Vương Gia Khờ Dại!

Chương 29: Ai trừng phạt ai ???

trankg92

20/05/2018

Vừa vào trong ,ta đã nhìn thấy hắn y phục chỉnh tề , đang đi đi lại lại trong , ra chiều đang lo lắng . Vừa nhìn thấy ta, hắn mau chóng đến bên cạnh hỏi ngay .

_ Nương tử ! Chiện gì đã xảy ra , ta nghe …

_ Chiện thú vị lắm nga~! Từ lúc đến thời này đến giờ , ta mới thấy một chiện kinh hỉ thế này đấy !

_ Nương tử ! Thật ra là chiện gì ?

_ Ngươi mau ngồi xuống , vừa ăn ta vừa kể cho nghe .

Ta mau chóng đặt mâm điểm tâm và cùng hắn ngồi xuống thưởng thức . Hắn thực chẳng có tâm trạng nào để dùng bữa với nàng , cầm đũa lên rồi lại buông xuống , trong khi nàng lại vui vẻ ăn như ko có chiện gì xảy ra .

_ Nương tử ! Phủ bên đó gửi qua thứ gì làm nàng vui vẻ như thế !

_ Thư từ con !

Ba từ này đc nàng nói ra một cách thản nhiên như thế . Hắn thật ko ngờ lại có chiện đó . Ko ngờ nhất là thái độ của nàng . Nàng kinh hỉ vì chiện gì chứ ? Dù sao đó cũng là phụ thân kiếp trc của nàng . Nàng thực ko bận tâm vì chiện này sao ? Nhưng điều làm hắn lo nhất lại là chiện khác .

_ Sao ? Ngươi thấy có đáng mừng ko ? Ta thì hảo vui lắm nga~!

Nàng vẫn vô tư nghĩ mọi chiện đơn giản như vậy , trong khi hắn đang chau mày nét mặt lo lắng .

_ Ta lại ko nghĩ như thế .

Câu nói lạnh lùng của hắn khiến ta mất hứng . Nhưng biểu tình trên gương mặt hắn lại khiến ta bất an hỏi .

_ Ngươi nói vậy . Ý là sao ?

_ Nàng ko nghĩ mọi chiện đơn giản chỉ vậy sao ? Nàng nghĩ thử xem . Tại sao lão tể tướng lại ko chọn lúc nàng vừa gây họa mà chọn lúc này . – Đôi mày hắn càng chau lại .

_ Ân ! Nghĩ kỹ thì quả có điều kỳ lạ . Ta đúng là quá khinh xuất , chỉ nghĩ đơn giản đc nhiu đó . Ngươi quả là suy nghĩ chu toàn .

_ Ko . Ta cảm thấy mình thật bất tài khi chưa nghĩ ra đc âm mưu của bọn họ là gì . Ta chỉ sợ ko bảo vệ đc nàng . Ta … – Hắn nói chán nản , gương mặt trở nên căng thẳng .

Ta cảm thấy hắn đối với ta quá tốt , tự dưng mún ôm lấy hắn .

Nghĩ là làm , ta nhào đến ( tỷ nào ham hố thấy sợ ) ôm lấy cổ hắn sủng nịnh nói :

_ Tướng công yêu quý của ta ! I Love You !

Hắn đang bận tâm suy tư liền bị thứ ngôn ngữ quái dị của nàng làm bừng tỉnh . Dù bík thân phận của nàng , nhưng bất quá hắn lại tò mò về cái thứ nàng đang nói . Hình như lần trc , hắn cũng đã nghe thấy loại ngôn ngữ này từ miệng nàng phát ra . Cái gì mà phớt … phớt gì đó . Hắn nghe thật khó hiểu .

Gỡ tay nàng ra nhìn chằm chằm .

_ Nàng nói gì ? Cái gì mà ai … ai rồi còn lớp lớp gì diêu nữa đó . Ta nghe thực ko hiểu .

_ Sorry ngươi nha! Ta thực quên là ngươi ko hiểu tiếng anh .

_ Só ri là gì ? Tiếng anh là gì ? Càng lúc ta càng ko hiểu .

_ Ân ! Để ta giải thík cho ngươi nga~! Thời ta sống , trên thế giới có rất nhiều loại ngôn ngữ khác nhau . Nếu như ở nơi chúng ta sống sử dụng Hán ngữ là thông dụng thì ,tiếng anh là một loại ngôn ngữ thông dụng của người phương Tây .

Nghe nàng nói , hắn mắt tròn mắt dẹt nhìn nàng ,ngơ ngơ ngác ngác , nửa tin nửa ngờ , Chưa kịp định thần , liền bị nàng làm cho giật mình thêm lần nữa .

_ A ! Ta có cák rồi !

_ Nương tử ! Nàng đang nghĩ gì ?

_ Ngươi có mún nói chiện với ta một cák đường hoàng mà ko sợ người ta phát hiện là ngươi giả ngốc ko ? – Nàng cười khoái chí khi nghĩ đến ý tưởng này trong khi hắn chưa hiểu nàng là đang nói cái gì . Nhưng bất quá , nghe nàng nói vậy , hắn cũng cảm thấy phấn chấn . Chứ cái kiểu ra ngoài là ko thể nói chiện đàng hoàng với nàng là hắn thấy ngán lắm rồi .

_ Nương tử ! Nàng có cák ?

_ Ân ! Ta sẽ dạy ngươi English .

_ Như thế liệu có đc ko ? – Hắn nghi ngại .

_ Đc quá đi chứ ! Ngươi ngoài thì giả khờ ngây ngô , rồi tha hồ nói bất cứ điều gì bằng tiếng anh với ta .. Ta nghĩ người khác nghe thấy cứ tưởng ngươi ko những ngốc mà còn bị crazy nữa đó . Hahaha

_ Nương tử ! Nàng đang nói từ gì nữa đấy ?

_ Ko có gì . Khi nào ngươi học xong những gì ta dạy thì tự khắc sẽ hiểu thôi .



Nàng cười gian trong khi hắn nhăn nhó khổ sở nhìn nàng . Chẳng bík chiện này rồi sẽ đi đến đâu đây ?

Với khả năng của mình tuy không đc như phiên dịch viên , thì ta cũng thuộc hạng khá tốt khi giao tiếp bằng tiếng anh . Thế nên , những sau đó, ta cùng hắn “ bế quan “ luyện anh văn cấp tốc . Bên ngoài , mọi người xôn xao bàn tán vì ko thấy vương gia cùng vương phi rời khỏi Nghi Lệ Xuân . Họ cư nhiên nghĩ rằng nàng và hắn là đôi phu thê trẻ nên mới quấn quýt như thế . Họ nói đủ thứ chiện , nghĩ đủ mọi điều để xầm xì to nhỏ bên ngoài . Vì họ ko dám đến gần khu vực của Nghi Lệ Xuân theo lệnh của nàng .

Nàng vì sợ tai vách mạch rừng nên từ lâu đã ra lệnh cấm người ko phận sự ko đc phép bén mảng đến Nghi Lệ Xuân . Nếu mún thì phải thông qua tiểu Vi thông truyền vào . Vì thế Nghi Lệ Xuân bây giờ chẳng khác nào là một khu cấm địa . Ngoài tiểu Vi lâu lâu đc phép đến thì chẳng có bất cứ ai đc phép đến gần . Thế nên những ngày qua bên trong phát ra những thứ âm thanh kỳ lạ cũng ko ai hay bík .

_ Nương tử ! I love you – Hắn cười sủng nịnh trêu chọc nàng

_ Love cái đầu ngươi ấy ! Tập trung đi !

Nàng cốc một cái rõ đau vào đầu hắn , chống hông bặm môi giống như mấy bà giám thị nghiêm khắc .

_ She hit me it hurts ( nàng làm ta đau đấy ! )

Tay vừa xoa xoa đầu , gương mặt hắn ủy khuất nhìn nàng .

_ Đánh ko đau , ta đánh làm gì ? Nhìu lời . Học đi !

_ Ân !

Hắn nhăn nhó , tay xoa xoa chỗ đau nét mặt ko cam tâm , miệng lầm bầm :

_ Nàng chỉ giỏi bắt nạt ta .

_ Ngươi còn nói ? Mau học đi !

_ Ân !

Nhưng phải nói là hắn quả là thông minh . Ta chỉ cần nói qua một lần là hắn liền nhớ như in ,lại còn phát âm chuẩn ko cần chỉnh nữa chứ . Kiểu này thì chẳng mấy chốc hắn còn giỏi hơn cả ta thôi . Qủa ko hổ danh là tướng công của ta nga ,( tự sướng hả tỷ ? )

Nhân lúc này , tranh thủ vừa dạy hắn , ta cũng vừa lấy kéo , kim , chỉ ra tự sửa lại mấy y phục rườm rà kia . May lại vài bộ y phục theo kiểu hiện đại, ít nhất là vài chiếc váy ngủ chứ . Dù ko thể mặc đi ra ngoài thì cũng có thể mặc chúng trong phòng này .

Kiểu y phục thời này , khiến ta lúc nào cũng cảm thấy bức bối khó chịu vô cùng .

Trong lúc hắn miệt mài luyện tập những gì ta dạy thì ta cũng hoàn thành xong bộ trang phục đầu tiên . Một chiếc váy khá ngắn , hở vai và đôi chân dài thon của ta ra . Trông ta bây giờ thật là quyến rũ và gợi tình .

Vừa mặc trang phục này vào , ta liền cảm giác nhột nhạt sau lưng .

Giật mình quay lại thì thấy hắn đang nhìn ta chằm chằm như thể ta là sinh vật lạ mới xuất hiện vậy . Ta bước đến sừng cổ với hắn :

_ Nhìn gì mà nhìn ?

_ Nương tử ! Đây là … - hắn vừa nói tay cũng theo tiếng nói đưa lên chỉ trang phục của ta , mắt ko ngừng dán chặt vào ,.

_ Sao ? Ngươi thấy có đẹp ko ? Đây là trang phục lúc trc ta thík mặc nhất khi ra ngoài đấy !

Nàng cười vô tư trong khi người hắn đang như có lửa đốt . Hắn đang tức tối đây ? Làm sao nàng có thể mặc y phục đó mà ra ngoài ? Vậy chẳng khác nào phô bày thân thể cho nam nhân xem ? Máu nóng trong người hắn cứ bốc lên ngùn ngụt . Ánh nhìn nảy lửa , tiến lại phía nàng như hổ đói . Nàng nhìn vậy liền giật mình lùi bước , nhưng hắn đã kịp nắm lấy tay nàng , nói giận dữ :

_ Nói ! Nàng đã để bao nhiêu nam nhân nhìn thấy tình trạng nàng như thế này ?

_ Uy … Ngươi làm gì đó ? Mau bỏ tay ra đi ! Có gì bình tĩnh nói !

_ Nàng mau nói !

_ Ngươi … Ngươi lên cơn gì đó ? Ta … ta … thời đó , nữ nhân ai cũng mặc vậy thôi ( tg * gãi đầu * sao ta ko có ? / SN * lườm * tại ngươi quê mùa mà còn la lớn nữa hả ? ) . Ngươi làm dữ lên để làm gì ? Dù có nam nhân nhìn thì đó chỉ là thân thể của ta lúc đó thôi . Còn thân thể này , chẳng phải chỉ có mình ngươi thấy thôi sao ? Đồ keo kiệt .

Bík là hắn đang ăn dấm chua nhưng lại ko ngờ hắn lại ghen vô lý như vậy . Ta lúc trc đã vốn sống tự do thoải mái , chẳng lẽ phải kính cổ cao tường như cái thời cổ lỗ sĩ này sao ? Hắn quả là ghen tuông vô cớ . Nhìn xem , nét mặt của hắn cứ như là Trương Phi , hầm hầm mặt như trái cà chua . Tay ta cảm giác đau buốt khi bị tay hắn nắm chặt , mặt mày nhăn nhó nhìn hắn ủy khuất .

_ Lúc trước xem như ta ko bík nên ta tạm tha cho nàng . Nhưng từ nay về sau , ta cấm nàng ko đc mặc như thế ra khỏi phòng . Nếu ko …. – hắn nói mà đáy mắt lại ẩn lên một tia đáng sợ nhìn ta ,khiến ta bất giác rùng mình lo lắng .- … ta sẽ trừng phạt nàng .

_ Ngươi bá đạo .Lúc đầu ta nghĩ như ngươi nói . Nhưng bây giờ …. Hứ !

Ta vừa nói , vừa hất tay hắn ra , cũng thật lạ hắn lại để tay ta rời khỏi , ta hất mặt về hắn thách thức .- Đã thế , ta cứ mặc ra ngoài . Xem ngươi làm gì để ta ?

Nói xong , ta bỏ mặc gương mặt tuấn mỹ kia đang bừng bừng tức giận mà bước đi nhanh chóng ra cửa ra vào . Nhưng vừa chạm vào chốt cửa , liền bị hắn nắm tay kéo lại , hắn còn đưa tay khóa trái cửa lại . Nhìn ta giận dữ nói .

_ Nàng đang mún thử thách sự chịu đựng của ta ? ? ?

_ Thế rồi sao ? - ta nhất quyết ko chịu thua kênh mặt về phía hắn , trong khi mặt hắn càng lúc càng tối sầm lại nhìn ta như mún ăn tươi nuốt sống .

_ Ta là quá nuông chiều nàng . Hum nay , ta phải trừng phạt nàng , để nàng bík thế nào là lễ độ ? Thế nào là nghe lời trượng phu của mình . – Gương mặt hắn dịu lại , nơi khóe môi xuất hiện một đường nhỏ khẽ cong lên .



_ Ngươi … ngươi là mún làm gì ? – Ta nhanh chóng hiểu ngay cái mặt sắc lang của hắn , đề phòng đưa tay lên che chắn thân người .

Hắn nhìn thấy hành động này của nàng bất giác cười đắc ý . Nàng là đã hiểu ý của hắn . Bất quá vì học thứ ngôn ngữ kì lạ kia mấy ngày nay, hắn cũng cảm thấy khó chịu trong người . . Lần này xem như phạt nàng cũng như tự thưởng cho hắn ( caca BT hết sức rồi )

Hắn nhanh chóng cấp nàng lên người , mặc cho nàng có vùng vẫy , la hét , dọa nạt , cỡ nào , hắn nhất quyết ko buông . Nàng bị hắn quăng ( hơi bị dã man ) ngay lên giường , nhanh chóng nàng lấy chăn che người lại , chỉ thẳng mặt hắn đe dọa :

_ Ngươi mún gì hả sắc lang ? Ko đc đến gần .

Nàng đang nói thì hắn cũng từ từ tiến lại , ánh mắt hao háo nhìn nàng, cười ẩn ý . Hắn đưa tay kéo chiếc chăn cản trở kia ra khỏi người nàng . Nàng cũng vì thế mà ngã nhào . Lúc này , cơ thể quyến rũ của nàng như ẩn như hiện dưới lớp vải mỏng manh kia . Nhìn thấy hắn nở nụ cười ý nhị , nói như trêu đùa .

_ Nương tử ! Y phục của nàng là mún câu dẫn ta đấy ư ? Ta thật sự ko mún nam nhân khác nhìn thấy nàng trông bộ dạng thế này . Nhưng bất quá , ta hảo thík y phục này của nàng nga~! Rất hợp ý ta !

_ Biến thái nhà ngươi ! Bá đạo là ngươi ! Mau tránh ra . Ta ko đùa đâu nhá !

Quả thật ta là khinh xuất khi may y phục này . Ta chỉ vì mún thoải mái , nhưng quên mất là đang ở cùng sói lang . Ăn mặc kiểu này chẳng khác nào mời gọi sói đến ăn . Đúng là khôn ba năm dại một giờ mà . Lúc này mún thoát cũng chẳng đc , nhất là ánh mắt thèm thuồng của hắn đang nhìn ta , nhưng bất quá ta lại ko để hắn ăn dễ dàng như vậy .

Ta vội vàng nằm úp lại , ko thèm nhìn hắn nữa .

_ Ta vẫn chưa trừng phạt nàng ??? Nàng làm vậy là như thế nào ?

_ Thế này chứ thế nào . Ta mệt , ta mún ngủ . Ngươi tự lo mình đi .

Nói xong ta giả vờ thở đều đều như người đang nằm ngủ .

Nhưng hắn lại ko dễ dàng tha cho nàng như vậy . Tư thế này của nàng vô tình đã khơi dậy dục vọng đang dâng trào trong người hắn . Hắn liền đưa làn môi chạm ngay vào nơi cổ thon nhỏ kia , vừa hôn lại vừa liếm một cách đầy khao khát , đôi bàn tay cũng tham lam di chuyển khắp thân người nàng khiến người bên dưới thập phần khó chịu , thở gấp và thân nhiệt cũng vì thế mà tăng lên . Hắn thík thú với biểu tình của nàng, càng lấn tới , di chuyển làn môi lên khắp tấm lưng thon dài kia. Dù cản trở với lớp vải kia, nhưng ko vì thế mà thân nhiệt của cả hai giảm đi . Hắn đưa bàn tay luồn ra phía trước rồi nhẹ nhàng xoa nắn gò bồng đảo của nàng khiến nàng ko thể giả vờ thêm nữa , giọng nói như đứt quãng vì tiếng thở dốc khó khăn dọa nạt :

_ Đừng … đừng Thiên … Thiên Doanh … dừng lại …

_ Muộn rồi nương tử à ! Hum nay ta nhất quyết trừng phạt nàng .

Nói đến đây ,hắn mạnh bạo xé toạt y phục vốn mỏng manh của nàng ra làm mấy mảnh ( uổng quá đi ) . Cơ thể của nàng phô bày ra trước con mắt đầy dục vọng của hắn . Hắn cũng mau chóng thoát y rồi mau chóng hòa nhập cùng nàng . Lần này , hắn ko thể chịu đựng đc cảm giác khó chịu trong người thêm phút giây nào nữa . Nghĩ đến việc cơ thể tuyệt mỹ kia lại bị nam nhân khác nhìn thấy , dù chỉ là chiếc cổ trắng ngần kia , là lòng hắn lại khó chịu ko cùng . Cơ thể này chỉ có thể là của hắn , chỉ có hắn mới đc phép chêm ngưỡng , chỉ có hắn mới có thể chạm vào . Dục vọng lại thêm tức tối trong người khiến hắn nhanh chóng xâm nhập vào trong nàng . Cảm giác quá bất ngờ đau như bị ai xé toạt ra khiến nàng ko thể chịu nổi , la lớn :

_ ĐAU !!! THỐI TƯỚNG CÔNG ! NGƯƠI …

Ko để nàng nói thêm lời nàng , nhanh chóng hắn dùng làn môi chế ngự . Cơ thể nàng là ko còn khe hở , cả thượng lẫn hạ đều bị hắn trấn áp . Khiến nàng phải hòa nhịp cùng với hắn . Nhìn nét mặt của nàng , hắn cũng yên tâm mà rời khỏi làn môi kia . Hắn chỉ có thể dùng cách này trừng phạt nàng . Vì hắn ko nỡ làm nàng đau hay phải chịu ủy khuất . Hắn di chuyển thật nhẹ nhàng như thể sợ làm đau nàng trong khi nàng đang đê mê khoái lạc , khuôn miệng kia thốt ra những thứ âm thanh quen thuộc , kích thík dục vọng của hắn . Hắn đưa hết tình yêu của mình từng chút , từng chút một vào tận sâu trong nàng .Hắn chỉ ước ao giữ mãi giây phút tuyệt vời này đến suốt cuộc đời . Hắn tìm làn môi của nàng mà nhẹ nhàng trao cho nàng một nụ hôn yêu thương . Cả hai như chìm đắm với những giây phút hạnh phúc của lứa đôi .

Hai canh giờ sau ,

Khi nàng và hắn đã hết cơn mỏi mệt .

Nàng tức giận nắm lấy người hắn lắc lắc mạnh .

_ Biến thái nhà ngươi ! Trừng phạt của ngươi đó hả ? Ngươi ko bík đau là gì hả ? Ko nhẹ nhàng chút đc hả ? Ô ô ô … đau chết ta mất .

Nàng nhăn nhó mặt mày , khóc lóc như kiểu đang bắt đền hắn , khiến hắn hốt hoảng hỏi :

_ Nương tử ! Nàng ko sao chứ ? Ta làm nàng đau thật à ? Ta xin lỗi .Vì ta tức giận nên ta …

_ Xin lỗi cái đầu ngươi ấy . Tức giận nên ngươi hành hạ ta thân tàn ma dại vậy đó hả ? Ta … ta …đau quá … ô ô ô …

Nàng tiếp tục bù lu bù loa lên khiến hắn thêm phần hoảng sợ lại thêm lo lắng . Hắn nhớ là hắn nhẹ nhàng lắm cơ mà ( nhẹ nhàng mà qua tay tỷ thì huynh chít. Hớ hớ ) , sao lại khiến nàng đau như thế chứ ? Hay vì bất ngờ nên cơ thể nàng chưa thík ứng nên mới gây đau như thế . Hắn là có lỗi với nàng . Hắn ủy khuất nhìn nàng xin lỗi :

_ Nương tử ! Nàng đừng khóc nữa. Là ta sai . Nàng mún trák ta sao cũng đc . Nàng mún phạt lại ta , ta cũng cam tâm chấp nhận .

_ Ngươi nói thật ??? – Ta hỏi ngay k còn khóc lóc nữa, khiến hắn có chút bất ngờ .- Ta mún sao cũng đc à ?

_ Ân !

Một lời đã nói ra thì làm sao rút lại đc , dù có mún thì nàng cũng dễ gì tha cho hắn . Bây giờ hắn mới nhận ra , ko đương nhiên gì nàng lại khóc lóc ỉ oi như thế . Nàng là có ý đồ . Nhưng bất quá , hắn làm nàng đau nên chịu chút hình phạt cũng đáng .

_ Vậy ! Tối nay , ngủ sàn cho ta .

_ Nương tử ! Ta …

_ Mún nuốt lời hả ?- Ta nhướn mày nhìn hắn , ánh mắt thăm dò .

_ Ta … thôi đc .- hắn nhanh chóng đồng ý cho qua chiện . Hắn là hiểu rõ tính nàng , cầu xin chỉ khiến nàng khó chịu , lúc đó nàng tăng hình phạt thì hắn khốn. Nghĩ vậy , hắn lủi thủi cầm theo chăn gối đi xuống giường , bùn bã nằm xuống , trong khi trên kia nàng đang cười khoái chí nhìn theo .

Cả đêm nằm trên sàn đất , hắn lăn qua lăn lại ,trằn trọc mãi ko yên . Nhìn lên trên kia, thấy nàng đã say giấc khiến hắn thêm phần khó chịu. Mún lên cũng ko dám , lại ko thể rời khỏi đây , nên hắn hậm hực vùng vằng lấy chăn đắp kín thân người .Trên giường ấm áp kia , cũng có một người ko thể yên tâm mà ngủ . Nàng ko phải vì sợ hắn mò lên, nếu hắn có làm thế nàng cũng chẳng trák . Nàng là vì thương cho hắn . Đất lạnh như thế , nhỡ hắn cảm lạnh thì sao ? Mún gọi hắn lên, nhưng như thế sẽ mất mặt , hắn sẽ vì thế mà làm càn . Nhưng để hắn như thế thì nàng lại càng ko yên tâm . Nàng quên mất rằng hắn là thân võ nghệ cao cường , sức khỏe còn hơn người thường gấp mấy lần , liệu lạnh lẽo của đất làm khó hắn đc sao ?

Trong khi nàng vẫn lo lắng ko yên thì có một người sau một hồi khó ngủ cũng chìm sâu vào giấc mộng đẹp .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Khờ Dại!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook