Chương 1937: Thu bảo vật
Chúc Long Ngữ
26/02/2014
Sở Nam đứng ở phía trước lối rẽ, hướng về phía toà động phủ ở phương
Đông không chút nào thu hút ánh mắt kia nhìn lại, căn cứ ký ức của Lam
trưởng lão, ở bên trong động phủ kia, chính là Diễn Thiên Động chủ, hắn
không nhìn lâu, gần như chỉ là nhìn thoáng qua, sau khi nhớ rõ động phủ
kia ở trong lòng lòng, liền không chút do dự xoay người, hướng về phía
ngược lại đi đến!
Chạy về phía ngược lại, thứ nhất, Sở Nam hiểu được rõ ràng, có thể ngồi ở trên vị trị Động chủ của thế lực lớn đỉnh cao như Diễn Thiên Động này, còn ngồi lâu ngồi ổn được như vậy, vậy không phải là người bình thường có thể làm được, tuy rằng năng lượng quỷ dị trong không gian trong cơ thể kia có thể làm cho thực lực của Sở Nam tăng mạnh, có thể dễ dàng đánh chết Lam trưởng lão, thế nhưng, suy nghĩ một chút nữa, nhân thủ Diễn Thiên Động chủ phái ra, đều là cường giả có tu vi Cổ Chi Cảnh, nếu như không ngoài dự liệu, tu vi của Diễn Thiên Động chủ này hẳn là cao hơn Cổ Chi Cảnh.
Tuy nói Sở Nam rất muốn đi vào trong cái động phủ bình thường đến không thể bình thường hơn kia, vì nơi đó có thẻ đi thông hướng tới chỗ bố trí "Bách Niên Trận", thế nhưng thế cục nguy hiểm, lại nói tiếp Sở Nam ngay cả trên Cổ Chi Cảnh là cái cảnh giới gì cũng không có biết rõ ràng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Sở Nam sẽ không cùng Diễn Thiên Động chủ cứng chọi cứng.
Thứ hai, chính là ở phương Tây có một bảo khố!
Sở Nam chọn đi tới Diễn Thiên Động, ngoại trừ hành động bất ngờ ra, còn có là lấy hạt dẻ trong lò lửa, vì mình vì Tiểu Hắc nuốt nạp thêm càng nhiều năng lượng hơn, như thế mới theo thế cục, từng bước một đi tới hiện tại.
Đi tới, Sở Nam cảm giác có chút kỳ quái, bởi vì mặt ngoài nơi này có chút yên tĩnh, không thấy được bao nhiêu người:
- Người đi tới chỗ nào rồi?
Đây là điều Sở Nam khong lấy được từ trong trí nhớ của Lam trưởng lão, mang theo nghi vấn, Sở Nam cùng Triệu Hữu rất nhanh đi đến giấu bảo khố.
- Chuẩn bị cho tốt chưa?
Sở Nam truyền âm nói với Triệu Hữu, lúc này Triệu Hữu là cả người lạnh lẽo, dù sao nơi này là khu vực hạch tâm của Diễn Thiên Động, trong lòng Triệu Hữu nhớ kỹ : "Dù sao cũng đều đã là kẻ trộm thuyền, không thể đi xuống, vậy cứ thoải mái làm chuyện kích thích một hồi đi."
Hít vào một hơi thật sâu, Triệu Hữu gật đầu.
Sở Nam móc ra lệnh bài của Lam trưởng lão, đẩy cửa mà vào, bên trong trái lại là có thêm vài người đi tới đi lui, có người hướng Sở Nam khom mình hành lễ, có kẻ chỉ là gật đầu ra hiệu, khom mình hành lễ thì Sở Nam không để ý tới, còn gật đầu ra hiệu thì Sở Nam lại là mang theo vẻ ngạo nghễ đáp lại, làm như vậy, là bởi vì bình thường Lam trưởng lão hay làm như vậy.
Sau đó, Sở Nam không để ý tới vẻ cau mày của bọn họ, đi tới trước mặt một lão giả râu bạc trắng, xuât ra lệnh bài, nói:
- Động chủ bảo ta đến bảo khố chữ Thiên số 3 chọn bảy kiện pháp bảo, chuẩn bị cho công tác phản công sau đó.
- Vì sao ta không biết?
- Lão phu lừa ngươi để làm gì, nếu như ngươi không tin, cứ đi hỏi động chủ. . .
Sở Nam không thèm để ý, thấy bộ dạng do dự của lão giả râu bạc trắng, Sở Nam còn nói thêm:
- Nếu làm lỡ chuyện, động chủ trách phạt xuống, sẽ có hậu quả như nào, ngươi hẳn là rất rõ ràng.
Lão giả râu bạc trắng biến sắc, ai cũng đều biết, chọc giận động chủ sẽ rất bi thảm, nói không chừng còn có thể bởi vậy mà mất mạng, mà Lam trưởng lão muốn vào bất quá là bảo khố chữ Thiên số 3, cầm đi bất quá là bảy kiện pháp bảo, cũng không có gì lớn, lại nói tiếp, hắn không dám đi hỏi, Lam trưởng lão lại càng không dám giả truyền mệnh lệnh, bằng không, Lam trưởng lão sẽ chết còn thảm hại hơn. Lão giả râu bạc trắng cho tới bây giờ cũng sẽ không nghĩ tới Lam trưởng lão trước mặt không phải bản thân hắn.
Nghĩ vậy, lão giả râu bạc trắng xuất ra một khối lệnh bài nhỏ, mang theo Sở Nam đi vào trong bảo khố chữ Thiên số 3, phần lớn bảo vật trong bảo khố chữ Thiên số 3 cũng không phải cao giai, các loại pháp bảo cấp bậc Cổ Bảo, Tiên Thiên hầu như không có, trừ phi là cá lọt lưới.
- Lam trưởng lão, chọn nhanh một chút, hiện tại là lúc phi thường, thời gian quý giá, bên ngoài còn có nhiều người như vậy. . .
Lão giả râu bạc trắng giục nói, Sở Nam liền cười nói:
- Bảo lão, ngươi có thể nghỉ ngơi rồi.
- Hả?
Lão giả râu bạc trắng còn chưa hiểu được ý tứ những lời này của Sở Nam, Sở Nam đã dùng thần hồn tế ra "Định Thần Phù Văn" bao phủ trên thân lão giả râu bạc trắng, lấy thực lực hiện tại của Sở Nam, lão giả râu bạc trắng trực tiếp bị định đến chặt chẽ, cái tự chủ gì cũng không có, ngay lúc Sở Nam xuất thủ, làm cho lão giả râu bạc trắng triệt để rơi vào trong hôn mê, không có mười ngày tám ngày là tuyệt đối không thể chưa tỉnh lại, mà mười ngày tám ngày sau, Sở Nam đã sớm đi xa rồi.
Sau khi giải quyết xong lão giả râu bạc trắng, Sở Nam điều tra bố trí trong bảo khố, ví dụ như trận pháp, các loại cơ quan then chốt, song song đem tiểu trận đi ra, kiểm tra trọn vẹn đối với bảo khố trong Diễn Thiên Động, thứ nhất là giải quyết xong uy hiếp, thứ hai là không bỏ qua một ít thứ tốt giấu ở một nơi bí mật nào đó.
Cũng vì có những thủ đoạn này, Sở Nam mới yêu cầu đến bảo khố chữ Thiên số 3, mà không phải số 1 hay số 2, nếu thực sự là đi tới chữ Thiên số 1, những lời này của hắn phỏng chừng không lừa được lão giả râu bạc trắng kia.
- Sau khi cầm những thứ này, chúng ta đi ra ngoài như thế nào? Giết đi ra ngoài sao?
Triệu Hữu hỏi, Sở Nam nói:
- Theo ta đi là được, ở phía này ngươi thấy vật gì được thì tuỳ tiện chọn vài món đi.
Triệu Hữu thấy bộ dạng như đã định trước của Sở Nam, cố gắng làm cho mình ổn định lại tâm thần, lấy ba kiện pháp bảo trong đó.
- Xong rồi chứ?
- Được rồi.
- Vậy còn lại, chính là của ta.
Tiếng nói của Sở Nam vừa dứt, hắc động thoáng hiện ra, ở dưới ánh mắt ngẩn ngơ của Triệu Hữu, Sở Nam đem tất cả pháp bảo trong bảo khố chữ Thiên số 3 đều nuốt vào sạch sẽ, bảo khố số 3 trở nên rỗng tuếch, ngay cả nhẫn trữ vật của trưởng lão râu bạc trắng kia cũng bị Sở Nam cầm lấết hầu Triệu Hữu khô khốc, thình lình hỏi thăm:
- Ngươi thực sự mở được không gian trong cơ thể?
- Xem như vậy.
Sở Nam không có dây dưa quá nhiều ở trên vấn đề này, cắt đứt tư tưởng đang nổi lên cuộn trào mãnh liệt trong lòng Triệu Hữu, nói:
- Nhanh lên một chút.
Bất chợt, Sở Nam hướng về phía hai bên vách tường khác nhau đi đến, mặt Triệu Hữu tràn ngập nghi hoặc.
Chỉ thấy trứ Sở Nam giơ hai tay lên, đặt tại tường, sau tích tắc, tường mà bắt đầu bị nấu chảy ra, sau vài hô hấp, một cái động có thể cho hai người chui qua liền xuất hiện ở trước mặt Triệu Hữu, Sở Nam giẫm bước đi qua, tiến vào bảo khố chữ Thiên số 2.
Rất vừa khớp, ở trong bảo khố chữ Thiên số 2, còn có một người đang chọn pháp bảo, Sở Nam cùng Tiểu Hắc đi qua, giống như quen biết từ lâu, đặc biệt bắt chuyện:
- Diệp trưởng lão, ngươi đã ở đây.
- Đúng vậy, Lam trưởng lão, ngươi. . .
Diệp trưởng lão còn chưa nói xong, liền nhìn thấy cái động phía sau Lam trưởng lão kia, nhất thời thất thần, trong nháy mắt giật mình, quát to:
- Lam Bắc, ngươi đang làm cái gì?
- Tới nơi này đương nhiên là cầm bảo bối rồi, chung quy không phải là đặc biệt tới chào hỏi cùng ngươi.
Sở Nam vừa nói, vừa xuất thủ, thanh âm mới vừa nói xong, Diệp trưởng lão liền rập khuôn theo lão giả râu bạc, một kết cục như nhau, sau khi Triệu Hữu chọn hai kiện, Sở Nam lại làm một cuộc đại càn quét, cướp đến sạch sẽ.
Kế tiếp, là bảo khố chữ thiên số 1.
Bảo khố giấu trong Diễn Thiên Động không giống nhau, có các loại bố trí, có thể nói là các loại cơ quan trùng trùng, chỉ cần chạm đến một cái, nhất định sẽ rút giây động rừng, chỉ là, ở trước mặt Tiểu Hắc, toàn bộ trận pháp đều mất đi diệu dụng, tường của bảo khố kia càng thêm không đỡ được Sở Nam.
Bảo khố chữ Thiên số 1 so với 2 bảo khố kia thì tương đối nhỏ, không có những người khác ở đây, Sở Nam dò xét một lần, tán thán:
- Không hổ là Diễn Thiên Động truyền thừa lâu như vậy, bảo vật quả nhiên nhiều. . .
Trong lòng Sở Nam cũng nghĩ đến "nếu đem những thứ này biến thành năng lượng, có thể dẫn xuống "Tất Diệt Chi Kiếp" hay không ?
Nghĩ thế, lại tiến hành một lần đại càn quét, sau khi quét sạch toàn bộ, liền chuyển tới bảo khố đan dược, đem tất cả đan dược, tài liệu đều quét sạch sẽ, lại đem hết các bảo vật giấu trong chỗ tối đều lấy đi, Sở Nam chuẩn bị lui lại, mục đích chuyến đi này của hắn đã đạt được, đến lúc đó hướng về phía đội đệ tử Đại Đạo Tông lẫn lộn vào, Diễn Thiên Động tìm xé trời cũng không tìm được.
Thế nhưng, khi Sở Nam gọi Tiểu Hắc trở về, Tiểu Hắc cũng nói:
- Phụ thân, ở đây có dị thường.
- Cái dị thường gì?
- Ta phát hiện một cái bí đạo, bí đạo này bày Đại Mê Ảo Trận, bên trong còn có mê cung, sát trận, rất nhiều cơ quan, còn có phù thuật công kích. . .
Tiểu Hắc nói, Sở Nam lập tức ý thức được, bọn họ có khả năng phát hiện ra một con cá béo nhất giấu ở nơi bí mật nhất của Diễn Thiên Động.
Bí đạo này, căn bản là không có trong trí nhớ của Lam trưởng lão.
- Tiểu Hắc, đừng mạo hiểm hành động, ta qua xem.
Sở Nam lại một lần nữa phá tường, không tốn bao nhiêu thời gian, đi tới chỗ theo như lời Tiểu Hắc nói, vừa xong thì từ bí đạo phía trước liền truyền đến một tiếng rống hung hãn. ..
Chạy về phía ngược lại, thứ nhất, Sở Nam hiểu được rõ ràng, có thể ngồi ở trên vị trị Động chủ của thế lực lớn đỉnh cao như Diễn Thiên Động này, còn ngồi lâu ngồi ổn được như vậy, vậy không phải là người bình thường có thể làm được, tuy rằng năng lượng quỷ dị trong không gian trong cơ thể kia có thể làm cho thực lực của Sở Nam tăng mạnh, có thể dễ dàng đánh chết Lam trưởng lão, thế nhưng, suy nghĩ một chút nữa, nhân thủ Diễn Thiên Động chủ phái ra, đều là cường giả có tu vi Cổ Chi Cảnh, nếu như không ngoài dự liệu, tu vi của Diễn Thiên Động chủ này hẳn là cao hơn Cổ Chi Cảnh.
Tuy nói Sở Nam rất muốn đi vào trong cái động phủ bình thường đến không thể bình thường hơn kia, vì nơi đó có thẻ đi thông hướng tới chỗ bố trí "Bách Niên Trận", thế nhưng thế cục nguy hiểm, lại nói tiếp Sở Nam ngay cả trên Cổ Chi Cảnh là cái cảnh giới gì cũng không có biết rõ ràng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Sở Nam sẽ không cùng Diễn Thiên Động chủ cứng chọi cứng.
Thứ hai, chính là ở phương Tây có một bảo khố!
Sở Nam chọn đi tới Diễn Thiên Động, ngoại trừ hành động bất ngờ ra, còn có là lấy hạt dẻ trong lò lửa, vì mình vì Tiểu Hắc nuốt nạp thêm càng nhiều năng lượng hơn, như thế mới theo thế cục, từng bước một đi tới hiện tại.
Đi tới, Sở Nam cảm giác có chút kỳ quái, bởi vì mặt ngoài nơi này có chút yên tĩnh, không thấy được bao nhiêu người:
- Người đi tới chỗ nào rồi?
Đây là điều Sở Nam khong lấy được từ trong trí nhớ của Lam trưởng lão, mang theo nghi vấn, Sở Nam cùng Triệu Hữu rất nhanh đi đến giấu bảo khố.
- Chuẩn bị cho tốt chưa?
Sở Nam truyền âm nói với Triệu Hữu, lúc này Triệu Hữu là cả người lạnh lẽo, dù sao nơi này là khu vực hạch tâm của Diễn Thiên Động, trong lòng Triệu Hữu nhớ kỹ : "Dù sao cũng đều đã là kẻ trộm thuyền, không thể đi xuống, vậy cứ thoải mái làm chuyện kích thích một hồi đi."
Hít vào một hơi thật sâu, Triệu Hữu gật đầu.
Sở Nam móc ra lệnh bài của Lam trưởng lão, đẩy cửa mà vào, bên trong trái lại là có thêm vài người đi tới đi lui, có người hướng Sở Nam khom mình hành lễ, có kẻ chỉ là gật đầu ra hiệu, khom mình hành lễ thì Sở Nam không để ý tới, còn gật đầu ra hiệu thì Sở Nam lại là mang theo vẻ ngạo nghễ đáp lại, làm như vậy, là bởi vì bình thường Lam trưởng lão hay làm như vậy.
Sau đó, Sở Nam không để ý tới vẻ cau mày của bọn họ, đi tới trước mặt một lão giả râu bạc trắng, xuât ra lệnh bài, nói:
- Động chủ bảo ta đến bảo khố chữ Thiên số 3 chọn bảy kiện pháp bảo, chuẩn bị cho công tác phản công sau đó.
- Vì sao ta không biết?
- Lão phu lừa ngươi để làm gì, nếu như ngươi không tin, cứ đi hỏi động chủ. . .
Sở Nam không thèm để ý, thấy bộ dạng do dự của lão giả râu bạc trắng, Sở Nam còn nói thêm:
- Nếu làm lỡ chuyện, động chủ trách phạt xuống, sẽ có hậu quả như nào, ngươi hẳn là rất rõ ràng.
Lão giả râu bạc trắng biến sắc, ai cũng đều biết, chọc giận động chủ sẽ rất bi thảm, nói không chừng còn có thể bởi vậy mà mất mạng, mà Lam trưởng lão muốn vào bất quá là bảo khố chữ Thiên số 3, cầm đi bất quá là bảy kiện pháp bảo, cũng không có gì lớn, lại nói tiếp, hắn không dám đi hỏi, Lam trưởng lão lại càng không dám giả truyền mệnh lệnh, bằng không, Lam trưởng lão sẽ chết còn thảm hại hơn. Lão giả râu bạc trắng cho tới bây giờ cũng sẽ không nghĩ tới Lam trưởng lão trước mặt không phải bản thân hắn.
Nghĩ vậy, lão giả râu bạc trắng xuất ra một khối lệnh bài nhỏ, mang theo Sở Nam đi vào trong bảo khố chữ Thiên số 3, phần lớn bảo vật trong bảo khố chữ Thiên số 3 cũng không phải cao giai, các loại pháp bảo cấp bậc Cổ Bảo, Tiên Thiên hầu như không có, trừ phi là cá lọt lưới.
- Lam trưởng lão, chọn nhanh một chút, hiện tại là lúc phi thường, thời gian quý giá, bên ngoài còn có nhiều người như vậy. . .
Lão giả râu bạc trắng giục nói, Sở Nam liền cười nói:
- Bảo lão, ngươi có thể nghỉ ngơi rồi.
- Hả?
Lão giả râu bạc trắng còn chưa hiểu được ý tứ những lời này của Sở Nam, Sở Nam đã dùng thần hồn tế ra "Định Thần Phù Văn" bao phủ trên thân lão giả râu bạc trắng, lấy thực lực hiện tại của Sở Nam, lão giả râu bạc trắng trực tiếp bị định đến chặt chẽ, cái tự chủ gì cũng không có, ngay lúc Sở Nam xuất thủ, làm cho lão giả râu bạc trắng triệt để rơi vào trong hôn mê, không có mười ngày tám ngày là tuyệt đối không thể chưa tỉnh lại, mà mười ngày tám ngày sau, Sở Nam đã sớm đi xa rồi.
Sau khi giải quyết xong lão giả râu bạc trắng, Sở Nam điều tra bố trí trong bảo khố, ví dụ như trận pháp, các loại cơ quan then chốt, song song đem tiểu trận đi ra, kiểm tra trọn vẹn đối với bảo khố trong Diễn Thiên Động, thứ nhất là giải quyết xong uy hiếp, thứ hai là không bỏ qua một ít thứ tốt giấu ở một nơi bí mật nào đó.
Cũng vì có những thủ đoạn này, Sở Nam mới yêu cầu đến bảo khố chữ Thiên số 3, mà không phải số 1 hay số 2, nếu thực sự là đi tới chữ Thiên số 1, những lời này của hắn phỏng chừng không lừa được lão giả râu bạc trắng kia.
- Sau khi cầm những thứ này, chúng ta đi ra ngoài như thế nào? Giết đi ra ngoài sao?
Triệu Hữu hỏi, Sở Nam nói:
- Theo ta đi là được, ở phía này ngươi thấy vật gì được thì tuỳ tiện chọn vài món đi.
Triệu Hữu thấy bộ dạng như đã định trước của Sở Nam, cố gắng làm cho mình ổn định lại tâm thần, lấy ba kiện pháp bảo trong đó.
- Xong rồi chứ?
- Được rồi.
- Vậy còn lại, chính là của ta.
Tiếng nói của Sở Nam vừa dứt, hắc động thoáng hiện ra, ở dưới ánh mắt ngẩn ngơ của Triệu Hữu, Sở Nam đem tất cả pháp bảo trong bảo khố chữ Thiên số 3 đều nuốt vào sạch sẽ, bảo khố số 3 trở nên rỗng tuếch, ngay cả nhẫn trữ vật của trưởng lão râu bạc trắng kia cũng bị Sở Nam cầm lấết hầu Triệu Hữu khô khốc, thình lình hỏi thăm:
- Ngươi thực sự mở được không gian trong cơ thể?
- Xem như vậy.
Sở Nam không có dây dưa quá nhiều ở trên vấn đề này, cắt đứt tư tưởng đang nổi lên cuộn trào mãnh liệt trong lòng Triệu Hữu, nói:
- Nhanh lên một chút.
Bất chợt, Sở Nam hướng về phía hai bên vách tường khác nhau đi đến, mặt Triệu Hữu tràn ngập nghi hoặc.
Chỉ thấy trứ Sở Nam giơ hai tay lên, đặt tại tường, sau tích tắc, tường mà bắt đầu bị nấu chảy ra, sau vài hô hấp, một cái động có thể cho hai người chui qua liền xuất hiện ở trước mặt Triệu Hữu, Sở Nam giẫm bước đi qua, tiến vào bảo khố chữ Thiên số 2.
Rất vừa khớp, ở trong bảo khố chữ Thiên số 2, còn có một người đang chọn pháp bảo, Sở Nam cùng Tiểu Hắc đi qua, giống như quen biết từ lâu, đặc biệt bắt chuyện:
- Diệp trưởng lão, ngươi đã ở đây.
- Đúng vậy, Lam trưởng lão, ngươi. . .
Diệp trưởng lão còn chưa nói xong, liền nhìn thấy cái động phía sau Lam trưởng lão kia, nhất thời thất thần, trong nháy mắt giật mình, quát to:
- Lam Bắc, ngươi đang làm cái gì?
- Tới nơi này đương nhiên là cầm bảo bối rồi, chung quy không phải là đặc biệt tới chào hỏi cùng ngươi.
Sở Nam vừa nói, vừa xuất thủ, thanh âm mới vừa nói xong, Diệp trưởng lão liền rập khuôn theo lão giả râu bạc, một kết cục như nhau, sau khi Triệu Hữu chọn hai kiện, Sở Nam lại làm một cuộc đại càn quét, cướp đến sạch sẽ.
Kế tiếp, là bảo khố chữ thiên số 1.
Bảo khố giấu trong Diễn Thiên Động không giống nhau, có các loại bố trí, có thể nói là các loại cơ quan trùng trùng, chỉ cần chạm đến một cái, nhất định sẽ rút giây động rừng, chỉ là, ở trước mặt Tiểu Hắc, toàn bộ trận pháp đều mất đi diệu dụng, tường của bảo khố kia càng thêm không đỡ được Sở Nam.
Bảo khố chữ Thiên số 1 so với 2 bảo khố kia thì tương đối nhỏ, không có những người khác ở đây, Sở Nam dò xét một lần, tán thán:
- Không hổ là Diễn Thiên Động truyền thừa lâu như vậy, bảo vật quả nhiên nhiều. . .
Trong lòng Sở Nam cũng nghĩ đến "nếu đem những thứ này biến thành năng lượng, có thể dẫn xuống "Tất Diệt Chi Kiếp" hay không ?
Nghĩ thế, lại tiến hành một lần đại càn quét, sau khi quét sạch toàn bộ, liền chuyển tới bảo khố đan dược, đem tất cả đan dược, tài liệu đều quét sạch sẽ, lại đem hết các bảo vật giấu trong chỗ tối đều lấy đi, Sở Nam chuẩn bị lui lại, mục đích chuyến đi này của hắn đã đạt được, đến lúc đó hướng về phía đội đệ tử Đại Đạo Tông lẫn lộn vào, Diễn Thiên Động tìm xé trời cũng không tìm được.
Thế nhưng, khi Sở Nam gọi Tiểu Hắc trở về, Tiểu Hắc cũng nói:
- Phụ thân, ở đây có dị thường.
- Cái dị thường gì?
- Ta phát hiện một cái bí đạo, bí đạo này bày Đại Mê Ảo Trận, bên trong còn có mê cung, sát trận, rất nhiều cơ quan, còn có phù thuật công kích. . .
Tiểu Hắc nói, Sở Nam lập tức ý thức được, bọn họ có khả năng phát hiện ra một con cá béo nhất giấu ở nơi bí mật nhất của Diễn Thiên Động.
Bí đạo này, căn bản là không có trong trí nhớ của Lam trưởng lão.
- Tiểu Hắc, đừng mạo hiểm hành động, ta qua xem.
Sở Nam lại một lần nữa phá tường, không tốn bao nhiêu thời gian, đi tới chỗ theo như lời Tiểu Hắc nói, vừa xong thì từ bí đạo phía trước liền truyền đến một tiếng rống hung hãn. ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.