Chương 477: Thủ đoạn công kích mới (thượng)
Chúc Long Ngữ
10/05/2013
Tư Đồ Dật Tiêu cũng biết rằng, với thực lực của hắn lúc này, đứng trước Thiên Nhất Tông hoàn toàn chỉ là một con kiến, hắn muốn đối đầu cùng Thiên Nhất Tông, ngoài thực lực cá nhân ra thì còn cần thế lực.
Bởi vậy, Tư Đồ Dật Tiêu lại đi theo con đường cũ của hắn.
Vừa tìm kiếm tung tích của Sở Nam, vừa chuẩn bị thu người, mở rộng thế lực. Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tư Đồ Dật Tiêu lựa chọn nơi hỗn loạn của Bắc Tề Quốc, nơi mà năm xưa Sở Nam đã giết cường đạo đoạt bảo.
Nơi đó có Bạch Cốt Bang, còn có Yến Sơn thập nhị đạo.
Vân La Môn, Vân Đào có sự chiếu cố rất rõ ràng tới Vu Đại Hải và Trần Hiểu Phong, đồng thời hắn cũng ngầm thu thập nguyên liệu luyện chế tịnh dung nhuận nhan đan, còn có các nguyên liệu quý hiếm khác. Ngoài ra, La Đào đem tất cả tâm huyết đặt vào bình máu kia.
Thám tử của Đại Khánh Quốc không ngừng đem tin tức của Bắc Tề Quốc truyền về, ở trong quân doanh, Sở Thiên Phong nhìn tin tức của Lâm Vân, lông mày nhíu chặt hồi lâu.
Tất cả những việc đó Sở Nam đều tạm thời không biết, hắn và Lăng Yên Lan đã đứng ngoài Cực Lạc Cung.
Ở ngoài cửa, một nam tử mặc hồng ý lạnh lùng quát:
- Các ngươi là ai, tới Cực Lạc Cung làm gì?
- Cướp!
- Cướp?
Sở Nam nói ra một tiếng “cướp” mà chẳng khác nào nói “ ăn cơm” hay “uống rượu”, vô cùng thản nhiên.
Còn gã đệ tử của Cực Lạc Cung thì lại bị tiếng “cướp” đó làm cho ngây ngốc.
“cướp” thì ai cũng đã từng nghe thấy, nhưng hai người này tới cướp một môn phái, một môn phái có thế lực rất lớn, có tới hai gã Võ Vương, gần sáu ngàn đệ tử...
Cướp như vậy thì ai đã từng gặp chứ?
Ai dám cướp chứ?
Gã đệ tử canh cổng của Cực Lạc Cung sau giây phút ngây ngốc liền cười điên dại, tám gã đệ tử khác, bốn nam bốn nữ, tu vi đều là đại võ sư, vốn dĩ đối diện với hai Võ Quân thì phải sợ hãi mới đúng, cung kính muôn phần mới đúng, nhưng phía sau bọn chúng là Cực Lạc Cung, chó cậy gần nhà nên bọn chúng không chút sợ hãi.
Tất cả mọi người đều cười cuống tiếu, gã đệ tử nam lại hỏi:
- Cướp? Ngươi đang nằm mơ phải không? Đầu ngươi có vấn đề phải không? Ngươi có biết đây là nơi nào không? Có biết đây là địa bàn của ai không, dám làm càn ở đây, đúng là tự tìm cái chết, còn không mau cút đi cho ông, nếu không ông bắt ngươi lại, cho ngươi làm khổ công. Cho ngươi sống không bằng chết.
Còn những nữ đệ tử lại làm ra dáng vẻ vô cùng khêu gợi, uốn éo vòng eo nhỏ nhắn, tiến lên phía trước, những người này tuy diện mạo khác nhau, uốn éo cũng không giống nhau, nhưng đều toát ra dáng vẻ khêu gợi kiều mị, tỏa ra sự phóng đãng. Bọn chúng giương ngón tay thon thả ra, cười nói:
- Sư huynh, người ta khó khăn lắm mới tới được Cực Lạc Cung của chúng ta, ngươi sao lại đuổi người ta đi? Tiểu ca, chi bằng đến nơi ở của nô gia, nô gia sẽ tiếp đãi tử tế tiểu ca.
- Hồng sư muội, ta thấy ngươi lại lên cơn, không nhịn được nữa rồi, để hắn hưởng thì chẳng bằng để sư huynh ta hưởng, sư huynh tối sẽ đến cho ngươi được no nê.
Gã nam tử lại gần nữ đệ tử, giữa thanh thiên bạch nhật sờ mó trên người nữ đệ tử này.
Nữ đệ tử này cũng không từ chối, thân thể cũng uốn éo dữ dội hơn, miệng không ngừng phát ra những tiếng ư ư:
- Sư huynh, ngươi không nhìn bên cạnh người ta còn có một nữ nhân hay sao? Chơi với nàng ta, sư huynh nhất định sẽ cảm thấy mới mẻ!
- Không sai, Hồng sư muội nói không sai, bắt lấy nữ nhân đó, tối nay chúng ta có thể chơi trò ba người rồi, ha ha....
Nam nhân này cười đầy dâm dục, đang định hạ lệnh thì nghe thấy Lăng Yên Lan quát:
- To gan!
Lăng Yên Lan nhìn thấy cảnh tượng dâm dục như vậy, mặt đã sớm đỏ bừng, không ngừng khinh bỉ trong lòng, sau đó lại nghe thấy đám người này ăn nói như vậy, nộ hỏa xung thiên, dù thế nào đi nữa, nàng cũng là một cao cấp Võ Quân, sao có thể để bọn chúng làm nhục như vậy.
Gã nam nhân kia nghe thấy thanh âm đó liền quay đầu lại, bộ dạng không chút sợ hãi:
- To gan? Đâu có to gan? Ta không chỉ to gan mà cái gì cũng to, cô em, cô có muốn thử không? Đảm bảo sẽ kiến nàng sướng ngây ngất.
Nếu là lúc bình thường thì Lăng Yên Lan đã sớm cho gã này tan xương nát thịt, nhưng nàng lúc này đã là tì nữ của người ta, công tử đã nói nàng phải nghe lệnh của hắn, hơn nữa, Lăng Yên Lan cũng còn có chút chủ ý ở trong lòng, muốn lợi dụng cơ hội này để xem xem rốt cuộc công tử đối đãi với tì nữ nàng như thế nào.
Bởi vậy, nàng mới nhịn tới lúc này.
Nhưng gã đệ tử của Cực Lạc Cung ăn nói khó nghe như vậy, Lăng Yên Lan không thể nhịn thêm nữa, quát lạnh:
- Dâm tặc, chịu chết!
Đồng thời, gã nam nhân kia cũng hạ lệnh:
- Ra tay, bắt lấy bọn chúng, cho chúng biết sự lợi hại của Cực Lạc Cung chúng ta, cho chúng biết thế nào là cực lạc.
Lập tức, tất cả mọi người đều cười lớn xông lên.
Nhìn thấy bọn chúng hùng hổ xông tới, Sở Nam không để Lăng Yên Lan ra tay, nói với nàng:
- Giết bọn chúng sẽ làm bẩn kiếm của ngươi, đứng ra sau.
Lăng Yên Lan nghe lệnh, trong đầu hiện ra cảnh tượng năm người đám Hoa Mị chết vô cùng thảm khốc, nghĩ rằng những người này nhất định cũng bị đám côn trùng vừa kỳ quái vừa hung hãn đó hút cạn tinh huyết, biến thành những cỗ xác khô.
Nhưng Lăng Yên Lan không nhìn thấy đám côn trùng kỳ quái kia bay ra, công tử vẫn khoanh tay, giống như đang đi dạo trong vườn nhà mình tiến lên phía trước, Lăng Yên Lan tuy có chút nghi hoặc nhưng vẫn không chút chậm trễ, theo sát phía sau.
Thanh đao đầu tiên chém xuống đầu Sở Nam.
Khi gã đệ tử này còn cách Sở Nam khoảng bảy tám mét, đao của hắn đã tự động vỡ vụn ra, gã đệ tử này cảm thấy nguy hiểm, ngẩng đầu nhìn lên, trong tay hoàn toàn trống không, thanh trung phẩm chân khí đại đao hắn phải có cống hiến rất lớn mới được ban thưởng cho đã bị vỡ tan tành.
Nhưng hắn chưa kịp chấn kinh, chưa kịp kêu gào thì đã nhìn thấy cánh tay hắn cầm đao cũng đang vỡ vụn ra.
Bốp bốp bốp....
Phựt phựt phựt phựt....
Những tiếng xương cốt vỡ vụn, huyết mạch nổ tung đan xen vào nhau như tiếng rang lạc, mắt hắn đã mở to tới cực hạn nhìn cảnh tượng quỷ dị đang xảy ra trước mắt, không biết phải nói gì, cổ họng có tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu kinh hoàng nhưng lại không biết vì sao không thể thốt ra được.
Sự tan rã vẫn còn đang lan ra, từ cánh tay cho tới thân người, tới ngực, tới bụng, tới hai chân, tới cả thân thể hắn đều giống như một tảng đá bị người khác dùng đại lực đánh vào, dần vỡ vụn ra....
Không chỉ có hắn, bảy người còn lại xông lên, bất kể là nam hay nữ, bất kể cầm đại đao hay trường kiếm, dải lụa hay lục lạc cũng đều đang tan rã ra, vũ khí tan rã, thân thể cũng tan rã.
Bởi vậy, Tư Đồ Dật Tiêu lại đi theo con đường cũ của hắn.
Vừa tìm kiếm tung tích của Sở Nam, vừa chuẩn bị thu người, mở rộng thế lực. Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tư Đồ Dật Tiêu lựa chọn nơi hỗn loạn của Bắc Tề Quốc, nơi mà năm xưa Sở Nam đã giết cường đạo đoạt bảo.
Nơi đó có Bạch Cốt Bang, còn có Yến Sơn thập nhị đạo.
Vân La Môn, Vân Đào có sự chiếu cố rất rõ ràng tới Vu Đại Hải và Trần Hiểu Phong, đồng thời hắn cũng ngầm thu thập nguyên liệu luyện chế tịnh dung nhuận nhan đan, còn có các nguyên liệu quý hiếm khác. Ngoài ra, La Đào đem tất cả tâm huyết đặt vào bình máu kia.
Thám tử của Đại Khánh Quốc không ngừng đem tin tức của Bắc Tề Quốc truyền về, ở trong quân doanh, Sở Thiên Phong nhìn tin tức của Lâm Vân, lông mày nhíu chặt hồi lâu.
Tất cả những việc đó Sở Nam đều tạm thời không biết, hắn và Lăng Yên Lan đã đứng ngoài Cực Lạc Cung.
Ở ngoài cửa, một nam tử mặc hồng ý lạnh lùng quát:
- Các ngươi là ai, tới Cực Lạc Cung làm gì?
- Cướp!
- Cướp?
Sở Nam nói ra một tiếng “cướp” mà chẳng khác nào nói “ ăn cơm” hay “uống rượu”, vô cùng thản nhiên.
Còn gã đệ tử của Cực Lạc Cung thì lại bị tiếng “cướp” đó làm cho ngây ngốc.
“cướp” thì ai cũng đã từng nghe thấy, nhưng hai người này tới cướp một môn phái, một môn phái có thế lực rất lớn, có tới hai gã Võ Vương, gần sáu ngàn đệ tử...
Cướp như vậy thì ai đã từng gặp chứ?
Ai dám cướp chứ?
Gã đệ tử canh cổng của Cực Lạc Cung sau giây phút ngây ngốc liền cười điên dại, tám gã đệ tử khác, bốn nam bốn nữ, tu vi đều là đại võ sư, vốn dĩ đối diện với hai Võ Quân thì phải sợ hãi mới đúng, cung kính muôn phần mới đúng, nhưng phía sau bọn chúng là Cực Lạc Cung, chó cậy gần nhà nên bọn chúng không chút sợ hãi.
Tất cả mọi người đều cười cuống tiếu, gã đệ tử nam lại hỏi:
- Cướp? Ngươi đang nằm mơ phải không? Đầu ngươi có vấn đề phải không? Ngươi có biết đây là nơi nào không? Có biết đây là địa bàn của ai không, dám làm càn ở đây, đúng là tự tìm cái chết, còn không mau cút đi cho ông, nếu không ông bắt ngươi lại, cho ngươi làm khổ công. Cho ngươi sống không bằng chết.
Còn những nữ đệ tử lại làm ra dáng vẻ vô cùng khêu gợi, uốn éo vòng eo nhỏ nhắn, tiến lên phía trước, những người này tuy diện mạo khác nhau, uốn éo cũng không giống nhau, nhưng đều toát ra dáng vẻ khêu gợi kiều mị, tỏa ra sự phóng đãng. Bọn chúng giương ngón tay thon thả ra, cười nói:
- Sư huynh, người ta khó khăn lắm mới tới được Cực Lạc Cung của chúng ta, ngươi sao lại đuổi người ta đi? Tiểu ca, chi bằng đến nơi ở của nô gia, nô gia sẽ tiếp đãi tử tế tiểu ca.
- Hồng sư muội, ta thấy ngươi lại lên cơn, không nhịn được nữa rồi, để hắn hưởng thì chẳng bằng để sư huynh ta hưởng, sư huynh tối sẽ đến cho ngươi được no nê.
Gã nam tử lại gần nữ đệ tử, giữa thanh thiên bạch nhật sờ mó trên người nữ đệ tử này.
Nữ đệ tử này cũng không từ chối, thân thể cũng uốn éo dữ dội hơn, miệng không ngừng phát ra những tiếng ư ư:
- Sư huynh, ngươi không nhìn bên cạnh người ta còn có một nữ nhân hay sao? Chơi với nàng ta, sư huynh nhất định sẽ cảm thấy mới mẻ!
- Không sai, Hồng sư muội nói không sai, bắt lấy nữ nhân đó, tối nay chúng ta có thể chơi trò ba người rồi, ha ha....
Nam nhân này cười đầy dâm dục, đang định hạ lệnh thì nghe thấy Lăng Yên Lan quát:
- To gan!
Lăng Yên Lan nhìn thấy cảnh tượng dâm dục như vậy, mặt đã sớm đỏ bừng, không ngừng khinh bỉ trong lòng, sau đó lại nghe thấy đám người này ăn nói như vậy, nộ hỏa xung thiên, dù thế nào đi nữa, nàng cũng là một cao cấp Võ Quân, sao có thể để bọn chúng làm nhục như vậy.
Gã nam nhân kia nghe thấy thanh âm đó liền quay đầu lại, bộ dạng không chút sợ hãi:
- To gan? Đâu có to gan? Ta không chỉ to gan mà cái gì cũng to, cô em, cô có muốn thử không? Đảm bảo sẽ kiến nàng sướng ngây ngất.
Nếu là lúc bình thường thì Lăng Yên Lan đã sớm cho gã này tan xương nát thịt, nhưng nàng lúc này đã là tì nữ của người ta, công tử đã nói nàng phải nghe lệnh của hắn, hơn nữa, Lăng Yên Lan cũng còn có chút chủ ý ở trong lòng, muốn lợi dụng cơ hội này để xem xem rốt cuộc công tử đối đãi với tì nữ nàng như thế nào.
Bởi vậy, nàng mới nhịn tới lúc này.
Nhưng gã đệ tử của Cực Lạc Cung ăn nói khó nghe như vậy, Lăng Yên Lan không thể nhịn thêm nữa, quát lạnh:
- Dâm tặc, chịu chết!
Đồng thời, gã nam nhân kia cũng hạ lệnh:
- Ra tay, bắt lấy bọn chúng, cho chúng biết sự lợi hại của Cực Lạc Cung chúng ta, cho chúng biết thế nào là cực lạc.
Lập tức, tất cả mọi người đều cười lớn xông lên.
Nhìn thấy bọn chúng hùng hổ xông tới, Sở Nam không để Lăng Yên Lan ra tay, nói với nàng:
- Giết bọn chúng sẽ làm bẩn kiếm của ngươi, đứng ra sau.
Lăng Yên Lan nghe lệnh, trong đầu hiện ra cảnh tượng năm người đám Hoa Mị chết vô cùng thảm khốc, nghĩ rằng những người này nhất định cũng bị đám côn trùng vừa kỳ quái vừa hung hãn đó hút cạn tinh huyết, biến thành những cỗ xác khô.
Nhưng Lăng Yên Lan không nhìn thấy đám côn trùng kỳ quái kia bay ra, công tử vẫn khoanh tay, giống như đang đi dạo trong vườn nhà mình tiến lên phía trước, Lăng Yên Lan tuy có chút nghi hoặc nhưng vẫn không chút chậm trễ, theo sát phía sau.
Thanh đao đầu tiên chém xuống đầu Sở Nam.
Khi gã đệ tử này còn cách Sở Nam khoảng bảy tám mét, đao của hắn đã tự động vỡ vụn ra, gã đệ tử này cảm thấy nguy hiểm, ngẩng đầu nhìn lên, trong tay hoàn toàn trống không, thanh trung phẩm chân khí đại đao hắn phải có cống hiến rất lớn mới được ban thưởng cho đã bị vỡ tan tành.
Nhưng hắn chưa kịp chấn kinh, chưa kịp kêu gào thì đã nhìn thấy cánh tay hắn cầm đao cũng đang vỡ vụn ra.
Bốp bốp bốp....
Phựt phựt phựt phựt....
Những tiếng xương cốt vỡ vụn, huyết mạch nổ tung đan xen vào nhau như tiếng rang lạc, mắt hắn đã mở to tới cực hạn nhìn cảnh tượng quỷ dị đang xảy ra trước mắt, không biết phải nói gì, cổ họng có tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu kinh hoàng nhưng lại không biết vì sao không thể thốt ra được.
Sự tan rã vẫn còn đang lan ra, từ cánh tay cho tới thân người, tới ngực, tới bụng, tới hai chân, tới cả thân thể hắn đều giống như một tảng đá bị người khác dùng đại lực đánh vào, dần vỡ vụn ra....
Không chỉ có hắn, bảy người còn lại xông lên, bất kể là nam hay nữ, bất kể cầm đại đao hay trường kiếm, dải lụa hay lục lạc cũng đều đang tan rã ra, vũ khí tan rã, thân thể cũng tan rã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.