay đều không cơ hội dùng
Trong không gian tinh đồ trên mu bàn tay chất chứa tất cả năng lượng, trong nháy mắt bùng nổ, thô thiển đón nhận bàn chân to lớn đang dẫm xuống kia
Khí thế như cầu vồng, phóng xuất ra kinh thiên hào quang, tựa hồ muốn đạp xuyên thiên địa
Ầm
Năng lượng khổng lồ kịch liệt va chạm tàn sát tứ phía, triệt tiêu nhau
Tinh quang nhanh chóng ảm đạm, nhưng Liễu Khinh Diêu to lớn khác thường kia cơ hồ cũng bị đánh tơi bời. Bàn chân đủ để giẫm đạp trời đất kia, bất luận như thế nào cũng không thể hạ xuống
Liễu Gia Cửu Khúc Bộ, không ngờ bị chắn chính diện!
Hơn nữa người này chỉ có tu vi Chân Nguyên Cảnh bát tầng!
Mọi người đều kinh sợ, không thể tin cảnh tượng trước mắt, trong đầu một mảnh hỗn độn hoang mang, có chút khó có thể tiếp nhận
Hành động của sáu người Dương gia vốn là tiêu điểm của mọi người, việc phát sinh vừa rồi bọn họ đương nhiên cũng chăm chú theo dõi
Giữa không trung, Dương Uy có chút lo lắng, không biết cửu đệ này của mình có sức mạnh lớn như vậy. Dù trong lòng y đoán được Dương Khai thần bí cường đại nhưng cũng chỉ là suy đoán. Lúc nãy trước khi tranh đoạt bí bảo, cãi nhau với Liễu Khinh Diêu cũng chỉ âm thầm hi vọng vào Dương Khai chứ chưa chỉ rõ ra.
Cửu đệ này của y, nếu trưởng thành khẳng định có tư cách đối kháng với Liễu Khinh Diêu, nhưng lúc này lại quá sớm, chưa đến lúc.
Đám người Dương Kháng sau khi sửng sốt một lúc lại ha ha cười rộ lên, vẻ mặt vui sướng xem kịch vui khi người khác gặp họa. Bọn họ tuy là huynh đệ của Dương Khai, nhưng hiện tại cũng là đối thủ, hắn mà bị Liễu Khinh Diêu đánh bại, danh dự cũng mất hết.
Dương Khai lúc trước nổi bật rồi, hiện tại nên bị đả kích một phen.
- Người này có phải điên rồi hay không?
Trong đám người, truyền đến một số âm thanh châm biếm không hiểu được.
- Lại còn dám ứng chiến với đệ nhất Trung Đô, dòng chính Dương gia quả nhiên đều rất càn rỡ!
- Ngươi biết cái gì, hiện tại bất kể là ứng chiến hay không đều mất thể diện của Dương gia. Không trâu bắt chó đi cày, Dương gia dù sao cũng phải thể hiện, đưa người nhỏ tuổi nhất ra ứng chiến. Dù có thua, Dương gia cũng có cớ, không phải người của Dương gia không bằng người của Liễu gia, chỉ là do cách biệt tuổi tác thôi
Là huyền cơ do người khôn khéo vạch ra khiến không ít người ngộ ra, gật đầu phụ họa
Tuy nhiên cũng có người lén lút nhìn Dương Khai, xem hắn có thủ đoạn long trời lở đất gì không?
Bộ dạng của Dương Khai không phải là kẻ không biết trời cao đất rộng. Dám ở trước mặt đệ nhất Trung Đô ăn nói ngông cuồng, hoặc là thần trí có vấn đề, hoặc là có bản lãnh thật sự, đương nhiên Dương Khai không phải loại thứ nhất.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người liền tập trung vào một vào người. Bên kia, sáu đám võ giả đang cướp đoạt Thiên cấp bí bảo đánh nhau kịch liệt giằng co, không ai chú ý
Trước mắt bao người, Dương Khai cũng không có động tác gì dị thường, chỉ có điều nghênh ngang đứng ở giữa không trung, phong khinh vân đạm nhìn Liễu Khinh Diêu, vươn một bàn tay ra hiệu nói:
- Liễu Khinh Diêu công tử. Xin mời!
Liễu Khinh Diêu không khỏi nhíu mày, kiêu căng, trên mặt thần sắc không hài lòng, hừ nhẹ một tiếng:
- Ta muốn xem xem ngươi đỡ ba chiêu của ta như thế nào!
Vừa dứt lời thì một sức mạnh khủng khiếp đột nhiên bùng nổ
Một cỗ sức mạnh thần thức tràn đầy khí tức hủy diệt cuồng bá ngập tràn trong khoảnh khắc, như cây thương đâm rách trời, đủ xé rách bất cứ phòng ngự nào, phá hủy ý chí tất cả mọi người
Lúc lực lượng thần thức này bạo phát, Liễu Khinh Diêu như cự long ngủ say bừng tỉnh giáng lâm hủy diệt thế gian
Bí bảo trên người của Dương gia bỗng nhiên lấp lánh hào quang, từng luồng sức mạnh vô hình đãng xuất từ trên người họ, chống đỡ tàn dư đòn tấn công của Liễu Khinh Diêu.
Mọi người đều biến sắc, Dương Uy thần sắc ngưng trọng. Lần trước giao thủ với Liễu Khinh Diêu, tuy y bại nhưng cũng không phải thê thảm. Nhưng hiện nay xem ra Liễu Khinh Diêu vẫn chưa sử dụng toàn bộ thực lực.
Thảo nào y dám ngông cuồng thách thức ba chiêu, dù mình hiện tại thăng lên Thần Du Cảnh nhị tầng, muốn tiếp được ba chiêu của y, chỉ sợ đều có chút khó khăn.
Người này và con cháu Dương gia không giống nhau, trên người không có chỗ nào mà không phải là Huyền cấp bí bảo. Có thêm những bí bảo xa hoa đó, tu vi Thần Du Cảnh tam tầng của y được tăng lên nhiều lần
Vù vù
Trong hư không truyền đến từng đợt thanh âm kì dị, thanh âm này lọt vào tai, lập tức làm cho người ta cảm thấy đất trời đổ sụp, dường như đến cả trời lớn cũng không chịu nổi sức công kích như vậy sẽ sụp đổ ngay
-Sức mạnh thần thức thật mạnh!
Đám người xem náo nhiệt không khỏi kinh hô một tiếng
Những người có thực lực kém hơn, trước năng lượng cuồng bạo kia sắc mặt thống khổ
Bọn họ đột nhiên cảm giác được ngay cả thở dốc đều trở nên gian khổ, thật giống như có một tòa núi lớn đè ở đỉnh đầu của bọn họ, làm cho bọn họ không khỏi có ảo giác quỳ phục xuống đất
- Lão cửu cẩn thận!
Dương Uy trầm quát một tiếng, vội vàng lui về phía sau, tránh đi sức mạnh thần thức tấn công. Đám người Dương Chiếu cũng vội vàng thối lui, thoát ra chừng trăm trượng mới dừng lại nhìn về phía bên này từ xa.
- Lợi hại!
Tại trung tâm lốc xoáy của sức mạnh thần thức kia, tròng mắt Dương Khai tỏa sáng, không kìm nổi khen ngợi một tiếng.
Đòn tấn công này của Liễu Khinh Diêu dù có thêm vào bí bảo Huyền cấp nhưng mà phải có cơ sở nhất định mới được, bản thân của y quả nhiên có chút không lường
Dương Khai phỏng chừng thần thức Liễu Khinh Diêu không kém cao thủ Thần Du Cảnh ngũ lục tầng
Cong ngươi Liễu Khinh Diêu lay động lợi hại như chim ưng, gắt gao nhìn chằm chằm Dương Khai. Chiêu thức đầu đã dùng thần thức tấn công, hiển nhiên y không để cho Dương Khai có cơ hội ba chiêu
Y cũng cho rằng Dương Khai xuất mã vì nhỏ tuổi nhất, dù có thua cũng không quá mất mặt nên muốn một chiêu đánh bại Dương Khai, ra tay không lưu tình chút nào
Nhưng rất nhanh, con ngươi Liễu Khinh Diêu trở nên run rẩy.
Thần trí của mình công kích đánh ra, đối phương không chịu chút ảnh hưởng nào. Ngay đến Dương Uy và những người khác phải tránh xa trăm dặm, vậy mà Dương Khai đứng ở trung tâm nơi thần thức bùng nổ chỉ như gió xuân quất vào mặt, không có chút khó chịu mà ngược lại vẻ mặt chiến ý nồng đậm.
Trong giây lát sức mạnh khủng bố không còn, Dương Khai đứng yên tại chỗ, thân hình bất động.
Hắn không sợ nhất thần thức công kích!
- Trời ạ, điều này sao có thể? Hắn làm sao bình an vô sự? Ta có phải nhìn nhầm hay không?
- Không thể nào, tuyệt đối không thể
- Thần Du Cảnh có ưu thế tuyệt đối với Chân Nguyên Cảnh, chẳng nhẽ trên người Dương gia công tử này cũng có rất nhiều bí bảo phòng ngự thần hồn cấp bậc cao?
Nhóm người xem đều kêu lên, không ngờ kết quả lại như vậy. Vừa rồi thần thức kinh khủng của Liễu Khinh Diêu vừa xuất ra, mọi người đều nghĩ Dương Khai sẽ bị trọng thương, phải trả giá lớn cho sự càn rỡ của mình, nhưng họ thật không ngờ kết quả sau cùng.
Cho dù là có thần hồn bí bảo, cũng không đến mức phòng ngự được một cách triệt để như vậy chứ? Bọn họ thậm chí không thấy trên người Dương Khai có thần hồn bí bảo nào, như hắn tự thân đỡ đòn vừa rồi vậy
- Còn có hai chiêu!
Dương Khai nhếch miệng cười với Liễu Khinh Diêu
- Sao ngươi...
Liễu Khinh Diêu chau mày, trên mặt vẻ hồ nghi. Thân là người công kích hắn, so với người bên ngoài càng thêm giật mình, thần sắc chợt tắt, rốt cục trở nên nghiêm túc. Nhẹ nhàng gật đầu:
- Ngươi quả nhiên là có chút môn đạo đấy, là ta xem thường ngươi!
Đang nói bỗng nhiên đi ra trước một bước, theo đó, hơi thở Liễu Khinh Diêu một lần nữa thay đổi. Trong tầm mắt của Dương Khai, đệ nhất công tử Trung Đô khổng lồ gấp mấy lần nhưng định thần lại Liễu Khinh Diêu vẫn là Liễu Khinh Diêu, không có gì thay đổi
Thần sắc hơi rét, Dương Khai biết là vũ kỹ của đối phương khiến cho tâm thần mình bị ảo giác, vội vàng kiềm chế tâm tư, ngưng trọng ứng đối
Lại bước thêm một bước, Dương Khai phát hiện ngay cả chính mình hết sức chăm chú, cũng không ngăn cản được sự dao động tâm thần trong nháy mắt này, trong mắt mình Liễu Khinh Diêu còn to lớn hơn lúc nãy gấp mấy lần, tuy chỉ trong nháy mắt
Bước thứ ba...
Một cước kia đạp xuống, chỗ sâu trong hư không dường như truyền đến một tiếng trầm đục
Giống như đánh vào một chiếc trống thật lớn, vang vọng ở trong đầu mỗi người
Liễu Gia Cửu Khúc Bộ!
Dương Uy sắc mặt khẽ biến, trầm giọng quát khẽ.
Năng lượng thiên địa biến hóa. Liễu Khinh Diêu dường như biến hóa nhanh chóng, thành một cái động không đáy, đang điên cuồng cắn nuốt linh khí bốn phía.
Bước thứ tư...
Ầm!
So với vừa rồi còn vang động kịch liệt hơn, truyền vào trái tim, người thực lực kém một chút lập tức cảm giác ngực cuồn cuộn khí huyết, chân nguyên xáo động, có chút dấu hiệu không thể khống chế
Bước thứ năm...
Liên tiếp tiếng rên rỉ vang lên. Trong đám người xem náo nhiệt, Chân Nguyên Cảnh ngũ tầng trở xuống đều không ngoại lệ, toàn bộ phun ra một ngụm máu tươi
Khoảng cách xa như vậy, Liễu Khinh Diêu khiến cho họ phản ứng mãnh liệt như vậy, thực lực của Trung Đô đệ nhất đúng là danh chính thực quy!
Bước thứ sáu, bước thứ bảy...
Theo mỗi bước chân hạ xuống của Liễu Khinh Diêu, một tiếng lại một tiếng ầm ầm mạnh mẽ hữu lực truyền đến, thiên địa vù vù, run rẩy không ngừng, dường như thiên địa cũng không chịu nổi cái giẫm chân của y.
Mà theo bước đếm được gia tăng, ở trong tầm mắt mọi người, Liễu Khinh Diêu lại lớn hơn. Tới giờ khắc này, vị đệ nhất Trung Đô biến thành một quái vật to lớn, đầu đội trời chân đạp đất, bất kể là ai, đều chỉ có thể ngước mắtnhìn y
Bước thứ tám, bước thứ chín...
Trong mắt người xem, một chân Liễu Khinh Diêu cũng có thể đạp tan Chiến Thành, tốc độ thong thả và quỷ dị đạp xuống đầu Dương Khai, khiến người ta cảm thấy nếu không tránh được sẽ thanhg bột mịn
Ý nghĩ này khiến không ít người mặt xám như tro, cả người lạnh run
Liễu Gia Cửu Khúc Bộ, Huyền cấp trung phẩm vũ kỹ, từ trước đến nay là bí mật bất truyền của Liễu gia.
Cửu bộ thải xuất, địa diệt thiên tru!
Lúc Dương Khai chuẩn bị bị bàn chân khổng lồ đạp trúng, vị công tử trẻ tuổi này mới cử động.
Hữu quyền nắm chặt, giữa ban ngày bỗng nhiên xuất hiện một đồ án tinh không mê ly xán lạn, sao lốm đốm đầy trời, xa hoa. Hữu quyền huy động tinh quang, mang theo ánh sao nhấp nháy,rực rỡ chói mắt
Tinh ngân! Dương khai lâu rồi không sử dụng chiêu này, không phải hắn không muốn dùng, mà là cho tới nay đều không cơ hội dùng
Trong không gian tinh đồ trên mu bàn tay chất chứa tất cả năng lượng, trong nháy mắt bùng nổ, thô thiển đón nhận bàn chân to lớn đang dẫm xuống kia
Khí thế như cầu vồng, phóng xuất ra kinh thiên hào quang, tựa hồ muốn đạp xuyên thiên địa
Ầm
Năng lượng khổng lồ kịch liệt va chạm tàn sát tứ phía, triệt tiêu nhau
Tinh quang nhanh chóng ảm đạm, nhưng Liễu Khinh Diêu to lớn khác thường kia cơ hồ cũng bị đánh tơi bời. Bàn chân đủ để giẫm đạp trời đất kia, bất luận như thế nào cũng không thể hạ xuống
Liễu Gia Cửu Khúc Bộ, không ngờ bị chắn chính diện!
Hơn nữa người này chỉ có tu vi Chân Nguyên Cảnh bát tầng!
Mọi người đều kinh sợ, không thể tin cảnh tượng trước mắt, trong đầu một mảnh hỗn độn hoang mang, có chút khó có thể tiếp nhận
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.