Vương Gia Khờ Dại!

Chương 8: NGƯƠI LÀ VƯƠNG GIA ???

trankg92

20/05/2018

_ Thần ! Tham kiến vương gia !!!

Cái gì ? Ta nghe ko lầm chứ ? Hắn là vương gia ? Tại sao lại có chiện như thế chứ ?? Ta ko tin vào những gì mình vừa nghe thấy . Ta ko tin . Ko chỉ ta , mà hai con yêu tinh kia cũng ngỡ ngàng , sửng sốt há hốc mồm nhìn hắn .

_ Ngươi quen ta hả ?

Hắn ngây ngô nhìn lão già , cười tươi như hoa .

_ Vậy ngươi biết nhà ta ở đâu đúng ko ?

_ Thưa vương gia ! Hạ thần biết . Là phủ Oa Nghiêm . Hạ thần sẽ đích thân đưa vương gia về phủ !

_ Ko chịu . Ta ko về . Ta muốn ở đây với Lam cơ .

Hắn nũng nịu , lại nắm tay ta như ko muốn xa .

Ta nãy giờ chưa hết bàng hoàng . Ta cũng có chút hoài nghi về hắn . Nhưng ta ko nghĩ lão thiên gia lại thích trêu chọc ta như vậy ? Ta thật tức chết mà . Tên ngốc tử này lại là chồng tương lai của ta sao ? Thế thì ta chết mất thui !

Ta gạt tay hắn ra , tức giận nạt :

_ Buông tay ra ! Ngươi … - Ta chỉ tay vào mặt hắn , nghiêm mặt lại – .. về nhà nhanh !

_ Ta ko mún về . Ta ko mún . – Hắn lại bắt đầu làm nũng .

_ Lão già kia ! Mang hắn về ! Còn ngươi ! Ko được làm phiền ta nữa !

Ta đứng phắt dậy , nhưng trước khi ra khỏi phòng , ta nhìn qua hai con mụ kia cười chế nhạo :

_ Ta đem tướng công mình về ! Có cần bị trừng phạt ko hai tỷ ?

_ Ngươi ! – Hai Lam kia đồng thanh , cứng họng, đỏ gay cả mặt .

_ Hứ !

Ta có quay lại nhìn hắn một cái rùi quay mặt tức giận bỏ đi .

_ Lam ơi ! Lam !

_ Vương gia ! Xin hãy đi theo thần !

_ Ta ko đi ! Ta mún ở đây !

Thiên Doanh ngồi bẹp xuống đất ăn vạ .

_ Vương gia ! – Lão già nhăn mặt khó xử .

_ Phụ thân ! Hắn là vương gia thật à ?

– Lam Kiều ko rời mắt khỏi Thiên

Doanh , hoài nghi hỏi .

_ Im ngay ! Ko được vô lễ ! – Lão quát .

_ Ân !

_ Phụ thân ! Nếu như vương gia đã mún ở đây thì chúng ta cũng ko nên ép vương gia về phủ làm gì ? Chi bằng … - Lam Hạnh nở nụ cười nhẹ nhưng đầy gian xảo nhìn Thiên Doanh -… ta cứ để vương gia lại đây .

_ Xấu xí cô nương này nói đúng đó ! Ta mún ở đây ! Ở đây !



_ Ngươi … - Lam Hạnh tức mún xì khói .

Lão tể tướng vuốt râu trầm tư suy nghĩ , rùi buông thõng một câu :

_ Thế cũng được ! A Sửu ( là một tên gia nhân ) !

_ Lão gia !

_ Ngươi mau kêu người thu dọn một phòng đặc biệt cho vương gia đây ! Ngươi thay ta dẫn vương gia đến đó !

_ Rõ thưa lão gia !

_ Vương gia ! Mời người nghỉ ngơi !

_ Ân !

Thiên Doanh gật gật đầu khoái chí , hớn hở đi theo tên A Sửu .Sau khi Thiên Doanh đi khỏi , lão tể tướng quay qua hai đứa con dặn dò .

_ Giờ ta có việc phải vào hoàng cung . Hai con nhớ chăm sóc vương gia giúp ta !

_ Ân ! Phụ thân cứ đi ! Mọi việc đã có con lo – Lam Hạnh lễ phép .

Nói xong , lão tể tướng rời khỏi thư phòng .

_ Đại tỷ ! Sao tỷ lại mún giữ vương gia lại đây ?

_ Tỷ muốn giúp cho muội thôi !

_ giúp muội ?

_ Muội giấu được ai , chứ sao qua nổi mắt tỷ . Ánh mắt muội nhìn vương gia say đắm làm sao tỷ ko nhận ra chứ ?

_ Tỷ này ! – Lam Kiều xấu hổ - Nhưng , vương gia chỉ là ngốc tử , vả lại đã có hôn sự cùng con a đầu kia rồi !

_ Muội ngốc quá ! Ngốc tử thì làm sao ? Lấy được vương gia , muội sẽ trở thành vương phi , muội sẽ hưởng được vinh hoa phú quý , lại còn có quyền hành trong tay . Muội nghĩ thử xem , nếu như muội sanh cho tên ngốc đó được một tiểu vương gia , thái hậu sẽ rất vui mừng . Sau này , con muội lớn lên , chúng ta sẽ giúp con muội giành lấy ngai vàng . Lúc đó , muội sẽ thành hoàng thái hậu .( nằm mơ sớm quá đó chị ! )

_ Tỷ suy nghĩ thật sáng suốt . Muội xin bái phục !

_ Tất cả vì muội muội yêu quý của ta thôi ! Vả lại , lấy được một tướng công tuấn tú như hắn , chẳng lẽ muội ko thấy động lòng sao ?

_ Tỷ cứ chọc muội hoài ! Nhưng , còn chiện hôn sự của a đầu đó thì sao ? Hoàng thượng ban hôn đích danh nó .

_ Muội yên tâm ! Ta đã có cách !

_ Cách gì tỷ tỷ ?

_ Tỷ sẽ sai người thủ tiêu con a đầu đó ,rùi muội sẽ cùng vương gia gạo nấu thành cơm . Lúc đó ,dù ko mún , hoàng thượng cũng phải cho vương gia lấy muội thui .

_ Tỷ tỷ ! Muội sợ …

_ Muội đừng lo ! Đã có tỷ đây !

_ Ân ! Muội xin đa tạ tỷ trước !

_ Bây giờ hai chúng ta về phòng muội , rùi tỷ sẽ nói cho muội rõ kế hoạch của tỷ .

_ Ân ! – Lam Kiều hai mắt sáng rỡ .



Thế rùi hai con mụ này dắt tay nhau đi ra khỏi thư phòng .

Thật ra , trong lòng Lam Hạnh còn có một mưu đồ còn lớn hơn việc này . Nếu Lam Kiều trở thành vương phi , việc tiến cung của Lam Hạnh sẽ trở nên dễ dàng hơn .Sau đó , với quyền hành của tể tướng , cộng thêm vương phi và cả sự tin yêu của thái hậu , thì ngôi hoàng hậu chẳng ai khác ngoài nàng , hắc hắc ( nằm mơ giữa ban ngày hả tỷ tỷ ? )

Ta sau khi rời khỏi thư phòng đã nhanh chóng trở về phòng của mình . Thật tức chết ta mất ! Ta ko ngờ số mình lại khổ sở thế !

_ Tiểu thư ! Tiểu thư làm sao vậy ?

_ Tức chết ta ! Tên ngốc chúng ta gặp lại là cái tên vương gia Thiên Doanh , là phu quân tương lai của ta . Tức quá đi mất !

_ Sao ? Tiểu thư nói sao ạ ? Vị công tử đó chính là vương gia sao ?

_ Chứ còn ai vào đây ? Tức chết ta ! –Ta úp mặt xuống bàn , giậm chân rầm rầm .

_ Hihihi !

Tiểu Vi khúc khích cười làm ta thêm tức giận , ngước mặt lên nói như nạt :

_ Em cười cái gì ?

_ Em xin lỗi tiểu thư ! Nhưng chẳng phải tiểu thư và vương gia rất có duyên lắm sao ? Hai người vô tình gặp nhau …

_ Thôi ! Em mà nói nữa . Ta bắt em thục dầu một trăm cái bây giờ !

_ Tiểu thư em ko dám nữa !

_ Thôi bỏ đi ! Ta trách em thì làm được gì ? Nhưng em có biết gì thêm về tên vương gia đó ko ? Mau kể cho ta hay !

_ Ân ! Vương gia Thiên Doanh là con của hoàng hậu nương nương . Từ nhỏ nổi tiếng thông minh kiệt xuất , tinh thông võ nghệ , rất được hoàng thượng thương yêu . Năm mười tuổi , vương gia được phong làm thái tử . Nhưng …

_ Nhưng sao ? Em mau nói đi ! Ta sốt ruột quá !

_ Em cũng ko rõ , chỉ nghe mọi người đồn rằng . Từ lúc được phong làm thái tử , vương gia luôn gặp những chiện chẳng lành , nguy hiểm đến tính mạng . Và hoàng hậu cũng nhiều phen bị mưu hại . Có một lần , vương gia bị ngã từ trên cao xuống . Tỉnh lại đã trở thành như bây giờ . Hoàng thượng chẳng còn cách nào , phải phế bỏ ngôi vị thái tử của vương gia và lập con trai của Hoa quý phi làm thái tử . Bây giờ thái tử đó là hoàng đế đương triều .Em chỉ biết được bấy nhiêu thôi tiểu thư !

_ Hảo ! Ta đã hiểu !

Thì ra là vậy . Có thể hắn ko phải ngốc tử , mà đang giả vờ . Nhưng hắn làm như thế để làm gì ? Để bảo toàn tính mạng ? Hay là hắn có âm mưu gì đó ? Soán ngôi của tên hoàng đế? Ko thể . Nếu mún thế , hắn đã ko giả ngốc làm gì ? Vậy thì làm sao nhỉ ? Thật là nhức đầu !

_ Em còn biết gì về tên hoàng đế hiện nay ko ?

_ Hoàng thượng ạ ? Tiểu thư ! Tiểu Vi ko dám . Như thế là phạm thượng

_ Em chỉ kể ta nghe , có ai bik đâu mà phạm thượng . Em mau nói ! Nếu ko ta ko cho em hầu hạ ta nữa !

_ Ân ! Tiểu thư . Hoàng thượng là con của Hoa quý phi , là hoàng huynh của vương gia .

Từ nhỏ cũng rất thông minh , nhưng nghe nói có phần lãnh khốc , tàn nhẫn . Xử phạt người khác rất tàn nhẫn , nên ko được hoàng thượng tin yêu .Sau đó thì …

_ Được rùi ! Kể đến đây thui ! Ta đã rõ mọi chiện . Thì ra là thế !

_ Tiểu thư ! Người đang nghĩ gì vậy ?

_ Ko có gì ! Em đi chuẩn bị nước đi ! Ta muốn tắm !

_ Ân ! Tiểu Vi đi ngay !

Sau khi tiểu Vi đi ra ngoài , ta bắt đầu suy nghĩ về tên vương gia ngốc tử đó .

Có thật là hắn giả ngốc ko ? Hay là ngốc thật ? Nếu là giả ngốc , thì những việc hắn đã làm ra thật là mất mặt nam nhân . Hắn có thể chịu đựng được thế sao ? Ta thật khó hiểu về con người hắn . Phải tìm cách lật mặt hắn ra mới được . Nếu hắn mà giả ngốc , hành hạ ta tới nước đó , ta sẽ giết hắn ngay lập tức . Còn nếu hắn ngốc thật , ta sẽ … ta cũng chưa biết xử hắn như thế nào ! Thôi tạm thời gác chiện đó qua một bên đã . Cả ngày chạy nhảy , bị hành hạ như thế , ta thật sự rất mỏi mệt . Phải tắm trước đã , rùi sau đó kế lật tẩy tên vương gia chết tiệt đó !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Khờ Dại!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook