Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 476: Đợi ngươi, không quên được

Chúc Long Ngữ

10/05/2013

Sau đó thì gặp được Sở Nam.

Sở Nam nghe xong lập tức hạ lệnh:

- Dẫn ta tới Cực Lạc Cung.

Lăng Yên Lan lên tiếng:

- Công tử, chỉ hai chúng ta sao?

- Nếu ngươi sợ, một mình ta vào trong là được.

- Ta....

Lăng Yên Lan chợt tắc nghẹn, rồi vội lên tiếng:

- Tiểu nữ là tì nữ, đương nhiên phải phân chia bớt nỗi lo cho công tử.

Nói rồi hai người liền đi về hướng Cực Lạc Cung. Sở Nam đương nhiên không phải đi báo thù cho đồng môn sư huynh sư đệ của Lăng Yên Lan, hắn muốn những nguyên liệu luyện đan kia, phương thuốc luyện đan cùng phát hiện ở trong một trữ vật giới chỉ, vậy nguyên liệu luyện đan trong đó chưa biết chừng là một hai loại trong phương thuốc đó cũng nên.

Cơ hội như vậy, Sở Nam đương nhiên không thể bỏ qua.

Trong lúc đó, sau khi Sở Nam từ Cấm Địa của Thiên Nhất Tông tới dãy núi Hoành Đoạn, đám Phù Chấn, Vô Không Lão Tổ, Mạc Lão trấn thủ ở bên ngoài Thiên Nhất Sơn nhìn thấy Thiên Nhất Tông xảy ra biến cố, trong lòng không khỏi kinh hoang, Phù Chấn và Vô Không Lão Tổ thì không cần phải nói, nếu Sở Nam mà chết bọn chúng cũng không thể sống được. Còn Mạc Lão, ngoài việc không biết phải ăn nói thế nào với vị Võ Hoàng kia, hắn cũng đã đánh cược rất lớn trên người Sở Nam.

Nhưng may mà Phù Chấn và Vô Không Lão Tổ vẫn bình an vô sự, bởi vậy cũng biết Sở Nam vẫn không có chuyện gì. bọn chúng tụ lại một chỗ, muốn điều tra xem Sở Nam có phải đã bị bắt rồi không, nhưng Thiên Nhất Tông canh phòng cẩn mật, bọn chúng hoàn toàn không có cơ hội gì. khi đang không tìm thấy cơ hội nào thì đệ tử của Thiên Nhất Tông bắt đầu xuống Thiên Nhất Sơn tìm kiếm Sở Nam, tìm kiếm một người bị trọng thương.

Vừa nhìn thấy cảnh tượng đó, ba người đám Mạc Lão đã biết Sở Nam đã chạy thoát, nhưng chạy tới nơi nào thì bọn chúng hoàn toàn không biết. Cuối cùng bọn chúng quyết định phân chia ra hành động, mỗi người tìm một nơi, Thiết Thương Hùng vẫn đi cùng Mạc Lão, bọn chúng muốn tìm thấy Sở Nam trước Thiên Nhất Tông.

Sau khi Sở Nam rời khỏi dãy núi Hoành Đoạn, có không ít người tới dãy núi Hoành Đoạn săn thú hoặc hái lượn thảo dược, nhưng nhìn thấy chỉ trong một ngày, cả khu rừng đã biến thành núi hoang, tất cả đều vô cùng kinh hoàng, đều nói đó là do ông trời nổi giận trừng phạt, nếu không thì tại sao rừng lại biến mất? Bởi vậy bọn họ bắt đầu cầu khấn, còn không ít võ giả nghe thấy tin tức cũng đến thăm dò tình hình, ngay cả hoàng đế Đại Khánh Quốc cũng đã nghe thấy, phái người đi điều tra, mà người này, họ Sở.

Đương nhiên, đây đều là những chuyện về sau.

Trước mắt, hai người đám Sở Nam đã cách Cực Lạc Cung không xa.

Dãy núi Hoành Đoạn, Sở Nam thoát chết, dùng Thảo Mộc Quyết tầng thứ ba hấp thu sinh mệnh lực từ trong thảo mộc, biến cả khu rừng thành hoang sơn, đoạt được hai phương thuốc nghịch thiên là Trường Thọ Đan và Phong Ma Đan, thu Lăng Yên Lan làm tì nữ, đi tới Cực Lạc Cung tìm những linh dược có khả năng tồn tại kia, hơn nữa đã cách Cực Lạc Cung không xa.

Thần Khí Phái của Bắc Tề Quốc đã không còn tồn tại, sau khi Lăng gia phản bội, Tử Võ Hoàng lấy một địch hai, đuổi đi đám người âm mưu bất chính nhưng không ngờ vẫn còn một cỗ thế lực nhòm ngó tới bọn chúng. Cỗ thế lực thần bí tới sau này thực lực cũng rất mạnh, kẻ dẫn đầu cũng là một gã Võ Hoàng. Thần Khí Phái vừa gặp đại biến, thực lực bị tổn thất lớn, không thể chống lại được cuộc tấn công cường hãn đó, cho dù Tử Võ Hoàng bất chấp phản phệ, liên tục thi triển tuyệt chiêu nhưng cũng không ngăn được thế lực thần bí đó tấn công, cuối cùng Tử Võ Hoàng đành chấp nhận đau đớn mất căn cứ của tông phái, sau khi thổ ra ba ngụm máu tươi liền mang theo đệ tử rút lui, Tử Võ Hoàng đích thân đoạn hậu.

Tử Võ Hoàng trong lòng có chút nghi hoặc, không thể hiểu nổi.

Thứ nhất, chỉ trong một thời gian ngắn xuất hiện ba Võ Hoàng, Tử Võ Hoàng cảm thấy hai thế lực này nhất định có liên quan, nếu không thời gian sao có thể nắm được chuẩn xác như vậy? Thực lực có thể tùy tiện đưa ra được ba gã Võ Hoàng, ngoài Thiên Nhất Tông ra thì còn có ai nữa? Nhưng, nếu là Thiên Nhất Tông thì hành động cướp đoạt như vậy không sợ khiến các môn phái lớn nhỏ trong Thiên Nhất Tông phản cảm hay sao?

Thứ hai, Hàn lão đệ đã đi đâu? Vì sao không thấy tung tích, cũng không hề có chút tin tức gì, lẽ nào đã gặp nguy hiểm?



Tử Võ Hoàng tin rằng nếu Hàn Võ Hoàng cũng ở Thần Khí Phái thì tuyệt đối không thể xuất hiện kết quả như vậy, hơn nữa hắn và Hàn Võ Hoàng giao tình mấy trăm năm, biết rất rõ nếu Hàn Võ Hoàng biết Thần Khí Phái gặp nguy hiểm thì nhất định sẽ lập tức quay về. Nếu không thể quay về được thì chứng tỏ thực sự đã gặp chuyện rồi.

- Núi còn lo gì thiếu củi đốt, sẽ có một ngày ta sẽ mang người quay lại.

Tử Võ Hoàng giận dữ nói, đồng thời lập tức phái đệ tử thông báo cho Tử Mộng Nhân và Nhị trưởng lão đừng quay về Thần Khí Phái nữa, trước hết tìm một nơi bí mật ẩn mình, chờ đợi mệnh lệnh.

Tử Mộng Nhân biết được tin Thần Khí Phái bị địch tấn công, vốn dĩ đã vô cùng tiều tụy, mặt liền tái nhợt, ngất ngay tại chỗ, ba ngày sau mới tỉnh lại, mặt đầy vẻ trầm mặc. Sau khi bàn bạc cùng Nhị trưởng lão liền hạ lệnh tới căn cứ của Hải Lang Đoàn ở gần Băng Viêm Đảo, căn cứ của Hải Lang Đoàn không chỉ có mấy ngàn hải tặc mà còn có Ngọc Chi San Hô Trùng, có San Hô Huyền Lam Kình, ở đó, Thần Khí Phái mới có thể nhanh chóng trỗi dậy được.

Đợi sau khi đám đệ tử Lý Hạo, Thần Chiến từ Thiên Nhất Tông đi xuống tập hợp lại một chỗ thì lập tức tới căn cứ của Hải Lang Đoàn. Sau khi xử lý xong những việc này, Tử Mộng Nhân càng cảm thấy nhớ nhung Sở Nam:

- Tên ngốc, cũng may ngươi làm những việc đó, nếu không hôm nay ta không cò một nơi nào để dung thân nữa.

Nghĩ tới Sở Nam, trong lòng Tử Mộng Nhân liền cảm thấy vô cùng ấm áp, đồng thời, nàng cũng lo lắng bởi dù sao thực lực của Thiên Nhất Tông cũng vô cùng đáng sợ:

- Tên ngốc, nhất định không được có chuyện, Thần Khí Phái đã không còn, nếu ngươi lại gặp chuyện thì ta biết làm thế nào....

Đúng lúc đó Tử Mộng Nhân nghe thấy một tin đồn liên quan tới Thiên Nhất Tông, biết rất nhiều đệ tử của Thiên Nhất Tông đã xuống núi rèn luyện, còn tìm một người bị trọng thương, phàm là bị trọng thương không cần biết phải trái liền lập tức bắt lấy tra hỏi, cho tới khi xác định được rồi mới thả cho đi.

Thiên Nhất Tông sở dĩ làm như vậy là để đề phòng bất trắc, chủ yếu nhất là mệnh lệnh của Hắc Quân, hắn nhất định phải đoạt được ngũ hành chi thể, tuy hắn nhìn thấy Sở Nam đã nhảy xuống vực sâu vạn trượng, nhưng hắn cũng đã chứng kiến Sở Nam mang tới biết bao điều chấn động, cảm thấy Sở Nam không thể dễ dàng chết như vậy. Hắn cho rằng ngũ hành chi thể sao có thể dễ dàng chết như vậy, huống hồ còn có đám côn trùng vừa quái dị vừa cường hãn đó, bởi vậy Thiên Nhất Tông vừa điều tra trong vực sâu vạn trượng vừa xuống núi tìm bắt người bị thương. Năm Võ Hoàng, hai Võ Đế đều cho rằng, cho dù Sở Nam có thể thoát khỏi vực sâu vạn trượng nhưng hắn cũng đã bị trọng thương, ít nhất trong vòng mấy năm cũng khó mà khôi phục được, nếu khôi phục được thì công lực cũng sẽ giảm sút rất nhiều.

Nhưng bọn chúng không hề biết rằng Sở Nam chỉ trong vòng chưa đầy một tháng đã khôi phục rồi, thực lực còn tăng hơn trước một bậc.

Việc Sở Nam khôi phục lại, Thiên Nhất Tông không hề biết, Tử Mộng Nhân cũng không biết, khi nàng nghe thấy tin tức đó liền sững sờ trong giây lát, sau đó liền điên cuồng xác thực tin tức đó, cuối cùng sau khi khẳng định là chính xác, Tử Mộng Nhân thổ ra một ngụm máu tươi, ngất xỉu tại chỗ.

Đợi sau khi tỉnh lại, Tử Mộng Nhân hoàn toàn không còn cảm giác mông lung vô định nữa, hoàn toàn biến thành con người khác, không còn là một người thường ngày được người khác che chở bảo vệ nữa mà đã đứng lên gánh vác trách nhiệm của nàng, cho dù lúc này, đôi vai của nàng vẫn còn rất mềm yếu.

- Tên ngốc, ta tin ngươi, ngươi sẽ không có chuyện gì cả.

Tử Mộng Nhân nói, tiếp đó nói từng tiếng một:

- Tên ngốc, ta đợi ngươi xuất hiện, đợi ngươi quay lại, nếu....

- Nếu ngươi không xuất hiện, Tử Mộng Nhân ta tìm khắp thiên hạ cũng phải tìm thấy, nếu....

- Nếu ta không tìm thấy ngươi, tên ngốc, ta liều mạng này cũng phải khiến Thiên Nhất Tông chết theo ngươi. Sau đó ta lại đi theo ngươi, ta lại làm Mộng Nhân của ngươi, lại cùng ngươi ngao du thiên hạ.

Sau khi tới căn cứ của Hải Lang Đoàn, Tử Mộng Nhân lập tức phái người tìm tin tức của Sở Nam.

Nam Cung gia tộc tại Bắc Tề Quốc, Nam Cung Linh Vân bị ép để Liệt Phong hộ tống về nhà, Nam Cung gia chủ biết Tần Dũng đã chết, đang khổ nào tìm cách bảo vệ Nam Cung gia tộc trước tình thế ngày càng trở nên hỗn loạn hiện tại, để Nam Cung gia tộc ngày càng trở nên cường đại, thì Liệt Phong xuất hiện trước mặt hắn, đưa ra yêu cầu cưới Nam Cung Linh Vân làm vợ.

Nam Cung gia chủ nghe thấy vậy chỉ khẽ sững người, sau đó không chút suy nghĩ liền lập tức chấp nhận yêu cầu của Liệt Phong. Tần gia tuy là hoàng tộc ngày trước, nhưng nếu so sánh với Thiên Nhất Tông thì lại chẳng là thứ gì cả.



Liệt Phong đạt được tâm nguyện, đương nhiên vô cùng hoan hỉ.

Nam Cung gia chủ lại bắt đầu tính toán, có thể gây dựng quan hệ với Thiên Nhất Tông, hơn nữa Liệt Phong còn là nội môn đệ tử của Thiên Nhất Tông, sau ngày tiền đồ không thể tưởng tượng nổi, có Thiên Nhất Tông che chở, Nam Cung gia tộc ở Bắc Tề Quốc tuyệt đối sẽ cường thịnh.

Còn Nam Cung Linh Vân nghe thấy tin đó liền xây xẩm mặt mày, lập tức ra sức phản đối, nhưng Nam Cung gia chủ lại cứng rắn ra lệnh, không đồng ý cũng phải gả, đồng ý cũng phải gả, tiếp đó lại dỗ dành, nói cho Nam Cung Linh Vân biết sau khi gả cho Liệt Phong, Nam Cung gia tộc sẽ có được lợi ích gì, Nam Cung gia tộc sẽ nhanh chóng phát triển, trở thành đệ nhất thế gia, Hứa gia, Phạm gia, Tần gia đều không còn là đối thủ của Nam Cung gia tộc gia; nói với nàng, vì cả gia tộc, chút hi sinh này hoàn toàn xứn đáng; còn nói Liệt Phong nhân phẩm, tướng mạo, tu vi, thân phận, địa vị đều tốt thế nào....

Nhưng, lần này, Nam Cung Linh Vân không chịu thỏa hiệp.

Nam Cung nhắc tới Liệt Phong, nhưng trong đầu Nam Cung Linh Vân lại chỉ có hình ảnh của Sở Nam, hình ảnh của người mà nàng muốn quên đi, không muốn còn chút quan hệ nào nữa, khuôn mặt của hắn, mỗi lời nói của hắn, mỗi hành động của hắn đều hiện lên vô cùng rõ ràng.

Nam Cung Linh Vân căn bản không thể quên được hắn, tuy chỉ gặp mặt hai lần, nhưng đều khắc cốt ghi tâm, khiến nàng sao có thể quên được. Tuy mỗi lần nàng đều nhắc chính mình, hắn đã có một nữ nhân tên là Tử Mộng Nhân, nàng nhất định phải quên hắn, nàng và hắn chỉ có nghiệt duyên, không thể kết thành chinh quả, nhưng Nam Cung Linh Vân không hề biết rằng, mỗi lần nàng nhắc mình phải quên hắn là một lần nàng nhớ tới hắn.

Càng muốn quên, càng ghi nhớ.

Thanh Long Nha đó vẫn còn, năm bình ngọc vẫn còn.

Bởi vậy, dưới áp lực của cả Nam Cung gia tộc, Nam Cung Linh Vân lạnh lùng nói:

- Đừng ép ta, nếu ép ta phải chết, các người cũng không đạt được điều gì cả.

Đồng thời, Nam Cung Linh Vân cũng tìm gặp Liệt Phong, nói thẳng với hắn:

- Trong lòng ta đã có người khác, ngươi đừng tới làm phiền ta.

Liệt Phong rất kinh ngạc, nhưng không chịu từ bỏ. Hắn cho rằng người trong tim của Nam Cung Linh Vân là Tần Dũng đã chết, thầm nghĩ trong lòng:

- Ta không tin Liệt Phong ta không sánh được với một kẻ đã chết.

Bởi vậy, Liệt Phong trả lời:

- Ta, không lấy ai ngoài nàng, ta, nhất định phải đoạt được nàng.

Nam Cung Linh Vân không thèm để ý tới nữa, chuẩn bị bỏ nhà ra đi, đúng lúc đó, Liệt Phong nhận được mệnh lệnh từ Thiên Nhất Tông truy tìm người bị trọng thương, đành phải rời khỏi Nam Cung gia, trước khi đi, Liệt Phong tìm gặp Nam Cung Linh Vân nói rõ chuyện đó.

Khi đó, Nam Cung Linh Vân toàn thân run lên, hoàn toàn là trực giác cho nàng biết, người mà Thiên Nhất Tông đang tìm kiếm chính là Sở Nam.

Trong hoàn cảnh như vậy, Nam Cung Linh Vân vốn hoàn toàn không để ý tới Liệt Phong lại nói muốn cùng Liệt Phong đi tìm kiếm.

Nghe thấy vậy, Liệt Phong đương nhiên vô cùng vui mừng, căn bản không hề từ chối. Còn Nam Cung gia chủ cũng không ngăn cản, hắn còn cho rằng hai người ở cùng nhau, lâu rồi sẽ nảy sinh tình cảm.

Nhưng bọn chúng đều không hề biết, Nam Cung Linh Vân đang có chủ ý gì.

Còn có Tư Đồ Dật Tiêu và Trầm Mạch Hân, hai người cũng rời khỏi Bích Vân Tông, tìm tới Thần Khí Phái, nhưng bởi kế hoạch phân binh của Tử Mộng Nhân nên không thể tìm thấy. Sau đó nghe nói tới chuyện Thần Khí Phái bị công phá, nhất thời Tư Đồ Dật Tiêu không biết nên tới đâu tìm kiếm đại ca, sau đó lại nghe nói tới hành động của Thiên Nhất Tông, hắn nhớ lại Sở Nam đã từng nói với hắn, Thiên Nhất Tông là kẻ thù không đội trời chung của cả hai, nên cũng cho rằng, người Thiên Nhất Tông đang tìm kiếm chính là đại ca.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook