Vương Gia Khờ Dại!

Chương 34: THỎA THUẬN

trankg92

20/05/2018

Sáng hôm sau khi trời còn chưa hửng nắng . Ta đã bị tiểu Vi đánh thức . Nghe nói là thái giám trong cung đã đến đây từ rất sớm đang chờ bên ngoài và đón ta vào cung . Thật là phiền phức . Chỉ mới sáng sớm mà đã làm phiền giấc ngủ của người khác rồi , thật là …

Ta cáu kỉnh cùng Thiên Doanh bước ra ngoài . Nhìn nét mặt ta , tên Tiểu Ân Tử cũng chẳng dám hó hé thêm câu nào . Vội vội vàng vàng mời hai người bọn ta lên kiệu rồi nhanh chóng cho khởi kiệu .

Chẳng bao lâu thì cũng đến hoàng cung . Đi trước dẫn đường vẫn là tiểu Ân Tử , ta hậm hực kèm theo ngáp ngắn ngáp dài đi phía sau . Lại là tẩm cung của tên Hán Kỳ Lân . Hắn quả có sở thík lạ đời . Người ta thường nói ko nên đem chiện vào phòng ngủ để nói chiện , vậy mà hắn …. Ai da . Thật là quái gở .

Đợi ko đến một khắc , ta cũng đc bước vào trong . Một thân hoàng bào đang ung dung tự tại nhẹ nhàng đưa chun trà đưa qua đưa lại gần mũi để thưởng thức vị trà đang ngào ngạt bay lên ,Kỳ Lân cười tựa như ko cười , nét mặt có vẻ đang vui .

Ta cũng chẳng bùn mún bík tên Kỳ Lân này mún giở trò gì , nhẹ nhàng nói .

_ Tham kiến hoàng thượng .

_ Nàng đã tới .

Giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng , Kỳ Lân xoay mặt lại nhìn ta bằng ánh mắt như mún nói “ ta là đang chờ nàng “ .

Ta cũng cung kính đáp lại cho Kỳ Lân một nụ cười nhạt nhẽo .Kỳ Lân ôn nhu cất tiếng , đưa tay mời ngồi .

_ Nàng có thể ngồi nơi này .

_ Đa tạ Ngài !

Ta tiêu sái bước đến ngồi ngay vị trí đối diện Kỳ Lân duyên dáng cười . Thiên Doanh cũng ngồi ngay cạnh ta .

Thấy Thiên Doanh, Kỳ Lân có vẻ ko vui cười thâm sâu

_ Hoàng đệ cũng đến đấy à ?

_ Ân ! Ta chào đại caca .Đại caca ! Lam đi đâu , ta đi theo đó .

Thiên Doanh lại dùng bộ mặt ngây thơ trong sáng cười vô tư .Kỳ Lân dường như cũng chẳng bận tâm đến Thiên Doanh , chỉ nhìn chăm chăm vào ta ôn như cười nói .

_ Nàng đã suy nghĩ rồi chứ ?

Ta thoáng chút bối rối có phần lưỡng lự nói .

_ Hoàng thượng . Hảo ý của Ngài ta xin đa tạ . Nhưng ,…

_ Nàng còn gì e ngại sao ?

_ Ta chỉ e miệng lưỡi thế gian . Và … - ta đưa mắt bùn nhìn Thiên Doanh như có điều ko nỡ . Kỳ Lân vội đặt tay lên tay ta , trấn an bằng lời nói nhẹ nhàng .

_ Nàng yên tâm . Ta sẽ lo mọi chiện . Còn về hoàng đệ - Kỳ Lân nhìn Thiên Doanh nói nửa thật nửa đùa – Ta sẽ ban hôn cho hoàng đệ cùng tiểu thư của quan đại thần trong triều . Ta thiết nghĩ , nữ nhân nào với hoàng đệ cũng như nhau cả thôi .

Kỳ Lân nhếch mép cười hàm ý mỉa mai .

Mụ nội nó . Dám nói nam nhân của ta như thế . Còn nói nữ nhân nào cũng như nhau với hắn ? Nói vậy chẳng khác nào sỉ nhục bổn cô nương ta ? Thật tức mà .

Liếc nhìn thì thấy nét mặt của Thiên Doanh vẫn tươi tỉnh như nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy nơi khóe môi khẽ động một chút . Chắc hắn đang cố kiềm nén giống ta .



_ Hoàng thượng . Trước khi nói ra quyết định của mình , ta mún đc nghe Ngài nói ra điều Ngài đang giấu ta . Có đc ko ?

Kỳ Lân cười lớn rồi nói như trêu ngươi .

_ Chẳng phải nàng đã bík rõ lý do rồi sao ?

_ Hoàng thượng . Xin Ngài nói rõ.

_ Chắc nàng đã nhận đc thư từ con của phủ tể tướng ?

_ Ân ! Ý Ngài là …

_ Thật ra . Điều nàng mún bík cũng chẳng có gì to tát . Chẳng qua , tể tướng Lam Long ko hài lòng về nàng nên mún ta ban hôn nàng cho hoàng đệ Thiên Doanh , có thể danh chính ngôn thuận đưa nàng ra khỏi phủ . Lời giải thík của ta có làm nàng hài lòng chứ ?

Kỳ Lân cười tựa ko cười , nhướn mày nhìn ta một cách ẩn ý .

_ Chỉ có thế ? – Ta hoài nghi hỏi lại .

_ Chỉ có thế .- Kỳ Lân xác nhận .

_ Ân ! Ta hiểu rồi . Đa tạ Ngài đã giúp đỡ .

Qủa là tên Kỳ Lân lợi hại . Nếu như chiện đơn giản như thế , lão già Lam Long có dám mở miệng làm phiền đến hoàng đế một nước hay ko ? Nhất định là tên Kỳ Lân là đầu sỏ và mục đích là mún hại chết Thiên Doanh . Nhưng bất quá ta lại chưa nghĩ ra cách Kỳ Lân đang mún giở trò là gì . Ta cũng bík chắc chắn tên Kỳ Lân ko ngu ngốc đến mức nói ra điều đó nhưng , ko ngờ hắn lại trắng trợn nói dối mà ko hề chớp mắt như thế .Nhất là thái độ hắn từ nãy đến giờ . Ta nghi ngờ hắn đã bík ta đang giở trò và hắn cũng đang giở trò lại với ta .

Đúng như tướng công nói , ta là quá xem thường hắn . Bất quá , từ nay ta sẽ ko để hắn vui vẻ thêm nữa đâu . Nhất định là thế .

_ Nếu như mọi chiện đã rõ ràng . Ta sẽ ban chiếu và chọn ngày sắc phong nàng làm hoàng hậu , đc chứ ?

Kỳ Lân nắm lấy tay ta ôn nhu nói . Ta e thẹn ko dám nhìn hắn , nói đúng hơn là ta ghét nhìn thấy cái bản mặt đêu hỏi đểu của hắn , còn đểu hơn cả Thiên Doanh ( ách . Nhất tiễn song điêu hả tỷ ? **** một anh trúng hai anh nga~! )

_ Hoàng thượng . Đc Ngài để mắt đến , Song Nhược cảm thấy rất vui mừng và hạnh phúc . Ta xin đa tạ tấm chân tình Ngài dành cho . Nhưng xin Ngài tha thứ cho ta . Ta ko thể bỏ vương gia , mặc dù chàng ko đc như người bình thường , nhưng chàng đã là tướng công của ta ,ta ko thể đứng núi này trông núi nọ đc . Xin Ngài tha thứ cho sự thất tín của ta .

Ta khẽ cúi người , giọng nói có phần như có lỗi . Nhanh chóng Kỳ Lân vội đỡ ta dậy , nói lời ôn nhu .

_ Ta ko trách nàng đâu . Chỉ cần có nàng , ta nguyện sẽ làm tất cả những gì có thể . Nàng hiểu ý ta chứ ? ( tg * rùng mình * : vik mà nổi cả da gà / SN * gật gù * ta đồng ý với ngươi . Kiểu này đc nguyên nồi ốc luộc rồi ) .

_ Hoàng thượng . Xin Ngài đừng vì ta phiền lòng . Ta ko xứng đâu ( ớn )

_ Nàng đừng nói như vậy ! Ta phải làm gì để có đc nàng đây ?

_ Hoàng thượng . Nếu như đc vương gia đồng ý hưu ta , và Ngài có thể làm cho bá quan văn võ cùng bá tánh thiên hạ ưng thuận thì hay bík mấy .

Ta khẽ buông thở ra , ánh mắt thất vọng nhìn Kỳ Lân .

_ Nàng nói vậy là ý gì ?

_ Hoàng thượng . Chỉ cần vương gia vík hưu thư ( có rùi còn vík gì nữa ) . Và Ngài làm cho bá quan văn võ cùng thiên hạ thấy vương gia là kẻ bất tài ko thể mang lại hạnh phúc cho ta , lúc đó Ngài sẽ là người cao cao tại thượng , tấm lòng nhân hậu , bík thương hoa tiết ngọc khi mún giúp ta thoát khỏi ngốc tử kia .

_ Hảo ! Ý kiến rất hay . Nàng có thể nói rõ hơn ko ?

Kỳ Lân lấy làm hứng thú khi nghe những gì nàng nói qua . Qủa là một tiểu yêu . Ngay cả những điều vô lý cũng có thể nói thành những lời có lý và thuyết phục như vậy . Ko bík phải nói nàng thông minh hay tinh quái nữa đây ? Nếu vì nàng , vì những trò quỷ quái nàng sắp nói ra , hắn cũng cam tâm làm theo .



_ Hoàng thượng . Nói ra có phần hoang đường , nhưng Ngài có thể mở một cuộc thi Ngài sẽ cùng vương gia thi tài cao thấp . Lúc ấy mọi chiện ko cần nói ra cũng sẽ có người hiểu rõ . Hoàng thượng . Ngài nghĩ như thế nào ?

Kỳ Lân khẽ chau mày trầm tư . Dù sao Thiên Doanh cũng chỉ là một ngốc tử , nếu hắn có bình thường thì với tài nghệ của mình , Kỳ Lân tự tin nắm chắc phần thắng . Nhưng , như thế liệu có trở thành trò cười cho thiên hạ khi thi đấu cùng một tên ngốc hay ko Kỳ Lân , hắn có phần khó nghĩ . Nhưng bất quá, nhất tiễn song điêu . Hắn đã nghĩ ra một điều rất hay ho .

Còn Thiên Doanh thì có phần bất ngờ .

Theo như những gì đã nói cùng nhau lúc tối , hắn chỉ cần làm loạn thì Kỳ Lân có mún cũng ko thể làm gì đc . Nhưng điều này thì có phần hơi … Nụ cười của nàng bây giờ chính là nụ cười lúc tối . Phải chăng đây chính là điều khiến nàng có nụ cười quái dị như thế . Nàng mún làm gì nữa đây ?

Ta khẽ cười khi nhìn thấy ánh mắt Thiên Doanh đang nhìn mình . Tướng công thối nhà ngươi . Hum qua dám phủi trách nhiệm , kêu mình ta tự giải quyết ư ? Ta giải quyết thì ngươi đừng hối hận . Ta đẩy lại cho ngươi . Nếu ngươi ko thể thắng tên hoàng đế thì gáng chịu . Mất thê là do ngươi bất tài chứ ko phải ta phản bội .

_ Hảo ! Ta đồng ý . Nàng mún khi nào bắt đầu ?

_ Đa tạ hoàng thượng . Ba ngày sau có đc ko ?

_ Hảo ! Ba ngày sau , trên đại điện ta sẽ cùng hoàng đệ thử tài cao thấp . Nhưng ta có điều kiện . – Kỳ Lân cười lạnh nhìn ta khiến ta bất giác giật mình .

_ Ngài mún sao ?

_ Nếu ta thắng . A ! Tất nhiên là ta sẽ thắng rồi . Nhưng ta sẽ nói cho nàng rõ . Nếu ta thắng , ngoài việc nàng làm hậu của ta thì … - Ánh mắt sắc bén, nụ cười quỷ quái của Kỳ Lân làm ta hơi sợ , nuốt vội ngụm nước bọt .- Nàng phải giúp ta làm một việc .

_ Ngài mún ta làm việc gì ?

_ Dễ thôi . – Kỳ Lân trở nên lạnh lùng người đầy sát khí , nhưng nụ cười ko thể nhẹ nhàng hơn thế - GIẾT CHẾT HẮN – Kỳ Lân chỉ tay về phía Thiên Doanh ánh mắt vẫn nhìn ta chằm chằm như thể chọc thủng mặt ta vậy . Thì ra là như vậy . Hắn mún ta giết tướng công của ta ư ? Thật là … nhẫn tâm tàn bạo . Nghĩ sao mà kêu ta giết chàng ? ? ?

_ Chuyện đó ... chuyện đó ... - ta thoáng ngập ngừng .

_ Nàng ko đồng ý ? ? ? - Kỳ Lân cười nhếch mép .

_ Ta ko bík . Nhưng … nếu như Ngài thua thì sao ?

_ Có chiện đó sao ? – Kỳ Lân cười khinh khỉnh nhìn ta .

_ Hoàng thượng . Vạn vật vô thường , ko ai bík đc ngày mai ra sao . Nếu như điều đó xảy ra thì sao ? – Ta nói cẩn trọng có phần mỉa mai thái độ tự cao của tên Kỳ Lân .- Sẽ tùy ta quyết định chứ ?

Kỳ Lân khẽ nhìn ta đánh giá rồi cười nhạt nói .

_ Hảo ! Mong là sẽ đến lúc đó . Giờ nàng có thể cùng ta dùng ta dùng điểm tâm chứ ? – Kỳ Lân cười sủng nịnh nhìn ta âu yếm , khẽ bước đến bên ta .

_ Hoàng thượng ! Xin phép ta ko thể tiếp Ngài dùng điểm tâm đc . Ta có phần hơi mệt trong người . Chỉ mong Ngài thông cảm cho ta đc hồi phủ .

_ Thôi đc rồi . Nàng về cẩn thận nhé . Nhớ giữ gìn sức khỏe .

_ Ân . Ta xin cáo từ .

Khẽ cung kính với Kỳ Lân xong , ta mau chóng nắm tay Thiên Doanh rời khỏi nơi đó . Nếu ko mau rời khỏi , ta ko chắc mình có thể giữ nổi bình tĩnh mà ko lao vào nện cho tên Kỳ Lân vài đấm cho xịt máu mũi chảy máu răng ra đâu . Thật tức mà . Hết kiêu căng lại còn tàn nhẫn . Nghĩ ta cũng tàn nhẫn như hắn hay sao ? Kêu ta giết tướng công của ta ? Nằm mơ đi ! Dù vậy , cũng ko thể để Thiên Doanh thua trong tay hắn đc . Nếu ko …

Nhưng …Kỳ Lân , hắn mà thua … ta thề … ta xử đẹp .

Về phần Thiên Doanh , ta cảm thấy hắn có phần kỳ lạ từ khi ra khỏi tẩm cung kia . Gương mặt hắn có phần ko hài lòng lại hay nhíu mày nhìn ta như mún nói “ về đến ta sẽ hỏi tội nàng “ . Ai da .Lôi hắn vào hèn gì hắn tức giận . Ta đã dạy hắn nói tiếng Anh để nói chiện với ta , chắc giận quá nên quên . Nên ko dám nói chiện với ta đây mà . Haizzzzzzzzzzzzz .Những ngày sau sẽ là những ngày khó khăn đây ,.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Khờ Dại!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook