Chương 1706: Thừa nhận được?
Mạc Mặc
30/11/2019
- Nhiều như thế? Đều cho ta sao? Sa Hỗ trừng lớn mắt, nhìn bình ngọc đặt trước mặt mình, cả kinh hỏi.
- Phải. Dương Khai cười khẽ gật đầu.
- Chúng ta không phải đã nói là chia đôi hay sao? Đây là...
- Đây là số lượng chia đôi!
Sa Hỗ sững sờ, tràn ngập khó tin.
Mấy ngày trước lão cung cấp cho Dương Khai tổng cộng trăm đóa ngân liên, đây là toàn bộ tồn trữ của lão.
Vốn lão tưởng có thể thu được 200 viên Hồn Thiên đan đã là tốt lắm rồi, nhưng bình ngọc để trước mặt cho lão biết, sự thật còn vượt xa mong muốn.
Ở đây có 60-70 bình ngọc, mỗi bình chứa 10 viên đan dược, có nghĩa là Dương Khai cho lão sáu bảy trăm viên Hồn Thiên đan!
Hắn làm sao luyện chế ra nhiều Hồn Thiên đan như thế? Thân là tiền đảo chủ U Hồn Đảo, Sa Hỗ từng xem qua các luyện đan sư kém cỏi luyện chế Hồn Thiên đan, nhưng một đóa Hồn Thiên Liên tới tay những luyện đan sư đó, có thể luyện chế ra 2-3 viên đã là hay lắm rồi, làm sao có hiệu suất cao như Dương Khai?
Điều này có thể nói rõ, tiêu chuẩn luyện đan của Dương Khai cao cấp hơn vô số lần so với những luyện đan sư kém cỏi kia!
- Dương tiểu tử, bằng hữu như ngươi, lão phu kết giao chắc rồi! Sa Hỗ thu liễm thần sắc, nghiêm nghị nhìn Dương Khai. - Nếu có một ngày chúng ta có thể thoát khỏi nơi này, lão phu hứa hẹn cánh cửa Hải Điện vĩnh viễn mở rộng cho ngươi.
Dương Khai ngay thẳng cùng giữ lời hứa làm Sa Hỗ rung động, cũng đã kiểm chứng thực lực của Dương Khai, người như vậy, đáng cho lão lấy lễ kết giao, cho nên lão nói lời này là thật lòng.
Dương Khai cười ha ha, vẫn không có thần sắc lạ: - Sa lão tiên sinh đã nói vậy, tiểu tử từ chối thì bất kính.
Có thể kết giao được đồng minh ở U Hồn Đảo, Dương Khai tự nhiên là mong muốn như thế, cũng tốt hơn là một thân một mình ở trong này. Huống gì, Sa Hỗ còn là tiền đảo chủ U Hồn Đảo, hiểu biết rõ ràng về U Hồn Đảo, cùng hắn tiến lùi, sau này sẽ chỉ có lợi mà thôi.
Sa Hỗ cười ha ha: - Đáng tiếc chỗ này không có rượu ngon, bằng không uống một chầu với cậu, vậy đúng là sảng khoái trong đời! Thôi, lão phu muốn xem thử Hồn Thiên đan này có dùng được cho lão phu hay không!
Lão đã gần trăm năm không dùng Hồn Thiên đan,thực lực vẫn không tăng trưởng, rất là khổ sở, hiện tại có được nhiều Hồn Thiên đan như thế, tự nhiên gấp gáp muốn kiểm chứng.
Tùy ý lấy một bình ngọc, đổ ra một viên, không kiêng dè nhét vào miệng ngay trước mặt Dương Khai.
Ngay sau đó, cả người Sa Hỗ chấn động, thần sắc không thể tin nổi, kinh hô: - Hư cấp đan? Dương Khai ngươi là luyện đan sư Hư cấp?
Lần này lão quả thật bị chấn động.
Trước đó Dương Khai nói mình là luyện đan sư, có thể luyện chế Hồn Thiên đan, lão cũng không quá để ý, chỉ cho rằng Dương Khai có chút kỹ thuật luyện đan. Nhưng vừa sử dụng Hồn Thiên đan, lão lập tức phát hiện không đúng.
Dương Khai luyện chế ra Hồn Thiên đan, hoàn toàn không giống những thứ lão đã dùng, chênh lệch lớn nhất là cấp bậc đan dược!
Trong nháy mắt Sa Hỗ đoán ra, một viên Hồn Thiên đan này là Hư cấp đan, tối thiểu phải là linh đan cấp bậc Hư cấp trung phẩm, thậm chí còn có thể là thượng phẩm!
Điều này nói rõ Dương Khai tuyệt đối là luyện đan sư Hư cấp trở lên!
Lão không dám coi Dương Khai là luyện đan sư cấp Hư Vương, bởi vì đó chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Linh đan vào miệng liền tan, hóa thành luồng ấm áp chảy vào bụng, sau đó lấy đan điền làm trung tâm, tràn ra khắp người.
Sa Hỗ mặt già liền đỏ lên, đó là dấu hiệu khí huyết tăng trưởng, cơ bắp phồng lên cuồn cuộn, gân xanh chảy dưới da như những con giun.
Lão không có hơi đâu nói chuyện với Dương Khai, vội tập trung hấp thu dược lực.
Dương Khai mỉm cười, không quấy rầy lão, rời nhà gỗ này, tìm một chỗ yên tĩnh trên đảo, cũng sử dụng Hồn Thiên đan.
Hồn Thiên đan do tự tay hắn luyện chế, hoàn toàn khác với loại lấy được từ trên hai người chết kia.
Hồn Thiên đan lấy được, luyện chế không đầy đủ, không phát huy dược hiệu, là hạng tàn thứ phẩm. Nhưng ở U Hồn Đảo, chuyện này không thể tránh khỏi, trình độ luyện đan sư, không thể vận dụng thánh nguyên, chất lượng địa hỏa... đủ loại nguyên nhân làm cho luyện đan sư trên U Hồn Đảo chỉ có thể chế tạo Hồn Thiên đan cẩu thả, lãng phí rất nhiều Hồn Thiên Liên.
Dương Khai bù đắp toàn bộ khuyết điểm, luyện chế ra linh đan không tốt mới là lạ.
Trải qua mấy ngày thí nghiệm, hắn cũng rút ra kết luận, dùng ngân liên luyện chế ra Hồn Thiên đan là cấp bậc Hư cấp, dùng thanh liên sẽ là cấp Thánh Vương, dùng hồng liên sẽ là cấp Thánh. Mỗi một bậc Hồn Thiên đan, phát huy ra tác dụng chênh lệch trên trời dưới đất.
Hắn không dùng kim liên luyện chế, bởi vì số lượng kim liên quá ít, trong tay hắn cũng chỉ có 10 đóa.
Nhưng hắn cảm thấy, dùng kim liên luyện chế, nhất định phải luyện chế ra Hồn Thiên đan cấp Hư Vương.
Dược lực chảy qua kinh mạch máu thịt, cải tạo thân thể, tế bào cùng kinh mạch, làm cho thân thể Dương Khai càng thêm mạnh mẽ.
Đây là lần đầu hắn dùng Hồn Thiên đan, được lợi quá mức tưởng tượng.
Hơn nữa còn bởi trước kia hắn dùng rất nhiều Sinh Mệnh Quỳnh Tương, làm thân thể gần tới hoàn mỹ, cho nên mới nhanh chóng hấp thu dược lực Hồn Thiên đan.
Trước sau không quá nửa canh giờ, một viên Hồn Thiên đan Hư cấp đã bị Dương Khai hấp thu hết.
Hắn không chần chờ, lại lấy ra một viên, ném vào miệng, tiếp tục hấp thu!
Dưới tình huống không thể tu luyện thánh nguyên cùng thần thức, dùng Hồn Thiên đan tu luyện lực thân thể là đường ra cuối cùng của võ giảU Hồn Đảo.
Ba ngày sau, tiếng cười ha ha vang lên từ bên nhà gỗ, con cá heo đang bơi trong hồ ngẩng đầu nhìn qua, sau đó không để ý, rụt đầu xuống dưới lá sen.
Bóng người phóng lên trên nhà gỗ, nhanh chóng chạy về phía Dương Khai.
Sau đó, Sa Hỗ đứng phía trước, ánh mắt lấp lánh hữu thân, khí tức xảy ra biến hóa, càng thêm mạnh mẽ hơn.
Dương Khai mở mắt, quan sát Sa Hỗ, mỉm cười nói: - Sa lão tiên sinh dường như có đột phá.
Sa Hỗ cảm kích nhìn Dương Khai, gật đầu: - Không sai, câm lặng trăm năm, cuối cùng lão phu đi thêm bước, hơn nữa lão phu cảm giác mình còn có không gian tăng lên. Dương tiểu tử, lão phu nhớ kỹ phần ân tình này.
- Sa lão tiên sinh khách khí. Dương Khai khẽ cười.
- Dương Khai, đỡ lão phu một quyền được chứ? Sa Hỗ híp mắt cười hỏi, ở chỗ quỷ quái này, lão không có đối tượng luyện tập, chỉ có thể để ý tới Dương Khai.
- Được. Ngoài dự liệu của lão, Dương Khai lại lập tức đồng ý.
Sa Hỗ không chần chờ, quát một tiếng, hai chân dậm lên mặt đất, người bắn vọt ra như mũi tên, ở giữa không trung đánh ra một quyền.
Dương Khai ngồi dưới đất, không nhúc nhích, chỉ cười nhìn lão, giống như không coi ra gì một đòn kinh thiên động địa đó.
Sa Hỗ kinh ngạc, căm phẫn hét: - Dương tiểu tử, ngươi quá coi thường lão phu đó chứ?
- Sa lão tiên sinh cứ việc dùng toàn lực là được! Dương Khai nhàn nhạt đáp.
Sa Hỗ mặt già không nhịn được, dù lão cảm kích Dương Khai, nhưng bị người ta khinh thường như vậy, tâm tình luôn khó chịu, nghe Dương Khai nói vậy liền hạ quyết tâm, quả thật dùng hết toàn lực.
Không khí nổ tung, nắm đấm của Sa Hỗ như sao băng giáng xuống, kéo theo uy thế hủy thiên diệt địa.
Một quyền nện xuống, dù cho ngọn núi cao trăm trượng cũng phải bị nện thành bụi.
Dương Khai chỉ giơ tay lên, che phía trước, sắc mặt bình thản.
Sau đó, quyền chưởng giao nhau.
Dương Khai chỉ rung người một chút, vẫn ngồi yên ở đó.
Sa Hỗ lại bị lực phản chấn đẩy lùi lại ba bước, mặt đỏ lên, nhanh chóng biến mất.
Thần sắc lão biến ảo, căm phẫn biến mất, thay vào đó là ánh mắt nhin xem quái vật nhìn Dương Khai, hồi lâu không nói.
Mấy ngày trước lão đánh với Dương Khai, dù có rơi vào thế yếu, nhưng cũng không bị áp chế toàn diện như bây giờ. Hôm nay thực lực của lão tăng lên, dùng hết sức lại không thể chấn động được Dương Khai.
Chỉ có thể nói rõ một điều - thực lực của mình tăng lên, đồng thời Dương Khai cũng tăng lên, hơn nữa còn tăng trưởng nhanh hơn lão! Bằng không sao lại xuất hiện tình huống như vậy.
- Ngươi dùng bao nhiêu Hồn Thiên đan? Sa Hỗ nghẹn hồi lâu, mới hỏi một câu mấu chốt.
- Hơn trăm viên thôi. Dương Khai nhớ lại rồi đáp.
Sa Hỗ hít một hơi lạnh, khóe mắt co giật, kinh hãi nói: - Thân thể của ngươi, chịu được?
3 ngày qua, lão mới chỉ dùng có 10 viên Hồn Thiên đan, Hồn Thiên đan do Dương Khai luyện chế ra không thể đi so sánh với những thứ U Hồn Đảo sản xuất, đây là Hư cấp đan thứ thiệt, trong thời gian ngắn sử dụng quá nhiều, thân thể mạnh mẽ cỡ nào cũng không chịu nổi. Không thể hóa giải dược lực, sẽ chỉ tạo thành tổn thương thân thể kinh mạch, nghiêm trọng hơn sẽ nổ xác.
3 ngày dùng 10 viên, đã là cực hạn của Sa Hỗ, nhưng không ngờ Dương Khai lại dùng gấp 10 lần lão!
- Có gì không chịu được? Dương Khai kỳ quái hỏi lại.
Hắn còn chưa nói mình dùng Hồn Thiên đan đều có đan văn, một viên Hồn Thiên đan này ngang với hai viên bình thường.
Sa Hỗ ngây người ra đó, không ngừng lắc đầu, giọng mất mát nói: - Quái vật, quái vật mà!
Lão xác định, hiện tài mình hoàn toàn không phải đối thủ của Dương Khai. Nếu là mấy ngày trước lão còn có lòng tin chạy trối chết được trước Dương Khai, vậy hiện tại không còn nắm chắc 10 phần nữa.
Có thể thấy, theo thời gian trôi qua, chênh lệch thực lực giữa lão và Dương Khai sẽ ngày càng lớn.
Có một bộ công pháp luyện thể cao cấp thật là tốt! Sa Hỗ thầm cảm khái.
Lão không biết, sở dĩ Dương Khai có thể hấp thu trăm viên Hồn Thiên đan trong thời gian ngắn, không chỉ riêng vì tu luyện công pháp luyện thể, còn có trước kia dùng Sinh Mệnh Quỳnh Tương đặt căn cơ vững chắc.
Đây là điều kiện mà Sa Hỗ không thể có được.
Một luyện đan sư Hư cấp, bản thân còn là quái vật, còn có ơn với mình, người như vậy, Sa Hỗ không kết giao, vậy lão đúng là ngu xuẩn.
Lão thầm hạ quyết tâm, mặc kệ sau này có thể thoát khỏi U Hồn Đảo hay không, Dương Khai cũng sẽ là đồng minh trung thành nhất của lão!
- Phải. Dương Khai cười khẽ gật đầu.
- Chúng ta không phải đã nói là chia đôi hay sao? Đây là...
- Đây là số lượng chia đôi!
Sa Hỗ sững sờ, tràn ngập khó tin.
Mấy ngày trước lão cung cấp cho Dương Khai tổng cộng trăm đóa ngân liên, đây là toàn bộ tồn trữ của lão.
Vốn lão tưởng có thể thu được 200 viên Hồn Thiên đan đã là tốt lắm rồi, nhưng bình ngọc để trước mặt cho lão biết, sự thật còn vượt xa mong muốn.
Ở đây có 60-70 bình ngọc, mỗi bình chứa 10 viên đan dược, có nghĩa là Dương Khai cho lão sáu bảy trăm viên Hồn Thiên đan!
Hắn làm sao luyện chế ra nhiều Hồn Thiên đan như thế? Thân là tiền đảo chủ U Hồn Đảo, Sa Hỗ từng xem qua các luyện đan sư kém cỏi luyện chế Hồn Thiên đan, nhưng một đóa Hồn Thiên Liên tới tay những luyện đan sư đó, có thể luyện chế ra 2-3 viên đã là hay lắm rồi, làm sao có hiệu suất cao như Dương Khai?
Điều này có thể nói rõ, tiêu chuẩn luyện đan của Dương Khai cao cấp hơn vô số lần so với những luyện đan sư kém cỏi kia!
- Dương tiểu tử, bằng hữu như ngươi, lão phu kết giao chắc rồi! Sa Hỗ thu liễm thần sắc, nghiêm nghị nhìn Dương Khai. - Nếu có một ngày chúng ta có thể thoát khỏi nơi này, lão phu hứa hẹn cánh cửa Hải Điện vĩnh viễn mở rộng cho ngươi.
Dương Khai ngay thẳng cùng giữ lời hứa làm Sa Hỗ rung động, cũng đã kiểm chứng thực lực của Dương Khai, người như vậy, đáng cho lão lấy lễ kết giao, cho nên lão nói lời này là thật lòng.
Dương Khai cười ha ha, vẫn không có thần sắc lạ: - Sa lão tiên sinh đã nói vậy, tiểu tử từ chối thì bất kính.
Có thể kết giao được đồng minh ở U Hồn Đảo, Dương Khai tự nhiên là mong muốn như thế, cũng tốt hơn là một thân một mình ở trong này. Huống gì, Sa Hỗ còn là tiền đảo chủ U Hồn Đảo, hiểu biết rõ ràng về U Hồn Đảo, cùng hắn tiến lùi, sau này sẽ chỉ có lợi mà thôi.
Sa Hỗ cười ha ha: - Đáng tiếc chỗ này không có rượu ngon, bằng không uống một chầu với cậu, vậy đúng là sảng khoái trong đời! Thôi, lão phu muốn xem thử Hồn Thiên đan này có dùng được cho lão phu hay không!
Lão đã gần trăm năm không dùng Hồn Thiên đan,thực lực vẫn không tăng trưởng, rất là khổ sở, hiện tại có được nhiều Hồn Thiên đan như thế, tự nhiên gấp gáp muốn kiểm chứng.
Tùy ý lấy một bình ngọc, đổ ra một viên, không kiêng dè nhét vào miệng ngay trước mặt Dương Khai.
Ngay sau đó, cả người Sa Hỗ chấn động, thần sắc không thể tin nổi, kinh hô: - Hư cấp đan? Dương Khai ngươi là luyện đan sư Hư cấp?
Lần này lão quả thật bị chấn động.
Trước đó Dương Khai nói mình là luyện đan sư, có thể luyện chế Hồn Thiên đan, lão cũng không quá để ý, chỉ cho rằng Dương Khai có chút kỹ thuật luyện đan. Nhưng vừa sử dụng Hồn Thiên đan, lão lập tức phát hiện không đúng.
Dương Khai luyện chế ra Hồn Thiên đan, hoàn toàn không giống những thứ lão đã dùng, chênh lệch lớn nhất là cấp bậc đan dược!
Trong nháy mắt Sa Hỗ đoán ra, một viên Hồn Thiên đan này là Hư cấp đan, tối thiểu phải là linh đan cấp bậc Hư cấp trung phẩm, thậm chí còn có thể là thượng phẩm!
Điều này nói rõ Dương Khai tuyệt đối là luyện đan sư Hư cấp trở lên!
Lão không dám coi Dương Khai là luyện đan sư cấp Hư Vương, bởi vì đó chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Linh đan vào miệng liền tan, hóa thành luồng ấm áp chảy vào bụng, sau đó lấy đan điền làm trung tâm, tràn ra khắp người.
Sa Hỗ mặt già liền đỏ lên, đó là dấu hiệu khí huyết tăng trưởng, cơ bắp phồng lên cuồn cuộn, gân xanh chảy dưới da như những con giun.
Lão không có hơi đâu nói chuyện với Dương Khai, vội tập trung hấp thu dược lực.
Dương Khai mỉm cười, không quấy rầy lão, rời nhà gỗ này, tìm một chỗ yên tĩnh trên đảo, cũng sử dụng Hồn Thiên đan.
Hồn Thiên đan do tự tay hắn luyện chế, hoàn toàn khác với loại lấy được từ trên hai người chết kia.
Hồn Thiên đan lấy được, luyện chế không đầy đủ, không phát huy dược hiệu, là hạng tàn thứ phẩm. Nhưng ở U Hồn Đảo, chuyện này không thể tránh khỏi, trình độ luyện đan sư, không thể vận dụng thánh nguyên, chất lượng địa hỏa... đủ loại nguyên nhân làm cho luyện đan sư trên U Hồn Đảo chỉ có thể chế tạo Hồn Thiên đan cẩu thả, lãng phí rất nhiều Hồn Thiên Liên.
Dương Khai bù đắp toàn bộ khuyết điểm, luyện chế ra linh đan không tốt mới là lạ.
Trải qua mấy ngày thí nghiệm, hắn cũng rút ra kết luận, dùng ngân liên luyện chế ra Hồn Thiên đan là cấp bậc Hư cấp, dùng thanh liên sẽ là cấp Thánh Vương, dùng hồng liên sẽ là cấp Thánh. Mỗi một bậc Hồn Thiên đan, phát huy ra tác dụng chênh lệch trên trời dưới đất.
Hắn không dùng kim liên luyện chế, bởi vì số lượng kim liên quá ít, trong tay hắn cũng chỉ có 10 đóa.
Nhưng hắn cảm thấy, dùng kim liên luyện chế, nhất định phải luyện chế ra Hồn Thiên đan cấp Hư Vương.
Dược lực chảy qua kinh mạch máu thịt, cải tạo thân thể, tế bào cùng kinh mạch, làm cho thân thể Dương Khai càng thêm mạnh mẽ.
Đây là lần đầu hắn dùng Hồn Thiên đan, được lợi quá mức tưởng tượng.
Hơn nữa còn bởi trước kia hắn dùng rất nhiều Sinh Mệnh Quỳnh Tương, làm thân thể gần tới hoàn mỹ, cho nên mới nhanh chóng hấp thu dược lực Hồn Thiên đan.
Trước sau không quá nửa canh giờ, một viên Hồn Thiên đan Hư cấp đã bị Dương Khai hấp thu hết.
Hắn không chần chờ, lại lấy ra một viên, ném vào miệng, tiếp tục hấp thu!
Dưới tình huống không thể tu luyện thánh nguyên cùng thần thức, dùng Hồn Thiên đan tu luyện lực thân thể là đường ra cuối cùng của võ giảU Hồn Đảo.
Ba ngày sau, tiếng cười ha ha vang lên từ bên nhà gỗ, con cá heo đang bơi trong hồ ngẩng đầu nhìn qua, sau đó không để ý, rụt đầu xuống dưới lá sen.
Bóng người phóng lên trên nhà gỗ, nhanh chóng chạy về phía Dương Khai.
Sau đó, Sa Hỗ đứng phía trước, ánh mắt lấp lánh hữu thân, khí tức xảy ra biến hóa, càng thêm mạnh mẽ hơn.
Dương Khai mở mắt, quan sát Sa Hỗ, mỉm cười nói: - Sa lão tiên sinh dường như có đột phá.
Sa Hỗ cảm kích nhìn Dương Khai, gật đầu: - Không sai, câm lặng trăm năm, cuối cùng lão phu đi thêm bước, hơn nữa lão phu cảm giác mình còn có không gian tăng lên. Dương tiểu tử, lão phu nhớ kỹ phần ân tình này.
- Sa lão tiên sinh khách khí. Dương Khai khẽ cười.
- Dương Khai, đỡ lão phu một quyền được chứ? Sa Hỗ híp mắt cười hỏi, ở chỗ quỷ quái này, lão không có đối tượng luyện tập, chỉ có thể để ý tới Dương Khai.
- Được. Ngoài dự liệu của lão, Dương Khai lại lập tức đồng ý.
Sa Hỗ không chần chờ, quát một tiếng, hai chân dậm lên mặt đất, người bắn vọt ra như mũi tên, ở giữa không trung đánh ra một quyền.
Dương Khai ngồi dưới đất, không nhúc nhích, chỉ cười nhìn lão, giống như không coi ra gì một đòn kinh thiên động địa đó.
Sa Hỗ kinh ngạc, căm phẫn hét: - Dương tiểu tử, ngươi quá coi thường lão phu đó chứ?
- Sa lão tiên sinh cứ việc dùng toàn lực là được! Dương Khai nhàn nhạt đáp.
Sa Hỗ mặt già không nhịn được, dù lão cảm kích Dương Khai, nhưng bị người ta khinh thường như vậy, tâm tình luôn khó chịu, nghe Dương Khai nói vậy liền hạ quyết tâm, quả thật dùng hết toàn lực.
Không khí nổ tung, nắm đấm của Sa Hỗ như sao băng giáng xuống, kéo theo uy thế hủy thiên diệt địa.
Một quyền nện xuống, dù cho ngọn núi cao trăm trượng cũng phải bị nện thành bụi.
Dương Khai chỉ giơ tay lên, che phía trước, sắc mặt bình thản.
Sau đó, quyền chưởng giao nhau.
Dương Khai chỉ rung người một chút, vẫn ngồi yên ở đó.
Sa Hỗ lại bị lực phản chấn đẩy lùi lại ba bước, mặt đỏ lên, nhanh chóng biến mất.
Thần sắc lão biến ảo, căm phẫn biến mất, thay vào đó là ánh mắt nhin xem quái vật nhìn Dương Khai, hồi lâu không nói.
Mấy ngày trước lão đánh với Dương Khai, dù có rơi vào thế yếu, nhưng cũng không bị áp chế toàn diện như bây giờ. Hôm nay thực lực của lão tăng lên, dùng hết sức lại không thể chấn động được Dương Khai.
Chỉ có thể nói rõ một điều - thực lực của mình tăng lên, đồng thời Dương Khai cũng tăng lên, hơn nữa còn tăng trưởng nhanh hơn lão! Bằng không sao lại xuất hiện tình huống như vậy.
- Ngươi dùng bao nhiêu Hồn Thiên đan? Sa Hỗ nghẹn hồi lâu, mới hỏi một câu mấu chốt.
- Hơn trăm viên thôi. Dương Khai nhớ lại rồi đáp.
Sa Hỗ hít một hơi lạnh, khóe mắt co giật, kinh hãi nói: - Thân thể của ngươi, chịu được?
3 ngày qua, lão mới chỉ dùng có 10 viên Hồn Thiên đan, Hồn Thiên đan do Dương Khai luyện chế ra không thể đi so sánh với những thứ U Hồn Đảo sản xuất, đây là Hư cấp đan thứ thiệt, trong thời gian ngắn sử dụng quá nhiều, thân thể mạnh mẽ cỡ nào cũng không chịu nổi. Không thể hóa giải dược lực, sẽ chỉ tạo thành tổn thương thân thể kinh mạch, nghiêm trọng hơn sẽ nổ xác.
3 ngày dùng 10 viên, đã là cực hạn của Sa Hỗ, nhưng không ngờ Dương Khai lại dùng gấp 10 lần lão!
- Có gì không chịu được? Dương Khai kỳ quái hỏi lại.
Hắn còn chưa nói mình dùng Hồn Thiên đan đều có đan văn, một viên Hồn Thiên đan này ngang với hai viên bình thường.
Sa Hỗ ngây người ra đó, không ngừng lắc đầu, giọng mất mát nói: - Quái vật, quái vật mà!
Lão xác định, hiện tài mình hoàn toàn không phải đối thủ của Dương Khai. Nếu là mấy ngày trước lão còn có lòng tin chạy trối chết được trước Dương Khai, vậy hiện tại không còn nắm chắc 10 phần nữa.
Có thể thấy, theo thời gian trôi qua, chênh lệch thực lực giữa lão và Dương Khai sẽ ngày càng lớn.
Có một bộ công pháp luyện thể cao cấp thật là tốt! Sa Hỗ thầm cảm khái.
Lão không biết, sở dĩ Dương Khai có thể hấp thu trăm viên Hồn Thiên đan trong thời gian ngắn, không chỉ riêng vì tu luyện công pháp luyện thể, còn có trước kia dùng Sinh Mệnh Quỳnh Tương đặt căn cơ vững chắc.
Đây là điều kiện mà Sa Hỗ không thể có được.
Một luyện đan sư Hư cấp, bản thân còn là quái vật, còn có ơn với mình, người như vậy, Sa Hỗ không kết giao, vậy lão đúng là ngu xuẩn.
Lão thầm hạ quyết tâm, mặc kệ sau này có thể thoát khỏi U Hồn Đảo hay không, Dương Khai cũng sẽ là đồng minh trung thành nhất của lão!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.