Chương 443: ĐẠI THẢM KỊCH– 3
Vũ Khúc
30/07/2024
Tài nhìn thẳng vào mắt Augutus, hỏi:
- Là ngươi đã mở cửa cho chúng vào đây?
Augutus lấy hết dũng khí đáp:
- Đúng vậy. Hoàng đế Pedius là chủ nhân của ta, cũng là chủ nhân của các người. Dưới gầm trời này, hễ nơi nào có sự sống thì nơi ấy thuộc về Hoàng đế Pedius. Các người mau quỳ xuống xin hàng, có lẽ ngài sẽ tha chết cho các ngươi.
Alexander chơi thân với Augutus như anh em, lúc ấy nhẩy chồm đến, đấm liên tiếp vào mặt gã.
- Thằng khốn kiếp, sao mày có thể thốt ra những lời khốn nạn như thế? Sao mày có thể phản bội lại Tổng thống, phản bội lại đất nước của mày và phản bội lại tao? Tao đã một lòng tin tưởng mày mà mày lại nhẫn tâm lừa tao? Ngày xưa lúc mày bị Quintus bắt giữ tao đã nhất quyết xin đi giải cứu mày, mày có biết chỉ tí nữa tao đã chết rồi không?
Augutus bị Alexander đấm cho chảy máu mồm mà lại không giằng ra để chạy được, đành ráng sức đưa hai tay lên che mặt. Người bên Quintus điềm nhiên nhìn gã bị đấm, chẳng khác gì đang xem trò giải trí.
Tài nói một cách bình tĩnh:
- Augutus, ngươi đã làm ta thất vọng. Ta đã linh cảm rằng trong hàng ngũ bên mình có kẻ phản bội, nhưng thật không ngờ người đó lại là ngươi. Ta tuyệt đối tin ngươi. Ngươi là người cuối cùng mà ta nghi ngờ. Ngươi đã xây dựng được hình ảnh của một Chiến Tướng trung thành, cẩn thận, tận tụy, luôn đặt lợi ích chung lên trên bản thân. Ta đã yên tâm giao phó toàn bộ việc xây dựng pháo đài cho ngươi, trao toàn quyền bảo vệ căn cứ lẫn vợ con ta cho ngươi, vậy mà ngươi lại đâm lén sau lưng chúng ta.
Đang nói, trong đầu Tài nổi lên một ý nghĩ lạ lùng.
Hắn luôn cho rằng Adriel mới là mối đe dọa cho an ninh quốc gia, và nếu trong hàng ngũ có kẻ phản bội thì đó nhiều khả năng sẽ là Adriel, bởi Adriel là kẻ khó đoán nhất và xa cách nhất trong số các quan chức cấp cao, nhưng xem chừng không phải.
Gã Giám đốc Cơ quan tình báo quốc gia kiêm Cố vấn An ninh Tối cao quốc gia này từ nãy đến giờ vẫn đứng lùi lại một góc, không hề chào đón Quintus, cũng không hề thể hiện thái độ khác thường nào.
Nếu gã là người của Quintus thì hẳn lúc này đã phải sớm thể hiện lòng trung thành rồi mới phải. Vì lý do gì mà gã vẫn cứ tách mình ra một chỗ tựa như không hề liên quan đến sự kiện có tầm quan trọng đặc biệt, hứa hẹn quyết định tương lai của hầu hết mọi người tại đây?
Tài không tin rằng Adriel vô can.
Đường dây liên lạc giữa Augutus và Quintus đã kéo dài trong nhiều năm, làm sao mà Adriel với tư cách là người đứng đầu lực lượng chống phản gián của Dực Long lại không phát hiện ra được? Cách giải thích hợp lý hơn cả, thậm chí duy nhất, là Adriel đã biết sự phản bội của Augutus từ lâu, nhưng một mực giữ kín chuyện này không nói ra.
Tài liếc nhìn Adriel.
Gương mặt của Adriel cứng đơ và vô cảm. Ánh mắt của gã hướng về khoảng không nơi chẳng có ai đứng đó.
Con người này rốt cuộc là ai? Gã đứng về phe nào? Đến bây giờ Tài vẫn không trả lời được.
Alexander nhổ một bãi nước bọt vào mặt Augutus. Hắn tức giận quá, gương mặt đỏ lừ, bàn tay xây xước rướm máu run lên bần bật.
- Từ nay tao với mày không còn là bạn bè, không còn là anh em.
Augutus nhìn người từng là bạn thân nhất của mình với ánh mắt căm hận.
Quintus cười rộ:
- Ta có cảm giác rằng sự hiện diện có phần đường đột của mình đã gây ra quá nhiều cảm xúc cho các người. Trần Tuấn Tài, mười hai năm đã trôi qua kể từ lúc ngươi bắt đầu thọc bàn tay thối tha của mình vào thế giới sát thủ, gián tiếp đẩy Cá Voi Xanh rời khỏi vùng đất trung tâm để rời lên khu Bắc, ngươi có tội lớn trong việc gây ra cái chết của cha ta. Ta đã ôm mối thù này trong hơn một thập kỷ, bây giờ là lúc trả cả vốn lẫn lãi.
Tài cười nhạt:
- Ngươi muốn gì?
- Cái chết của ngươi và tất cả những kẻ trung thành với ngươi. Ngày hôm nay, ở chính tại nơi đây, ta tuyên bố tha chết và miễn mọi tội trạng cho tất cả các quan chức cấp cao của nhà nước Cộng hòa, chỉ cần các ngươi đứng ra tố cáo tội trạng của Trần Tuấn Tài.
Genesis nói dõng dạc:
- Người duy nhất có tội ở đây là ngươi đấy, Quintus. Ngươi phạm tội ác chiến tranh, xâm lược nhà nước Cộng hòa, một ngày kia chúng ta sẽ mang người ra trước tòa án để xét xử.
Quintus cau mặt, ra lệnh:
- Genesis quả là một thằng độc mồm. Ta không muốn hạ mình cãi nhau với một thằng Bộ trưởng tầm thường. Bắn chết hắn đi.
Một tên lính trong nhóm cận vệ của Quintus rút súng ra bắn, nhưng chưa kịp bóp cò đã bị Tài phi con dao vào giữa trán chết ngay lập tức.
- Là ngươi đã mở cửa cho chúng vào đây?
Augutus lấy hết dũng khí đáp:
- Đúng vậy. Hoàng đế Pedius là chủ nhân của ta, cũng là chủ nhân của các người. Dưới gầm trời này, hễ nơi nào có sự sống thì nơi ấy thuộc về Hoàng đế Pedius. Các người mau quỳ xuống xin hàng, có lẽ ngài sẽ tha chết cho các ngươi.
Alexander chơi thân với Augutus như anh em, lúc ấy nhẩy chồm đến, đấm liên tiếp vào mặt gã.
- Thằng khốn kiếp, sao mày có thể thốt ra những lời khốn nạn như thế? Sao mày có thể phản bội lại Tổng thống, phản bội lại đất nước của mày và phản bội lại tao? Tao đã một lòng tin tưởng mày mà mày lại nhẫn tâm lừa tao? Ngày xưa lúc mày bị Quintus bắt giữ tao đã nhất quyết xin đi giải cứu mày, mày có biết chỉ tí nữa tao đã chết rồi không?
Augutus bị Alexander đấm cho chảy máu mồm mà lại không giằng ra để chạy được, đành ráng sức đưa hai tay lên che mặt. Người bên Quintus điềm nhiên nhìn gã bị đấm, chẳng khác gì đang xem trò giải trí.
Tài nói một cách bình tĩnh:
- Augutus, ngươi đã làm ta thất vọng. Ta đã linh cảm rằng trong hàng ngũ bên mình có kẻ phản bội, nhưng thật không ngờ người đó lại là ngươi. Ta tuyệt đối tin ngươi. Ngươi là người cuối cùng mà ta nghi ngờ. Ngươi đã xây dựng được hình ảnh của một Chiến Tướng trung thành, cẩn thận, tận tụy, luôn đặt lợi ích chung lên trên bản thân. Ta đã yên tâm giao phó toàn bộ việc xây dựng pháo đài cho ngươi, trao toàn quyền bảo vệ căn cứ lẫn vợ con ta cho ngươi, vậy mà ngươi lại đâm lén sau lưng chúng ta.
Đang nói, trong đầu Tài nổi lên một ý nghĩ lạ lùng.
Hắn luôn cho rằng Adriel mới là mối đe dọa cho an ninh quốc gia, và nếu trong hàng ngũ có kẻ phản bội thì đó nhiều khả năng sẽ là Adriel, bởi Adriel là kẻ khó đoán nhất và xa cách nhất trong số các quan chức cấp cao, nhưng xem chừng không phải.
Gã Giám đốc Cơ quan tình báo quốc gia kiêm Cố vấn An ninh Tối cao quốc gia này từ nãy đến giờ vẫn đứng lùi lại một góc, không hề chào đón Quintus, cũng không hề thể hiện thái độ khác thường nào.
Nếu gã là người của Quintus thì hẳn lúc này đã phải sớm thể hiện lòng trung thành rồi mới phải. Vì lý do gì mà gã vẫn cứ tách mình ra một chỗ tựa như không hề liên quan đến sự kiện có tầm quan trọng đặc biệt, hứa hẹn quyết định tương lai của hầu hết mọi người tại đây?
Tài không tin rằng Adriel vô can.
Đường dây liên lạc giữa Augutus và Quintus đã kéo dài trong nhiều năm, làm sao mà Adriel với tư cách là người đứng đầu lực lượng chống phản gián của Dực Long lại không phát hiện ra được? Cách giải thích hợp lý hơn cả, thậm chí duy nhất, là Adriel đã biết sự phản bội của Augutus từ lâu, nhưng một mực giữ kín chuyện này không nói ra.
Tài liếc nhìn Adriel.
Gương mặt của Adriel cứng đơ và vô cảm. Ánh mắt của gã hướng về khoảng không nơi chẳng có ai đứng đó.
Con người này rốt cuộc là ai? Gã đứng về phe nào? Đến bây giờ Tài vẫn không trả lời được.
Alexander nhổ một bãi nước bọt vào mặt Augutus. Hắn tức giận quá, gương mặt đỏ lừ, bàn tay xây xước rướm máu run lên bần bật.
- Từ nay tao với mày không còn là bạn bè, không còn là anh em.
Augutus nhìn người từng là bạn thân nhất của mình với ánh mắt căm hận.
Quintus cười rộ:
- Ta có cảm giác rằng sự hiện diện có phần đường đột của mình đã gây ra quá nhiều cảm xúc cho các người. Trần Tuấn Tài, mười hai năm đã trôi qua kể từ lúc ngươi bắt đầu thọc bàn tay thối tha của mình vào thế giới sát thủ, gián tiếp đẩy Cá Voi Xanh rời khỏi vùng đất trung tâm để rời lên khu Bắc, ngươi có tội lớn trong việc gây ra cái chết của cha ta. Ta đã ôm mối thù này trong hơn một thập kỷ, bây giờ là lúc trả cả vốn lẫn lãi.
Tài cười nhạt:
- Ngươi muốn gì?
- Cái chết của ngươi và tất cả những kẻ trung thành với ngươi. Ngày hôm nay, ở chính tại nơi đây, ta tuyên bố tha chết và miễn mọi tội trạng cho tất cả các quan chức cấp cao của nhà nước Cộng hòa, chỉ cần các ngươi đứng ra tố cáo tội trạng của Trần Tuấn Tài.
Genesis nói dõng dạc:
- Người duy nhất có tội ở đây là ngươi đấy, Quintus. Ngươi phạm tội ác chiến tranh, xâm lược nhà nước Cộng hòa, một ngày kia chúng ta sẽ mang người ra trước tòa án để xét xử.
Quintus cau mặt, ra lệnh:
- Genesis quả là một thằng độc mồm. Ta không muốn hạ mình cãi nhau với một thằng Bộ trưởng tầm thường. Bắn chết hắn đi.
Một tên lính trong nhóm cận vệ của Quintus rút súng ra bắn, nhưng chưa kịp bóp cò đã bị Tài phi con dao vào giữa trán chết ngay lập tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.