Chương 8: NGƯƠI LÀ VƯƠNG GIA ???
trankg92
20/05/2018
_ Thần ! Tham kiến vương gia !!!
Cái gì ? Ta nghe ko lầm chứ ? Hắn là vương gia ? Tại sao lại có chiện như thế chứ ?? Ta ko tin vào những gì mình vừa nghe thấy . Ta ko tin . Ko chỉ ta , mà hai con yêu tinh kia cũng ngỡ ngàng , sửng sốt há hốc mồm nhìn hắn .
_ Ngươi quen ta hả ?
Hắn ngây ngô nhìn lão già , cười tươi như hoa .
_ Vậy ngươi biết nhà ta ở đâu đúng ko ?
_ Thưa vương gia ! Hạ thần biết . Là phủ Oa Nghiêm . Hạ thần sẽ đích thân đưa vương gia về phủ !
_ Ko chịu . Ta ko về . Ta muốn ở đây với Lam cơ .
Hắn nũng nịu , lại nắm tay ta như ko muốn xa .
Ta nãy giờ chưa hết bàng hoàng . Ta cũng có chút hoài nghi về hắn . Nhưng ta ko nghĩ lão thiên gia lại thích trêu chọc ta như vậy ? Ta thật tức chết mà . Tên ngốc tử này lại là chồng tương lai của ta sao ? Thế thì ta chết mất thui !
Ta gạt tay hắn ra , tức giận nạt :
_ Buông tay ra ! Ngươi … - Ta chỉ tay vào mặt hắn , nghiêm mặt lại – .. về nhà nhanh !
_ Ta ko mún về . Ta ko mún . – Hắn lại bắt đầu làm nũng .
_ Lão già kia ! Mang hắn về ! Còn ngươi ! Ko được làm phiền ta nữa !
Ta đứng phắt dậy , nhưng trước khi ra khỏi phòng , ta nhìn qua hai con mụ kia cười chế nhạo :
_ Ta đem tướng công mình về ! Có cần bị trừng phạt ko hai tỷ ?
_ Ngươi ! – Hai Lam kia đồng thanh , cứng họng, đỏ gay cả mặt .
_ Hứ !
Ta có quay lại nhìn hắn một cái rùi quay mặt tức giận bỏ đi .
_ Lam ơi ! Lam !
_ Vương gia ! Xin hãy đi theo thần !
_ Ta ko đi ! Ta mún ở đây !
Thiên Doanh ngồi bẹp xuống đất ăn vạ .
_ Vương gia ! – Lão già nhăn mặt khó xử .
_ Phụ thân ! Hắn là vương gia thật à ?
– Lam Kiều ko rời mắt khỏi Thiên
Doanh , hoài nghi hỏi .
_ Im ngay ! Ko được vô lễ ! – Lão quát .
_ Ân !
_ Phụ thân ! Nếu như vương gia đã mún ở đây thì chúng ta cũng ko nên ép vương gia về phủ làm gì ? Chi bằng … - Lam Hạnh nở nụ cười nhẹ nhưng đầy gian xảo nhìn Thiên Doanh -… ta cứ để vương gia lại đây .
_ Xấu xí cô nương này nói đúng đó ! Ta mún ở đây ! Ở đây !
_ Ngươi … - Lam Hạnh tức mún xì khói .
Lão tể tướng vuốt râu trầm tư suy nghĩ , rùi buông thõng một câu :
_ Thế cũng được ! A Sửu ( là một tên gia nhân ) !
_ Lão gia !
_ Ngươi mau kêu người thu dọn một phòng đặc biệt cho vương gia đây ! Ngươi thay ta dẫn vương gia đến đó !
_ Rõ thưa lão gia !
_ Vương gia ! Mời người nghỉ ngơi !
_ Ân !
Thiên Doanh gật gật đầu khoái chí , hớn hở đi theo tên A Sửu .Sau khi Thiên Doanh đi khỏi , lão tể tướng quay qua hai đứa con dặn dò .
_ Giờ ta có việc phải vào hoàng cung . Hai con nhớ chăm sóc vương gia giúp ta !
_ Ân ! Phụ thân cứ đi ! Mọi việc đã có con lo – Lam Hạnh lễ phép .
Nói xong , lão tể tướng rời khỏi thư phòng .
_ Đại tỷ ! Sao tỷ lại mún giữ vương gia lại đây ?
_ Tỷ muốn giúp cho muội thôi !
_ giúp muội ?
_ Muội giấu được ai , chứ sao qua nổi mắt tỷ . Ánh mắt muội nhìn vương gia say đắm làm sao tỷ ko nhận ra chứ ?
_ Tỷ này ! – Lam Kiều xấu hổ - Nhưng , vương gia chỉ là ngốc tử , vả lại đã có hôn sự cùng con a đầu kia rồi !
_ Muội ngốc quá ! Ngốc tử thì làm sao ? Lấy được vương gia , muội sẽ trở thành vương phi , muội sẽ hưởng được vinh hoa phú quý , lại còn có quyền hành trong tay . Muội nghĩ thử xem , nếu như muội sanh cho tên ngốc đó được một tiểu vương gia , thái hậu sẽ rất vui mừng . Sau này , con muội lớn lên , chúng ta sẽ giúp con muội giành lấy ngai vàng . Lúc đó , muội sẽ thành hoàng thái hậu .( nằm mơ sớm quá đó chị ! )
_ Tỷ suy nghĩ thật sáng suốt . Muội xin bái phục !
_ Tất cả vì muội muội yêu quý của ta thôi ! Vả lại , lấy được một tướng công tuấn tú như hắn , chẳng lẽ muội ko thấy động lòng sao ?
_ Tỷ cứ chọc muội hoài ! Nhưng , còn chiện hôn sự của a đầu đó thì sao ? Hoàng thượng ban hôn đích danh nó .
_ Muội yên tâm ! Ta đã có cách !
_ Cách gì tỷ tỷ ?
_ Tỷ sẽ sai người thủ tiêu con a đầu đó ,rùi muội sẽ cùng vương gia gạo nấu thành cơm . Lúc đó ,dù ko mún , hoàng thượng cũng phải cho vương gia lấy muội thui .
_ Tỷ tỷ ! Muội sợ …
_ Muội đừng lo ! Đã có tỷ đây !
_ Ân ! Muội xin đa tạ tỷ trước !
_ Bây giờ hai chúng ta về phòng muội , rùi tỷ sẽ nói cho muội rõ kế hoạch của tỷ .
_ Ân ! – Lam Kiều hai mắt sáng rỡ .
Thế rùi hai con mụ này dắt tay nhau đi ra khỏi thư phòng .
Thật ra , trong lòng Lam Hạnh còn có một mưu đồ còn lớn hơn việc này . Nếu Lam Kiều trở thành vương phi , việc tiến cung của Lam Hạnh sẽ trở nên dễ dàng hơn .Sau đó , với quyền hành của tể tướng , cộng thêm vương phi và cả sự tin yêu của thái hậu , thì ngôi hoàng hậu chẳng ai khác ngoài nàng , hắc hắc ( nằm mơ giữa ban ngày hả tỷ tỷ ? )
Ta sau khi rời khỏi thư phòng đã nhanh chóng trở về phòng của mình . Thật tức chết ta mất ! Ta ko ngờ số mình lại khổ sở thế !
_ Tiểu thư ! Tiểu thư làm sao vậy ?
_ Tức chết ta ! Tên ngốc chúng ta gặp lại là cái tên vương gia Thiên Doanh , là phu quân tương lai của ta . Tức quá đi mất !
_ Sao ? Tiểu thư nói sao ạ ? Vị công tử đó chính là vương gia sao ?
_ Chứ còn ai vào đây ? Tức chết ta ! –Ta úp mặt xuống bàn , giậm chân rầm rầm .
_ Hihihi !
Tiểu Vi khúc khích cười làm ta thêm tức giận , ngước mặt lên nói như nạt :
_ Em cười cái gì ?
_ Em xin lỗi tiểu thư ! Nhưng chẳng phải tiểu thư và vương gia rất có duyên lắm sao ? Hai người vô tình gặp nhau …
_ Thôi ! Em mà nói nữa . Ta bắt em thục dầu một trăm cái bây giờ !
_ Tiểu thư em ko dám nữa !
_ Thôi bỏ đi ! Ta trách em thì làm được gì ? Nhưng em có biết gì thêm về tên vương gia đó ko ? Mau kể cho ta hay !
_ Ân ! Vương gia Thiên Doanh là con của hoàng hậu nương nương . Từ nhỏ nổi tiếng thông minh kiệt xuất , tinh thông võ nghệ , rất được hoàng thượng thương yêu . Năm mười tuổi , vương gia được phong làm thái tử . Nhưng …
_ Nhưng sao ? Em mau nói đi ! Ta sốt ruột quá !
_ Em cũng ko rõ , chỉ nghe mọi người đồn rằng . Từ lúc được phong làm thái tử , vương gia luôn gặp những chiện chẳng lành , nguy hiểm đến tính mạng . Và hoàng hậu cũng nhiều phen bị mưu hại . Có một lần , vương gia bị ngã từ trên cao xuống . Tỉnh lại đã trở thành như bây giờ . Hoàng thượng chẳng còn cách nào , phải phế bỏ ngôi vị thái tử của vương gia và lập con trai của Hoa quý phi làm thái tử . Bây giờ thái tử đó là hoàng đế đương triều .Em chỉ biết được bấy nhiêu thôi tiểu thư !
_ Hảo ! Ta đã hiểu !
Thì ra là vậy . Có thể hắn ko phải ngốc tử , mà đang giả vờ . Nhưng hắn làm như thế để làm gì ? Để bảo toàn tính mạng ? Hay là hắn có âm mưu gì đó ? Soán ngôi của tên hoàng đế? Ko thể . Nếu mún thế , hắn đã ko giả ngốc làm gì ? Vậy thì làm sao nhỉ ? Thật là nhức đầu !
_ Em còn biết gì về tên hoàng đế hiện nay ko ?
_ Hoàng thượng ạ ? Tiểu thư ! Tiểu Vi ko dám . Như thế là phạm thượng
_ Em chỉ kể ta nghe , có ai bik đâu mà phạm thượng . Em mau nói ! Nếu ko ta ko cho em hầu hạ ta nữa !
_ Ân ! Tiểu thư . Hoàng thượng là con của Hoa quý phi , là hoàng huynh của vương gia .
Từ nhỏ cũng rất thông minh , nhưng nghe nói có phần lãnh khốc , tàn nhẫn . Xử phạt người khác rất tàn nhẫn , nên ko được hoàng thượng tin yêu .Sau đó thì …
_ Được rùi ! Kể đến đây thui ! Ta đã rõ mọi chiện . Thì ra là thế !
_ Tiểu thư ! Người đang nghĩ gì vậy ?
_ Ko có gì ! Em đi chuẩn bị nước đi ! Ta muốn tắm !
_ Ân ! Tiểu Vi đi ngay !
Sau khi tiểu Vi đi ra ngoài , ta bắt đầu suy nghĩ về tên vương gia ngốc tử đó .
Có thật là hắn giả ngốc ko ? Hay là ngốc thật ? Nếu là giả ngốc , thì những việc hắn đã làm ra thật là mất mặt nam nhân . Hắn có thể chịu đựng được thế sao ? Ta thật khó hiểu về con người hắn . Phải tìm cách lật mặt hắn ra mới được . Nếu hắn mà giả ngốc , hành hạ ta tới nước đó , ta sẽ giết hắn ngay lập tức . Còn nếu hắn ngốc thật , ta sẽ … ta cũng chưa biết xử hắn như thế nào ! Thôi tạm thời gác chiện đó qua một bên đã . Cả ngày chạy nhảy , bị hành hạ như thế , ta thật sự rất mỏi mệt . Phải tắm trước đã , rùi sau đó kế lật tẩy tên vương gia chết tiệt đó !
Cái gì ? Ta nghe ko lầm chứ ? Hắn là vương gia ? Tại sao lại có chiện như thế chứ ?? Ta ko tin vào những gì mình vừa nghe thấy . Ta ko tin . Ko chỉ ta , mà hai con yêu tinh kia cũng ngỡ ngàng , sửng sốt há hốc mồm nhìn hắn .
_ Ngươi quen ta hả ?
Hắn ngây ngô nhìn lão già , cười tươi như hoa .
_ Vậy ngươi biết nhà ta ở đâu đúng ko ?
_ Thưa vương gia ! Hạ thần biết . Là phủ Oa Nghiêm . Hạ thần sẽ đích thân đưa vương gia về phủ !
_ Ko chịu . Ta ko về . Ta muốn ở đây với Lam cơ .
Hắn nũng nịu , lại nắm tay ta như ko muốn xa .
Ta nãy giờ chưa hết bàng hoàng . Ta cũng có chút hoài nghi về hắn . Nhưng ta ko nghĩ lão thiên gia lại thích trêu chọc ta như vậy ? Ta thật tức chết mà . Tên ngốc tử này lại là chồng tương lai của ta sao ? Thế thì ta chết mất thui !
Ta gạt tay hắn ra , tức giận nạt :
_ Buông tay ra ! Ngươi … - Ta chỉ tay vào mặt hắn , nghiêm mặt lại – .. về nhà nhanh !
_ Ta ko mún về . Ta ko mún . – Hắn lại bắt đầu làm nũng .
_ Lão già kia ! Mang hắn về ! Còn ngươi ! Ko được làm phiền ta nữa !
Ta đứng phắt dậy , nhưng trước khi ra khỏi phòng , ta nhìn qua hai con mụ kia cười chế nhạo :
_ Ta đem tướng công mình về ! Có cần bị trừng phạt ko hai tỷ ?
_ Ngươi ! – Hai Lam kia đồng thanh , cứng họng, đỏ gay cả mặt .
_ Hứ !
Ta có quay lại nhìn hắn một cái rùi quay mặt tức giận bỏ đi .
_ Lam ơi ! Lam !
_ Vương gia ! Xin hãy đi theo thần !
_ Ta ko đi ! Ta mún ở đây !
Thiên Doanh ngồi bẹp xuống đất ăn vạ .
_ Vương gia ! – Lão già nhăn mặt khó xử .
_ Phụ thân ! Hắn là vương gia thật à ?
– Lam Kiều ko rời mắt khỏi Thiên
Doanh , hoài nghi hỏi .
_ Im ngay ! Ko được vô lễ ! – Lão quát .
_ Ân !
_ Phụ thân ! Nếu như vương gia đã mún ở đây thì chúng ta cũng ko nên ép vương gia về phủ làm gì ? Chi bằng … - Lam Hạnh nở nụ cười nhẹ nhưng đầy gian xảo nhìn Thiên Doanh -… ta cứ để vương gia lại đây .
_ Xấu xí cô nương này nói đúng đó ! Ta mún ở đây ! Ở đây !
_ Ngươi … - Lam Hạnh tức mún xì khói .
Lão tể tướng vuốt râu trầm tư suy nghĩ , rùi buông thõng một câu :
_ Thế cũng được ! A Sửu ( là một tên gia nhân ) !
_ Lão gia !
_ Ngươi mau kêu người thu dọn một phòng đặc biệt cho vương gia đây ! Ngươi thay ta dẫn vương gia đến đó !
_ Rõ thưa lão gia !
_ Vương gia ! Mời người nghỉ ngơi !
_ Ân !
Thiên Doanh gật gật đầu khoái chí , hớn hở đi theo tên A Sửu .Sau khi Thiên Doanh đi khỏi , lão tể tướng quay qua hai đứa con dặn dò .
_ Giờ ta có việc phải vào hoàng cung . Hai con nhớ chăm sóc vương gia giúp ta !
_ Ân ! Phụ thân cứ đi ! Mọi việc đã có con lo – Lam Hạnh lễ phép .
Nói xong , lão tể tướng rời khỏi thư phòng .
_ Đại tỷ ! Sao tỷ lại mún giữ vương gia lại đây ?
_ Tỷ muốn giúp cho muội thôi !
_ giúp muội ?
_ Muội giấu được ai , chứ sao qua nổi mắt tỷ . Ánh mắt muội nhìn vương gia say đắm làm sao tỷ ko nhận ra chứ ?
_ Tỷ này ! – Lam Kiều xấu hổ - Nhưng , vương gia chỉ là ngốc tử , vả lại đã có hôn sự cùng con a đầu kia rồi !
_ Muội ngốc quá ! Ngốc tử thì làm sao ? Lấy được vương gia , muội sẽ trở thành vương phi , muội sẽ hưởng được vinh hoa phú quý , lại còn có quyền hành trong tay . Muội nghĩ thử xem , nếu như muội sanh cho tên ngốc đó được một tiểu vương gia , thái hậu sẽ rất vui mừng . Sau này , con muội lớn lên , chúng ta sẽ giúp con muội giành lấy ngai vàng . Lúc đó , muội sẽ thành hoàng thái hậu .( nằm mơ sớm quá đó chị ! )
_ Tỷ suy nghĩ thật sáng suốt . Muội xin bái phục !
_ Tất cả vì muội muội yêu quý của ta thôi ! Vả lại , lấy được một tướng công tuấn tú như hắn , chẳng lẽ muội ko thấy động lòng sao ?
_ Tỷ cứ chọc muội hoài ! Nhưng , còn chiện hôn sự của a đầu đó thì sao ? Hoàng thượng ban hôn đích danh nó .
_ Muội yên tâm ! Ta đã có cách !
_ Cách gì tỷ tỷ ?
_ Tỷ sẽ sai người thủ tiêu con a đầu đó ,rùi muội sẽ cùng vương gia gạo nấu thành cơm . Lúc đó ,dù ko mún , hoàng thượng cũng phải cho vương gia lấy muội thui .
_ Tỷ tỷ ! Muội sợ …
_ Muội đừng lo ! Đã có tỷ đây !
_ Ân ! Muội xin đa tạ tỷ trước !
_ Bây giờ hai chúng ta về phòng muội , rùi tỷ sẽ nói cho muội rõ kế hoạch của tỷ .
_ Ân ! – Lam Kiều hai mắt sáng rỡ .
Thế rùi hai con mụ này dắt tay nhau đi ra khỏi thư phòng .
Thật ra , trong lòng Lam Hạnh còn có một mưu đồ còn lớn hơn việc này . Nếu Lam Kiều trở thành vương phi , việc tiến cung của Lam Hạnh sẽ trở nên dễ dàng hơn .Sau đó , với quyền hành của tể tướng , cộng thêm vương phi và cả sự tin yêu của thái hậu , thì ngôi hoàng hậu chẳng ai khác ngoài nàng , hắc hắc ( nằm mơ giữa ban ngày hả tỷ tỷ ? )
Ta sau khi rời khỏi thư phòng đã nhanh chóng trở về phòng của mình . Thật tức chết ta mất ! Ta ko ngờ số mình lại khổ sở thế !
_ Tiểu thư ! Tiểu thư làm sao vậy ?
_ Tức chết ta ! Tên ngốc chúng ta gặp lại là cái tên vương gia Thiên Doanh , là phu quân tương lai của ta . Tức quá đi mất !
_ Sao ? Tiểu thư nói sao ạ ? Vị công tử đó chính là vương gia sao ?
_ Chứ còn ai vào đây ? Tức chết ta ! –Ta úp mặt xuống bàn , giậm chân rầm rầm .
_ Hihihi !
Tiểu Vi khúc khích cười làm ta thêm tức giận , ngước mặt lên nói như nạt :
_ Em cười cái gì ?
_ Em xin lỗi tiểu thư ! Nhưng chẳng phải tiểu thư và vương gia rất có duyên lắm sao ? Hai người vô tình gặp nhau …
_ Thôi ! Em mà nói nữa . Ta bắt em thục dầu một trăm cái bây giờ !
_ Tiểu thư em ko dám nữa !
_ Thôi bỏ đi ! Ta trách em thì làm được gì ? Nhưng em có biết gì thêm về tên vương gia đó ko ? Mau kể cho ta hay !
_ Ân ! Vương gia Thiên Doanh là con của hoàng hậu nương nương . Từ nhỏ nổi tiếng thông minh kiệt xuất , tinh thông võ nghệ , rất được hoàng thượng thương yêu . Năm mười tuổi , vương gia được phong làm thái tử . Nhưng …
_ Nhưng sao ? Em mau nói đi ! Ta sốt ruột quá !
_ Em cũng ko rõ , chỉ nghe mọi người đồn rằng . Từ lúc được phong làm thái tử , vương gia luôn gặp những chiện chẳng lành , nguy hiểm đến tính mạng . Và hoàng hậu cũng nhiều phen bị mưu hại . Có một lần , vương gia bị ngã từ trên cao xuống . Tỉnh lại đã trở thành như bây giờ . Hoàng thượng chẳng còn cách nào , phải phế bỏ ngôi vị thái tử của vương gia và lập con trai của Hoa quý phi làm thái tử . Bây giờ thái tử đó là hoàng đế đương triều .Em chỉ biết được bấy nhiêu thôi tiểu thư !
_ Hảo ! Ta đã hiểu !
Thì ra là vậy . Có thể hắn ko phải ngốc tử , mà đang giả vờ . Nhưng hắn làm như thế để làm gì ? Để bảo toàn tính mạng ? Hay là hắn có âm mưu gì đó ? Soán ngôi của tên hoàng đế? Ko thể . Nếu mún thế , hắn đã ko giả ngốc làm gì ? Vậy thì làm sao nhỉ ? Thật là nhức đầu !
_ Em còn biết gì về tên hoàng đế hiện nay ko ?
_ Hoàng thượng ạ ? Tiểu thư ! Tiểu Vi ko dám . Như thế là phạm thượng
_ Em chỉ kể ta nghe , có ai bik đâu mà phạm thượng . Em mau nói ! Nếu ko ta ko cho em hầu hạ ta nữa !
_ Ân ! Tiểu thư . Hoàng thượng là con của Hoa quý phi , là hoàng huynh của vương gia .
Từ nhỏ cũng rất thông minh , nhưng nghe nói có phần lãnh khốc , tàn nhẫn . Xử phạt người khác rất tàn nhẫn , nên ko được hoàng thượng tin yêu .Sau đó thì …
_ Được rùi ! Kể đến đây thui ! Ta đã rõ mọi chiện . Thì ra là thế !
_ Tiểu thư ! Người đang nghĩ gì vậy ?
_ Ko có gì ! Em đi chuẩn bị nước đi ! Ta muốn tắm !
_ Ân ! Tiểu Vi đi ngay !
Sau khi tiểu Vi đi ra ngoài , ta bắt đầu suy nghĩ về tên vương gia ngốc tử đó .
Có thật là hắn giả ngốc ko ? Hay là ngốc thật ? Nếu là giả ngốc , thì những việc hắn đã làm ra thật là mất mặt nam nhân . Hắn có thể chịu đựng được thế sao ? Ta thật khó hiểu về con người hắn . Phải tìm cách lật mặt hắn ra mới được . Nếu hắn mà giả ngốc , hành hạ ta tới nước đó , ta sẽ giết hắn ngay lập tức . Còn nếu hắn ngốc thật , ta sẽ … ta cũng chưa biết xử hắn như thế nào ! Thôi tạm thời gác chiện đó qua một bên đã . Cả ngày chạy nhảy , bị hành hạ như thế , ta thật sự rất mỏi mệt . Phải tắm trước đã , rùi sau đó kế lật tẩy tên vương gia chết tiệt đó !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.