Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Chương 3: Trợ Lý Đinh

Cố Tranh

16/08/2023

' Đồ quê mùa '

009 rốt cuộc cũng hoài nghi không biết mình đã trói định với cái thứ gì.

Nó quay đầu kiểm tra lại tin tức.

Không sai a!

Một linh hồn phiêu đãng yếu ớt, đến từ một thời đại lạc hậu, tổng hợp lại mà kết luận thì đó là một đối tượng dễ dàng khống chế. Cùng vẻ ngoài nhu nhược giống nhau.

"Ngươi." 009 vừa mới nghĩ tới, thì A Tích đã dừng tay.

"Không vẽ nữa?" 009 liền hỏi.

A Tích gật gật đầu, " n, vẽ xong rồi."

Đột nhiên "Ầm." Một tiếng vang lớn, tia sét đánh ngang qua, bầu trời trong xanh giống như bị thứ gì đó xé rách thành một khuôn mặt dữ tợn.

Mọi người nhìn thấy một màn này, thậm chí bao gồm cả hệ thống, bản năng đột nhiên sinh ra một nỗi sợ hãi lớn.

009 gắt gao nhìn chằm chằm vào không trung, trong đầu đều là suy nghĩ, "Cô muốn làm gì?" "Cô điên rồi sao?" "Rốt cuộc cô ấy là ai?"

Đến lúc tia chớp hoàn toàn biến mất. Bầu trời một lần nữa sáng trở lại.

n! Sau đó đâu?

009 vẫn còn sợ hãi mà đứng im một chổ, lại phát hiện không có chuyện gì xảy ra.

Cho nên nói, sét đánh chỉ là ngoài ý muốn hả?

Thế nên…… ta bị cô lừa gạt đúng không?

009 càng thêm phẫn nộ, "Cô triệu hoán xong rồi?"

A Tích, " n."

009 cười lạnh, "Vậy ác ma cô triệu hoán ra đâu rồi?"

A Tích nghĩ nghĩ, "Hắn đi gặp đời sau của hắn rồi đi."

009 càng cảm thấy buồn cười, "Ác ma mà cũng có đời sau sao? Mà đời sau còn sống ở thời đại này?"

A Tích có vẻ thất thần, " n."

009 nhịn không được hỏi lại, "Uy, ngươi đang làm gì?"

A Tích đi vào phòng vệ sinh, làm ướt khăn giấy, sau đó cô trở lại mép giường, ngồi xổm xuống bắt đầu từ từ lau sạch mặt tủ đầu giường. Văn phù triệu hoán là dùng máu của cô để vẽ.

"Phải có lễ phép a." A Tích vừa làm vừa nói.

009, "......"

Chính bản thân mình dùng máu vẽ lên, thì không phải mình phải lau dọn sao?

"Có chút mệt mỏi." Lau xong vết máu A Tích đứng lên, nhẹ nhàng thở hắt ra, giọng nói giống như làm nũng, cô nhăn mày thấp giọng nói, "Hay ta tìm một người đến thay ta vẽ phù văn của trận pháp."

009 nghe vậy tinh thần liền phấn chấn, "Cô vốn có thể có, cô biết không, cô là tiểu thư của Giang gia, có người giúp việc hầu hạ, chỉ cần cô có thể dỗ Chiêm Cẩm Hiên trở về, vậy liền có người hầu hạ.

A Tích không có nghe nó nói.

Nghĩ nghĩ một lúc rồi nói, "Ngày mai lại triệu hoán một cái Bá*."

*Là một danh vị được phòng cho quý tộc hoặc công thần thời phong kiến, gồm 5 tức vị Công, Hầu, Bá, Tử, Nam.

009,????



Tuy nó nghĩ rằng những cái A Tích gọi là Triệu hoán đều không có thật.

Nhưng nó vẫn hỏi, "Cô triệu hoán một cái không đủ, cô vẫn còn muốn triệu hoán một cái nữa sao?"

A Tích, " n, một người làm đại hộ pháp của ta, một cái làm người hầu.

009, "....." Còn phân công rất rõ ràng

Cứng đầu, hồ đồ! Khó có thể nói chuyện cùng!

009 từ bỏ.

"Ngươi sẽ hối hận." Nói xong liền biến mất.

Đến lúc đó, nó sẽ lạnh lùng nhìn thiếu nữ vì nhiệm vụ thất bại mà bị trừng phạt cùng tra tấn.

Nhưng mà vừa nhìn…..đã nhìn luôn đến sáng ngày hôm sau.

009 cả đêm không dám nghỉ ngơi a, nhưng mà nghênh đón nó lại là khuôn mặt ngủ say của thiếu nữ.

Cô giống như không gặp bất cứ chuyện gì thống khổ hay đau đớn cả.

Sẽ không, không có khả năng a.

Chẳng lẽ hệ thống chủ bị lỗi?

009 lâm vào hoài nghi.

Sáng sớm hôm sau, bác sĩ tới kiểm tra.

Hắn mở băng gạc nhìn thoáng qua, có chút ngoài ý muốn, "khôi phục rất tốt" sau đó lại hỏi, "Người nhà đâu? Trước đó thầy giáo của cô đã ứng trước một nghìn tệ tiền viện phí, còn những phí khác cần người nhà đến bổ sung thêm."

Vừa mới nói xong, phòng bệnh vang lên tiếng gõ cửa.

Người đứng ngoài cửa lên tiếng hỏi,

"Giang tiểu thư ở phòng bệnh này phải không?"

Bác sĩ xoay người đi mở cửa, người nọ liền thuận thế đi vào, sau đó liếc mắt một cái liền nhìn thấy Giang Tích đang nằm trên giường bệnh.

Mới hỏi, "Giang tiểu thư không có việc gì đi."

Bác sĩ nghe xong liền nói, "Miệng vết thương khâu lại kịp thời, chỉ mất một lượng máu nhỏ, nhưng vẫn phải chăm sóc tốt, bổ sung lại lượng máu đã mất, nên ở lại bệnh viện quan sát hai ngày…….."

Cậu là người nhà của bệnh nhân.

"Không, tôi không phải." Người tới là một người trẻ tuổi, đại khái mới 30 tuổi, mặc tây trang đi giày da, trên tay còn cầm một tập công văn.

Hắn nói, "Cha của Giang tiểu thư có chuyện không đến được, tôi họ Đinh, là trợ lý của ngài ấy, tôi đến đây để xem tình hình sức khoẻ của Giang tiểu thư, và thành toán tiền viện phí."

Bác sĩ, "Nga."

Ngữ khí của bác sĩ lập tức lạnh xuống.

Tiền viện phí là không cần lo lắng, nhưng mà….cô gái nhỏ gặp chuyện như vậy, trong nhà lại không có một người đến xem, có phải hay không rất quá đáng?

Trợ lý Đinh cũng không để thái độ của bác sĩ vào mắt, hắn trực tiếp nói, "Nơi nộp viện phí và xử lý thủ tục ở chỗ nào?"

Bác sĩ nói, "Nhìn biển chỉ dẫn đi theo là có thể tìm thấy."

Trợ lý Đinh, "Được" hắn gật đầu sau đó bước ra khỏi phòng bệnh, không nhìn A Tích thêm một lần nào nữa.

Bác sĩ nhìn thấy thế thì cảm thấy rất khó chịu

Vì thế cũng đi theo ra khỏi phòng bệnh hỏi, "Bệnh nhân vì sao lại tự sát, khẳng định là có nguyên nhân, mọi người hẳn nên chú ý một chút đến tình sức khoẻ và tâm lý của bệnh nhân.

Trợ lý Đinh gật đầu, "Được, tôi sẽ nói lại với Giang tổng, để ngài ấy mời bác sĩ tâm lý đến cho cô ấy."



Bác sĩ tức khắc bị một cảm xúc không tên đè ép khiến bản thân khó chịu, hiện tại hắn đã biết vì sao cô gái nhỏ như vậy lại lựa chọn tự sát.

Người này là cấp dưới của cha cô, ngươi nói hắn không lễ phép, thì cũng không phải, nhưng hắn lại làm cho người ta cảm thấy sự lạnh nhạt trong lời nói lẫn hành động, nếu người bệnh nhìn thấy sự lạnh nhạt này thì sẽ nghĩ đến sự sống chết của mình đối với người khác là không đáng nhắc tới.

"Giang tổng của các ngươi bận rộn như vậy sao?"

Trợ lý Đinh dừng lạ một chút, nở một nụ cười chuyên nghiệp nói, "Bác sĩ hình như rất quan tâm đến Giang tiểu thư?"

"Là một bác sĩ thì phải quan tâm đến bệnh nhân của mình, đối với tất cả bệnh nhân tôi đều chú ý đến."

Trợ lý Đinh nói, "Không cần thiết phải đồng tình với tất cả mọi người, ngài hỏi sao lại có thể vứt bỏ không quan tâm đúng không? Bác sĩ có thể không biết, cha của Giang tiểu thư tên là Giang Bác, ngài ấy là tổng giám đốc của Giang thị, bác sĩ nghĩ ngài ấy có bận không."

Bác sĩ đương nhiên đã nghe qua cái tên Giang Bác này, nhưng nghe xong lời trợ lý Đinh nói, sắc mặt của bác sĩ càng khó coi.

Có, có tiền thì ghê gớm sao!

Kẻ có tiền đều không màng đến sống chết của con gái.

Vậy lúc trước đừng có sinh ra.

Bí thư Đinh xoay người hướng đầu cầu thang bên kia đi đến, mới đi được hai bước, hắn dừng lại quay đầu nói với bác sĩ, "Đúng rồi Giang tiểu thư chỉ là con gái nuôi của Giang tổng."

Nói xong bí thư Đinh mới đi vào thang máy.

Bác sĩ lại càng có cảm thấy phẫn nộ.

Đại khái là bởi mỗi câu nói của bí thư Đinh đều lộ ra sự cao ngạo của kẻ có tiền

Con nuôi chẳng lẽ không cần chịu trách nhiệm sao? Vậy lúc trước đừng đem người ta nhận nuôi a!

Con mẹ nó, bác sĩ không nhịn được trong lòng văng ra một câu nói tục.

Bác sĩ lạnh mặt, xoay người đến máy lọc nước rót một ly nước ấm, đem đến để trên đầu giường của A Tích. Sau đó trong lòng mới cảm thấy thoải mái, vội vàng tiếp tục đi kiểm tra các phòng bệnh tiếp theo.

A Tích cầm ly nước ấm lên, trong đầu rốt cuộc lại vang lên tiếng của 009.

Nó hỏi, "Cô có đau không?"

A Tích, " n?"

"Ta mới vừa xác nhận qua, bởi hàng vi lỗ mãng ngày hôm qua của cô, dẫn tới cốt truyện tan vỡ, hương đi của cốt truyện đã thay đổi, cùng với thái độ cự tuyệt làm nhiệm vụ của cô. Chủ hệ thống trải qua xem xét, thì đưa ra mức trừng phạt là phóng điện lúc 11h37 phút đối với người chơi.

Điện lưu to bằng nắm tay sẽ đập thật mạnh vào thân thể của cô, nháy mắt điện áp lớn hết công xuất xuyên vào cơ thể cô, có thể làm người ta ngất đi, thế sao cô một chút cảm giác cũng không có?" Hệ thống 009 nói tới đây, đột nhiên nhớ tới một vấn đề.

"Từ từ, có phải cô đã ngất đi, nên không có cảm giác gì đúng không?"

A Tích còn một câu mà chưa có nói, mà 009 đã bị chủ hệ thống làm cho không biết nói gì.

Tính, không muốn quản chuyện này.

Lần sau sẽ đem điện áp hạ thấp xuống.

Hệ thống 009 nói.

A Tích hỏi nó, "người còn điều gì muốn hỏi sao?"

009 nghẹn lại, vốn nó muốn nói với cô, kế tiếp cần làm gì, nếu mà không làm tốt sẽ gặp trừng phạt.

Nhưng hiện tại trừng phạt cũng không làm được gì, vậy nó lấy cái gì để uy hiếp cô?

009 đành phải tạm thời giả chết.

Chờ cô ấy lại phạm lỗi, liền kích thích lần trừng phạt tiếp theo.

A Tích cũng không quan tâm nó có nói hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook