Vương Gia Khờ Dại!

Chương 49: VƯƠNG GIA NỔI GIẬN

trankg92

20/05/2018

BA ! ! ! ! !

Một tên gia nhân cùng cánh cửa bay thẳng dính vào tường rồi rơi xuống đất . Tên gia nhân ôm ngực , mắt trợn trắng thổ huyết và ngất đi nhanh chóng . Tên s.ú.c sinh Lam Phong chính vì thế mà khựng lại , nheo mắt nhìn ra phía cửa , thân người bắt đầu run sợ . Một thân ảnh nam nhân xuất hiện trước ánh sáng chói mắt , khiến người ta không thể nhận ra là ai .

Nàng khóc khan cả giọng , mừng rỡ nhìn thấy hình dáng quen thuộc kia , gọi không ra hơi .

_ Thiên Doanh ! Ngươi ...ngươi ... tới ....

Âm thanh đứt quãng thêm phần nghẹn ngào uất ức khiến tâm can Thiên Doanh như ai cào xé .

Nhìn kẻ đang ở vị trí thượng kia , hắn như muốn đâm ngàn nhát đao , băm kẻ đó ra làm trăm mảnh , hắn rung lên vì giận dữ . Khuôn mặt ngây thơ ngày thường giờ đanh lại , bừng bừng đỏ và còn nổi lên gân xanh như những cái thẹo dài trông rất đáng sợ . Ánh mắt hắn như hai ngọn lửa nhưng , con ngươi lạnh lẽo sâu thăm thẳm như đáy cốc , thân người hắn tỏa ra sát khí ngùn ngụt .

Lam Phong nuốt vội ngụm nước bọt , mắt trợn ngược nhìn kẻ trước mặt . Âm thanh lạnh lẽo như quỷ đòi mạng cất lên khiến người ta sởn cả tóc gáy .

_ NGƯƠI DÁM ĐỤNG VÀO NỮ NHÂN CỦA BỔN VƯƠNG ?

Một câu nói như lời phán quyết cho tên tử tù , như lời khẳng định bất diệt . Nếu đụng vào nàng , nữ nhân của hắn , dù là ai , chỉ có một con đường .... CHẾT .

Nhanh như chớp , hắn xuất chưởng đánh bay tên s.ú.c sinh Lam Phong . Kết cục giống như tên gia nhân lúc nãy , Lam Phong dính thưởng vào tường . Một mảng tường lớn cũng vì thế mà sụp xuống , đè cả lên người , Lam Phong thổ huyết và ngất đi .

Không bận tâm thêm kẻ khốn khổ kia, Thiên Doanh trở lại dáng vẻ bình thường . Mau chóng đến bên ,nhẹ nhàng đỡ nàng ngồi dậy , giúp nàng thoát dây trói . Nhẹ nhàng . Hành động thoát dây của hắn thật nhẹ nhàng thật dịu dàng . Hắn chỉ sợ , một hành động nhỏ của mình thôi cũng làm đau nàng . Ôm nữ nhân của mình trong lòng , để mặc nàng vùi vào khuôn ngực của mình khóc tức tưởi . Hắn ôn nhu dịu dàng dỗ dành .

_ Nương tử ! Ngoan ... Đừng khóc ... Có ta ở đây ! Không sao ... Không sao nữa rồi.Ngoan ...

_ Ta không biết ... hu hu hu ... nếu như ngươi đến trễ một chút nữa thôi ... Ta ... ta ... hu hu hu ... – Nàng không ngừng khóc ,khóc càng lúc càng to , những dòng nước mắt cứ chảy ra mãi từ hốc mắt đã sưng cả lên . Nước mắt của nàng thấm ướt hết của y phục của hắn . Và hình như cũng thấm vào tận trái tim hắn . Xót xa . Đau đớn . Một lần nữa ... hắn không thể bảo vệ được nàng . Một nữ nhân mạnh mẽ như nàng . Bây giờ lại khóc khổ sở thế này . Hắn có lỗi với nàng nhiều lắm . Cũng may là nàng không sao . Nếu không ... Phủ tể tướng sẽ không còn ai nhìn thấy ánh mặt trời .

Đẩy nhẹ nàng ra khỏi khuôn ngực , hắn chua xót nhìn gương mặt đang sưng đỏ của nàng , gương mặt giàn giụa nước mắt , những vết thương và những vết máu còn đọng lại nơi khóe môi. Bàn tay hắn rung rung đưa lên giúp nàng lau đi những giọt nước mắt . Nhìn khuôn mặt nhăn nhúm lại của nàng khi hắn lỡ chạm nhẹ vào . Có lẽ là đau lắm . Hắn ôn nhu cúi xuống dùng làn môi hôn lên đôi mắt sưng kia , lên làn môi đang kêu lên vì đau kia . Nụ hôn thật nhẹ nhàng để nàng quên đi đau đớn , quên đi của những tủi nhục vừa trải qua .



Hắn cởi ngay lớp áo của mình , bao bọc lấy cơ thể đang trơ trọi của nàng .

Nghĩ đến đây ,đôi con ngươi màu hổ phách kia, lại trở nên âm trầm lạnh lẽo . S.úc sinh ! Cơ thể của nàng lại để tên sú.c sinh như Lam Phong nhìn thấy sao ? Hắn nghiến răng trừng mắt nhìn về con người đang hấp hối kia . Thiên Doanh cười lạnh . Hắn ra tay nhẹ quá chăng ? Hảo ! Để hắn tiễn kẻ đó thêm một đoạn . Thiên Doanh cười lạnh....

Hắn quay lại nhìn nàng , ôn nhu hỏi .

_ Nương tử ! Nàng muốn ta trừng trị hắn như thế nào ?

Lúc này , nàng như con hổ bị bỏ đói lâu năm giờ nhìn thấy con mồi đang thoi thóp thở . Ánh mắt căm thù , nàng nghiến răng , tay nắm thành quyền , gằn từng chữ .

_ GIẾT CHẾT KHÔNG THA ! ! !

_ Hảo ! Ta giúp nàng . Đợi ta !

Hắn ôn nhu nhìn nàng rồi mau chóng đứng dậy đi đến gần kẻ khốn khổ kia .

Lam Phong là một tên tiểu nhân , ham sống sợ chết . Nhìn thấy Thiên Doanh càng đến gần , Lam Phong rung sợ , thở từng hơi hấp hối , tiếng có tiếng không .

_ Vương ... vương....hơ ... gia...hơ ...xin... xin ... tha ... tha.... mạng ...

_ THA MẠNG ? – Thiên Doanh gằn từng chữ hỏi ngược lại .

_ Vương ... vương... gia...gia... ta... hồ... đồ .... ta ....khốn... nạn ...ta ....có...lỗi... muội...muội...vương...gia...tha...tha...mạng...

Thiên Doanh cười lạnh , rút thanh đao trên kia . Ánh sáng thanh đao lóe sáng hiện lên khuôn mặt đầy sát khí của Thiên Doanh khiến Lam Phong nói không đầu không đuôi, tinh thần bấn loạn .

_ BÀN TAY BẨN THỈU CỦA NGƯƠI ĐÃ CHẠM VÀO NGƯỜI NÀNG !



_Tha...tha...mạng...vương....vương....tha...tha...cho...ta...

PHẬP !

_ÁÁÁÁÁ ......CỨU MẠNG !

Tiếng hét đinh tai nhức óc của Lam Phong vang lên bên cạnh nụ cười rợn cả tóc gáy của Thiên Doanh . Khi một sự đau đớn dồn đến thì con người ta tức nhiên sẽ trở nên tỉnh táo hơn trước . Lam Phong đau đớn gào thét và quằn quại nhìn đôi bàn tay đã bị Thiên Doanh chặt đứt .

_ ĐÔI TAY NGƯƠI ! BỔN VƯƠNG ĐÃ LẤY . CÒN MỘT THỨ TRÊN NGƯỜI NGƯƠI , BỔN VƯƠNG CÀNG PHẢI LẤY ! – Thiên Doanh lạnh lùng nói tiếp .

_ Muội muội cứu mạng . Là ta sai . Muội muội , Cầu xin muội ! Xin vương gia đừng giết ta đừng giết ta !

Nghe giọng điệu của Thiên Doanh , Lam Phong nghĩ rằng hắn muốn cái mạng của mình nên Lam Phong không ngừng nhìn về phía nàng cầu xin . Đáp lại là nụ cười lạnh đến thấu xương của nàng .

_ Á Á Á Á !

Ánh sáng đã rời bỏ Lam Phong (amen ! ) . Nơi hốc mắt chảy máu không ngừng khi đôi mắt Lam Phong đã bị Thiên Doanh móc ra . Hắn nhăm nhó mặt mày vì cơn đau hành hạ .

_ ĐỂ ĐÔI MẮT DÂM TÀ CỦA NGƯƠI NHÌN THẤY THÂN THỂ NỮ NHÂN CỦA BỔN VƯƠNG LÀ ĐIỀU SỈ NHỤC NHẤT MÀ BỔN VƯƠNG PHẢI CHỊU ĐỰNG .-Thiên Doanh cao ngạo nói đầy lạnh lùng và uy quyền . – BỔN VƯƠNG KHÔNG CHO PHÉP KẺ NHƯ NGƯƠI SỐNG SÓT TRÊN CÕI ĐỜI NÀY .

Thanh đao vung lên cao . Lam Phong dường như cảm nhận được luồng sát khí lạnh truyền xuống liền la lên cầu khẩn lần cuối cùng .

_ Vương gia tha mạng ! Xin đừng giết tiểu nhân ! Tiểu nhân sẽ nói cho Ngài một bí mật ! MỘT BÍ MẬT !

_ MUỐN ĐƯA RA ĐIỀU KIỆN VỚI BỔN VƯƠNG ? XUỐNG DIÊM VƯƠNG MÀ NÓI !

_ LIÊN QUAN ĐẾN VƯƠNG PHI NƯƠNG NƯƠNG !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Khờ Dại!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook