Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)
Chương 41: Thân Phận Của Diệp Mặc Bị Lộ Ra
Bồ Đào Tinh Nhân
31/03/2022
“Đúng là cơ hội tốt.”
Tôn Hạo Dương vỗ đùi một cái, tỉnh táo trở lại, lập tức cầm ly rượu lên đi về phía trước.
Nếu như có thể mời giám đốc Đinh một ly, thì sau này sẽ có vốn để chém gió, có thể nói với người khác rằng mình từng uống rượu với một nhân vật lớn như vậy, rất có mặt mũi.
“Giác đốc Đinh….”
Tôn Hạo Dương đến gần thì giơ chén rượu lên, giọng nói hơi kích động.
“Xin nhường một chút.”
Nhưng vị giám đốc Đinh này lại không thèm để ý đến Tôn Hạo Dương, thậm chí còn không thèm liếc nhìn Tôn Hạo Dương mà trực tiếp đi qua.
Tôn Hạo Dương cứng đờ, rồi lập tức quay người định đuổi theo.
Nhưng lúc này, Tôn Hạo Dương thấy được một cảnh tượng khó tin.
Phương hướng mà giám đốc Đinh đi đến lại chính là bàn của bọn họ.
Đây… đây là chuyện gì?
“Diệp….Diệp Mặc?”
Ngay sau đó, lại xuất hiện một cảnh tượng còn khó tin hơn.
Vị giám đốc Đinh này cầm ly rượu đi thẳng đến trước mặt Diệp Mặc.
Hóa ra giám đốc Đinh đến đây là để tìm Diệp Mặc!
Tôn Hạo Dương ngẩn người, đầu óc trống rỗng.
Không chỉ là Tôn Hạo Dương, mà mấy người Chu Dũng và hai bạn học nữ cũng trở nên mờ mịt, ngây ngốc.
Đối với họ mà nói, thì tình cảnh này quá chấn động, thật không thể tin nổi.
Giám đốc Đinh là ai?
Đây là tỷ phú có tài sản lên đến 100 tỷ NDT!
Là một nhân vật lớn chân chính!
Mà Diệp Mặc thì sao, họ biết người bạn học cũ này chỉ là một người bình thường, mặc dù lúc trước cũng từng làm việc ở Võng Dật, nhưng cùng lắm cũng chỉ là một nhân viên nhỏ mà thôi, hơn nữa giờ cũng đã bị đuổi việc rồi.
Với thân phận của Diệp Mặc thì sao nhân vật lớn như giám đốc Đinh phải đích thân đến gặp mặt chứ?
Đây quả thực chính là chuyện hoang đường, giống như mơ giữa ban ngày vậy.
Cho dù là Phó Tư Vi cũng rất kinh ngạc.
“Xin chào giám đốc Đinh!” Diệp Mặc đứng lên chào hỏi.
“Xin chào cậu Diệp, rốt cuộc thì cũng được gặp mặt cậu rồi.” Giám đốc Đinh cười to một tiếng: “Vừa rồi thư ký Từ nói với tôi là gặp được cậu ở chỗ này, cho nên tôi nghĩ, hôm nay nhất định phải gặp cậu một lần, uống với cậu một chén.”
“Thư ký Từ còn nói rằng, thấy ai đẹp trai nhất thì chắc chắn là cậu, đúng là không sai!”
“Ấy! đứng làm gì, mau ngồi đi, chúng ta uống vài ly.”
Giám đốc Đinh nói xong thì vỗ vai Diệp Mặc, ngồi xuống.
“Uống nào!”
Giám đốc Đinh nâng ly lên cụng với Diệp Mặc một cái, rồi uống một hơi cạn sạch.
“Mấy người này đều là bạn của cậu à?”
Giám đốc Đinh nhìn xung quanh một chút rồi cười hỏi.
“Tất cả đều là bạn học cũ, hôm nay ra ngoài gặp mặt một chút.” Diệp Mặc đặt ly rượu xuống rồi nói.
“Hay là cậu để họ chờ một lát, cậu qua bên tôi ngồi một chút, tôi giới thiệu cho cậu vài người quen.” Giám đốc Đinh vỗ vỗ vai Diệp Mặc cười nói.
“Việc này…cũng được.” Diệp Mặc gật đầu.
Nhân vật như Giám đốc Đinh đang mời thì Diệp Mặc cũng không tiện từ chối.
“Đi đi! Hôm nay chúng ta phải uống thêm vài ly mới được.”
Giám đốc Đinh vừa cười vừa đứng dậy, dẫn Diệp Mặc rời đi.
“Người này là ai thế? Quá đẹp trai!”
“Không biết! có lẽ là công tử nhà nào đó, nếu không thì Giám đốc Đinh cũng không tự mình đi đến tìm anh ta.”
Mọi người bốn phía đều bàn luận nhiệt tình.
“Đây….rốt cuộc đây là chuyện gì?”
Người đã đi xa, Tôn Hạo Dương và mấy người Chu Dũng vẫn không thể lấy lại tinh thần, ngẩn người rất lâu bọn họ mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt mọi người đều hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.
“Tôi cảm thấy mình đang mơ thì phải.” Một người bạn học nữ nhéo mặt mình rồi cười khổ nói.
“Đúng thế, sao Diệp Mặc lại quen biết với giám đốc Đinh được nhỉ, hơn nữa còn có vẻ rất thân thiết.” Chu Dũng cũng hoảng hốt mà nói.
“Thật ra, tôi biết một chút…” Phó Tư Vi nhìn mọi người xung quanh rồi nói nhỏ.
“Cậu biết gì thế?” Mấy người Chu Dũng lập tức quay sang nhìn Phó Tư Vi, vẻ mặt rất tò mò.
“Thật ra, Diệp Mặc rất giàu có, cậu ấy có 5% cổ phần tập đoàn Võng Dật, là cổ đông lớn thứ ba, còn nữa, các cậu có biết hôm nay cậu ấy lái xe gì không? Bugatti! Nghe cậu ấy nói thì là chiếc xe giá 45 triệu NDT.”
“Mấy ngày trước cậu ấy còn mua một chiếc SUV Lamborghini, bảo là để tiện chở bọn nhỏ.” Phó Tư Vi nói.
Tôn Hạo Dương và mấy người Chu Dũng càng nghe càng chấn động đến mức choáng váng đầu óc.
“Diệp Mặc, có nhiều tiền như vậy sao?”
Tôn Hạo Dương nằm mơ cũng không ngờ rằng, Diệp Mặc mà mình khinh thường lại là một tỷ phú thâm tàng bất lộ.
Chẳng trách giám đốc Đinh lại đích thân đến đây mời cậu ta.
Lại nhớ đến vừa rồi mình khoe khoang chém gió trên bàn rượu, sắc mặt Tôn Hạo Dương đỏ lên, vô cùng xấu hổ.
Ít tiền này của mình chẳng là gì so với người ta cả.
“Thật không thể tin nổi!”
“Diệp Mặc, ẩn giấu quá sâu rồi.” mấy người Chu Dũng cũng thở dài.
Đồng thời, họ cũng hiểu ra vì sao hoa khôi Phó lại thân thiết với Diệp Mặc như vậy, cũng bởi vì thân phận của Diệp Mặc.
Tôn Hạo Dương vỗ đùi một cái, tỉnh táo trở lại, lập tức cầm ly rượu lên đi về phía trước.
Nếu như có thể mời giám đốc Đinh một ly, thì sau này sẽ có vốn để chém gió, có thể nói với người khác rằng mình từng uống rượu với một nhân vật lớn như vậy, rất có mặt mũi.
“Giác đốc Đinh….”
Tôn Hạo Dương đến gần thì giơ chén rượu lên, giọng nói hơi kích động.
“Xin nhường một chút.”
Nhưng vị giám đốc Đinh này lại không thèm để ý đến Tôn Hạo Dương, thậm chí còn không thèm liếc nhìn Tôn Hạo Dương mà trực tiếp đi qua.
Tôn Hạo Dương cứng đờ, rồi lập tức quay người định đuổi theo.
Nhưng lúc này, Tôn Hạo Dương thấy được một cảnh tượng khó tin.
Phương hướng mà giám đốc Đinh đi đến lại chính là bàn của bọn họ.
Đây… đây là chuyện gì?
“Diệp….Diệp Mặc?”
Ngay sau đó, lại xuất hiện một cảnh tượng còn khó tin hơn.
Vị giám đốc Đinh này cầm ly rượu đi thẳng đến trước mặt Diệp Mặc.
Hóa ra giám đốc Đinh đến đây là để tìm Diệp Mặc!
Tôn Hạo Dương ngẩn người, đầu óc trống rỗng.
Không chỉ là Tôn Hạo Dương, mà mấy người Chu Dũng và hai bạn học nữ cũng trở nên mờ mịt, ngây ngốc.
Đối với họ mà nói, thì tình cảnh này quá chấn động, thật không thể tin nổi.
Giám đốc Đinh là ai?
Đây là tỷ phú có tài sản lên đến 100 tỷ NDT!
Là một nhân vật lớn chân chính!
Mà Diệp Mặc thì sao, họ biết người bạn học cũ này chỉ là một người bình thường, mặc dù lúc trước cũng từng làm việc ở Võng Dật, nhưng cùng lắm cũng chỉ là một nhân viên nhỏ mà thôi, hơn nữa giờ cũng đã bị đuổi việc rồi.
Với thân phận của Diệp Mặc thì sao nhân vật lớn như giám đốc Đinh phải đích thân đến gặp mặt chứ?
Đây quả thực chính là chuyện hoang đường, giống như mơ giữa ban ngày vậy.
Cho dù là Phó Tư Vi cũng rất kinh ngạc.
“Xin chào giám đốc Đinh!” Diệp Mặc đứng lên chào hỏi.
“Xin chào cậu Diệp, rốt cuộc thì cũng được gặp mặt cậu rồi.” Giám đốc Đinh cười to một tiếng: “Vừa rồi thư ký Từ nói với tôi là gặp được cậu ở chỗ này, cho nên tôi nghĩ, hôm nay nhất định phải gặp cậu một lần, uống với cậu một chén.”
“Thư ký Từ còn nói rằng, thấy ai đẹp trai nhất thì chắc chắn là cậu, đúng là không sai!”
“Ấy! đứng làm gì, mau ngồi đi, chúng ta uống vài ly.”
Giám đốc Đinh nói xong thì vỗ vai Diệp Mặc, ngồi xuống.
“Uống nào!”
Giám đốc Đinh nâng ly lên cụng với Diệp Mặc một cái, rồi uống một hơi cạn sạch.
“Mấy người này đều là bạn của cậu à?”
Giám đốc Đinh nhìn xung quanh một chút rồi cười hỏi.
“Tất cả đều là bạn học cũ, hôm nay ra ngoài gặp mặt một chút.” Diệp Mặc đặt ly rượu xuống rồi nói.
“Hay là cậu để họ chờ một lát, cậu qua bên tôi ngồi một chút, tôi giới thiệu cho cậu vài người quen.” Giám đốc Đinh vỗ vỗ vai Diệp Mặc cười nói.
“Việc này…cũng được.” Diệp Mặc gật đầu.
Nhân vật như Giám đốc Đinh đang mời thì Diệp Mặc cũng không tiện từ chối.
“Đi đi! Hôm nay chúng ta phải uống thêm vài ly mới được.”
Giám đốc Đinh vừa cười vừa đứng dậy, dẫn Diệp Mặc rời đi.
“Người này là ai thế? Quá đẹp trai!”
“Không biết! có lẽ là công tử nhà nào đó, nếu không thì Giám đốc Đinh cũng không tự mình đi đến tìm anh ta.”
Mọi người bốn phía đều bàn luận nhiệt tình.
“Đây….rốt cuộc đây là chuyện gì?”
Người đã đi xa, Tôn Hạo Dương và mấy người Chu Dũng vẫn không thể lấy lại tinh thần, ngẩn người rất lâu bọn họ mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt mọi người đều hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.
“Tôi cảm thấy mình đang mơ thì phải.” Một người bạn học nữ nhéo mặt mình rồi cười khổ nói.
“Đúng thế, sao Diệp Mặc lại quen biết với giám đốc Đinh được nhỉ, hơn nữa còn có vẻ rất thân thiết.” Chu Dũng cũng hoảng hốt mà nói.
“Thật ra, tôi biết một chút…” Phó Tư Vi nhìn mọi người xung quanh rồi nói nhỏ.
“Cậu biết gì thế?” Mấy người Chu Dũng lập tức quay sang nhìn Phó Tư Vi, vẻ mặt rất tò mò.
“Thật ra, Diệp Mặc rất giàu có, cậu ấy có 5% cổ phần tập đoàn Võng Dật, là cổ đông lớn thứ ba, còn nữa, các cậu có biết hôm nay cậu ấy lái xe gì không? Bugatti! Nghe cậu ấy nói thì là chiếc xe giá 45 triệu NDT.”
“Mấy ngày trước cậu ấy còn mua một chiếc SUV Lamborghini, bảo là để tiện chở bọn nhỏ.” Phó Tư Vi nói.
Tôn Hạo Dương và mấy người Chu Dũng càng nghe càng chấn động đến mức choáng váng đầu óc.
“Diệp Mặc, có nhiều tiền như vậy sao?”
Tôn Hạo Dương nằm mơ cũng không ngờ rằng, Diệp Mặc mà mình khinh thường lại là một tỷ phú thâm tàng bất lộ.
Chẳng trách giám đốc Đinh lại đích thân đến đây mời cậu ta.
Lại nhớ đến vừa rồi mình khoe khoang chém gió trên bàn rượu, sắc mặt Tôn Hạo Dương đỏ lên, vô cùng xấu hổ.
Ít tiền này của mình chẳng là gì so với người ta cả.
“Thật không thể tin nổi!”
“Diệp Mặc, ẩn giấu quá sâu rồi.” mấy người Chu Dũng cũng thở dài.
Đồng thời, họ cũng hiểu ra vì sao hoa khôi Phó lại thân thiết với Diệp Mặc như vậy, cũng bởi vì thân phận của Diệp Mặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.