Vương Gia Khờ Dại!

Chương 19: ĐÊM XUÂN TIÊU

trankg92

20/05/2018

Lam ơi ! Chúng ta động phòng nga ~~~!

Giọng nói trong trẻo vang lên khiến ta ko khỏi kinh ngạc .

Tay ta khựng lại giữa ko trung , nhìn hắn bằng ánh mắt ngỡ ngàng và dò xét . Phải chăng ta vừa nghe cái gì đó ? Hắn đang nói gì thế ? ĐỘNG … ĐỘNG PHÒNG ! Ta ko nghe nhầm chứ ?

Vài giây định thần ,ta ngại ngần hỏi :

_ Ngươi … ngươi vừa nói cái gì ? Có thể lặp lại một lần nữa ko ?

_ Ân

Lúc này , hắn mới từ từ tiến lại gần ta, ngồi lên giường đối mặt với ta , còn ta thì bất giác lùi người một chút về sau .

_ Chúng ta động phòng nha ! Nha ! Lam !

Hắn tiếp tục giọng nói trong trẻo , ánh mắt ngây thơ , nét mặt hồn nhiên vô tư đầy trong sáng của mình . Nhìn hắn như vậy , trong lòng ta ko khỏi hồ nghi . Nhìn hắn ko giống như biết điều mình đang nói là gì ? Nhưng vì sao hắn biết chuyện … chuyện đó chứ ?

_ Ngươi ! Tại sao lại biết chuyện đó ? Nói mau !

Ta nghiêm mặt hỏi hắn bằng giọng tra xét , khiến gương mặt hắn ủy khuất nhìn ta , bùn rười rượi :

_ Ta đâu có biết ! Nương ta nói thế mà !

_ Nương ngươi ?

_ Ân !

Nương của hắn ? Chẳng phải là thái hậu sao ? Bà ấy nói với hắn điều này làm gì ? Chẳng lẽ bà ấy mún sớm có cháu bồng ? Ách … chuyện gì thế này ? Cái bà thái hậu này cũng kì , mún gì cũng phải có cảm hứng chứ ! Chẳng lẽ mún là đc sao ? Tự dưng nói mấy cái chiện đó với hắn . Mún đầu độc tâm hồn trẻ thơ hay gì mà nói thế ? Thật là xấu xa mà .

_ Lam ! Lam ơi !

Thấy nàng im lặng , dáng người trầm ngâm như chiều đang suy nghĩ , hắn nhanh chóng kéo nàng về với thực tại .

_ À … ừ … ta nghe rồi ! – Ta lớ ngớ trả lời .

_ Lam ơi ! Động phòng đi ! – Hắn bắt đầu mè nheo khiến ta thập phần khó xử . Ta biết rõ tính tên ngốc tử này , cái gì mà hắn đã đòi mà ko đáp ứng thì khó lòng mà yên . Phải nghĩ cách dụ dỗ hắn mới đc .

Phải nói cách nào để hắn cho qua đây ?

Ta ngọt giọng hỏi nhưng đầy cắt cớ :

_ Thế Doanh nhi có biết động phòng là gì ko ? Nếu ko biết thì chúng ta ko thể làm đâu ?

Nói ra câu này , ta tự dưng thấy xấu hổ mặt đỏ ửng cả lên . Dù sao ta cũng là thân nhi nữ, nói ra mấy câu này cũng thật là …. Nói kiểu này , hắn sẽ biết khó mà ko đòi hỏi nữa. Ta thấy yên tâm , thở phào nhẹ nhõm . Nhưng người tính ko bằng trời tính , trời tính ko bằng một tên ngốc .

_ Ân ! Ta biết nga ~!

_ CÁI GÌ ? ? ? – Ta kinh ngạc đến mức mún hét vang cái phủ vương gia này . Hắn biết ư ? Vì sao hắn biết ?

Nghe tiểu Vi nói , hắn chưa từng lập thê thiếp lần nào , đây cũng chính là một trong những lý do ta mún lấy hắn . Vậy lấy đâu ra mà hắn biết . Á ! Đừng nói lại là nương của hắn nha !

_ Nói ! Làm sao ngươi biết ?

_ Ta có cái này cho Lam coi nà !

Nói xong, hắn nhanh chóng rời khỏi , lăng xăng đi đến một góc nhỏ trong phòng , lục lục kiếm kiếm cái gì đó . Ta chong mắt nhìn theo , trong lòng phấp phỏm lo âu , lại thêm tò mò , ko biết hắn mún cho ta xem cái gì nữa đây ?



_ A ! Có rồi !

Hắn reo lên thík thú , rồi quay sang nhìn ta mặt mày hớn hở , nụ cườii rạng rỡ , nhanh chóng chạy đến bên ta . Ta một phần giật mình , một phần hồi hộp nên tim đập liên hồi nhìn xấp giấy trên tay hắn .

Vừa đến bên ta , hắn mau chóng chìa thứ cầm trên tay đưa vừa phía ta , ánh mắt trong sáng đến độ ngây thơ , tiếp tục giọng nói trong trẻo :

_ Nè ! Cái này cho Lam coi !

Ta tự động bắt lấy thứ hắn đưa cho , dán mắt nhìn vào . Ta trợn cả hai mắt ra khi nhìn thấy cái thứ đó .

Ách ! Đây chẳng phải là bí hí đồ sao ?

Gỉai thík tí nha ! ( chắc ai cũng bik rùi nhỉ ? )

Bí hí đồ hay còn gọi là tranh xuân cung . "Tranh xuân cung" thoạt đầu là những tranh vẽ tại các cung thất đế vương triều Hán, về sau bị coi là công cụ để dạy về tình dục: vào lúc gả chồng cho con gái, bố mẹ cô không quên bỏ vào đáy hòm cô vài tờ tranh xuân cung, nhằm để tham khảo cho đêm tân hôn, trong tranh mô tả nam nữ sinh hoạt tình dục cùng mọi tư thế giao hợp, tranh được cuộn tròn hoặc kết thành từng tập. Do đó mà tranh xuân cung còn có tên gọi là "tranh đáy hòm".

Ta ngớ cả người , ko thể tin vào mắt mình nữa . Những hình ảnh này , nếu ở thời trc ta sống , đây chẳng phải là thứ mọi người vẫn gọi nôm na là sách ảnh đồi trụy sao ?

Ách ! Sao hắn lại có những thứ này chứ ? Ta dù là người hiện đại nhưng nhìn thấy những thứ thế này còn phải ngại ngùng , xấu hổ . Huống chi là hắn . Ta len lén nhìn gương mặt hắn , xem biểu hiện hắn thế nào . Chứ ta là ta đã đỏ gay cả mặt lên rùi . Nhưng kì lạ thật , mặt hắn vẫn tỉnh bơ , nụ cười vẫn rạng ngời ko có chút tạp bẩn nào trong nụ cười ấy.

Chỉ trách cái người nào ác nhân ác đức đến mức , lại cho hắn coi cái thứ này chứ ? Phải hỏi cho ra nhẽ mới đc !

_ Doanh nhi ! Ngươi lấy cái này ở đâu ? – Ta đưa xấp hình lên , dịu dàng hỏi han .

_ Nương cho ta đó !

_ Nương ???

_ Ân ! Nương nói , động phòng thì cho nương tử coi cái này !

Hắn ngây thơ hồn nhiên nói , còn ta sốc từ lần này đến lần khác . Lại là cái bà thái hậu đáng ghét đó ! Bả nghĩ sao mà cho hắn coi cái này vậy trời ? Định đầu độc đầu óc trong sáng của hắn , hay làm khó ta đây ?

_ Lam ơi ! Động phòng nga~~~~~~!

Hắn ko buông tha , tiếp tục đòi hỏi bằng cái trò mè nheo làm nũng . Ta khổ sở vì mẹ con nhà này quá đi . Ta phải kiếm cớ thôi !

Ta cười ngọt , ôn nhu nhìn hắn nói :

_ Doanh nhi ngoan ! Doanh nhi còn nhỏ , Doanh nhi ko thể động phòng , biết ko ? ( caca nhỏ , chắc ta là trẻ sơ sinh quá , hắc hắc )

_ Ko chịu đâu . Ta mún cơ !

Hắn dùng dằng chu mỏ nũng nịu .

_ Hảo ! Động phòng thì động phòng !

Chẳng còn cách nào khác , ta đành đồng ý với hắn trước đã . Nhưng mắt ta đảo qua một lượt tìm kiếm . À ! Rượu ! Hắc hắc … ta có cách rồi ! Chuốc hắn say , ta có thể thoát nạn .

Nàng nở nụ cười nham nhở nhìn về cái bàn đầy ắp thức ăn cùng một bình rượu màu trắng ngà , in hình hoa văn rất đẹp mắt .

Nãy giờ , hắn trêu đùa nàng , biểu hiện gương mặt nàng làm hắn khoái chí trong lòng . Nhiều lần hắn muốn bật cười ra thành tiếng nhưng chưa vội . Hắn muốn thử xem , nàng sẽ dùng cách gì để đối phó . Nhìn bình rượu trên bàn kèm theo nụ cười thoáng trên gương mặt nàng , hắn đã đoán ra nàng sẽ làm gì .

“Chuốc rượu ta ư ? Ta sẽ tương kế tựu kế . Kiểu gì đêm nay , nàng sẽ ko thoát khỏi tay ta đâu !”

Hắn nở nụ cười quỷ quyệt nhìn nàng . Nhưng nàng lại ko hề để tâm đến hắn nữa , nàng chỉ đang chú ý đến phía đằng kia cơ .

Nhanh chóng nàng kéo hắn đi đến bàn .



_ Doanh nhi ! Trc khi động phòng ! Ta với ngươi phải cùng uống rượu giao bôi nhá !

_ Ân !

Chỉ đợi có thể , nàng nhanh tay rót đầy hai ly rượu . Đưa cho hắn một ly và bắt đầu chỉ dẫn .

_ giờ Doanh nhi làm theo ta nga !

Ta đưa tay mình vòng qua tay hắn , cùng uống cạn ly rượu . Dù sao , tửu lượng của ta cũng thuộc hạng ngàn ly ko say mà . Khoản này thì ta thập phần an tâm .

Nhưng ta quên rằng đó là thời hiện đại , còn thân thể ta lúc này hình như chưa từng chạm đến rượu , huống chi là …

Ta nhìn thấy hắn nốc cạn ly rượu mà mặt ko hề biến sắc ,còn tỏ ra khoái chí miệng ko ngừng reo lên :

_ Hảo ngon ! Hảo ngon !

Còn ta thì cảm thấy trong người lâng lâng , đầu choáng váng , mọi thứ trước mắt như ẩn như hiện . Qúai lạ ! Tại sao trong này nóng thế nhỉ ? Ta nhớ ta đã cởi bộ hỷ phục ra rồi mà . Tại sao vẫn còn nóng thế này ? Người ta cứ nóng lên hừng hực thế này ? Cảm giác như đang ở trong Hỏa Diệm Sơn của Ngưu Ma Vương vậy . Nóng quá ! Tại sao lại nóng thế này ? Lại còn khó chịu nữa . Cuối cùng chiện này là sao chứ ?

Mặt nàng đỏ ửng cả lên , người như mún phát hỏa . Hai tay nàng xoa xoa trước ngực , mặt mày nhăn nhó vì khó chịu , giọng nói khàn khàn như mún phun ra một ngọn lửa :

_ Ta … ta …. Ta bị làm sao thế này ?

Nói đến đoạn này , nàng nhìn hắn . Một thân ảnh như ẩn như hiện trong đôi mắt đen đã mờ đi vì dục vọng . Nàng nở nụ cười mê luyến , đưa bàn tay khẽ chạm vào gương mặt hắn . Cảm giác mát lạnh làm nàng nở một nụ cười hắc ám .

Nàng khẽ nhấc thân người về phía hắn , trong khi hắn vẫn ngồi im lặng khẽ nhếch một nụ cười nhìn ngắm thân ảnh đang khổ sở vì dược .Thật ra , từ đâu hắn đã biết trong rượu có dược . Ko phải ít , mà là rất nhiều . Nàng nhìn thấy hắn uống cạn , nhưng hắn chỉ nhấp chứ toàn bộ số rượu đã bị hắn đổ bỏ , trong khi nàng đang chìm trong những suy nghĩ .

Lúc này , toàn thân người nàng đang ngồi trên người hắn , vuốt ve chưa đủ , nàng cạ cạ gương mặt mình vào sự mát lạnh ấy .Nhưng , càng chạm , nàng lại thấy cõi lòng như bị thiêu đốt .

Bờ môi căng mọng của nàng tìm đến một nơi thík hợp mà chạm vào .Cũng như hắn , một cái chạm nhẹ ko thể làm nàng thỏa mãn, nàng hôn hắn , một nụ hôn mang đầy mãnh liệt và sự chiếm hữu cao . Hắn ko phản ứng , chỉ cảm thấy thík thú , và nhiệt tình ngồi bất động cho nàng thỏa thích vui đùa . Hắn chủ động tách răng mình ra để cho lưỡi nàng vào trong thám hiểm ( caca biến thái nha ) . Lưỡi nàng như phát cuồng lên trong khuôn miệng hắn mà sục sạo khắp nơi , tay nàng cũng bắt đầu ko yên vị. Một tay nàng luồn vào làn tóc mềm mượi của hắn , giữ chặt sau gáy hắn như sợ vụt mất . Còn tay kia nàng sờ soạn khắp thân người hắn .Mùi hương trên người hắn tỏa ra , một mùi hương đầy nam tính và quyến rũ sộc vào mũi khiến nàng đã nóng nay càng thêm mê dại .Nàng nhấm nháp vị ngọt từ đầu lưỡi của hắn , quấn cái lưỡi ấy như ko mún rời xa . Đến khi hơi thở gần như đứt quãng , nàng mới nuối tiếc rời xa.

Nhìn thân ảnh trước mặt , càng khiến ngọn lửa trong người nàng cứ hừng hực cháy lên . Nhưng trong một phút lý trí trỗi dậy , nàng mới phát hiện mình đang làm những chiện ko thể chấp nhận đc . Hắn chỉ là một tiểu oa nhi . Ko thể làm hại hắn đc . Nàng cảm nhận đc cơ thể mình đang có những ham mún kỳ lạ .Một chút ý chí cuối cùng khiến nàng nhanh chóng đẩy hắn ra . Và chạy về phía cửa .Cách tốt nhất là thoát khỏi đây , trc khi mọi chiện ko thể cứu vãn .

Nàng vươn tay ra mở cửa . Nhưng , cửa đã khóa . Nàng đang hoang mang ko biết làm gì thì …

Bất ngờ bị ai đó ( ai đó là ai đó , ta hem bik nha , hắc hắc ) kéo giật ngược lại . Nàng ngã ngay vào bờ ngực rắn chắc của ai kia . Mùi hương mê hồn lúc nãy lại làm cho đầu óc đã tỉnh táo đc chút ít , nay trở nên mê muội . Nàng ko thể khống chế nổi bản thân . Ngước lên nhìn hắn bằng ánh mắt mờ nhạt , giọng nói khàn khàn phả ra từng đợt khí nóng , nói như có lỗi :

_ Xin lỗi Doanh nhi !

Nói xong , nàng nhanh chóng tìm đôi môi của hắn .

Nhưng lần này , ko phải một mình nàng độc diễn nữa. Hắn sẽ cùng nàng tham gia vào cuộc chơi này . Lúc này đẩy hắn ra , hắn biết ko thể bị động thêm nữa . Cũng may là cửa đã khóa khiến nàng ko thể thoát ra . Hắn thầm cảm ơn mẫu hậu . Hắn chủ động kéo nàng lại , đến khi nàng hôn hắn , hắn biết nàng là ko thể thoát đc . Hắn nhiệt tình đáp trả nàng bằng một nụ hôn cuồng nhiệt , tách răng nàng ra , dùng lưỡi mình len lỏi sâu vào nơi ko người , quét hết vị ngọt trong ấy . Ngọt ngào mà say mê , day dưa đê mê khiến hạ thân hắn truyền lên một cảm giác khó tả . Cả hai triền miên say mê đến mức cùng nhau lên tận giường lúc nào k hay . Cơ thể rắn chắc của hắn đè lên cơ thể mềm mại , kiều mị của nàng .

Tay nàng sờ soạn khắp người hắn ,còn giúp hắn thoát y dần . Còn hắn thì nhanh tay tháo đi lun cái yếm cản trở da thịt kia . Đến đây , đôi gò bồng nảy nở săn chắc phô bày trước con mắt đầy dục vọng của hắn .Nàng như mê dại khi bàn tay ma lực của hắn chạm vào. Nàng ưỡn thân người về phía hắn cảm nhận làn da mát rượi từ phía trên . Làn môi hắn rời khỏi bờ môi đang sưng lên của nàng mà lần mò xuống . Chiếc lưỡi ẩm ướt liếm dọc từ từ xương quai hàm , chiếc cổ thon cao , đôi bờ vai gầy mỏng manh . Những nơi lưỡi hắn chạm đến lại khiến nàng thêm phần kích thích . Nàng khẽ rên lại , tay ko ngừng vuốt ve khuôn ngực rắn chắc của hắn .

Cùng lúc đó , đôi bàn tay to lớn của hắn cũng bắt đầu hoạt động nhiệt tình . Hắn tha hồ nhào nặn hai gò đảo xinh xắn của nàng . Hai gò đảo ấy căng cứng cả lên , nhô lên về phía thân người hắn như mời mọc . Hắn di chuyển chiếc lưỡi của mình xuống .Cái lưỡi ẩm ướt ấy lại một lần nữa liếm lại nụ đào hồng tươi , khiến nàng bất giác rùng mình vì sung sướng . Hắn vục mặt vào đôi gò bồng , há mồm ngậm nụ lấy đào hồng tươi xinh xắn ấy mà nhấm nháp , mà mút mà cắn . Cùng với âm thanh phát ra từ hành động của hắn thì tiếng rên khẽ lên từng hồi của nàng như kích thích cơn dục vọng trong người hắn , chỉ có thể càng thêm dâng cao chứ ko thể nào chìm lắng đc .

Một tay hắn xoa bóp , nhào nặn nhũ hoa bên kia , một tay lại mơn trớn từng đường cong trên người nàng . Khiến nàng ko ngừng ngọ ngậy , vùng vẫy . Hắn vung tay xé toạt y phục cuối cùng trên người nàng ra . Khiến cơ thể nàng như bày ra trước hắn . Bàn tay nhẹ nhàng lần mò xuống nơi thầm kín nhất của nàng . Bàn tay ma thuật của hắn vừa chạm vào nơi ấy , khiến nàng cảm giác cơ thể như bị choáng ngợp , một sự ham muốn dâng trào . Nàng nâng thân người lên để da thịt mình chạm vào người hắn .

Giọng nói phả ra từng đợt khí nóng , như cầu xin , như van nài :

_ Doanh … Doanh ….nhi ! Ta … ta ….a …a …ta …

Tiếng rên rỉ khẩn thiết kèm theo hơi thở dồn dập của nàng làm hắn như sắp bùng nổ . Ko phải chỉ có nàng , mà bản thân hắn cũng ko thể chịu nổi thứ cảm giác đang dâng lên từng hồi khiến hạ thân hắn rạo rực , đau đớn khôn nguôi . Bảo bối của hắn cương cứng cả lên chà sát ở cửa u cốc ướt át của nàng . Sự kiềm nén là ko thể . Hắn từ từ tiến vào bên trong nàng . Một cảm giác đau đớn như xé toạt người , nàng bật dậy bấu lấy cơ thể hắn mà hét lên :

_ AAAAAAA … ưm …. Ưm …

Nhưng ko cho nàng hét thêm một chút nào nữa , hắn nhanh chóng dùng đôi môi của mình phong ấn môi nàng lại . Lưỡi hắn vào trong khuôn miệng nàng mà day dưa , mà quyến luyến . Khiến nàng quên đi mất cảm giác đau đớn lúc nãy , ngũ quan nhăn nhúm cũng từ từ dãn ra , đôi tay cũng dần nới lỏng , xoa xoa vào khuôn ngực hắn . Nàng rơi vào mê mụi .Đôi mi khép hờ , ánh mắt mơ màng và gương mặt ánh lên nét đê mê . Lúc này hắn mới rời khỏi đôi môi nàng . Thân thể hắn và thân thể nàng dán chặt vào nhau , lúc lên lúc xuống . Khoái cảm trào lên khiến nàng buông ra từ đôi môi cánh đào những tiếng rên rỉ nỉ non hòa theo từng nhịp lên xuống của hắn . Nàng đâu biết rằng chính hành động của mình chẳng khác nào đang cổ vũ cho hắn. Hắn di chuyển thân người càng lúc càng nhanh , thêm phần mãnh liệt và hưng phấn . Hắn đem tất cả sinh lực tàn phá , bá đạo trong người nàng . Tiếng rên rỉ , thở dốc và những giọt mồ hôi chảy dài làm cuộc hoan ái của đôi phu thê trẻ này tràn ngập cảnh sắc xuân quang khắp hỷ phòng .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Khờ Dại!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook