Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1966: Tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh

Chúc Long Ngữ

05/03/2014

Đạo lâu rung động, đương nhiên đã bị quái vật bên trong Huyết Ngục Bí Cảnh công kích.

Đám người Đạo Vô Nhai vô cùng kinh hãi, đạo lâu cụ thể tồn tại ở dạng gì, bọn họ không rõ lắm, nhưng bọn họ đều minh bạch đạo lâu vô cùng cường đại, pháp bảo tiên thiên trong tay bọn họ không cường đại hơn bao nhiều.

Nhưng đạo lâu như vậy, dĩ nhiên bị rung động, điều này làm sao không khiến bọn họ khiếp sợ, dù sao tại lúc này mà nói, đạo lâu được cho là pháp bảo phòng ngự lợi hại nhất của bọn họ, nếu như đạo lâu không thể ngăn cản quái vật Huyết Ngục, như vậy thế cục thối nát không thể cứu vãn, ngay cả đạo lâu không thể chống đỡ được, vậy trận pháp phía sau có thể ngăn cản được bao lâu?

Trong lúc khiếp sợ, đam người Đạo Vô Nhai đều tập trung ánh mắt trên người Sở Nam, thứ nhất, đạo lâu chính là do Sở Nam thu phục, rốt cuộc tình hình thế nào chỉ có Sở Nam mới rõ ràng; thứ hai, căn cứ theo Túc lão tính toán, nhân tố then chốt quyết định Đại Đạo Tông vượt qua kiếp nạn này chính là trên người Sở Nam.

Đối với đạo lâu, Sở Nam thực sự không quá lo lắng, đạo lâu bị rung động, tạm thời còn chưa có bất cứ tổn hại gì, lúc này trong lòng Sở Nam nghi ngờ Huyết Ngục Bí Cảnh này có quan hệ với Huyết Ma Tộc.

Đúng lúc này, âm thanh điên cuồng gào thét truyền tới bên tai:

- Nhân loại bỉ ổi, các ngươi không ngăn cản được tộc ta phá tan gông cùm, không ngăn được chúng ta thống trị hư không, tất cả các ngươi đều phải chết.

Âm thanh to lớn vừa vang lên, Sở Nam cảm giác được trong không gian truyền đến dao động dị thường, liền hô lớn nói với Cửu Võ:

- Cẩn thận.

Trong nháy mắt quái vật Huyết Ngục thân rắn hung hãn tự bạo, khiến năng lượng theo Huyết Ngục tàn sát tứ phương, muốn oanh kích tới thân thể đám người Cửu Võ, Sở Nam thoáng chốc lấy ra hắc động hư ảo hấp thụ toàn bộ vào không gian trong cơ thể.

Vừa mới hấp thụ, Sở Nam liền cảm giác được luồng sát khí mãnh liệt, mà cổ sát khí này khiến Sở Nam có loại cảm giác quen thuộc, chỉ là cảm giác rất nhạt, Sở Nam nhất thời không nghĩ ra; còn đám người Đạo Vô Nhai thấy tràng cảnh như vậy, trên mặt xuất hiện chút bội phục, nếu như đổi lại bọn họ, chắc chắn sẽ không dám đón đỡ cổ năng lượng tự bạo này, cổ năng lượng này sẽ khiến bọn họ bị tổn thương cực đại, nhẹ thì thân thể bị tổn hại, nặng thì thần hồn chịu thương thế nghiêm trọng; nhưng Sở công tử này lại hấp thụ vào cơ thể như vậy.

Đạo Vô Nhai cang tin tưởng vào suy tính của Túc lão. Sở Nam còn đang cảm nhận, đồng thời chằm chằm nhìn Huyết Ngục Bí Cảnh, suy nghĩ:

- Nếu như ở bên ngoài, bị động ứng phó, tuyệt đối không giải quyết được kiếp nạn của Đại Đạo Tông, hơn nữa, xem tình hình hiện tại, dù sao cũng không giống với cơ hội để ta lại dập tắt kiếp nạn lần nữa, chẳng lẽ phải tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh?

Nghĩ vậy, Sở Nam trong nháy mắt lập kế hoạch, hắn xoay người nói với Đạo Vô Nhai:

- Tiền bối, ta muốn tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh tìm hiểu tới tột cùng.

- Không được.

Đạo Vô Nhai kiên quyết cự tuyệt, Đại Đạo Tông trước đây từng phái nhiều người tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh, bọn họ thực lực cao cường, dũng mãnh có thiên mưu, tất thảy đều trí dũng song toàn, nhưng toàn bộ ra đi không trở về, Đạo Vô Nhai không muốn Sở Nam theo vết xe đổ của bọn họ, hơn nữa, Sở Nam là nhân vật then chót giúp bọn họ vượt qua kiếp nạn lần này, lại càng không cho phép có điều sơ xuất xảy ra, tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh, vậy sẽ rơi vào tràng cảnh tứ cố vô thân.

- Sở công tử, không bằng nghĩ biện pháp khác?

- Muốn vượt qua kiếp nạn lần này, chúng ta nhất định phải biết được tình hình cụ thể trong Huyết Ngục Bí Cảnh, làm việc cần có mục đích, ứng chiến bị động như vậy, chung quy không phải kế hoạch lâu dài, hơn nữa, Huyết Ngục Bí Cảnh ở nơi này xuất hiện một khe nứt, nơi khác cũng có thể xuất hiện khe nứt khác, khi đó phải làm thế nào? Chúng ta lấy gì để chống đỡ, dù sao chỉ có một tòa đạo lâu.



Sở Nam vừa dứt lời, đám người Cửu Võ, Thường Danh Ca liền tiến sát bên cạnh Sở Nam, tuy rằng không nói một lời, nhưng bọn họ dùng hành động trực tiếp biểu hiện tâm ý của chính mình.

Sau lời nói này, đám người Đạo Vô Nhai tự nhiên minh bạch, thế nhưng, thế cục thực sự quá nguy hiểm, bọn họ không dám mạo hiểm như vậy, Túc lão suy tính mấy nghìn năm mới tìm được một hy vọng như Sở Nam, tuyệt đối không thể tùy tiện hủy diệt.

Đạo Vô Nhai suy nghĩ một phen, nói:

- Như vậy, ta đi vào.

- Sư tôn. . .

Đạo Cảnh Long lo lắng gọi một tiếng, Đạo Vô Nhai cười nói:

- Đại Đạo Tông giao cho ngươi, ta yên tâm, nếu không ai làm chuyện này, chúng ta sợ là sắp không trụ vững, thanh tĩnh nhiều năm như là đủ rồi.

Vài vị trưởng lão đứng dậy. . .Những trưởng lão này quan sát lâu như vậy, lúc này đứng phía sau Đạo Vô Nhai hiển nhiên muốn theo Đạo Vô Nhai tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh.

Đúng lúc này, tại nơi cách khe nứt ba trăm thước, bỗng nhiên không gian kịch liệt truyền đến, khiến sắc mặt mọi người đại biến, chuyện tình bọn họ lo lắng nhất thực sự đã phát sinh, Đạo Vô Nhai vội vàng phái người chạy tới thủ hộ.

- Lẽ nào thực sự không trấn áp được?

Trong lòng Đạo Vô Nhai phát sinh ý niệm thê lương, Sở Nam nói:

- Tiền bối không cần lo lắng cho ta, nếu Túc lão nói ta là người giải cứu kiếp nạn, vậy nói rõ ta không thể dễ dàng chết như vậy, hơn nữa ta cũng từng học qua toán thuật, chuyến này ta sẽ không gặp phải nguy hiểm.

- Ngươi nói thật chứ?

Túc lão hỏi trước tiên, chỉ có hắn mới minh bạch Sở Nam học toán thuật, Sở Nam gật đầu, Túc lão ngưng mắt nhìn mấy tức, quay đầu nói với Đạo Vô Nhai:

- Có thể để Sở công tử tiến nhập thử một lần. . .

- Thực sự được không?

Túc lão gật đầu, Đạo Vô Nhai cũng không nhiều lời vô ích, quay về phía Sở Nam khom người, thành khẩn nói:

- Tất cả mọi chuyện ta nhờ vả Sở công tử, nếu Đại Đạo Tông vượt qua kiếp nạn này, Sở công tử mãi mãi trở thành khách quý của Đại Đạo Tông, ngày sau Sở công tử nếu có mệnh lệnh gì sai bảo, Đại Đạo Tông không dám không nghe.

- Những chuyện này để sau hãy bàn.



Sở Nam vui mừng cười cười, tuy hắn hắn rõ ràng biết đám người Đạo Vô Nhai làm như vậy, nói như vậy đều vì Đại Đạo Tông, thế nhưng, thực sự có thể thu được một cổ lực lượng tương trợ, vậy không tồi, hơn nữa, không phải vì Đại Đạo Tông, hắn cũng muốn tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh.

Ngay lập tức, Sở Nam tới khu vực rung động cách đó ba trăm thước, thi triển hư hỏa cực lớn, ngay sau đó lại kêu gọi Tiểu Trận, để nàng làm hạch tâm đạo lâu bố trí trận pháp phòng ngự, tiếp đến liên kết toàn bộ trận pháp của Đại Đạo Tông cùng một chỗ cố gắng không cho quái vật Huyết Ngục công kích ra ngoài.

Bất quá, Sở Nam cũng dặn dò Tiểu Trận, nàng nhất định không được mạo hiểu tới tính mệnh; sau đó, Sở Nam kiên quyết không để đám người Cửu Võ theo hắn vào Huyết Ngục bí cảnh, nói:

- Đổi lại tình huống khác, ta khẳng định cùng các ngươi đẫm máu chiến đấu, nhưng Huyết Ngục Bí Cảnh này, các ngươi không thể đi vào.

Vừa nói, đồng thời Sở Nam còn đưa ánh mắt nhìn về đám người Cửu Võ tựa như đưa tay chỉ về phía bọn họ, sau cùng, đám người Cửu Võ lùi xuống phía dưới, nguyên nhân chính thôi động bọn họ thay đổi chủ ý chính là bọn họ không muốn liên lụy tới Sở Nam.

Sở Nam làm xong chuyện chính mình có thể làm, liền nói với Đạo Vô Nhai một chút. . .Tiếp đến định xoay người đi tới đạo lâu, đúng lúc này, Đạo Cảnh Long đột nhiên nói:

- Sở công tử, chờ chút. . .

- Còn có chuyện gì sao?

- Cái này. . .

Bức họa cuộn tròn trong lòng bàn tay Đạo Cảnh Long chỉ liếc mắt nhìn Sở Nam liền biết đây là " Đạo Tự Họa Quyển ". Đạo Cảnh Long đưa " Đạo Tự Họa Quyển " cho Sở Nam, nói:

- Hy vọng cuốn tranh này sẽ có ích đối với Sở công tử.

- Vậy xin đa tạ.

Sở Nam không nhiều lời khách khí, thản nhiên nhận lấy, ý nghĩa trọng yếu của " Đạo Tự Họa Quyển" này không cần nói cũng biết, quan trọng nhất chính là Sở Nam muốn biết " Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị " là cái gì; hơn nữa hy vọng có thể sáng tỏ toàn bộ hàm nghĩa của câu này.

- Chúng ta ở đây chờ Sở công tử đắc thẳng trở về.

- Ta sẽ gắng sức.

Sở Nam cười cười, bước từng bước kiên định trầm ổn tiến về phía trước, bất quá, bối cảnh của Sở Nam trong mắt đám người Đạo Vô Nhai cảm giác vô cùng rền vang, Sở Nam đi tới trước đạo lâu, thân ảnh chợt lóe, tiến nhập trong đạo lâu.

Thoáng chốc, đạo lâu biến mất, trong nháy mắt, đạo lâu lại xuất hiện, Sở Nam trực tiếp đứng trong Huyết Ngục Bí Cảnh, còn đạo lâu kia vừa tiêu thất bỗng nhiên lại xuất hiện, cảnh tượng hiện ra trong mắt đám người Đạo Vô Nhai khiến toàn thân bọn họ run rẩy, ánh mắt toát lên thần tình lo lắng nồng đậm.

- Hy vọng Sở công tử không việc gì.

Đạo Vô Nhai nhẹ giọng nói. Tiểu Trân đang bắt đầu bố trí trận pháp, Bí Cảnh bên kia dao động càng thêm kích liệt, còn Sở Nam bị vây trong Huyết Ngục Bí Cảnh, toàn thân sát khí tràn ngập tận trời. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Nghịch Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook