Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1967: Kinh ngạc hơn còn ở phía sau

Chúc Long Ngữ

05/03/2014

Hoàn toàn tiến nhập Huyết Ngục bí cảnh, mới có thể chân chính thấy được hình dạng thực sự; trước hết xông vào mũi, nghiêng người mà vào, chính là sát khí, sát khí nồng đậm không gì sánh được, giống như phiến không gian trong Huyết Ngục Bí Cảnh này do sát khí ngưng tụ mà thành.

Cảm giác được sát khí, đồng thời tràng cảnh Huyết Ngục Bí Cảnh cũng chiếu vào tầm mắt; thoạt nhìn Sở Nam liền phát hiện, quái vật Huyết Ngục lúc trước tại khe nứt căn bản không tính là gì, bởi vì quái vật Huyết Ngục xuất hiện trước mắt Sở Nam quả thực phô thiên cái địa.

Hơn nữa, những đầu quái vật Huyết Ngục này không rầm rầm làm loạn, ngược lại tương đối nghiêm chỉnh, quái vật Huyết Ngục thân rắn xếp thành một phương trận, quái vật Huyết Ngục có cánh xép thành một phương trận, quái vật Huyết Ngục chân voi xép thành một phương trận. . .

Phong nhãn nhìn lại, phương trận như vậy dĩ nhiên có hàng nghìn hàng vạn, từng phương từng phương trận nghiêm chỉnh, hơn nữa nhìn vị trí bọn chúng đứng, thần tình trên mặt hoàn toàn là một đoàn quân chỉnh tề.

Quân đội được ma luyện không ít thời gian, đồng thời có thể dùng binh pháp chuyển hóa thành vũ lực, Sở Nam quá rõ ràng đối với trận pháp đoàn quân này, chỉ liếc mắt Sở Nam liền thấy được vị trí hạch tâm tại quân đội quái vật Huyết Ngục.

Quân đội quái vật Huyết Ngục đại khai đại hợp có khí thế phi phàm, vị trí hạch tâm của bọn họ đóng tại trung tâm quân đội.

Tại vị trí trung tâm, một trướng bồng đứng sừng sững, trướng bồng toát lên loại màu sắc hoàn toàn không giống với màu sắc trong không gian Huyết Ngục Bí Cảnh, rõ ràng là bạch sắc hình thành sự tương phản.

Trong mảnh huyết sắc, lại có chút bạch sắc, phi thường chói mắt, phi thường quỷ dị; hơn nữa ánh mắt Sở Nam không thể nhìn thấu tràng cảnh bên trong trướng bồng, không biết có gì ngăn cản, bất quá Sở Nam không sử dụng quang mang thập sắc, ngược lại lập tức có thể thấy được.

Toàn bộ đại quân quái vật Huyết Ngục đột nhiên xông về phía Sở Nam, vô số ánh mắt đỏ như máu mu muội bắn tới trên người Sở Nam, theo ánh mắt còn có một cổ sát khí phá không chém tới.

Sở Nam sừng sững như núi, tùy ý để sát khí nhập thể, tiếp đến nuốt vào không gian trong cơ thể, chuyển hóa thành sát khí của hắn.

Lúc này, vẻ mặt Sở Nam ngưng dọng, có một phần là vì thiên quân vạn mã trước mắt, dù sao những quái vật Huyết Ngục này nếu như xông ra ngoài, không chỉ là kiếp nạn đối với Đại Đạo Tông, ngay cả toàn bộ nhân loại cũng đều gặp phải kiếp nạn, Sở Nam không muốn làm anh hùng cứu vớt nhân loại, nhưng đụng tới chuyện này, hắn không muốn quản cũng rất khó; tuy nói trong nhân loại hắn có rất nhiều cừu nhân, có không ít người muốn giết hắn, nhưng hắn cũng có rất nhiều thân nhân, huynh đệ. . .

Ngưng đọng, Sở Nam cảm giác có một loại cảm giác quen thuộc, sâu trong đầu của Sở Nam tựa như có một ký ức niệm muốn dũng mãnh tiến ra, còn thiếu một chút gì đó, không thể kích phát.

Đồng thời, Sở Nam thời dài một hơi, thần niệm đảo qua, đại quân quái vật Huyết Ngục này không phải toàn bộ đều cường đại hơn quái vật Huyết Ngục lúc trước lao tới, hơn phân nửa là yếu hơn so với quái vật lúc trước:

- Xem ra lúc trước phái ra chính là quái vật tinh nhuệ trong đoàn quân quái vật Huyết Ngục.

Đúng lúc này, trong trướng bồng bạch sắc truyền tới một câu:

- Bắt giữ tội nhân.

Thanh âm không chút hùng hồn, không chút thô kệch, ngược lại nghe cảm thấy uyển chuyển mềm mại, tựa như tiếng suối chảy trong trẻo thuần khiết, dựa theo thanh âm bắt đầu phán đoán, đúng là thanh âm của một nữ tử, bất quá, Sở Nam thực sự không rõ ràng lắm, quái vật Huyệt Ngục này tại sao phân chia nam nữ.

Đạo thanh âm này không chỉ dễ nghe mà còn chứa uy năm công kích, không phải công kích thân thể mà công kích thần hồn, nếu như Sở Nam chưa hình thành không gian trong cơ thể, nghe được thanh âm như vậy e là thần hồn sớm bị đánh trọng thương, dù cho thần hồn của hắn không giống người bình thường có pha lẫn tinh thần lực.



Nhưng hiện tại, đối với Sở Nam mà nói, chỉ là một loại năng lượng, năng lượng có thể giúp không gian trong cơ thể càng thêm hoàn thiện.

Theo đạo thanh âm này truyền tới, hơn mười quái vật Huyết Ngục cánh chim bay về phía Sở Nam, muốn bắt giữ Sở Nam. . .Sắc mặt đám quái vật này không chút ngưng đọng, không chút thần sắc cảnh giác, chỉ có khinh miệt, hiển nhiên bọn chúng cho rằng Sở Nam giống như những người trước đây tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh, rất dễ đối phó.

Sở Nam coi như không thấy, chỉ suy nghĩ câu nói " Tội nhân. . . "

Kỳ thực, đang nhìn bồng trướng bạch sắc, trong nháy mắt trong lòng Sở Nam hiện lên câu nói " cầm tặc tiên cầm vương "

Cầm tặc tiên cầm vương, năm chữ này, trên con đường tu luyện của Sở Nam, hắn đã trải qua vô số căn cứ để xác thực, chỉ cần đủ thực lực, tuyệt đối chính là lợi khí sắc bén nhất; thế nhưng, Sở Nam chỉ thoáng liếc nhìn trướng bồng bạch sắc, sau đó thân thể chợt lóe rời khỏi chỗ đó một khoảng không xa.

Bởi vì bên kia, đang từng đầu từng đầu quái vật Huyết Ngục sở hữu đuôi nhọn công kích tới Huyết Ngục Bí Cảnh, những đầu quái vật Huyết Ngục đuôi nhọn không phải trường hợp đặc biệt, có đầu quái vật giống như bọ cạp, có đầu giống như con ong, có đầu giống như cá voi, con rết. . .

Cho dù quái vật đuôi nhọn hình dạng không giống nhau, nhung bọn chúng đều chung một mục đích, cùng làm một việc, cả đám hung hãn khong sợ chết trùng kích tới tấm bình phong tại Huyết Ngục Bí Cảnh, mỗi một đầu quái vật Huyết Ngục đuôi nhọn này chỉ có thể đâm một lần, bởi vì những đầu quái vật này chỉ có thể dùng sinh mệnh đâm tới một lần, sau khi đâm xong những đầu quái vật này sẽ chết, hoàn toàn tiêu vong; bọn chúng cứ như vậy, xếp thành hàng ngũ từng đôi từng đôi một lao tới chịu chết.

Cái này chưa tính tới, thi thể quái vật Huyết Ngục chết đi không bị nổ nát, không được thu gom, ngược lại thi thể những quái vật Huyết Ngục này được giao cho quân đội phía sau, sau khi bọn chúng nhận được, không chút do dự trực tiếp thôn phệ thi thể đồng bọn giống như ăn thực vật, trên mặt không chút thần tình thống khổ đau thương.

Trong lòng Sở Nam nổi gợn sóng, hình ảnh trước mắt trùng kích tới hắn không ít, trong lòng thầm nghĩ:

- Những đầu quái vật Huyết Ngục này đều sở hữu linh trí, tại sao có thể không sợ chết? Như vậy. . .

- Chẳng trách bên ngoài có thể cảm giác rung động thật lớn, hóa ra là vậy.

Sở Nam suy nghĩ, thân ảnh không dừng lại, liền để Tiểu Lam phóng ra ngoài, nói:

- Tiểu Lam, đây hẳn là nơi ngươi thi triển quyền cước.

Ti. . .

Tiếng kêu thanh thúy vang lên, Tiểu Lam chạy ào ào tiến nhập đại quân quái vật Huyết Ngục, Sở Nam chăm chú quan sát Tiểu Lam, dù sao Tiểu Lam cũng từng gặp phải những đầu quái vật Huyết Ngục này, nhưng hoàn toàn khác biệt, trông thấy Tiểu Lam vọt tới một đầu quái vật Huyết Ngục trong đại quân, thời điểm Tiểu Lam sắp đâm vào thân thể nó bỗng nhiên Tiểu Lam lại bị ngăn cản.

- Quả nhiên có chuyện. . .

Sở Nam nói, đang định tới trợ giúp Tiểu Lam, đã nghe thấy Tiểu Lam bạo phát tiếng kêu chói tai, quang mang trên thân thể chợt lóe, lại đâm tới lần nữa, lần này, thuận lợi đâm tới, trong nháy mắt, Tiểu Lam xuyên thủng thân thể quái vật mà qua, khiến đầu quái vật Huyết Ngục này biến thành thây khô.



Tiểu Lam vui sướng kêu lên, tiếp tục vọt tới phía trước, Sở Nam cười cười thì thầm:

- Xem ra Tiểu Lam tại không gian trong cơ thể phát triển còn lợi hại hơn ta nghĩ, ta đây sẽ tới giúp ngươi một tay.

Thoáng chốc, Sở Nam vung tay lên, Thiên Hàng Hư Hỏa, một đám quái vật bị vùi thây trong hư hỏa, tiếng kêu kinh hoàng bạo phát vang vọng khắp trời cao, tất thảy quái vật Huyết Ngục đều chịu ảnh hưởng, Tiểu Lam liền giống như ngư ông đắc thủ.

Nhất thời mười quái vật cánh chim vây quanh Sở Nam, trong đôi mắt ứa máu tất cả đều là cừu hận, gã quái vật đội chưởng quát lớn:

- Tội. . .Nhân. . .Mau. . . Đầu hàng. . .

Quái vất Huyết Ngục nói vô cùng khó nghe, Sở Nam cười cười nói:

- Một đám quái vật ngay cả cầm thú cũng không bằng, còn dám kiêu ngạo trước mặt ta, sát khí trên thân thể các ngươi không phải rất nặng sao? Chúng ta cũng tương đương nhau.

- Lực cười, ở nơi đây so sánh sát khí với chúng ta, thực sự không biết tự lượng sức mình, nếu như ngươi quy hàng chúng ta, ta để cho ngươi một con đường sống.

Thanh âm từ phía xa xa truyền đến, âm thanh trầm bỗng du dương giống như khúc nhạc.

- Trong mắt ta, sát khí của các ngươi quá yếu.

- Ngươi là tội nhân đầu tiên ta gặp ngông cuồng như vậy, Hắc Vũ, lưu lại cho hắn một chút hơi thở là được.

- Vâng.

Sau một tiếng phát ra, mười quái vật cánh chim phóng xuất sát khí, sát khí giống như dây xích bó buộc tiến về phía Sở Nam.

Sở Nam hét lớn một tiếng:

- Giết!

Trong nháy mắt, sát khí giống như Sát Thần phủ xuống, bắn tới bốn phương tám hướng gây chấn động, mười quái vật Huyết Ngục trực tiếp bị đánh bay, trong trướng bồng bạch sắc liền truyền tới một đạo âm thanh nhỏ nhẹ, hiển nhiên khá kinh ngạc đối với sát khí của Sở Nam.

Sở Nam quay đầu nhìn về phía trướng bồng bạch sắc, nói:

- Trước hết đừng vội kinh ngạc, kinh ngạc hơn còn ở phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook