Chương 442: ĐẠI THẢM KỊCH– 2: TÊN PHẢN BỘI
Vũ Khúc
30/07/2024
Mỗi cửa hầm ngầm lại được ngăn cách với bên ngoài bởi ba cánh cửa làm bằng
thép dày nối nhau liên tiếp tạo thành một hàng rào phòng ngự về lý
thuyết là bất khả xâm phạm. Các cửa này vận hành bằng hệ thống thủy lực, không bị tác động bởi dòng năng lượng khổng lồ phát ra từ các vệ tinh
viễn thám của Vương quốc Pedius.
Toàn bộ các bức tường bên dưới hầm ngầm đều được xây bằng bê tông cốt thép cực kỳ kiên cố và sau đó lát các loại gạch tông màu sáng, nền nã ở hai bên và trên trần nhà để tạo cảm giác thư thái.
Từ mỗi cửa hầm ngầm lại có đường bộ ngoằn nghèo uốn lượn, kéo dài hàng cây số và đâm rất sâu xuống lòng đất, những người không muốn đi bộ có thể sử dụng hệ thống thang máy kết nối cả ba tầng với nhau.
Tài cùng Marley vẫn ngồi trên lưng ngựa khi bước vào thang máy. Thang máy đưa họ xuống khu tập kết bên dưới.
Marley gục đầu vào vai hắn, nước mắt chảy ướt đẫm áo.
Tài an ủi cô:
- Đừng sợ, Marley, chúng ta sẽ lại chiến thắng mà thôi.
Marley thở dài, dường như không hề tin vào điều này.
Sau chừng một phút di chuyển, chiếc thang máy cuối cùng cũng dừng lại. Lúc cánh cửa thang máy mở ra, Tài nhìn thấy tất cả những gương mặt quan trọng nhất trong nội các chính phủ đang đứng bên ngoài chờ hắn. Có Aleksei, Adriel, Abraham, Alexander, Augutus, Genesis và Ethan Kath.
Tài sửng sốt nhìn những con người thân quen đã vào sinh ra tử với hắn.
- Các anh … sao lại ở đây hết thế này? Chẳng phải Genesis đang ở Glencoe để ổn định tình hình hay sao?
Aleksei nhìn Tài, gương mặt bắt đầu trở nên xám xịt:
- Tôi mới là người nên hỏi câu đó mới phải. Chính anh đã gửi tin báo triệu tập chúng tôi về đây.
- Tôi không …
Tài chợt cảm thấy lạnh gáy. Hắn đưa mắt nhìn Adriel. Adriel hiểu ý, đáp ngay:
- Tôi không phải là người gửi tin báo đi.
- Vậy ai đã gửi?
Mọi người cùng nhìn về phía Augutus. Augutus đứng yên như phỗng, gương mặt run rẩy và tăm tối.
Tài nhảy xuống lưng ngựa, trầm giọng quát:
- Augutus, giải thích đi.
Augutus lắp bắp mãi không thành lời.
Marley đứng ngay phía sau lưng Tài, khi ấy cất tiếng nói, giọng suy kiệt:
- Hắn là Judas. Hắn là tay trong của Quintus. Hắn đã bán đứng các anh.
Tài quay lại nhìn Marley, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc:
- Sao cô biết điều đó, Marley?
- Em biết, bởi vì – Marley chắp hai tay vào nhau, gương mặt thất thần ngẩng lên nhìn Tài, dáng điệu sợ hãi chẳng khác đứa trẻ nhỏ vừa bị bố mẹ bắt gặp đang làm điều sai trái. – Bởi vì em chính là người đã tuyển mộ hắn vào mạng lưới điệp viên của Cá Voi Xanh.
- Bằng cách nào?
- Anh còn nhớ sự kiện năm xưa không, khi Augutus đã tự ý trả tự do cho em mà không báo cho anh biết. Đêm ấy em đã quyến rũ hắn. Hắn không chống lại được. Kể từ đó hắn đã bị em khống chế, sau đó hắn lại cung cấp thông tin cho Quintus để chặn đường bắt giữ vợ anh. Không điều gì xảy ra một cách ngẫu nhiên. Hắn đã bí mật trở thành một phần trong mạng lưới điệp viên của Cá Voi Xanh và sau này là Vương quốc Pedius. Nhưng Quintus không yêu cầu hắn liên lạc thường xuyên mà chỉ cần cung cấp các thông tin quan trọng nhất, đó là hệ thống phòng ngự của Dực Long và cấu trúc bố trí của thành phố ngầm. Quintus biết tất cả mọi thứ về các anh, đó là lý do tại sao hắn có thể dễ dàng đánh bại các anh đến vậy.
Marley nói một mạch, Augutus không ngắt lời cô, cũng không cãi lại.
Tài hiểu rằng tất cả những lời này đều là sự thật.
- Marley, cô đã giữ bí mật này trong bao nhiêu năm. Tại sao bây giờ cô lại nói cho tôi biết điều này và tại sao cô không nói cho tôi biết sớm hơn?
Marley nhìn Tài, gương mặt đẫm lệ:
- Em không đủ dũng cảm. Em muốn sống. Em là thuộc hạ của Quintus và em không thể phản bội ông ta. Quân đội của ông ta mạnh hơn anh quá nhiều. Nhưng rồi theo thời gian em đã trở nên yêu anh hơn chính bản thân em. Điều đó đã dằn vặt em mọi lúc mọi nơi, ngay cả trong giấc mơ em cũng nghĩ về ngày hôm nay. Em sẽ gián tiếp đẩy anh vào cái chết và điều đó sẽ khiến anh hận em mãi mãi.
Tài lạnh lùng nhìn Augutus:
- Chưa chắc, chúng ta vẫn có thể đảo ngược thế cờ.
- Ta nghi ngờ điều đó.
Giọng nói vang lên từ đằng xa ấy thật quen thuộc mà cũng thật đáng sợ.
Người vừa nói câu này lẽ ra không nên có mặt ở đây mới phải.
Tài nhìn sững những người đang hiện ra từ trong bóng tối và từ từ bước đến trước mặt hắn.
Quintus Pedius, Hoàng đế của Vương quốc Pedius, nhân vật quyền lực nhất Vùng đất Tự Do.
Gương mặt của gã về cơ bản vẫn như xưa, nhưng giờ đây bên cạnh nét kiên định và thông minh còn có thêm cả sự ngạo mạn và phong thái vương giả của người tự cho mình quyền đứng trên tất cả, quyết định vận mệnh của tất cả.
Đi kèm với gã là một nhóm cận vệ, dẫn đầu là Erich Von Daniken. Bàn tay cụt của Erich đã được gắn tay giả mà xét về độ linh hoạt và màu sắc thì không khác gì tay thật.
Đằng sau Erich, cách vài bước chân là một người đàn ông cao lớn, mù lòa, gương mặt đẹp đẽ và uy nghiêm tựa như một vị thần.
Đó là lần đầu tiên Tài chạm mặt với Sát Chúa.
Toàn bộ các bức tường bên dưới hầm ngầm đều được xây bằng bê tông cốt thép cực kỳ kiên cố và sau đó lát các loại gạch tông màu sáng, nền nã ở hai bên và trên trần nhà để tạo cảm giác thư thái.
Từ mỗi cửa hầm ngầm lại có đường bộ ngoằn nghèo uốn lượn, kéo dài hàng cây số và đâm rất sâu xuống lòng đất, những người không muốn đi bộ có thể sử dụng hệ thống thang máy kết nối cả ba tầng với nhau.
Tài cùng Marley vẫn ngồi trên lưng ngựa khi bước vào thang máy. Thang máy đưa họ xuống khu tập kết bên dưới.
Marley gục đầu vào vai hắn, nước mắt chảy ướt đẫm áo.
Tài an ủi cô:
- Đừng sợ, Marley, chúng ta sẽ lại chiến thắng mà thôi.
Marley thở dài, dường như không hề tin vào điều này.
Sau chừng một phút di chuyển, chiếc thang máy cuối cùng cũng dừng lại. Lúc cánh cửa thang máy mở ra, Tài nhìn thấy tất cả những gương mặt quan trọng nhất trong nội các chính phủ đang đứng bên ngoài chờ hắn. Có Aleksei, Adriel, Abraham, Alexander, Augutus, Genesis và Ethan Kath.
Tài sửng sốt nhìn những con người thân quen đã vào sinh ra tử với hắn.
- Các anh … sao lại ở đây hết thế này? Chẳng phải Genesis đang ở Glencoe để ổn định tình hình hay sao?
Aleksei nhìn Tài, gương mặt bắt đầu trở nên xám xịt:
- Tôi mới là người nên hỏi câu đó mới phải. Chính anh đã gửi tin báo triệu tập chúng tôi về đây.
- Tôi không …
Tài chợt cảm thấy lạnh gáy. Hắn đưa mắt nhìn Adriel. Adriel hiểu ý, đáp ngay:
- Tôi không phải là người gửi tin báo đi.
- Vậy ai đã gửi?
Mọi người cùng nhìn về phía Augutus. Augutus đứng yên như phỗng, gương mặt run rẩy và tăm tối.
Tài nhảy xuống lưng ngựa, trầm giọng quát:
- Augutus, giải thích đi.
Augutus lắp bắp mãi không thành lời.
Marley đứng ngay phía sau lưng Tài, khi ấy cất tiếng nói, giọng suy kiệt:
- Hắn là Judas. Hắn là tay trong của Quintus. Hắn đã bán đứng các anh.
Tài quay lại nhìn Marley, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc:
- Sao cô biết điều đó, Marley?
- Em biết, bởi vì – Marley chắp hai tay vào nhau, gương mặt thất thần ngẩng lên nhìn Tài, dáng điệu sợ hãi chẳng khác đứa trẻ nhỏ vừa bị bố mẹ bắt gặp đang làm điều sai trái. – Bởi vì em chính là người đã tuyển mộ hắn vào mạng lưới điệp viên của Cá Voi Xanh.
- Bằng cách nào?
- Anh còn nhớ sự kiện năm xưa không, khi Augutus đã tự ý trả tự do cho em mà không báo cho anh biết. Đêm ấy em đã quyến rũ hắn. Hắn không chống lại được. Kể từ đó hắn đã bị em khống chế, sau đó hắn lại cung cấp thông tin cho Quintus để chặn đường bắt giữ vợ anh. Không điều gì xảy ra một cách ngẫu nhiên. Hắn đã bí mật trở thành một phần trong mạng lưới điệp viên của Cá Voi Xanh và sau này là Vương quốc Pedius. Nhưng Quintus không yêu cầu hắn liên lạc thường xuyên mà chỉ cần cung cấp các thông tin quan trọng nhất, đó là hệ thống phòng ngự của Dực Long và cấu trúc bố trí của thành phố ngầm. Quintus biết tất cả mọi thứ về các anh, đó là lý do tại sao hắn có thể dễ dàng đánh bại các anh đến vậy.
Marley nói một mạch, Augutus không ngắt lời cô, cũng không cãi lại.
Tài hiểu rằng tất cả những lời này đều là sự thật.
- Marley, cô đã giữ bí mật này trong bao nhiêu năm. Tại sao bây giờ cô lại nói cho tôi biết điều này và tại sao cô không nói cho tôi biết sớm hơn?
Marley nhìn Tài, gương mặt đẫm lệ:
- Em không đủ dũng cảm. Em muốn sống. Em là thuộc hạ của Quintus và em không thể phản bội ông ta. Quân đội của ông ta mạnh hơn anh quá nhiều. Nhưng rồi theo thời gian em đã trở nên yêu anh hơn chính bản thân em. Điều đó đã dằn vặt em mọi lúc mọi nơi, ngay cả trong giấc mơ em cũng nghĩ về ngày hôm nay. Em sẽ gián tiếp đẩy anh vào cái chết và điều đó sẽ khiến anh hận em mãi mãi.
Tài lạnh lùng nhìn Augutus:
- Chưa chắc, chúng ta vẫn có thể đảo ngược thế cờ.
- Ta nghi ngờ điều đó.
Giọng nói vang lên từ đằng xa ấy thật quen thuộc mà cũng thật đáng sợ.
Người vừa nói câu này lẽ ra không nên có mặt ở đây mới phải.
Tài nhìn sững những người đang hiện ra từ trong bóng tối và từ từ bước đến trước mặt hắn.
Quintus Pedius, Hoàng đế của Vương quốc Pedius, nhân vật quyền lực nhất Vùng đất Tự Do.
Gương mặt của gã về cơ bản vẫn như xưa, nhưng giờ đây bên cạnh nét kiên định và thông minh còn có thêm cả sự ngạo mạn và phong thái vương giả của người tự cho mình quyền đứng trên tất cả, quyết định vận mệnh của tất cả.
Đi kèm với gã là một nhóm cận vệ, dẫn đầu là Erich Von Daniken. Bàn tay cụt của Erich đã được gắn tay giả mà xét về độ linh hoạt và màu sắc thì không khác gì tay thật.
Đằng sau Erich, cách vài bước chân là một người đàn ông cao lớn, mù lòa, gương mặt đẹp đẽ và uy nghiêm tựa như một vị thần.
Đó là lần đầu tiên Tài chạm mặt với Sát Chúa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.