Vương Gia Ta Biết Sai Rồi

Chương 53: Sính lễ 2

Loan Loan

19/11/2013

Sáng sớm mùng hai, Hàn Nguyệt Nguyệt đi Hoàng phủ chúc tết, Hoàng gia chủ mẫu lôi kéo Hàn Nguyệt Nguyệt nói chuyện thật lâu. Hàn Nguyệt Nguyệt lắng nghe từng cái, ăn xong cơm trưa mới trở về.

“Tiểu thư, nhị tiểu thư đến đây”

Hàn Thanh Tư tới làm gì, tuy không cùng nàng tiếp xúc qua, nhưng là có người mẹ như Đại phu nhân liền tất nhiên không phải là kẻ dễ bắt nạt.

“Biết rõ, ta ra ngay”

Hàn Nguyệt Nguyệt ở nhà thường không chú ý quần áo chính mình, hiện tại chỉ mặc toàn thân bạch sắc áo choàng, tóc thoáng vấn lên, trang sức đều không có mang, trên mặt cũng là sạch sẽ.

“Để cho nhị tiểu thư đợi lâu, không biết có gì muốn làm?”

Hàn Nguyệt Nguyệt bước ra, chỉ thấy Hàn Thanh Tư ngồi ở trong phòng khách, phía sau là hai nha hoàn. Đại phu nhân dáng vẻ không tính xuất sắc, nhưng là này Hàn Thanh Tư lại là một mỹ nhân khó có được.

Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt tiến vào, Hàn Thanh Tư nhìn chằm chằm, mấy ngày hôm trước nàng chỉ liếc sơ qua Hàn Nguyệt Nguyệt, cũng bất giác thấy được có bao nhiêu xinh đẹp. Hiện tại nhìn kỹ, toàn thân quần áo áo bào trắng, trên người không mang bất luận trang sức gì, trên mặt cũng không trang điểm, đến làm cho người ta có một loại cảm giác không ăn khói lửa nhân gian.

“Tỷ tỷ vừa tới, muội muội như thế nào có thể không tới bái phỏng một phen”

Hàn Nguyệt Nguyệt đoạt đi toàn bộ của nàng, địa vị, hôn nhân nàng hết thảy đều không có, trong lòng đều đã bắt đầu vặn vẹo, nhưng là trên mặt vẫn là một bộ mỉm cười đẹp ngọt ngào.

Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi xuống “Làm phiền, không biết nhị tiểu thư hôm nay tới đây, cho nên không có chuẩn bị”

Hàn Nguyệt Nguyệt cũng không gọi người mang điểm tâm, hai người câu có câu không nói xong, Hàn Nguyệt Nguyệt không muốn cùng nàng có dính líu.

Mấy ngày nay phố lớn ngõ nhỏ đều vẫn đang thảo luận chuyện hôn nhân của tể tướng phủ cùng Vân vương, vốn tất cả mọi người cho rằng vị trí Vân vương phi là Hàn Thanh Tư, ai biết nửa đường nhảy ra cái Hàn Nguyệt Nguyệt, mọi người mới nhớ tới Hàn Tể tướng năm đó cưới hỏi đàng hoàng đích thị Hoàng gia dòng chính nữ, kia vị trí trưởng nữ của Hàn gia đương nhiên thuộc về Hàn Nguyệt Nguyệt.

Tháng giêng mùng sáu, sáng sớm trên đường liền đầy ấp người, mọi người đều tò mò thái độ của Vân vương luôn không gần nữ sắc đối với cuộc hôn nhân này. Cho nên nghe được là ngày mùng sáu Vương Phủ hướng tể tướng phủ mang sính lễ, tất cả mọi người tò mò nghĩ muốn biết sính lễ này.

Đương một gánh lại một gánh mang tới tướng phủ, khi đó tất cả mọi người bị hoa mắt, chỉ là thượng đẳng tơ lụa đều đã vài chục rương, trời ạ, đây là lần đầu tiên thấy sính lễ nhiều thứ như vậy.

Đại phu nhân là đương gia chủ mẫu của Hàn gia, những thứ này tự nhiên là do nàng xử lý, khi những sính lễ này được đưa tới trước mặt nàng, trong lòng lại càng không thoải mái, nếu không có Hàn Nguyệt Nguyệt xuất hiện, hiện tại toàn bộ đều là của nữ nhi nàng.

Bà mối đem danh mục quà tặng đưa cho Đại phu nhân, Đại phu nhân mở ra đảo qua một lần, trọn vẹn ba tờ giấy quà tặng, trong lòng càng ngày càng không thoải mái, người Vương Phủ còn đang tại đây, không dám phát huy.

“Đây là hai ma ma là Vương gia đặc biệt phái tới dạy lễ nghi, sính lễ cũng đều tại đây, thỉnh Hàn phu nhân nói ngày sinh tháng đẻ của tiểu thư cho lão nô, ngày thành thân mới nhanh có thể định đoạt”

Những ma ma này không phải là kẻ dễ bắt nạt, mà đại tiểu thư cũng không phải do Hàn phu nhân sinh ra, hôn sự nhất định không để bụng, mà đại tiểu thư ngày sau đúng là chủ tử các nàng, như thế nào có thể làm cho người ta cho khi dễ, cho nên mới phái hai ma ma tới nhìn chằm chằm, có các nàng ở đây, những người này cũng không dám vọng động.

“Xem, ta đều đã vội vàng hồ đồ, ma ma ngồi xuống trước uống ly trà, ta cái này kêu là người đi lấy”

Đại phu nhân không dám đắc tội người Vương Phủ, đành phải vui tươi hớn hở bồi các ma ma, nàng không nghĩ tới Vân vương sẽ coi trọng việc hôn nhân này như vậy.

Vương Phủ ma ma, Hàn Nguyệt Nguyệt không dám thất lễ, để cho Tô ma ma an bài chỗ ở, mỗi ngày đều nghe hai vị ma ma thay phiên dạy nàng học, cái gì phụ nhân chi đạo, cái gì cung trung lễ nghi, tuy cực kỳ phiền, nhưng là Hàn Nguyệt Nguyệt vẫn là thật sự nghe, hai vị là lão nhân của Vương Phủ, ngày sau nhất định có chỗ cần đến các nàng, không thể đắc tội người ta.

Qua vài ngày, ngày đại hôn định xuống, định tại trung tuần tháng sáu. Hàn Nguyệt Nguyệt mỗi ngày đều ở trong sân, bất quá buổi tối liền không an tĩnh như thế.

“Tiểu thư, phu nhân dẫn người vội tới làm giá y”

Trúc Thanh đứng ở ngoài cửa nói, Hàn Nguyệt Nguyệt đang luyện chữ, bị quấy rầy trong lòng rất không thoải mái. Hàn Nguyệt Nguyệt để bút xuống.

“Đã biết, ta ra ngay”



Có người Hoàng gia cùng người Vương Phủ ở đây, Đại phu nhân thật không dám tới cửa tìm nàng để gây phiền toái, chỉ là tại thời điểm không có người thường nói chuyện cay nghiệt, Hàn Nguyệt Nguyệt chỉ là cười cười, không để ý đến.

Hàn Nguyệt Nguyệt đi tới phòng khách chỉ thấy Đại phu nhân ngồi ở ghế chủ vị, lập tức đi vào

“Nữ nhi bái kiến mẫu thân”

Đại phu nhân khoát tay, trên mặt có phần không kiên nhẫn, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt nàng tâm liền có điểm run sợ.

“Đứng lên đi, đây là sư phó của Hồng Tú lâu, hôm nay vội tới làm giá y cho ngươi”

Hàn Nguyệt Nguyệt đứng dậy, xem qua hai người của Hồng Tú Lâu đang đứng ở một bên. Hồng Tú lâu là tú lâu có nổi danh ở kinh thành, quan gia tiểu thư đều là ở nơi đó làm y phục.

“Làm phiền mẫu thân lo lắng, giá y nữ nhân sớm chuẩn bị tốt, chỉ là còn không có tới kịp cùng mẫu thân nói một tiếng. Là nữ nhi lơ là, để cho mẫu thân lo lắng vô nghĩa”

Nàng mới nhìn không tới y phục của Hồng Tú lâu, giá y là áo cưới của nữ nhân, cả đời chỉ mặc một lần, đương nhiên là muốn tốt nhất, đẹp nhất.

“Cái gì? Giá y đều đã chuẩn bị tốt”

Nghe Hàn Nguyệt Nguyệt nói, Đại phu nhân trong lòng một đoàn hỏa, vừa mới chuẩn bị mở miệng, chỉ thấy Vương Phủ ma ma đứng ở một bên, đành phải đem lời muốn nói nuốt xuống.

Thay đổi khuôn mặt, khẩu khí phóng nhu “Nếu xong rồi để ta nhìn xem, cô nương gia cả đời chỉ có một lần, cũng không thể qua loa”.

“Thưa mẫu thân, giá y hiện đang được thợ may của Thiên Hương làm theo yêu cầu, khả năng là vẫn cần một đoạn thời gian mới có thể hoàn thành. Khi nào giá y đưa tới, nữ nhi nhất định trước tiên đưa mẫu thân xem “

Thợ may của Thiên Hương lâu bình thường may một bộ y phục phổ thông đều phải hơn năm mươi lượng, giá y chẳng phải là muốn trên trăm lượng? Nha đầu kia tuyên bố là muốn đối nghịch nàng, chuyện lớn như vậy cũng không cùng nàng nói một tiếng.

“Thợ may của Thiên Hương lâu? Kia tiêu bao nhiêu bạc, của ngươi đồ cưới ta đều đã hao hết tâm tư, chuyện lớn như vậy không cùng ta thương lượng một phen”

Một bộ giá y liền muốn tiêu nhiều bạc như vậy, nàng cho rằng tướng phủ là mở ngân hàng tư nhân sao.

Ma ma đứng ở một bên nghe được Đại phu nhân nói, trong lòng có chút không thích. Vương Phi các nàng tự nhiên muốn mặc giá ý đẹp nhất, sính lễ của Vương Phủ là một số lượng không nhỏ, như thế nào ngay cả đồ cưới cũng không đầy đủ.

Hàn Nguyệt Nguyệt trong lòng cười lạnh, vì nàng quan tâm đồ cưới? Sợ là ngày đêm quan tâm như thế nào nuốt hết đống sính lễ kia.

“Là nữ nhi sơ suất, mấy ngày hôm trước ma ma bồi nữ nhân ra ngoài đi dạo phố, vừa lúc đi dạo đến nhà may của Thiên Hương lâu bên kia, thấy y phục xinh đẹp, nữ nhân liền định, tiền đặt cọc đã giao phó, khi nào y phục đưa tới lại giao tiếp, nữ nhi đang lo như thế nào mở miệng với mẫu thân, nếu mẫu thân hỏi, kia nữ nhi nói luôn, mẫu thân cũng dễ suy xét”

“Này giá y vốn là muốn một ngàn lượng, nữ nhi sợ quá quý, nhưng là ma ma nói đây là cùng với Hoàng gia kết thân, giá y không thể quá tùy tiện, đắt thì đắt thật, may mà hình thức đẹp, cho nên nữ nhi thanh toán năm mươi lượng làm tiền đặt cọc, còn lại chín trăm năm mươi lượng khi nào giá y được đưa tới thì khi đó trả phần còn lại”

Nghe được giá y một ngàn lượng, người không biết chuyện đều đã hít vào một hơi, này giá y là nạm vàng hay là khảm ngọc, nếu quý như vậy, đây chính là bọn hắn lần đầu tiên nghe được giá y có giá trên trời như vậy.

Đại phu nhân mặt đều nhanh tái, Hàn Nguyệt Nguyệt vẻ mặt vô tội, này quả thật là Vương Phủ ma ma nói như vậy, nàng lại không nói dối, bất quá chính là nàng đem y phục bán cho chính mình để cho người khác trả tiền bạc thôi.

“Mẫu thân có phải hay không sinh khí? Nguyệt Nguyệt cũng biết một ngàn lượng quá quý. Nếu là mẫu thân không thích, Nguyệt Nguyệt đi hồi lại là được”

Hàn Nguyệt Nguyệt một đôi ánh mắt thương tâm, cẩn thận nhìn sắc mặt Đại phu nhân.

“Đại tiểu thư không cần lo lắng, Vương gia nói qua không thể uất ức Đại tiểu thư, toàn bộ chỉ cần Đại tiểu thư vui vẻ là được, nếu thật sự không được, lão nô về Vương Phủ lấy bạc là được”

Đại phu nhân còn không có mở miệng, một bên ma ma đã nói, đem Đại phu nhân một hồi đỏ một hồi xanh.

“Ma ma nhiều lo lắng, giá y như thế nào cũng do nhà gái chuẩn bị sao có thể để cho nhà trai bỏ ra, nếu đã định như vậy, đợi y phục đưa tới nói với ta một tiếng”

Tiễn bước Đại phu nhân, Hàn Nguyệt Nguyệt cùng Như Ngọc trở về phòng cười to một phen, nghĩ nàng là quả hồng mềm để tha hồ nắn sao, không có cửa đâu.



“Tiểu thư, ngươi thật giỏi, đem Vương gia nhấc lên, cho nàng mười cái lá gan cũng không dám không ra bạc, lần này nhưng lại kiếm lớn”

Như Ngọc cao hứng nói, giá y quả thật là ở Thiên Hương lâu, chẳng qua là tiểu thư tự mình thiết kế cho Tô nương các nàng làm mà thôi.

“Nhỏ tiếng chút”

Hàn Nguyệt Nguyệt nhắc nhở, Như Ngọc lập tức ngậm miệng, nàng cao hứng đã quên, nơi này cũng không phải là Mai hoa trang.

Đảo mắt đến tháng ba, trời dần dần ấm lên. Hàn Nguyệt Nguyệt nằm ở trong viện phơi nắng, cuộc sống này đã nhanh làm người nàng mốc meo rồi, hi vọng nhanh đến tháng sáu bái đường, là có thể đem Mạnh Dịch Vân đi chơi.

Tuy nói trước khi thành thân hai người tốt nhất không cần gặp mặt, nhưng luôn luôn chống không lại nỗi nhớ trong lòng. Mạnh Dịch Vân thường xuyên vụng trộm nửa đêm chạy tới xem nàng, nàng ngẫu nhiên ngủ không được cũng chạy đi tìm Mạnh Dịch Vân, biến thành hai người giống như yêu đương vụng trộm.

“Tiểu thư, nhị tiểu thư phái người nói là ngày mai mời người cùng đi du hồ”

Như Ngọc nói, Hàn Thanh Tư đã tới vài lần, bất quá Hàn Nguyệt Nguyệt chẳng muốn ứng phó, mỗi lần đều rất không khách khí, như thế nào còn có thể lại vẫn mời nàng đi du hồ.

“Biết rõ”

Mặc kệ thế nào vẫn đi là tốt, dù sao nàng cũng đang sầu không cớ đi chơi, cơ hội nếu đã đưa tới cửa thì nàng phải lợi dụng thật tốt.

Ngày hôm sau nếm qua điểm tâm, Hàn Thanh Tư liền phái người tới thúc giục. Hàn Nguyệt Nguyệt toàn thân y phục màu vàng nhạt, trên đầu cài mấy cây trâm, mang theo Như Ngọc cùng Trúc Thanh hai người hướng đại môn đi.

Từ khi biết mẫu thân thích mặc y phục màu vàng, Hàn Nguyệt Nguyệt gần đây cũng thường xuyên mặc y phục màu vàng, mỗi lần thấy khuôn mặt kinh hách của đại phu, nàng cảm thấy rất thoải mái.

“Tỷ tỷ hôm nay thật xinh đẹp”

Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt tới, Hàn Thanh Tư lập tức tiến lên nói.

“Nào dám cùng muội muội so với, hôm nay muội muội xinh đẹp làm hoa cũng thấy xấu hổ”

Hàn Thanh Tư toàn thân hồng nhạt, thêm nữa khuôn mặt không sai, xinh đẹp làm cho người ta không thể rời mắt, trái lại Hàn Nguyệt Nguyệt lại nhìn có vẻ mộc mạc.

Bị Hàn Nguyệt Nguyệt khen như vậy, Hàn Thanh Tư thẹn thùng đỏ hồng mặt.

“Tỷ tỷ đây là đang chọc ghẹo ta”

Hàn Nguyệt Nguyệt mặc kệ, thuận tiện đáp vài câu, liền chui vào cỗ kiệu.

Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi ở trong khoang thuyền, từ cửa sổ nhìn cảnh sắc phía bên ngoài, cổ đại nữ tử liền là phiền toái, ra ngoài chơi cũng không có thể lộ diện, trái lại Hàn Thanh Tư vẻ mặt vui vẻ nhìn bên ngoài.

“Trên thuyền là tiểu thư của Hàn tướng phủ?”

Nghe được có người hỏi, nha hoàn của Hàn Thanh Tư nhanh nhạy ra ngoài xem, chỉ nghe đến hàn huyên vài câu, liền vén rèm lên tiến vào.

“Tiểu thư, là Lý tiểu thư cùng Trần tiểu thư hôm nay cũng tới du hồ, không nghĩ gặp phải, cho nên phái người tới mời tiểu thư qua cùng nhau du hồ”

Hàn Thanh Tư trên mặt lộ ra vui vẻ không che dấu.

“Thật tốt quá, chúng ta hiện tại liền qua đi”

Đối với Hàn Thanh Tư đột nhiên mời nàng du hồ hiện tại có hưng phấn như vậy. Hàn Nguyệt Nguyệt nghĩ nhất định có điều khả nghi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Ta Biết Sai Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook