Chương 52: Sính lễ 1
Loan Loan
19/11/2013
Tại Hoàng gia, hai lão nhân Hoàng gia nhìn thấy Hàn Nguyệt Nguyệt vừa khóc vừa cười lôi kéo nàng nói chuyện thật lâu. Hàn Nguyệt Nguyệt cũng cảm động muốn rơi nước mắt, Hoàng gia lão phu nhân đã lớn tuổi, nói đến nữ nhi, vẫn lại là nhịn không được thương tâm. Hàn Nguyệt Nguyệt an ủi hai người thật lâu, tâm tình mới có thể bình tĩnh trở lại, không đành lòng cự tuyệt lòng tốt của hai vị lão nhân, Hàn Nguyệt Nguyệt đành phải lưu lại ở vài ngày, cũng coi như thay mẫu thân hiếu thuận hai vị lão nhân.
Hàn Nguyệt Nguyệt ở phòng của mẫu thân trước kia. Bên trong phòng không nhiễm bụi, hẳn là mỗi ngày đều có người dọn dẹp. Hàn Nguyệt Nguyệt đảo qua giá sách, tất cả đều là một chút bộ sách liệt nữ, mẫu thân hẳn là người rất có tài hoa. Trên án thư vẫn còn bảng chữ còn chưa có viết xong, phía trước gần cửa sổ đặt một thanh cầm. Năm đó nếu mẫu thân còn chưa lấy chồng, người tới cửa cầu hôn chắc là không ít, nhưng là lại cứ gả cho Hàn Diệu Văn, biến thành hương tiêu ngọc vẫn.
“Nguyệt Nguyệt, vẫn còn chưa quen nơi này, cần cái gì liền nói mợ”
Hoàng phu nhân cười tiêu sái tiến vào, Hàn Nguyệt Nguyệt đứng dậy nghênh đón.
“Làm phiền mợ, mọi thứ đều tốt, Nguyệt Nguyệt không có gì không quen”
Công công cùng bà bà còn có trượng phu cũng rất thương ngoại tôn nữ này, nàng tự nhiên cũng cần phải chiếu cố thật tốt.
“Nơi này là nhà ngươi, cứ yên tâm ở, nơi này là sân của tiểu cô ở trước khi thành thân, bà bà vì thương nữ nhi, cho nên toàn bộ nơi này đều không có thay đổi. Người nhìn xem, nương ngươi khi còn sống thích nhất là đọc sách”
Trương Thị lôi kéo tay Hàn Nguyệt Nguyệt, vẻ mặt hiền lành nói. Năm đó nàng vào cửa, tiểu cô còn không có xuất giá, hai người ở chung tình cảm cũng rất tốt.
“Ta hiểu được, làm phiền mợ lo lắng”
Trương Thị thấy Hàn Nguyệt Nguyệt hiểu chuyện như vậy, trong lòng lại càng vui mừng
“Đều là người một nhà, nói những thứ này chỉ làm gì, sắc trời không còn sớm, có chuyện gì thì sai hai nha hoàn đi làm, sớm một chút nghỉ ngơi’
Sau khi tiễn bước Hoàng phu nhân, hai nha hoàn lấy nước cho Hàn Nguyệt Nguyệt rửa mặt chải đầu.
Qua vài ngày, Hàn lão Thừa tướng tới Hoàng gia bái phỏng, Hàn Nguyệt Nguyệt nghe được nha hoàn thông báo, lập tức hướng phòng khách đi đến.
“Gia gia”
Tuy người Hàn gia đáng giận, nhưng là ông nội đối nàng rất tốt, nếu không có ông nội, nàng cũng sẽ không có ngày hôm nay. Hàn Nguyệt Nguyệt đi đến bên cạnh Hàn lão Thừa tướng.
“Không hiểu quy củ, ngươi còn chưa bái kiến ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu”
Nghe được Hàn lão Thừa tướng nói, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức xoay người.
“Thỉnh an ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu”
Hai lão nhân Hoàng gia cười nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt.
“Ngoan, tới ngồi bên cạnh ngoại tổ mẫu, ông nội ngươi vừa mới nhắc tới ngươi”
Hàn Nguyệt Nguyệt đi đến bên cạnh Hoàng lão thái thái ngồi xuống. Người Hoàng gia là không biết mẫu thân chết như thế nào, chẳng thế thì sao còn có thể đối với người Hàn gia khách khí như thế.
“Hoàng huynh, lần này ta tiến đến là muốn tiếp Nguyệt Nguyệt hồi tướng phủ. Ngươi cũng biết Hoàng thượng thời gian trước hạ đạo chỉ. Nguyệt Nguyệt là ta Hàn gia dòng chính nữ, thân phận phải được nhìn nhận”
Thánh chỉ viết đích thị Hàn gia dòng chính nữ, đương nhiên liền là Nguyệt Nguyệt.
“Này”
Hoàng gia tổ phụ lần mò chòm râu, cau mày. Nguyệt Nguyệt là Hàn gia dòng chính nữ, đúng là phải gả cho Vân vương. Hắn có phần không vừa ý, Vân vương người quá mức lãnh đạm, làm việc cũng rất tàn bạo, nếu Nguyệt Nguyệt gả cho Vân vương chỉ sợ ngày không dễ chịu, hắn tình nguyện Nguyệt Nguyệt gả cho người bình thường sống hết cuộc đời này.
“Ài ~ ta cũng biết rõ, chỉ là thánh chỉ đã ban, nếu là không tuân liền tính là kháng chỉ”
Nếu không phải Vân vương tìm hắn nói qua, hắn hẳn là không đáp ứng, nếu Nguyệt Nguyệt chính mình đều nghĩ rõ ràng, hắn cũng không tất yếu làm người xấu.
“Hàn huynh nói đúng lắm, không theo liền là kháng chỉ”
Hàn Nguyệt nguyệt nghe được bọn hắn mà nói, biết bọn hắn là vì chính mình suy nghĩ. Hoàng gia tổ mẫu sờ sờ đầu Hàn Nguyệt Nguyệt, trong lòng có chút không đành.
Ngoại tôn nữ tưởng mất mà tìm lại được, Hoàng gia lão thái thái như thế nào cũng không để cho Hàn Nguyệt Nguyệt hồi Hàn phủ, không có biện pháp, Hàn Nguyệt Nguyệt đành phải lưu lại một đoạn thời gian.
“Phụ thân, ngươi nói cái gì? Năm đó hài tử không phải đã…”
Hoàng Diệu Văn nghe chính phụ mình mà nói, lập tức nhảy dựng lên, năm đó hài tử không phải tại lúc mẹ nàng mất cũng không thấy nữa sao? Như thế nào lại trở lại.
“Ngươi nghịch tử này, đừng cho là ta không có ở trong phủ cũng không biết ngươi làm những chuyện tốt gì. Qua hai ngày đi Hoàng phủ đón hài tử trở về, nàng mới đúng chúng ta Hàn gia dòng chính nữ”
Hàn lão Thừa tướng chỉ vào Hàn Diệu Văn, hắn đời này thất bại nhất là dạy dỗ con trai như vậy.
“Không được, nếu như đem nàng trở về, kia Thanh Tư làm sao bây giờ. Phụ thân, nàng cũng là cháu gái ngươi. Đứa nhỏ kia đã sống bên ngoài nhiều năm như vậy. Vì sao hiện tại muốn trở về?”
Nếu nàng trở về, Thanh Tư sẽ mất đi thân phận trưởng nữ của Hàn gia sao.
“Nghiệp chướng, đây là lời của một người làm phụ thân nói sao? Ngươi nghĩ muốn, người của Hoàng gia sẽ đáp ứng? Dù sao liền định như vậy. Ngày trừ tịch đi đón Nguyệt Nguyệt trở về bái tế tôn thất”
Để cho Nguyệt Nguyệt ở bên ngoài chịu khổ lâu như vậy, nên đến thời điểm trở về nhận tổ quy tông.
“Dượng, ta tiến vào Hàn gia lâu như vậy không có công lao cũng có khổ lao, ngươi như thế nào có thể đối với mẫu tử chúng ta như vậy”
Đại phu nhân vội tới Hàn lão gia thỉnh an, vừa vặn ở bên ngoài nghe được muốn tiếp nữ nhi của Hoàng Y Lâm trở về, trong lòng kinh ngạc, năm đó không phải nói đã chết sao? Kia hài tử như thế nào còn sống, không được, nàng nhất định không thể để cho hài tử của tiện nhân kia trở về. Chỉ cần hài tử kia trở về thì nhiều năm tâm huyết của nàng liền uổng phí.
Hướng dưới chân Hàn lão Thừa tướng quỳ, khóc hô. Nếu là cô cô còn ở đây nhất định không cho phép, nhưng là hiện tại cô cô bị đưa đi Quốc Quang tự, không được, nhất định không thể để cho tiện nha đầu kia trở về.
“Vân Hương, ngươi là đang nói cái gì. Ngươi tại Hàn gia nhiều năm như vậy, chúng ta Hàn gia có từng hà khắc quá ngươi? Đừng tưởng rằng thủ đoạn nhỏ của các ngươi ta không biết, ngươi làm Hàn gia đương gia chủ mẫu vậy mà không chấp nhận được nữ nhi của chính thê”
Hàn lão Thừa tướng tức giận đập bàn. Đại phu nhân khuê danh Liêu Vân Hương, là cháu gái ruột của Liêu Bội Dung cũng là thê tử của hắn, lúc ấy phu nhân muốn nâng chất nữ nàng vào cửa, hắn cũng muốn thân càng thêm thân, ai biết nàng chính là một đố phụ.
Đại phu nhân thấy Hàn lão Thừa tướng khẩu khí không tốt, không thể không hạ xuống uy phong
“Dượng, dù nói thế nào ta cũng là chất nữ ngươi, ngươi hiện tại đem hài tử kia trở về. Bác Nhân cùng Thanh Tư làm sao bây giờ, bọn hắn cũng là tôn nhi của ngươi”
Sớm không trở lại, muộn không trở về, lại đúng thời điểm cùng Hoàng gia kết thân lại trở về. Này không phải cố ý còn là cái gì.
“Ta khi nào thì nói Bác Nhân cùng Thanh Tư không phải con cháu Hàn gia ta? Đây là Liêu gia giáo ra nữ nhân sao? Hoàng gia năm đó cùng Hàn gia kết thân, là tất cả kinh thành đều biết, ngươi cho là nói mấy câu có thể đem sự thật xóa đi? Cái gì đều không cần phải nói, Bác Nhân cùng Thanh Tư vẫn là Hàn gia dòng chính nữ, nhưng là Nguyệt Nguyệt là Hàn gia đích trưởng nữ, nếu là ai còn có ý kiến, gia pháp xử lý”
Hàn lão Thừa tướng quay đầu nhìn Hàn Diệu Văn “Nhà này sớm hay muộn muốn thua ở trên tay nghịch tử ngươi, muốn chọc giận chết lão nhân ta ngươi mới cam tâm”.
“Phụ thân, đều là lỗi hài nhi, ngươi đừng sinh khí, cẩn thận thân thể, ta đi Hoàng phủ đón người là được. Vân Hương là đàn bà, ngươi đừng cùng nàng so đo, thân thể quan trọng hơn”
Hàn Diệu Văn thay cho Hàn lão Thừa tướng rót ly trà, trừng mắt Đại phu nhân đang quỳ trên mặt đất, nữ nhân này thật sự là không có việc gì lại tự đi tìm việc.
Tại Hoàng gia ăn cơm trừ tịch buổi trưa, Hàn Diệu Văn liền đến đón người, khi nhìn thấy Hàn Nguyệt Nguyệt, liền chấn động, hắn lại vẫn cho là Hoàng Y Lâm sống lại. Người Hoàng gia lo lắng. Hoàng phu nhân tự mình đưa Hàn Nguyệt Nguyệt trở lại Hàn phủ, đem toàn bộ an bài thỏa đáng mới trở về.
Bái qua tổ tông nàng xem như đã nhận tổ quy tông. Hàn Nguyệt Nguyệt do nha hoàn đỡ trở về phòng nghỉ ngơi, nàng hiện tại ở sân trước đây mẫu thân qua đã từng ở. Hàn Nguyệt Nguyệt trái lại không thèm để ý, ở nơi này nàng càng gần gũi mẫu thân.
Mấy ngày hôm trước, Lục Tư Tư từ Tứ Phương thành đem Như Ngọc đến, bên người có người mình mới tốt. Hoàng gia sợ người Hàn gia đối Hàn Nguyệt Nguyệt không tốt, Hoàng gia tổ mẫu đặc biệt phái hai ma ma cùng bốn nha hoàn qua đây hầu hạ nàng.
Ăn xong cơm trừ tịch buổi tối, Hàn Nguyệt Nguyệt cùng người Hàn phủ gặp mặt, có mặt của Hàn lão Thừa tướng, ai cũng không dám làm càn. Đại phu nhân cũng chỉ là đối nàng lạnh lùng, không cố ý khó xử cái gì, mà hai vị phu nhân khác trái lại lôi kéo nàng hỏi han.
Bình thường các nàng đều phải xem sắc mặt Đại phu nhân, trong lòng không phục lắm, hiện tại Hàn Nguyệt Nguyệt trở về, Đại phu nhân trong lòng rất không vui. Hàn Nguyệt Nguyệt lại là trưởng nữ mà Hàn lão Thừa tướng nhận định, kia gả cho Vân vương tự nhiên không phải Hàn Thanh Tư, cho nên hai vị phu nhân trong lòng mỗi người đều có tính toán.
Ngày thứ hai là mùng một, Hàn Nguyệt Nguyệt sáng sớm đi chúc tết gia gia. Lại cho các vị phu nhân thỉnh an, mới trở lại trong viện nghỉ ngơi.
“Như Ngọc, đi gọi nhóm người trong viện triệu tập tới”
Trừ bỏ Như Ngọc cùng Hoàng gia đưa tới sáu người, Hàn phủ cũng an bài cái nha hoàn lại đây, người Hoàng gia tạm thời còn có thể tín, nhưng là ba ha hoàn của Hàn phủ thì không nhất định. Đại phu nhân hận không thể bới, lột da của nàng, không có ở trong viện an bài cơ sở ngầm mới là lạ.
“Mọi người nếu ở trong viện ta làm việc, hôm nay liền đem sự tình an bài, các ngươi nếu là làm là tốt, ta nhất định không bạc đãi, nhưng nếu là dám ăn cây táo, rào cây sung vậy đừng trách ta không khách khí”
Không ra oai phủ đầu, những người đó còn tưởng rằng nàng dễ khi dễ.
“Mận ma ma cùng Tô ma ma là ngoại tổ mẫu đặc biệt đưa tới chiếu cố ta, ta tự nhiên tin tưởng. Nguyệt Nguyệt tuổi còn nhỏ, có chừng nhiều chỗ nào không hiểu, ngày sau lại vẫn cần hai vị ma ma nhắc nhở”.
Mận ma ma cùng Tô ma ma lập tức cùng nói “Tiểu thư khách khí, lão nô nhất định hội tận tâm tận lực hầu hạ tiểu thư”
Lão phu nhân từng phân phó, sợ biểu tiểu thư tại Hàn phủ chịu uất ức, để cho các nàng trấn áp.
“Kia về sau trong viện lớn nhỏ sự việc liền dựa vào hai vị ma ma. Như Ngọc là nha hoàn bên người ta, về sau có chuyện gì các ngươi có thể tìm nàng, hiện tại bên cạnh ta còn kém ba cái nhất đẳng nha hoàn, ma ma có thể có tiến cử người nào?”
Tuy trước kia vẫn đều là Như Ngọc một người hầu hạ chính mình, nhưng là hiện tại không giống như thế, ngày sau nhất định sẽ có rất nhiều việc cần ứng phó, một mình Như Ngọc khẳng bận không làm nổi.
“Nếu tiểu thư tín nhiệm lão nô, lão nô liền lớn mật nói một câu, Tiểu Hoa cùng Tiểu Cầm tại Hoàng phủ là nhị đẳng nha hoàn, mà Tử Thanh là nhất đẳng nha hoàn, mà Tiểu Cúc là tam đẳng, tiểu thư có thể quan sát” Tô ma ma mở miệng nói.
“Nếu nói như vậy, kia Tiểu Hoa cùng Tiểu Cầm còn có Tử Thanh nâng lên, đổi tên là Ngân Nguyệt, Kim Thu cùng Trúc Thanh, Tiểu Cúc là nhị đẳng nha hoàn”
Cho Hàn phủ ba nha hoàn thành thật một chút là nhị đẳng, còn lại hai người là tam đẳng chuyên làm việc nặng.
“Tạ tiểu thư ban thưởng tên”
Mấy người quỳ xuống trên mặt đất, Như Ngọc an bài sự tình cho bốn người xong xuôi, Ngân Nguyệt phụ trách việc ăn, Kim Thu phụ trách quần áo, Trúc Thanh cùng Như Ngọc phụ trách một chút việc vặt.
Hàn Nguyệt Nguyệt ở phòng của mẫu thân trước kia. Bên trong phòng không nhiễm bụi, hẳn là mỗi ngày đều có người dọn dẹp. Hàn Nguyệt Nguyệt đảo qua giá sách, tất cả đều là một chút bộ sách liệt nữ, mẫu thân hẳn là người rất có tài hoa. Trên án thư vẫn còn bảng chữ còn chưa có viết xong, phía trước gần cửa sổ đặt một thanh cầm. Năm đó nếu mẫu thân còn chưa lấy chồng, người tới cửa cầu hôn chắc là không ít, nhưng là lại cứ gả cho Hàn Diệu Văn, biến thành hương tiêu ngọc vẫn.
“Nguyệt Nguyệt, vẫn còn chưa quen nơi này, cần cái gì liền nói mợ”
Hoàng phu nhân cười tiêu sái tiến vào, Hàn Nguyệt Nguyệt đứng dậy nghênh đón.
“Làm phiền mợ, mọi thứ đều tốt, Nguyệt Nguyệt không có gì không quen”
Công công cùng bà bà còn có trượng phu cũng rất thương ngoại tôn nữ này, nàng tự nhiên cũng cần phải chiếu cố thật tốt.
“Nơi này là nhà ngươi, cứ yên tâm ở, nơi này là sân của tiểu cô ở trước khi thành thân, bà bà vì thương nữ nhi, cho nên toàn bộ nơi này đều không có thay đổi. Người nhìn xem, nương ngươi khi còn sống thích nhất là đọc sách”
Trương Thị lôi kéo tay Hàn Nguyệt Nguyệt, vẻ mặt hiền lành nói. Năm đó nàng vào cửa, tiểu cô còn không có xuất giá, hai người ở chung tình cảm cũng rất tốt.
“Ta hiểu được, làm phiền mợ lo lắng”
Trương Thị thấy Hàn Nguyệt Nguyệt hiểu chuyện như vậy, trong lòng lại càng vui mừng
“Đều là người một nhà, nói những thứ này chỉ làm gì, sắc trời không còn sớm, có chuyện gì thì sai hai nha hoàn đi làm, sớm một chút nghỉ ngơi’
Sau khi tiễn bước Hoàng phu nhân, hai nha hoàn lấy nước cho Hàn Nguyệt Nguyệt rửa mặt chải đầu.
Qua vài ngày, Hàn lão Thừa tướng tới Hoàng gia bái phỏng, Hàn Nguyệt Nguyệt nghe được nha hoàn thông báo, lập tức hướng phòng khách đi đến.
“Gia gia”
Tuy người Hàn gia đáng giận, nhưng là ông nội đối nàng rất tốt, nếu không có ông nội, nàng cũng sẽ không có ngày hôm nay. Hàn Nguyệt Nguyệt đi đến bên cạnh Hàn lão Thừa tướng.
“Không hiểu quy củ, ngươi còn chưa bái kiến ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu”
Nghe được Hàn lão Thừa tướng nói, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức xoay người.
“Thỉnh an ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu”
Hai lão nhân Hoàng gia cười nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt.
“Ngoan, tới ngồi bên cạnh ngoại tổ mẫu, ông nội ngươi vừa mới nhắc tới ngươi”
Hàn Nguyệt Nguyệt đi đến bên cạnh Hoàng lão thái thái ngồi xuống. Người Hoàng gia là không biết mẫu thân chết như thế nào, chẳng thế thì sao còn có thể đối với người Hàn gia khách khí như thế.
“Hoàng huynh, lần này ta tiến đến là muốn tiếp Nguyệt Nguyệt hồi tướng phủ. Ngươi cũng biết Hoàng thượng thời gian trước hạ đạo chỉ. Nguyệt Nguyệt là ta Hàn gia dòng chính nữ, thân phận phải được nhìn nhận”
Thánh chỉ viết đích thị Hàn gia dòng chính nữ, đương nhiên liền là Nguyệt Nguyệt.
“Này”
Hoàng gia tổ phụ lần mò chòm râu, cau mày. Nguyệt Nguyệt là Hàn gia dòng chính nữ, đúng là phải gả cho Vân vương. Hắn có phần không vừa ý, Vân vương người quá mức lãnh đạm, làm việc cũng rất tàn bạo, nếu Nguyệt Nguyệt gả cho Vân vương chỉ sợ ngày không dễ chịu, hắn tình nguyện Nguyệt Nguyệt gả cho người bình thường sống hết cuộc đời này.
“Ài ~ ta cũng biết rõ, chỉ là thánh chỉ đã ban, nếu là không tuân liền tính là kháng chỉ”
Nếu không phải Vân vương tìm hắn nói qua, hắn hẳn là không đáp ứng, nếu Nguyệt Nguyệt chính mình đều nghĩ rõ ràng, hắn cũng không tất yếu làm người xấu.
“Hàn huynh nói đúng lắm, không theo liền là kháng chỉ”
Hàn Nguyệt nguyệt nghe được bọn hắn mà nói, biết bọn hắn là vì chính mình suy nghĩ. Hoàng gia tổ mẫu sờ sờ đầu Hàn Nguyệt Nguyệt, trong lòng có chút không đành.
Ngoại tôn nữ tưởng mất mà tìm lại được, Hoàng gia lão thái thái như thế nào cũng không để cho Hàn Nguyệt Nguyệt hồi Hàn phủ, không có biện pháp, Hàn Nguyệt Nguyệt đành phải lưu lại một đoạn thời gian.
“Phụ thân, ngươi nói cái gì? Năm đó hài tử không phải đã…”
Hoàng Diệu Văn nghe chính phụ mình mà nói, lập tức nhảy dựng lên, năm đó hài tử không phải tại lúc mẹ nàng mất cũng không thấy nữa sao? Như thế nào lại trở lại.
“Ngươi nghịch tử này, đừng cho là ta không có ở trong phủ cũng không biết ngươi làm những chuyện tốt gì. Qua hai ngày đi Hoàng phủ đón hài tử trở về, nàng mới đúng chúng ta Hàn gia dòng chính nữ”
Hàn lão Thừa tướng chỉ vào Hàn Diệu Văn, hắn đời này thất bại nhất là dạy dỗ con trai như vậy.
“Không được, nếu như đem nàng trở về, kia Thanh Tư làm sao bây giờ. Phụ thân, nàng cũng là cháu gái ngươi. Đứa nhỏ kia đã sống bên ngoài nhiều năm như vậy. Vì sao hiện tại muốn trở về?”
Nếu nàng trở về, Thanh Tư sẽ mất đi thân phận trưởng nữ của Hàn gia sao.
“Nghiệp chướng, đây là lời của một người làm phụ thân nói sao? Ngươi nghĩ muốn, người của Hoàng gia sẽ đáp ứng? Dù sao liền định như vậy. Ngày trừ tịch đi đón Nguyệt Nguyệt trở về bái tế tôn thất”
Để cho Nguyệt Nguyệt ở bên ngoài chịu khổ lâu như vậy, nên đến thời điểm trở về nhận tổ quy tông.
“Dượng, ta tiến vào Hàn gia lâu như vậy không có công lao cũng có khổ lao, ngươi như thế nào có thể đối với mẫu tử chúng ta như vậy”
Đại phu nhân vội tới Hàn lão gia thỉnh an, vừa vặn ở bên ngoài nghe được muốn tiếp nữ nhi của Hoàng Y Lâm trở về, trong lòng kinh ngạc, năm đó không phải nói đã chết sao? Kia hài tử như thế nào còn sống, không được, nàng nhất định không thể để cho hài tử của tiện nhân kia trở về. Chỉ cần hài tử kia trở về thì nhiều năm tâm huyết của nàng liền uổng phí.
Hướng dưới chân Hàn lão Thừa tướng quỳ, khóc hô. Nếu là cô cô còn ở đây nhất định không cho phép, nhưng là hiện tại cô cô bị đưa đi Quốc Quang tự, không được, nhất định không thể để cho tiện nha đầu kia trở về.
“Vân Hương, ngươi là đang nói cái gì. Ngươi tại Hàn gia nhiều năm như vậy, chúng ta Hàn gia có từng hà khắc quá ngươi? Đừng tưởng rằng thủ đoạn nhỏ của các ngươi ta không biết, ngươi làm Hàn gia đương gia chủ mẫu vậy mà không chấp nhận được nữ nhi của chính thê”
Hàn lão Thừa tướng tức giận đập bàn. Đại phu nhân khuê danh Liêu Vân Hương, là cháu gái ruột của Liêu Bội Dung cũng là thê tử của hắn, lúc ấy phu nhân muốn nâng chất nữ nàng vào cửa, hắn cũng muốn thân càng thêm thân, ai biết nàng chính là một đố phụ.
Đại phu nhân thấy Hàn lão Thừa tướng khẩu khí không tốt, không thể không hạ xuống uy phong
“Dượng, dù nói thế nào ta cũng là chất nữ ngươi, ngươi hiện tại đem hài tử kia trở về. Bác Nhân cùng Thanh Tư làm sao bây giờ, bọn hắn cũng là tôn nhi của ngươi”
Sớm không trở lại, muộn không trở về, lại đúng thời điểm cùng Hoàng gia kết thân lại trở về. Này không phải cố ý còn là cái gì.
“Ta khi nào thì nói Bác Nhân cùng Thanh Tư không phải con cháu Hàn gia ta? Đây là Liêu gia giáo ra nữ nhân sao? Hoàng gia năm đó cùng Hàn gia kết thân, là tất cả kinh thành đều biết, ngươi cho là nói mấy câu có thể đem sự thật xóa đi? Cái gì đều không cần phải nói, Bác Nhân cùng Thanh Tư vẫn là Hàn gia dòng chính nữ, nhưng là Nguyệt Nguyệt là Hàn gia đích trưởng nữ, nếu là ai còn có ý kiến, gia pháp xử lý”
Hàn lão Thừa tướng quay đầu nhìn Hàn Diệu Văn “Nhà này sớm hay muộn muốn thua ở trên tay nghịch tử ngươi, muốn chọc giận chết lão nhân ta ngươi mới cam tâm”.
“Phụ thân, đều là lỗi hài nhi, ngươi đừng sinh khí, cẩn thận thân thể, ta đi Hoàng phủ đón người là được. Vân Hương là đàn bà, ngươi đừng cùng nàng so đo, thân thể quan trọng hơn”
Hàn Diệu Văn thay cho Hàn lão Thừa tướng rót ly trà, trừng mắt Đại phu nhân đang quỳ trên mặt đất, nữ nhân này thật sự là không có việc gì lại tự đi tìm việc.
Tại Hoàng gia ăn cơm trừ tịch buổi trưa, Hàn Diệu Văn liền đến đón người, khi nhìn thấy Hàn Nguyệt Nguyệt, liền chấn động, hắn lại vẫn cho là Hoàng Y Lâm sống lại. Người Hoàng gia lo lắng. Hoàng phu nhân tự mình đưa Hàn Nguyệt Nguyệt trở lại Hàn phủ, đem toàn bộ an bài thỏa đáng mới trở về.
Bái qua tổ tông nàng xem như đã nhận tổ quy tông. Hàn Nguyệt Nguyệt do nha hoàn đỡ trở về phòng nghỉ ngơi, nàng hiện tại ở sân trước đây mẫu thân qua đã từng ở. Hàn Nguyệt Nguyệt trái lại không thèm để ý, ở nơi này nàng càng gần gũi mẫu thân.
Mấy ngày hôm trước, Lục Tư Tư từ Tứ Phương thành đem Như Ngọc đến, bên người có người mình mới tốt. Hoàng gia sợ người Hàn gia đối Hàn Nguyệt Nguyệt không tốt, Hoàng gia tổ mẫu đặc biệt phái hai ma ma cùng bốn nha hoàn qua đây hầu hạ nàng.
Ăn xong cơm trừ tịch buổi tối, Hàn Nguyệt Nguyệt cùng người Hàn phủ gặp mặt, có mặt của Hàn lão Thừa tướng, ai cũng không dám làm càn. Đại phu nhân cũng chỉ là đối nàng lạnh lùng, không cố ý khó xử cái gì, mà hai vị phu nhân khác trái lại lôi kéo nàng hỏi han.
Bình thường các nàng đều phải xem sắc mặt Đại phu nhân, trong lòng không phục lắm, hiện tại Hàn Nguyệt Nguyệt trở về, Đại phu nhân trong lòng rất không vui. Hàn Nguyệt Nguyệt lại là trưởng nữ mà Hàn lão Thừa tướng nhận định, kia gả cho Vân vương tự nhiên không phải Hàn Thanh Tư, cho nên hai vị phu nhân trong lòng mỗi người đều có tính toán.
Ngày thứ hai là mùng một, Hàn Nguyệt Nguyệt sáng sớm đi chúc tết gia gia. Lại cho các vị phu nhân thỉnh an, mới trở lại trong viện nghỉ ngơi.
“Như Ngọc, đi gọi nhóm người trong viện triệu tập tới”
Trừ bỏ Như Ngọc cùng Hoàng gia đưa tới sáu người, Hàn phủ cũng an bài cái nha hoàn lại đây, người Hoàng gia tạm thời còn có thể tín, nhưng là ba ha hoàn của Hàn phủ thì không nhất định. Đại phu nhân hận không thể bới, lột da của nàng, không có ở trong viện an bài cơ sở ngầm mới là lạ.
“Mọi người nếu ở trong viện ta làm việc, hôm nay liền đem sự tình an bài, các ngươi nếu là làm là tốt, ta nhất định không bạc đãi, nhưng nếu là dám ăn cây táo, rào cây sung vậy đừng trách ta không khách khí”
Không ra oai phủ đầu, những người đó còn tưởng rằng nàng dễ khi dễ.
“Mận ma ma cùng Tô ma ma là ngoại tổ mẫu đặc biệt đưa tới chiếu cố ta, ta tự nhiên tin tưởng. Nguyệt Nguyệt tuổi còn nhỏ, có chừng nhiều chỗ nào không hiểu, ngày sau lại vẫn cần hai vị ma ma nhắc nhở”.
Mận ma ma cùng Tô ma ma lập tức cùng nói “Tiểu thư khách khí, lão nô nhất định hội tận tâm tận lực hầu hạ tiểu thư”
Lão phu nhân từng phân phó, sợ biểu tiểu thư tại Hàn phủ chịu uất ức, để cho các nàng trấn áp.
“Kia về sau trong viện lớn nhỏ sự việc liền dựa vào hai vị ma ma. Như Ngọc là nha hoàn bên người ta, về sau có chuyện gì các ngươi có thể tìm nàng, hiện tại bên cạnh ta còn kém ba cái nhất đẳng nha hoàn, ma ma có thể có tiến cử người nào?”
Tuy trước kia vẫn đều là Như Ngọc một người hầu hạ chính mình, nhưng là hiện tại không giống như thế, ngày sau nhất định sẽ có rất nhiều việc cần ứng phó, một mình Như Ngọc khẳng bận không làm nổi.
“Nếu tiểu thư tín nhiệm lão nô, lão nô liền lớn mật nói một câu, Tiểu Hoa cùng Tiểu Cầm tại Hoàng phủ là nhị đẳng nha hoàn, mà Tử Thanh là nhất đẳng nha hoàn, mà Tiểu Cúc là tam đẳng, tiểu thư có thể quan sát” Tô ma ma mở miệng nói.
“Nếu nói như vậy, kia Tiểu Hoa cùng Tiểu Cầm còn có Tử Thanh nâng lên, đổi tên là Ngân Nguyệt, Kim Thu cùng Trúc Thanh, Tiểu Cúc là nhị đẳng nha hoàn”
Cho Hàn phủ ba nha hoàn thành thật một chút là nhị đẳng, còn lại hai người là tam đẳng chuyên làm việc nặng.
“Tạ tiểu thư ban thưởng tên”
Mấy người quỳ xuống trên mặt đất, Như Ngọc an bài sự tình cho bốn người xong xuôi, Ngân Nguyệt phụ trách việc ăn, Kim Thu phụ trách quần áo, Trúc Thanh cùng Như Ngọc phụ trách một chút việc vặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.