Vương Gia Khờ Dại!

Chương 18: TRÊU ĐÙA

trankg92

20/05/2018

Nói về phần Thiên Doanh , sau khi nàng rời khỏi , thì hắn liền bị cả đám người bu quanh , buông những lời chúc tụng đầy sáo rỗng . Hắn mún trốn cũng ko đc , vì ko thể làm thế trước mặt mọi người , nhất là lão tể tướng Lam Long , nên đưa bộ mặt ngây thơ , hồn nhiên , miệng lun cười tươi đón nhận hết tất thảy những lời nói hoa mỹ , vô vị kia .

Thời gian trôi qua thật chậm , hắn cứ nhấp nhỏm ko yên suốt buổi ( caca nóng lòng đi đâu zạ ? hắc hắc ) , dẫu cho bên ngoài mặt vẫn vui tươi như trẻ được kẹo .

Khách khứa đến dự hôn lễ này cũng thật là đông , tiễn hết một nhóm người thì nhóm khác lại tiếp tục đến . Những quan lại trong triều dù ko nể nang gì hắn nhưng cũng giả vờ kính rượu hắn nhiều lần . Cũng may là có lão già Lam Long và thái hậu can ngăn , hắn mới thoát được . Hắn giở chiêu làm nũng với thái hậu , xin người cho đi gặp nương tử . Thái hậu chỉ cười hiền với hắn rùi ân chuẩn cho hắn rời khỏi đó . Nhưng trước khi hắn đi ,Thái hậu có dặn dò hắn một số chiện liên quan ( chiện gì nhỉ ? Lát sau sẽ bik . hắc hắc) . Sau đó còn sai người đưa hắn đi .

LỆ NGHI XUÂN ,

Đây là gian phòng của riêng hắn .Nay gian phòng này cũng là của nàng .( vậy cũng nói )

_ Vương gia ! Đã đến nơi !

Một a hoàn lên tiếng nhắc nhở trong khi vẫn nhìn thấy bộ dạng ngơ ngơ ngác ngác của hắn .

_ Ta biết rồi ! Cảm ơn hảo tỷ tỷ nhá !

Nói xong hắn đẩy cửa đi vào , theo sau là đám a hoàn . Vừa vào trong , hắn tắt đi nụ cười hồn nhiên , chuyển sang nụ cười mê ám khi đưa mắt nhìn về phía chiếc giường thân yêu của mình . Một thân nữ nhi đang nằm ngủ một cách ngon lành trên ấy . Hắn cười khổ với nàng . Dĩ nhiên , ko chỉ mình hắn nhìn thấy điều ko nên thấy . Đám a hoàn thấy vương gia cứ đứng yên , ko có biểu hiện gì là mún nhúng nhích , bọn họ mới len lén nhìn lên và mạn phép nhìn theo hướng mắt mà hắn đang nhìn . Cả đám há hốc ngạc nhiên , mắt trợn tròn cả ra , ko tin vào những gì mình đc thấy .

Một trong đám a hoàn thốt lên hơi lớn tiếng :

_ Vương phi ! Người …

_ Suỵt ! – Hắn quay qua nhìn đám a hoàn , đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu kêu họ im lặng rùi tiếp tục ngây thơ lên tiếng - Mấy tỷ tỷ im lặng cho Lam của ta ngủ nào !

_ Nhưng …

A hoàn lúc nãy e dè nói

Lúc này tiểu Vi từ đâu chạy vào , nhìn thấy tình cảnh đó , vội vàng hành lễ :

_ Tham kiến vương gia ! Để nô tì gọi vương phi dậy .

Ko đợi hắn cho phép , tiểu Vi nhanh chóng quay bước định tiến về phía nàng . Nhưng , hắn vội vàng ngăn lại , nói giọng trẻ con :

_ Tỷ tỷ ! Lam đang ngủ ngon mà ! Tỷ tỷ đừng đánh thức Lam nha !

Hắn nhìn tiểu Vi ánh mắt tròn xoe có thêm phần ngây thơ , khiến tiểu Vi vừa bùn cười vừa khó xử vô cùng . Dù ko phải lần đầu tiên gặp vương gia , nhưng cô bé chưa thể thích ứng trước con người này . Lại còn cả chiện tiểu thư của mình . Ngày trọng đại như vậy còn tâm trí để ngủ ( ko ngủ thì làm gì cô bé ? hắc hắc ! thông kủm ! ta hơi bị đen tối ! ) , lại còn tự ý vén khăn loan , cởi mũ phượng và hỷ phục . Và đang trong tình trạng thiếu vải thừa thịt nằm ngủ say sưa trên giường tân hôn thế kia . Chiện này quả là khó tin trong đời ,và nếu như chiện này lọt ra ngoài , ko biết sẽ ra làm sao đây ?

Trong lúc tiểu Vi đang rối trí , ko bik xử sự ra làm sao thì Thiên Doanh đã lên tiếng yêu cầu :



_ Mấy tỷ tỷ ra ngoài đi ! Đừng làm phiền Lam của ta nữa ! Và đừng nói chiện này cho ai biết nha ! Nha !

Giọng nói trong trẻo của hắn vang lên khiến tiểu Vi như tỉnh giấc , nhanh chóng tuân lệnh :

_ Nô tì cáo lui !

Cả đám a hoàn kia cũng biết khó nên lui ,dù sao vương gia của họ cũng ko bình thường nên những nghi thức trong đêm động phòng phải tùy vào vương phi cả thôi .Một trong số a hoàn ,thân mặc y phục lam , tóc búi hai bên nhìn dáng vẻ rất nhanh nhẹn , hoạt bát nhanh tiếng nói :

_ Nô tì chúc vương gia và vương phi bền duyên giai ngẫu , sắc cầm hảo hợp , trăm năm hạnh phúc , vững kết đồng tâm sớm sanh quý tử !

Lời a hoàn này vừa dứt thì những a hoàn còn lại cũng nhanh chóng cùng a hoàn này hành lễ :

_ Chúng nô tì cáo lui .

Nói xong , họ cũng nhẹ nhàng đi ra ngoài , đóng cửa lại , và hình như họ đã khóa cửa bên ngoài lại . ( làm gì zạ ta ? )

Tiểu Vi kinh ngạc hỏi ngay khi nhìn thấy sự tình :

_ Mấy người đang làm gì vậy ?

_ Đây là lệnh của thái hậu đã ban ra . Để giúp vương gia và vương phi !

Một a hoàn mặc hồng lam lên tiếng giải thík . Tiểu Vi nghe xong mới hiểu ý tứ của thái hậu , nên nhanh chóng cùng đám a hoàn đó rời khỏi nơi này .

TRONG PHÒNG TÂN HÔN !

Sau khi đám a hoàn rời khỏi , có tiếng chốt cửa , kèm theo những câu nói của bọn họ , đều lọt vào tay của hắn . Thiên Doanh nở nụ cười ngây dại âm trầm nói một mình ( bị gì vậy ta ? hâm hử ?)

_ Ta cần các người giúp sao ? ( hiểu rùi nha )

Thiên Doanh bước tiêu sái đến bên chiếc giường . Càng lại gần , hình ảnh đầy ám muội và gợi tình của nàng càng hiện rõ qua con ngươi màu hổ phách mờ nhạt dần của hắn .

Hắn nhẹ nhàng ngồi lên giường nhìn ngắm thân hình tuyệt mỹ của nàng . Chiếc cổ cao thon thon , đôi bờ vai gầy với làn da trắng ngần đều ra hết trước mặt hắn . Dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy , nhưng trong hắn ko khỏi xốn xang . Hắn đưa tầm mắt xuống nơi đang phập phồng theo nhịp thở của nàng . Khuôn ngực đầy đặn đẫy đà như ẩn như hiện trong chiếc yếm đào . Tay hắn nhẹ nhàng chạm lên bầu ngực của nàng , cảm giác thật mềm mại và nóng hổi khiến thân người hắn như có một luồng điện chạy dọc xương sống . Hắn chỉ hận bản thân là ko thể đưa tay tháo ngay vật cản chướng mắt đó đi ( ai dà ! Caca siêu biến thái quá rồi nhá ! ) .

Nàng khẽ trở mình làm hắn bất giác rụt tay lại . Thấy hàng mi nàng khẽ động , hắn nhanh chóng biến khuôn mặt dị thường lúc nãy thành gương mặt thiên thần ( tg * khều khều * : caca giỏi ghê nha ! Xoay mặt nhanh như xoay chong chóng vậy ! / TD * hất mặt * : ta mà lị / tg * cười gian * mấy người vậy đê tiện thấy sợ lun * nói xong xách dép chạy trc * hắc hắc )

_ Lam ơi ! Lam tỉnh rồi hả ?

Ta mắt nhắm mắt mở nhìn thân ảnh trước mặt , nhìn quen mắt vô cùng nhưng ta ko thể nào nhớ ra là ai ( tỷ này ngủ nhìu nên bị lú rồi ! Thông kủm nghe các tềnh êu ) .

Ta hỏi bằng cái giọng còn ngái ngủ :



_ Ngươi là ai ?

_ Lam ơi ! Lam quên Doanh nhi rồi sao ? Lam … hix … hix

Hắn bắt đầu thút thít .

Doanh nhi ?

Theo phản xạ tự nhiên , ta nhanh chóng bật người dậy nhìn con người ngồi trước mặt mình . Ta dụi dụi mắt , chớp chớp mấy cái để nhìn cho rõ . Cái thân ảnh mặc nguyên bộ hỷ phục nam nhân màu đỏ chói cộng thêm cái mặt đẹp trai tuấn tú của hắn , làm ta mún lòa cả mắt . Đúng là hắn rùi . Doanh nhi .

Ta uể oải ngáp dài , đưa thẳng hai thẳng vươn vai một cái.

Nàng đâu biết rằng hành động vừa rồi của mình đã làm ai kia phút chốc sửng sờ vì kinh ngạc xen lẫn mê mụi .Vì hầu như cơ thể của nàng trong chốc ấy đang hướng về phía ấy .( hắc hắc . ta phải công nhận mình hơi bị biến thái nha )

Sau khi lấy lại tinh thần , nhìn hắn mặt mày bí xị , đôi mắt ngân ngấn nước, hai má trắng trắng mềm mềm , nhìn vừa thương vừa đáng yêu ghê. Ta lấy tay xoa xoa hai má hắn , cười sủng nịnh dỗ dành :

_ Doanh nhi ngoan nào ! Đừng khóc nữa ! Ta thương nhiều nè !

_ Thật nhá ?

Hai mắt hắn ánh sáng lên long lanh trong suốt , miệng cười tươi .

_ Thật mà ! Ta thương nà ! Moahhhhhhh !

Ta hôn lên má hắn một cái thật đã . Làn da trắng đã mịn màng khi sờ vào , giờ còn thơm nữa chút . Thật thích quá mà ! Xem ra có một phu quân như vậy cũng ko uổng phí . Bất quá hắn ngốc thôi ! Chứ tiện nghi thì miễn chê ! Hắc hắc .

Nàng thì sung sướng thơ ngây nghĩ , còn ai kia thì như có lửa đốt trong lòng . Thân thể cứ hừng hực , như mún thiêu đốt toàn thân .

Ta nhanh chóng bật người ra nhìn cười tươi . Thấy khuôn mặt tuấn tú phi phàm điểm thêm phần ngây dại của hắn , cặp mắt màu hổ phách trong sáng to tròn nhìn ta , lại thêm cái miệng màu hồng tươi cánh sen đang hé hé mở , trông thật đáng yêu và có phần gợi tình khiến ta ko khỏi động lòng . Thật lòng , ta mún thử ăn hắn một lần mà . ( tỷ biến thái ko thua gì caca nha ! ) .

Nhìn mỹ nam trước mắt , người ta ko khỏi mê mụi trước vẻ đẹp hoàn hảo đến mê người của hắn .

Bất giác nàng nở một nụ cười đầy nham nhở nhìn hắn , ánh mắt như mún ăn tươi nuốt sống hắn .Nhưng nàng nào biết , trong thâm tâm của ai kia đang nhìn nàng thầm cười trộm . Ít ra , ko phải chỉ có mình hắn là ham mún nàng .

Nhưng , hắn phải trêu đùa với nàng một tí nữa . Mới làm nàng trở thành người của hắn . Hắn nhếch một đường nhẹ nơi khóe môi , mà nếu như ko tinh ý thì sẽ ko bao giờ nhìn ra đc hắn đang cười trong sự toan tính .

Ta vẫn say mê nhìn từng đường nét trên gương mặt hắn , bất giác , ta đưa bàn tay thon dài của mình lên định vuốt ve gương mặt tuấn mỹ của hắn thì …

_ Lam ơi ! Chúng ta động phòng đi nga ~!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Khờ Dại!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook