Vực Thẳm Hôn Nhân: Dạy Anh Cách Yêu
Chương 43: Cố tình
Mễ Mễ
04/02/2023
Lý Chấn Kiệt cố tình không thể thắt cà vạt được, ngày thường anh vẫn tự thắt, hôm nay lại nhiều chuyện tìm đủ mọi cách để Tư Nhuệ không giận mình nữa.
" Giúp anh với anh không thắt được."
Tư Nhuệ thở dài tỏ vẻ anh rất phiền phức cô đi đến giúp Lý Chấn Kiệt chỉnh lại cà vạt, Lý Chấn Kiệt cúi đầu nhìn xuống đột nhiên anh ôm lấy Tư Nhuệ, cô khó chịu ngẩng đầu lên nhìn anh.
" Lại muốn giở trò gì đây?"
Lý Chấn Kiệt không ngần ngại đưa tay giữ lấy gáy sau của cô rồi áp chặt môi của mình vào môi của Tư Nhuệ, cô khó chịu đẩy anh ra phản kháng, nhưng đầu lại bị Lý Chấn Kiệt giữ chặt không có cách nào thoát khỏi anh, biết Tư Nhuệ không muốn đón nhận nụ hôn của mình nhưng Lý Chấn Kiệt vẫn cố chấp, anh muốn cô phải thật sự không còn giận mình nữa mà tìm đủ trò để thân mật với Tư Nhuệ, Lý Chấn Kiệt vẫn cố chấp giày vò đôi môi của cô, anh dùng kĩ thuật của mình để Tư Nhuệ chịu há miệng ra, anh âu yếm đôi môi ngọt ngào của cô, đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng, sự va chạm nơi đầu lưỡi tạo cảm giác đầy kích thích cho đối phương, Tư Nhuệ đã không còn phản kháng nữa mà đón nhận nụ hôn mà Lý Chấn Kiệt mang lại. Anh ngày càng làm loạn đưa tay mân mê chiếc eo thon của Tư Nhuệ rồi lần xuống bờ mông mềm mại của cô, Tư Nhuệ cảm giác được mùi nguy hiểm cô đánh vào ngực của Lý Chấn Kiệt, dứt khoát rời khỏi đôi môi của anh, khiến cho anh cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
" Đến giờ đi làm rồi."
Lý Chấn Kiệt đưa lưỡi liếm láp lên đôi môi của mình cảm nhận dư vị của Tư Nhuệ còn vương vấn, anh không muốn rời xa cô chút nào, nhưng Tư Nhuệ rất nghiêm túc, Lý Chấn Kiệt lại tiếp tục tấn công đôi môi của cô, anh cứ như gà mỏ thóc, xem đôi môi của cô như trung tâm, Tư Nhuệ quay mặt sang nơi khác, Lý Chấn Kiệt lại hôn lên má trái rồi qua má phải rồi đến trán, Tư Nhuệ không thể nào chịu đựng được trước những nụ hôn bão táp của Lý Chấn Kiệt.
" Đủ rồi."
Lý Chấn Kiệt cứ ve vãn bên tai cô khiến cho Tư Nhuệ cảm thấy bất lực, cô đẩy mạnh anh ra.
" Đi xuống nhà ăn sáng thôi."
Lý Chấn Kiệt cứ bám lấy cô, đưa tay khoác qua vài của Tư Nhuệ, nhìn hai người thân mật với nhau mọi người nhìn nhau cười hài lòng, chỉ có một mình Mỹ Dung là không vui, cô ta không được ngồi ăn cùng với hoàng tộc chỉ có những người được Nữ Hoàng công nhận có dòng máu của hoàng gia thì mới có cùng địa vị để ngồi chung bàn, Mỹ Dung không bao giờ chịu đựng được, cô ta cũng muốn là một phần của hoàng gia tại sao lại không thể chứ.
Mỹ Dung biết tối qua Lý Chấn Kiệt đi uống rượu, và cũng thừa biết vì mình quay về mà anh đã rối trí phải tìm đến bia rượu để giải sầu, Mỹ Dung biết rằng Lý Chấn Kiệt vẫn còn tình cảm với mình, cô ta tự tay vào bếp nấu canh giải rượu đem đến trước mặt Lý Chấn Kiệt.
" Hình như hôm qua em đã say có đúng không, chị làm cho em món canh này để giải rượu này."
Lý Chấn Kiệt hơi khó xử anh nhìn qua nét mặt của Tư Nhuệ, cô vẫn thản nhiên ăn sáng bản thân cũng không dám ăn món canh mà Mỹ Dung đã nấu, lúc sáng anh đã phải dùng đủ chiêu trò để xin lỗi Tư Nhuệ nên không muốn làm cho cô giận nữa.
" Tôi cảm thấy ổn nên không ăn đâu cám ơn chị."
Mỹ Dung hơi thất vọng, cô ta không ngờ Lý Chấn Kiệt lại từ chối lòng tốt của mình, Mỹ Dung bưng bát canh cố tình để nó đổ hết xuống sàn rồi giả vờ như mình bị bỏng, gương mặt nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn, đúng như dự định của cô ta, Lý Chấn Kiệt đã rời khỏi ghế đi đến chỗ của Mỹ Dung lo lắng hỏi.
" Chị có sao không?"
Mỹ Dung liền cười đầy đắc ý, cô ta biết Lý Chấn Kiệt vẫn chưa quên được mình.
" Chị không sao đâu em cứ ăn sáng đi đừng để tâm đến chị, hình như chị đã bị bỏng rồi thì phải."
Mọi người điều đổ dồn ánh mắt về phía hai người, Nữ Hoàng ra lệnh cho người hầu đưa Mỹ Dung về phòng để nghỉ ngơi, chỉ mới sáng sớm mà đã có phiền phức ập đến, Uyển Nhi bĩu môi nói.
" Lại chuyện gì nữa đây, đúng là rối rắm."
Lý Chấn Kiệt cảm thấy bản thân đã có phần hơi quá đáng, Mỹ Dung đã tốn công nấu canh giải rượu cho anh vậy mà anh lại từ chối để cô phải bưng đi hậu quả là bị bỏng.
Tư Nhuệ im lặng từ đầu đến giờ vẫn không nói một lời, trong lòng cô như thế nào bản thân cũng không rõ dù sao đây cũng là mối tình đầu của Lý Chấn Kiệt, cũng giống như cô và Tử Quân vì vậy, Tư Nhuệ sẽ không quản vào chuyện của anh nữa, tôn trọng cảm xúc của đối phương để bản thân được nhẹ nhõm mà sống, nói quên đi một người thật sự rất khó dù bản thân đã cố gắng xoá bỏ hình ảnh của người đó nhưng nó chỉ giày vò trái tim của nhau đầy đau đớn.
" Giúp anh với anh không thắt được."
Tư Nhuệ thở dài tỏ vẻ anh rất phiền phức cô đi đến giúp Lý Chấn Kiệt chỉnh lại cà vạt, Lý Chấn Kiệt cúi đầu nhìn xuống đột nhiên anh ôm lấy Tư Nhuệ, cô khó chịu ngẩng đầu lên nhìn anh.
" Lại muốn giở trò gì đây?"
Lý Chấn Kiệt không ngần ngại đưa tay giữ lấy gáy sau của cô rồi áp chặt môi của mình vào môi của Tư Nhuệ, cô khó chịu đẩy anh ra phản kháng, nhưng đầu lại bị Lý Chấn Kiệt giữ chặt không có cách nào thoát khỏi anh, biết Tư Nhuệ không muốn đón nhận nụ hôn của mình nhưng Lý Chấn Kiệt vẫn cố chấp, anh muốn cô phải thật sự không còn giận mình nữa mà tìm đủ trò để thân mật với Tư Nhuệ, Lý Chấn Kiệt vẫn cố chấp giày vò đôi môi của cô, anh dùng kĩ thuật của mình để Tư Nhuệ chịu há miệng ra, anh âu yếm đôi môi ngọt ngào của cô, đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng, sự va chạm nơi đầu lưỡi tạo cảm giác đầy kích thích cho đối phương, Tư Nhuệ đã không còn phản kháng nữa mà đón nhận nụ hôn mà Lý Chấn Kiệt mang lại. Anh ngày càng làm loạn đưa tay mân mê chiếc eo thon của Tư Nhuệ rồi lần xuống bờ mông mềm mại của cô, Tư Nhuệ cảm giác được mùi nguy hiểm cô đánh vào ngực của Lý Chấn Kiệt, dứt khoát rời khỏi đôi môi của anh, khiến cho anh cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
" Đến giờ đi làm rồi."
Lý Chấn Kiệt đưa lưỡi liếm láp lên đôi môi của mình cảm nhận dư vị của Tư Nhuệ còn vương vấn, anh không muốn rời xa cô chút nào, nhưng Tư Nhuệ rất nghiêm túc, Lý Chấn Kiệt lại tiếp tục tấn công đôi môi của cô, anh cứ như gà mỏ thóc, xem đôi môi của cô như trung tâm, Tư Nhuệ quay mặt sang nơi khác, Lý Chấn Kiệt lại hôn lên má trái rồi qua má phải rồi đến trán, Tư Nhuệ không thể nào chịu đựng được trước những nụ hôn bão táp của Lý Chấn Kiệt.
" Đủ rồi."
Lý Chấn Kiệt cứ ve vãn bên tai cô khiến cho Tư Nhuệ cảm thấy bất lực, cô đẩy mạnh anh ra.
" Đi xuống nhà ăn sáng thôi."
Lý Chấn Kiệt cứ bám lấy cô, đưa tay khoác qua vài của Tư Nhuệ, nhìn hai người thân mật với nhau mọi người nhìn nhau cười hài lòng, chỉ có một mình Mỹ Dung là không vui, cô ta không được ngồi ăn cùng với hoàng tộc chỉ có những người được Nữ Hoàng công nhận có dòng máu của hoàng gia thì mới có cùng địa vị để ngồi chung bàn, Mỹ Dung không bao giờ chịu đựng được, cô ta cũng muốn là một phần của hoàng gia tại sao lại không thể chứ.
Mỹ Dung biết tối qua Lý Chấn Kiệt đi uống rượu, và cũng thừa biết vì mình quay về mà anh đã rối trí phải tìm đến bia rượu để giải sầu, Mỹ Dung biết rằng Lý Chấn Kiệt vẫn còn tình cảm với mình, cô ta tự tay vào bếp nấu canh giải rượu đem đến trước mặt Lý Chấn Kiệt.
" Hình như hôm qua em đã say có đúng không, chị làm cho em món canh này để giải rượu này."
Lý Chấn Kiệt hơi khó xử anh nhìn qua nét mặt của Tư Nhuệ, cô vẫn thản nhiên ăn sáng bản thân cũng không dám ăn món canh mà Mỹ Dung đã nấu, lúc sáng anh đã phải dùng đủ chiêu trò để xin lỗi Tư Nhuệ nên không muốn làm cho cô giận nữa.
" Tôi cảm thấy ổn nên không ăn đâu cám ơn chị."
Mỹ Dung hơi thất vọng, cô ta không ngờ Lý Chấn Kiệt lại từ chối lòng tốt của mình, Mỹ Dung bưng bát canh cố tình để nó đổ hết xuống sàn rồi giả vờ như mình bị bỏng, gương mặt nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn, đúng như dự định của cô ta, Lý Chấn Kiệt đã rời khỏi ghế đi đến chỗ của Mỹ Dung lo lắng hỏi.
" Chị có sao không?"
Mỹ Dung liền cười đầy đắc ý, cô ta biết Lý Chấn Kiệt vẫn chưa quên được mình.
" Chị không sao đâu em cứ ăn sáng đi đừng để tâm đến chị, hình như chị đã bị bỏng rồi thì phải."
Mọi người điều đổ dồn ánh mắt về phía hai người, Nữ Hoàng ra lệnh cho người hầu đưa Mỹ Dung về phòng để nghỉ ngơi, chỉ mới sáng sớm mà đã có phiền phức ập đến, Uyển Nhi bĩu môi nói.
" Lại chuyện gì nữa đây, đúng là rối rắm."
Lý Chấn Kiệt cảm thấy bản thân đã có phần hơi quá đáng, Mỹ Dung đã tốn công nấu canh giải rượu cho anh vậy mà anh lại từ chối để cô phải bưng đi hậu quả là bị bỏng.
Tư Nhuệ im lặng từ đầu đến giờ vẫn không nói một lời, trong lòng cô như thế nào bản thân cũng không rõ dù sao đây cũng là mối tình đầu của Lý Chấn Kiệt, cũng giống như cô và Tử Quân vì vậy, Tư Nhuệ sẽ không quản vào chuyện của anh nữa, tôn trọng cảm xúc của đối phương để bản thân được nhẹ nhõm mà sống, nói quên đi một người thật sự rất khó dù bản thân đã cố gắng xoá bỏ hình ảnh của người đó nhưng nó chỉ giày vò trái tim của nhau đầy đau đớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.