Chương 1505: Đại hán bị trấn áp dưới Huyết Ma tháp
Chúc Long Ngữ
29/10/2013
Vào thời điểm không gian hư vô xông tới, chui vào trong cơ thể, Sở Nam đột nhiên cảm ngộ ra thứ gì đó rất quan trọng!
Nhưng Sở Nam không thể nắm bắt lấy nó, thể ngộ cẩn thận thì vách tháp lại xông tới, chạm vào, khiến Sở Nam cảm thấy trở ngại, giống như bị va chạm tới mức vỡ đầu chảy máu.
Xông tới, va chạm rồi biến mất!
Giống như nước, thẩm thấu tiến vào trong cơ thể Sở Nam.
Nhưng Sở Nam không hiểu rõ, hắn đang ở trong Huyết tháp chín tầng này, sao lại dùng phương pháp này để cắn nuốt Huyết tháp.
Nhưng thời gian dần trôi qua, Huyết tháp bị hắn cắn nuốt ngày càng nhiều, cảm giác đói khát dần giảm bớt, hơn nữa hắn vẫn đang tiếp tục cắn nuốt.
Nói thì chậm, nhưng mọi chuyện diễn ra rất nhanh. Huyết Dương Trọng còn chưa hết khiếp sợ khi Huyết Ma tháp rời khỏi mặt đất thì đã chứng kiến Huyết Ma tháp biến mất trước mắt mình.
Huyết Dương Trọng không thể tin nổi sự việc đang xảy ra trước mắt. Hắn dụi dụi hai mắt, nhìn kỹ, đúng là Huyết Ma tháp biến mất, trong hư không chỉ còn thân ảnh Sở Nam đứng sừng sững.
Cũng ngay khi Huyết Ma tháp biến mất, Huyết Ma quật đồng thời chấn động kịch liệt. Phía dưới vị trí của Huyết Ma tháp lúc trước, giống như có vật gì muốn lao ra.
Nhưng Sở Nam lại không cảm giác được, giờ khắc này hắn nghi hoặc không thôi, còn cả vô cùng tức giận. Sau khi toàn bộ Huyết tháp chạm vào cơ thể, cảm giác đói khát liền biến mất, chuyển thành cảm giác no căng mà đã lâu hắn chưa từng cảm thấy.
Huyết tháp kia rõ ràng đã tiến vào thân thể hắn, nhưng lại biến mất không thấy đâu. Giống như quan tài thủy tinh lần trước, sau khi chạm vào thân thể, không biết chạy đi nơi nào.
Quan tài thủy tinh thì thôi không tính, thế nhưng trong Huyết tháp có nhiều linh dược, bảo bối như vậy. Điều quan trọng nhất chính là Huyết tiên tần hoàn để luyện chế Trường Thọ đan cũng không còn. Quan tài thủy tinh khi hắn rơi vào tình cảnh nguy hiểm còn xuất hiện, nhưng ai mà biết được cái Huyết tháp này khi nào chui ra. Lúc trước hắn giả mạo thâm trầm tưởng là đáng giá, khi trở về lập tức luyện chế ra Trường Thọ đan cho cha mẹ, sao lại trở thành tình huống như hiện giờ?
Ầm!
Vị trí của Huyết Ma tháp lúc trước đột nhiên có một cỗ năng lượng huyết quang tỏa ra, phóng lên trời, đánh thẳng vào Sở Nam. Sở Nam trong lòng đang căm tức, bay thẳng tới, một quyền nện xuống năng lượng. Một chiêu này chính là Diệt Thiên quyền!
Năng lượng trong Diệt Thiên quyền chính là năng lượng Sở Nam chuẩn bị để trở mặt với đám người Huyết Dương Trọng!
Ầm!
Năng lượng đánh tới bị đánh tan quá nửa, phần năng lượng còn lại tiếp tục đánh về phía Sở Nam. Năm người Huyết Dương Trọng đã mất đi thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, bị dư âm ảnh hưởng, bắn sang một bên. Chiến Thần và Cửu Vũ một cầm côn, một nắm chặt kiếm, đánh ra các chiêu thức mạnh nhất.
Sở Nam kinh ngạc kêu lên, cố năng lượng này đúng là rất lợi hại. Sở Nam tiếp tục đánh ra hai chiêu, Diệt thiên quyền như cuồng phong bạo vũ đánh tới, phá tan phần năng lượng còn sót lại kia. Nhưng Sở Nam vẫn không dừng tay, tiếp tục đánh xuống.
Côn của Chiến Thần cũng nện lên mặt đất. Huyết Ma quật vốn đã bị chấn động mạnh, không chịu nổi một đòn này, bắt đầu sụp đỏ. Quy tắc kiếm khí của Cửu Vũ cũng điên cuồng đánh xuống dưới. Ngay khi Sở Nam đang tấn công như vũ bão thì phía dưới truyền tới một giọng nói:
- Dừng tay!
- Muốn lấy mạng của ta, còn bảo ta dừng tay?
Sở Nam trả lời một câu, điên cuồng rút ra năng lượng Ngũ Hành nguyên dịch, quy tắc Thủy Hỏa… trong cơ thể, sử dụng Diệt Thiên quyền đánh xuống, hắn còn tế ra Thần Lai Thủy Hồn. Phía dưới lại có một giọng nói vang lên:
- Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!
- Ngươi nói hiểu lầm thì là hiểu lầm sao? Đánh!
Sở Nam không dừng công kích lại. Lúc này, hắn đã tỉnh táo trở lại. Huyết tháp kia vô cùng lợi hại, vật thể không rõ bị trấn áp dưới đó khẳng định cũng vô cùng lợi hại. Nhưng hắn hiện giờ giống như Vạn Trận lão tổ, bị trấn áp quá lâu, thực lực đại giảm. Nếu không nhân cơ hội này đánh cho hắn trọng thương thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra?
Cửu Vũ lại tế ra kiếm bản mệnh. Toàn thân Chiến Thần tỏa ra hào quang, khi Sở Nam chứng kiến loại lực lượng thực chất tỏa ra hào quang này thì Chiến thần đã giơ côn cao lên, nện xuống
Ầm!
Huyết Ma quật đang sụp đổ, lại chịu thêm một côn này đã không còn. Ngay cả ngọn sơn phong cùng với mấy ngọn núi xung quanh cũng biến thành cát bụi, biến thành hư vô!
Huyết Ma đảo chấn động.
Sở Nam đang muốn tế ra vòi rồng, âm dương ngư xoay chuyển thấy vậy, trong lòng thầm nghĩ:
- Chiến Thần sau khi đạt được truyền thừa quả nhiên lợi hai. Nhưng đây cũng chưa phải là cực hạn của hắn!
Trong hư không, một thân ảnh một đại hán râu quai nón vô cùng chật vật, toàn thân loang lổ vết máu. Ở cạnh đại hán còn còn một đoàn thủy ảnh, chính là Thần Lai Thủy Hồn, ở giữa nó là một giọt máu tươi, trông cực kỳ trướng mắt.
Đại hán nhìn Kình Thiên Chiến Côn, lại nhìn thoáng qua Chiến Thần, bật thốt:
- Chiến Thần?
- Ngươi nhận thức gia gia?
- Gia gia?
Đại hán nhíu mày:
- Lão tử không biết ngươi, nhưng lão tử biết cây Kình Thiên Chiến Côn kia?
- Dám xưng lão tử trước mặt gia gia, muốn ăn đòn!
Đại hán thay đổi sắc mặt, vội la lên:
- Ngừng ngừng ngừng…
Chiến Thần không dừng tay, hào quang lực lượng hóa thực thể lại phát ra. Tên đại hán nói:
- Con bà nó, nhất định ngươi là một đời Chiến Thần mới. Cho dù là đám Chiến Thần đời trước thấy lão tử cũng không dám làm như vậy. Nếu không phải hiện giờ lão tử vô cùng suy yếu, chẳng lẽ lão tử lại sợ ngươi?!!
Kình Thiên Chiến Côn sắp nện xuống.
Đại hán né tránh, theo phản xạ có điều kiện muốn vọt tới sau lưng Thần Lai Thỷ Hồn. Nhưng khi hắn thấy ở giữa giọt máu ở giữa Thủy Lai Thần Hồn, không khỏi cả kinh:
- Thủy Lai Thập, sao ngươi lại biến thành bộ dạng này?
- Chiến Thần, chờ một chút.
Sở Nam nghe được những lời này, vội vàng ngăn cản Chiến Thần. Chiến Thần nhìn tên đại hán, chiến ý trong mắt không suy giảm. Đại hán không để ý tới, chỉ nhìn Thần Lai Thủy Hồn. Thần Lai Thủy Hồn nhìn đại hán, giọt máu tươi ở giữa không ngừng nhảy lên, kinh hỉ hỏi thăm:
- Tại sao ngươi ở chỗ này?
- Con bà nó, còn không phải là tên kia…
Đại hán đang tức giận, muốn nói ra điều gì nhưng lại dừng lại, quay đầu nhìn Sở Nam, nói:
- Thủy Lai Thập, tiểu tử này là ai? Cảnh giới Võ Thánh đã mạnh mẽ như vậy, là đệ tử của ngươi sao?
Thần Lai Thủy Hồn nghe vậy, giọt máu tươi đang kích động nhảy lên bình tĩnh trở lại, hồn thân có phần vặn vẹo. Đại hán giống như không trông thấy, nói:
- Không đúng, trong nắm đấm của hắn có rất nhiều năng lượng, mạnh nhất chính là một cỗ tinh khiết chi lực. Ngươi không có khả năng dạy hắn lực lượng này, ngươi dạy hắn phải là Thủy…
Đại hán lại dừng lại, hỏi Sở Nam:
- Tiểu tử, ngươi là ai?
- Những lời này đáng lẽ ta hỏi ngươi mới đúng.
Giọng nói Sở Nam thản nhiên, không biểu lộ ra cái gì.
Nhưng Sở Nam không thể nắm bắt lấy nó, thể ngộ cẩn thận thì vách tháp lại xông tới, chạm vào, khiến Sở Nam cảm thấy trở ngại, giống như bị va chạm tới mức vỡ đầu chảy máu.
Xông tới, va chạm rồi biến mất!
Giống như nước, thẩm thấu tiến vào trong cơ thể Sở Nam.
Nhưng Sở Nam không hiểu rõ, hắn đang ở trong Huyết tháp chín tầng này, sao lại dùng phương pháp này để cắn nuốt Huyết tháp.
Nhưng thời gian dần trôi qua, Huyết tháp bị hắn cắn nuốt ngày càng nhiều, cảm giác đói khát dần giảm bớt, hơn nữa hắn vẫn đang tiếp tục cắn nuốt.
Nói thì chậm, nhưng mọi chuyện diễn ra rất nhanh. Huyết Dương Trọng còn chưa hết khiếp sợ khi Huyết Ma tháp rời khỏi mặt đất thì đã chứng kiến Huyết Ma tháp biến mất trước mắt mình.
Huyết Dương Trọng không thể tin nổi sự việc đang xảy ra trước mắt. Hắn dụi dụi hai mắt, nhìn kỹ, đúng là Huyết Ma tháp biến mất, trong hư không chỉ còn thân ảnh Sở Nam đứng sừng sững.
Cũng ngay khi Huyết Ma tháp biến mất, Huyết Ma quật đồng thời chấn động kịch liệt. Phía dưới vị trí của Huyết Ma tháp lúc trước, giống như có vật gì muốn lao ra.
Nhưng Sở Nam lại không cảm giác được, giờ khắc này hắn nghi hoặc không thôi, còn cả vô cùng tức giận. Sau khi toàn bộ Huyết tháp chạm vào cơ thể, cảm giác đói khát liền biến mất, chuyển thành cảm giác no căng mà đã lâu hắn chưa từng cảm thấy.
Huyết tháp kia rõ ràng đã tiến vào thân thể hắn, nhưng lại biến mất không thấy đâu. Giống như quan tài thủy tinh lần trước, sau khi chạm vào thân thể, không biết chạy đi nơi nào.
Quan tài thủy tinh thì thôi không tính, thế nhưng trong Huyết tháp có nhiều linh dược, bảo bối như vậy. Điều quan trọng nhất chính là Huyết tiên tần hoàn để luyện chế Trường Thọ đan cũng không còn. Quan tài thủy tinh khi hắn rơi vào tình cảnh nguy hiểm còn xuất hiện, nhưng ai mà biết được cái Huyết tháp này khi nào chui ra. Lúc trước hắn giả mạo thâm trầm tưởng là đáng giá, khi trở về lập tức luyện chế ra Trường Thọ đan cho cha mẹ, sao lại trở thành tình huống như hiện giờ?
Ầm!
Vị trí của Huyết Ma tháp lúc trước đột nhiên có một cỗ năng lượng huyết quang tỏa ra, phóng lên trời, đánh thẳng vào Sở Nam. Sở Nam trong lòng đang căm tức, bay thẳng tới, một quyền nện xuống năng lượng. Một chiêu này chính là Diệt Thiên quyền!
Năng lượng trong Diệt Thiên quyền chính là năng lượng Sở Nam chuẩn bị để trở mặt với đám người Huyết Dương Trọng!
Ầm!
Năng lượng đánh tới bị đánh tan quá nửa, phần năng lượng còn lại tiếp tục đánh về phía Sở Nam. Năm người Huyết Dương Trọng đã mất đi thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, bị dư âm ảnh hưởng, bắn sang một bên. Chiến Thần và Cửu Vũ một cầm côn, một nắm chặt kiếm, đánh ra các chiêu thức mạnh nhất.
Sở Nam kinh ngạc kêu lên, cố năng lượng này đúng là rất lợi hại. Sở Nam tiếp tục đánh ra hai chiêu, Diệt thiên quyền như cuồng phong bạo vũ đánh tới, phá tan phần năng lượng còn sót lại kia. Nhưng Sở Nam vẫn không dừng tay, tiếp tục đánh xuống.
Côn của Chiến Thần cũng nện lên mặt đất. Huyết Ma quật vốn đã bị chấn động mạnh, không chịu nổi một đòn này, bắt đầu sụp đỏ. Quy tắc kiếm khí của Cửu Vũ cũng điên cuồng đánh xuống dưới. Ngay khi Sở Nam đang tấn công như vũ bão thì phía dưới truyền tới một giọng nói:
- Dừng tay!
- Muốn lấy mạng của ta, còn bảo ta dừng tay?
Sở Nam trả lời một câu, điên cuồng rút ra năng lượng Ngũ Hành nguyên dịch, quy tắc Thủy Hỏa… trong cơ thể, sử dụng Diệt Thiên quyền đánh xuống, hắn còn tế ra Thần Lai Thủy Hồn. Phía dưới lại có một giọng nói vang lên:
- Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!
- Ngươi nói hiểu lầm thì là hiểu lầm sao? Đánh!
Sở Nam không dừng công kích lại. Lúc này, hắn đã tỉnh táo trở lại. Huyết tháp kia vô cùng lợi hại, vật thể không rõ bị trấn áp dưới đó khẳng định cũng vô cùng lợi hại. Nhưng hắn hiện giờ giống như Vạn Trận lão tổ, bị trấn áp quá lâu, thực lực đại giảm. Nếu không nhân cơ hội này đánh cho hắn trọng thương thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra?
Cửu Vũ lại tế ra kiếm bản mệnh. Toàn thân Chiến Thần tỏa ra hào quang, khi Sở Nam chứng kiến loại lực lượng thực chất tỏa ra hào quang này thì Chiến thần đã giơ côn cao lên, nện xuống
Ầm!
Huyết Ma quật đang sụp đổ, lại chịu thêm một côn này đã không còn. Ngay cả ngọn sơn phong cùng với mấy ngọn núi xung quanh cũng biến thành cát bụi, biến thành hư vô!
Huyết Ma đảo chấn động.
Sở Nam đang muốn tế ra vòi rồng, âm dương ngư xoay chuyển thấy vậy, trong lòng thầm nghĩ:
- Chiến Thần sau khi đạt được truyền thừa quả nhiên lợi hai. Nhưng đây cũng chưa phải là cực hạn của hắn!
Trong hư không, một thân ảnh một đại hán râu quai nón vô cùng chật vật, toàn thân loang lổ vết máu. Ở cạnh đại hán còn còn một đoàn thủy ảnh, chính là Thần Lai Thủy Hồn, ở giữa nó là một giọt máu tươi, trông cực kỳ trướng mắt.
Đại hán nhìn Kình Thiên Chiến Côn, lại nhìn thoáng qua Chiến Thần, bật thốt:
- Chiến Thần?
- Ngươi nhận thức gia gia?
- Gia gia?
Đại hán nhíu mày:
- Lão tử không biết ngươi, nhưng lão tử biết cây Kình Thiên Chiến Côn kia?
- Dám xưng lão tử trước mặt gia gia, muốn ăn đòn!
Đại hán thay đổi sắc mặt, vội la lên:
- Ngừng ngừng ngừng…
Chiến Thần không dừng tay, hào quang lực lượng hóa thực thể lại phát ra. Tên đại hán nói:
- Con bà nó, nhất định ngươi là một đời Chiến Thần mới. Cho dù là đám Chiến Thần đời trước thấy lão tử cũng không dám làm như vậy. Nếu không phải hiện giờ lão tử vô cùng suy yếu, chẳng lẽ lão tử lại sợ ngươi?!!
Kình Thiên Chiến Côn sắp nện xuống.
Đại hán né tránh, theo phản xạ có điều kiện muốn vọt tới sau lưng Thần Lai Thỷ Hồn. Nhưng khi hắn thấy ở giữa giọt máu ở giữa Thủy Lai Thần Hồn, không khỏi cả kinh:
- Thủy Lai Thập, sao ngươi lại biến thành bộ dạng này?
- Chiến Thần, chờ một chút.
Sở Nam nghe được những lời này, vội vàng ngăn cản Chiến Thần. Chiến Thần nhìn tên đại hán, chiến ý trong mắt không suy giảm. Đại hán không để ý tới, chỉ nhìn Thần Lai Thủy Hồn. Thần Lai Thủy Hồn nhìn đại hán, giọt máu tươi ở giữa không ngừng nhảy lên, kinh hỉ hỏi thăm:
- Tại sao ngươi ở chỗ này?
- Con bà nó, còn không phải là tên kia…
Đại hán đang tức giận, muốn nói ra điều gì nhưng lại dừng lại, quay đầu nhìn Sở Nam, nói:
- Thủy Lai Thập, tiểu tử này là ai? Cảnh giới Võ Thánh đã mạnh mẽ như vậy, là đệ tử của ngươi sao?
Thần Lai Thủy Hồn nghe vậy, giọt máu tươi đang kích động nhảy lên bình tĩnh trở lại, hồn thân có phần vặn vẹo. Đại hán giống như không trông thấy, nói:
- Không đúng, trong nắm đấm của hắn có rất nhiều năng lượng, mạnh nhất chính là một cỗ tinh khiết chi lực. Ngươi không có khả năng dạy hắn lực lượng này, ngươi dạy hắn phải là Thủy…
Đại hán lại dừng lại, hỏi Sở Nam:
- Tiểu tử, ngươi là ai?
- Những lời này đáng lẽ ta hỏi ngươi mới đúng.
Giọng nói Sở Nam thản nhiên, không biểu lộ ra cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.