Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2689: Không sai biệt lắm

Mạc Mặc

24/06/2020

Cũng may là không biết tên sư tôn của Vũ Minh rốt cuộc đang bận rộn cái gì, sau khi Dương Khai dẫn gia chủ Cung gia về cũng không thấy có nửa điểm phản ứng.

Ước chừng một khắc sau, Hoa Thanh Ti lại lần nữa đi lên đài cao.

Vẻ mặt mọi người liền biến ảo liên tục, biết rằng nửa hiệp sau của hội đấu giá sắp bắt đầu, đều vội vàng ngẩng đầu hướng về phía trên đài cao.

Trên đài cao, Hoa Thanh Ti dịu dàng nói:

- Đã để chư vị đợi lâu, vật phẩm đấu giá tiếp theo… chính là một võ giả Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh!

Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức huyên náo, chú mục nhìn lên đài.

Dù sao trước đó, hội đấu giá đã sớm truyền bá sẽ xuất hiện một vị Tinh Chủ đến từ Tinh Vực - vị diện phía dưới, lúc này vừa nghe Hoa Thanh Ti rao lên, mọi người đều nghĩ rằng vị võ giả Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh này chính là vị Tinh Chủ đã quảng bá kia.

Đối với vị Tinh Chủ này mọi người rất hiếu kỳ, dù sao ở trong Tinh Giới rộng lớn cũng không có Tinh Chủ tồn tại.

Thật ra mấy vạn năm trước từng có không ít, tuy nhiên từ khi Phệ Thiên Đại Đế đầu độc nhiều Tinh Vực, khiến lối đi giữa Tinh Giới cùng các đại Tinh Vực bị phong bế, cường giả trong Tinh Giới cũng không thể dễ dàng đi tới những Tinh Vực - vị diện phía dưới để luyện hóa căn nguyên tinh tú nữa.

Lúc này bỗng nhiên xuất hiện một vị Tinh Chủ, chính là một dạng tồn tại vô cùng hiếm lạ.

Bất kỳ một Tinh Chủ nào, trong cơ thể đều có căn nguyên tinh tú hoàn chỉnh, nếu có thể tách ra, sẽ được kế thừa vị trí Tinh Chủ, có căn nguyên tinh tú hoàn chỉnh, sau này con đường võ đạo chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió.

Trước mắt bao người, một lão già gầy trơ xương, khí tức âm trầm như quỷ mị bỗng nhiên xuất hiện từ sau đài, lão giả kia hẳn là đã bị hạ cấm chế gì đó, không có chút khí tức nguyên lực nào, nhưng dù vậy hắn vẫn tạo cho người ta có cảm giác âm khí dày đặc, nhất là trong hốc mắt lõm xuống kia như có hai luồng ma trơi đang nhảy nhót, trông vô cùng khiếp người.

- Đây chính là Tinh Chủ?

- Cũng không có gì đặc biệt.

- Có căn nguyên tinh tú hoàn chỉnh, vậy mà không ngờ mới chỉ tu luyện đến Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh, xem ra tư chất thật không ra sao.

- Ngươi thì biết cái gì, nghe đồn võ giả đến từ Tinh Vực - vị diện phía dưới, mỗi người đều là tư chất đứng đầu, tâm tính trầm ổn, đều xưng vương xưng bá tại Tinh Vực của mình, nếu không như thế, sao có thể thiên tân vạn khổ đi tới Tinh Giới được chứ. Mỗi một võ giả đến từ Tinh Vực - vị diện phía dưới đến đây, trên phương diện tư chất đều có thể so với những đệ tử hạch tâm của các đại tông môn đó.

Bên trong đại sảnh nổi lên những tiếng nghị luận ầm ĩ, tất cả đều châu đầu ghé tai, chỉ chỉ chỏ chỏ về phía lão già gầy yếu trên đài cao.

Chưa ăn qua thịt heo, cũng không phải chưa từng thấy heo chạy.

Tuy nói võ giả từ vị diện phía dưới đi tới Tinh Giới không dễ, số lượng cũng không nhiều, nhưng rất nhiều người đều biết, những Tinh Vực kia không có được môi trường tu luyện ưu việt như ở Tinh Giới, bọn họ có thể ở trong Tinh Vực của mình tu luyện đến đỉnh phong cảnh, vốn chính là nhân tài cực kỳ khó gặp.

Cũng chính bởi vì vậy, năm xưa khi vừa tới Tinh Giới, Lưu Tiêm Vân đã nói cho Dương Khai biết, những võ giả như hắn được rất nhiều đại tông môn hoan nghênh, chỉ cần để lộ ra tin tức bản thân là võ giả đến từ vị diện phía dưới, nhất định sẽ được các đại tông môn chào đón, bồi dưỡng.

Bởi vì những võ giả như bọn họ, hi vọng tấn cấp lên Đế Tôn Cảnh nếu so với đại đa số võ Tinh Giới đều phải cao hơn rất nhiều.

- Quỷ Tổ… Trong phòng số 1 nội, ánh mắt Dương Khai tỏ ra phức tạp nhìn lão già gầy yếu trên đài cao, hắn liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của người này.

Quỷ Tổ luôn có quỷ khí bao quanh toàn thân, người bình thường không thể thấy được bộ mặt thật của hắn, tuy nhiên lúc hắn này bị phong tỏa một thân tu vi, dĩ nhiên không thể thúc giục quỷ khí gì được.

Mặc dù hắn gầy trơ xương, nhưng cũng không phải là do bị hành hạ, chỉ là bản thân hắn vốn đã như vậy mà thôi. Hắn tu luyện quỷ đạo, máu thịt toàn thân đã sớm khô cạn, chuyển hóa thành quỷ khí.

Trên đài cao, Hoa Thanh Ti tiếp tục nói: - Hắn cũng không phải là Tinh Chủ, tuy nhiên lại là bằng hữu của vị Tinh Chủ kia, cũng là từ Tinh Vực - vị diện phía dưới đến đây, cho nên phương diện tư chất không cần lo lắng.

- Không phải Tinh Chủ sao…



- Làm gì đây?

- Không phải Tinh Chủ mà cũng lấy ra đấu giá, đây không phải là đùa bỡn người ta sao?

Dưới đài, mọi người dồn dập phản ứng.

- Khặc khặc khặc khặc… Quỷ Tổ cười lạnh một trận, tiếng cười như lệ quỷ kêu gào, khiến võ giả bên trong đại sảnh biến sắc.

- Hoa tỷ đừng làm rộn. Dương Khai bỗng nhiên mở miệng nói: - Sư tôn ngươi nhất định đã chuẩn bị chu toàn rồi, dẫn người tới cho ta đi.

Quỷ Tổ thu lại tiếng cười, ngạc nhiên nhìn về phía gian phòng số 1, ngay sau đó hai luồng ma trơi từ hốc mắt bùng sáng lên kỳ dị.

Hoa Thanh Ti cười khổ nói: - Được.

Nàng cũng không có ý nghĩ như vậy, chỉ có điều trước đó sư tôn đã dặn dò như vậy, nàng không thể không làm theo. Tuy nhiên nếu hiện tại Dương Khai đã lên tiếng, dĩ nhiên nàng sẽ vâng theo, tối quan trọng là … sư tôn nàng cũng không phản đối. Có thể thấy được, Dương Khai nói không sai, quả thật sư tôn nàng đã chuẩn bị không sai biệt lắm, không cần phải trì hoãn thời gian làm gì nữa.

Nói rồi, Hoa Thanh Ti đưa tay ra hiệu, lúc này liền có một tỳ nữ dẫn Quỷ Tổ đi tới phòng số 1.

Cửa phòng mở ra, Quỷ Tổ đi vào, sau khi thấy Dương Khai, hắn liền kích động ôm quyền nói: - Tông chủ!

- Trưởng lão chịu khổ rồi. Dương Khai khoát tay, đỡ hắn lên.

Quỷ Tổ xấu hổ nói: - Là lão hủ học nghệ không tinh.

Nhớ lại hồi đó hắn ở Hằng La Tinh Vực, không nói thiên hạ vô địch, nhưng cũng coi như là hùng bá một phương, với tu vi Hư Vương tam tầng cảnh cường đại, khắp Tinh Vực người có thể thắng được hắn thật đúng là khó tìm ra. Nhưng khi đến Tinh Vực, không ngờ lại bị quản chế, hiện tại lại luân lạc làm tù nhân, bị đem ra thị chúng làm vật đấu giá.

Quả thực chính là vô cùng nhục nhã.

Quỷ Tổ cũng biết địch nhân cường đại, không phải mình bây giờ có thể trêu chọc, nếu Dương Khai không đột nhiên xuất hiện, chỉ sợ không biết bản thân sẽ bị người nào mua đi, cả đời làm nô.

Ngẫm lại hắn liền không rét mà run.

Đám người Diệp Hận, Diệp Tinh Hàm đều vội vàng tiến lên gặp mặt.

Đám người Quỷ Tổ ở Thiên Diệp Tông thời gian không ngắn, mọi người từ lâu đã rất quen thuộc nhau, lúc này thấy hắn thoát vây, mọi người dĩ nhiên cũng cao hứng cho hắn.

- Để ta giải khai cấm chế cho ngươi. Dương Khai đặt tay lên vai Quỷ Tổ, vận chuyển thần niệm dò xét, vừa nghiên cứu vừa lên tiếng hỏi: - Nhóm người Xích Nguyệt hiện tại ra sao rồi?

Quỷ Tổ nói: - Cũng không lo an nguy tính mạng, tuy nhiên đều bị phong ấn tu vi, dường như đều sẽ phải mang ra đấu giá.

Dương Khai gật gật đầu nói: - Như vậy thì tốt.

Nói rồi, đế nguyên toàn thân của hắn bỗng nhiên chấn động, đẩy mạnh vào trong cơ thể Quỷ Tổ.

Trên gương mặt già nua của Quỷ Tổ chợt lóe lên một tia đỏ sẫm, há mồm hộc ra một ngụm máu đen, không khỏi cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hơn, nguyên lực bị giam cầm trong cơ thể lần nữa vận chuyển.

Quỷ khí dày đặc tuôn ra, bao phủ toàn thân hắn lại, Quỷ Tổ không dám tin nói:

- Tông chủ, tu vi của ngươi…

Kẻ phong tỏa lực lượng toàn thân của hắn cường đại ra sao thì hắn không biết, nhưng ít nhiều hắn cũng đoán được một chút.

Đó chính là cường giả Đế Tôn tam tầng cảnh trong truyền thuyết đó.



Không ngờ tông chủ vừa ra tay, chỉ qua mấy hơi thở đã giải khai được phong ấn, nói như vậy chẳng phải là tu vi của tông chủ tương đương với lão gia hỏa kia sao? Cũng khó trách Quỷ Tổ lại khiếp sợ như vậy, đây quả thực là chuyện rất khó tin.

Dù sao năm xưa mọi người đều cùng đi đến Tinh Giới, hiện tại đám người bọn hắn chỉ là Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh, bị Dương Khai bỏ đi trước quá xa, thật không biết những năm qua hắn đã tu luyện như thế nào.

- Mới tấn cấp Đế Tôn. Dương Khai đưa tay vỗ vỗ bả vai Quỷ Tổ, mở miệng nói: - Đợi xong chuyện sẽ ôn chuyện cũ với ngươi.

Quỷ Tổ gật gật đầu, vẫn bị rung động không nhẹ. Tuy rằng tu vi Dương Khai cũng không phải như trong tưởng tượng của hắn, ngược lại yếu hơn rất nhiều, nhưng có thể ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy tấn cấp lên Đế Tôn, đã là vô cùng kinh người rồi.

Nhất là hắn dùng tu vi Đế Tôn nhất tầng cảnh, lại có thể thoải mái giải khai phong ấn của một vị Đế Tôn tam tầng cảnh hạ đặt, điều này há có thể lấy thủ đoạn tầm thường để giải thích?

Năm đó khi ở Hằng La Tinh Vực, Dương Khai đã thường xuyên sáng tạo nên kỳ tích, lấy yếu thắng mạnh, xem ra sau khi đi tới Tinh Giới, hắn vẫn không có gì thay đổi, vẫn sáng tạo nên kỳ tích như vậy.

Ý thức được điểm này, trong lòng Quỷ Tổ phấn chấn không thôi.

Mấy người bọn họ ở trong Tinh Giới không nơi nương tựa, ngay cả gửi thân ở Thiên Diệp Tông cũng bị diệt môn. Lúc này Dương Khai biểu hiện ra lực lượng cường đại, đã có thể trở thành chỗ dựa của bọn họ.

Trên đài cao, lại có một người từ sau đài được đưa ra, Dương Khai phóng mắt nhìn tới, chính là minh chủ Kiếm Minh, Cổ Thương Vân năm xưa.

Hoa Thanh Ti ngay cả một chút ý tứ giới thiệu cũng không có, chỉ ra hiệu cho tỳ nữ dẫn người đi, tỳ nữ này liền dẫn Cổ Thương Vân đi tới phòng số 1.

Không lâu sau đã được đưa vào trong phòng.

Sau khi gặp được Dương Khai, dĩ nhiên là Cổ Thương Vân vừa mừng vừa sợ, lần trước khi mấy người bọn hắn gặp rủi ro ở Thiên Hạc Thành, cũng chính là Dương Khai đã cứu bọn họ, mấy năm sau, chuyện tương tự lại xảy ra lần nữa.

Điều này khiến cho Cổ Thương Vân không khỏi cảm khái, rốt cuộc vẫn là người một nhà mới đáng tin a.

Người được đưa ra tiếp theo chính là Ngả u.

Hai bên đại sảnh phòng đấu giá yên tĩnh đến mức kỳ lạ, bọn họ nghĩ rằng hơn nửa hiệp đầu của buổi đấu giá đã đủ kỳ lạ rồi, hết thảy đều là hai người Dương Khai và Hoa Thanh Ti kẻ tung người hứng, những người khác không thể chen vào.

Nhưng không ngờ nửa cuối buổi đấu giá lại càng quỷ dị hơn.

Đấu giá sư không ra giá, phòng số 1 cũng không báo giá, nhưng lại lần lượt có từng võ giả bị đưa ra, rồi đi thẳng đến phòng số 1.

Càng khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái hơn chính là, đám Đế Tôn Cảnh kia không ngờ cũng bảo trì trầm mặc, không có ai chỉ trích hay truy vấn điều gì.

Chưa từng có một đấu giá hội nào như vậy, cả buổi đấu giá thoạt nhìn quả thực như là một trò trẻ con, khiến rất nhiều người cảm thấy bất mãn.

- Không sai biệt lắm! Dương Khai bố trí Ngả u ổn thỏa, bỗng nhiên híp mắt nói một câu.

- Cái gì không sai biệt lắm? Ngả u nghi ngờ nhìn hắn hỏi, vẻ rung động trên mặt vẫn còn chưa biến mất.

Lúc mới biết được Dương Khai đã tấn cấp lên Đế Tôn, hắn vẫn không thể tin được, mãi đến khi Dương Khai xuất thủ giải khai phong ấn, hắn mới chấp nhận sự thật này.

Thân là nhạc phụ của Dương Khai, Ngả u cũng không biết nên hâm mộ hay là nên mừng rỡ, chỉ có thể thầm cảm khái. Nha đầu Tuyết Nguyệt tìm được một nam nhân thật tốt ah, cũng không biết những năm qua hắn có trêu hoa ghẹo nguyệt gì ở Tinh Giới hay không.

Tinh Giới có không ít nữ nhân xinh đẹp tài giỏi, với bản lãnh cùng hào quang Dương Khai tỏa ra, thì việc thu mấy vị phụ nhân ở bên cạnh là việc quá bình thường.

Nếu một ngày nào đó, Tuyết Nguyệt có thể đi từ Tinh Vực tới Tinh Giới này, e rằng sẽ không cạnh tranh được với những nữ nhân Tinh Giới kia ah. Thân là một người phụ thân, Ngả u không khỏi có chút ưu tư lo lắng, có đôi khi, nam nhân rất ưu tú cũng không phải là chuyện tốt, nhất là cái loại con rể này.

–––-oOo–––-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Luyện Điên Phong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook