Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Chương 53: Đánh dấu tạm thời
Cây Dù Nhỏ
06/10/2024
Đêm hôm qua không biết bản thân xảy ra vấn đề gì khiến y đột nhiên nên rất nhiều, hại Liam sợ mất hồn mất vía cả đêm không ngủ được, anh muốn đưa y đến y quán nhưng vì đã giữa khuya nên chẳng còn chỗ nào mở cửa, thế là anh tay chân vụng về thử đủ mọi cách giúp y cảm thấy đỡ hơn.
Finn Wilson nôn đến mức lả người, trước mắt cũng chẳng thể nhìn thấy rõ thứ gì nữa, chỉ cảm nhận được cơ thể y được ai đó ôm lấy vỗ về, trong mơ màng không biết y đã nói gì nhưng hình như sau câu nói ấy trong không khí đầy mùi gỗ đặc trưng, đột nhiên thoang thoảng một mùi hương rất dễ ngửi.
Cơn gió bên ngoài tinh nghịch chạm vào chiếc chuông gió được treo trên các khung cửa sổ của trấn, tạo nên một khúc hát chỉ thuộc về riêng trấn Wilde, ánh trăng bên ngoài khoác trên mình một tấm vải lụa mỏng chiếu sáng một vùng trời núi non, trong bức tranh ấy xuất hiện một kẻ lạ mang trên mình một mùi hương hoa nhài, đuổi theo vào từng bước chân của cơn gió, thành công hòa tan vào bức tranh, nhuộm chúng thành vô số màu sắc đặc biệt.
Cả căn phòng ngập tràn trong mùi hương hoa nhài, dưới ánh mắt mông lung của Finn Wilson phản chiếu màu sắc của mùi hương ấy, trong quá khứ màu sắc ấy từng mang một màu tím tuyệt đẹp tuy nhiên nó lại bị loang một vài vệt hồng nhạt trong đó, khiến mùi hương ấy trông thật bí ẩn và sang trọng nhưng mang trên mình nhiều cảm xúc không thể nói thành lời, hiện tại màu sắc ấy lại thay đổi trong đôi mắt của y, vẫn là ánh tím ấy nhưng lần này không còn là ánh hồng mang nhiều tâm sự nữa, thế chỗ cho ánh hồng ấy là một màu vàng chói mắt nhưng khiến y dễ chịu vô cùng.
Sau gáy đột nhiên trở nên rất nóng còn hơi đau, cơ thể y bây giờ thực sự rất khó chịu chỗ nào cũng muốn được chạm vào, vô thức vươn tay muốn bắt lấy những ánh tím quen thuộc đang lơ lửng giữa không trung, nhưng còn chưa kịp chạm vào thì tay đã bị ai đó nắm lấy, sau đó là trời đất đảo lộn, gáy của y bị thứ gì đó rất lạnh chạm vào, chỉ biết hiện tại tình trạng của y rất tệ.
Tệ tới mức nào ư?
Nếu phải lấy ví dụ thì chính là động vật ăn cỏ bị một loài động vật ăn thịt cắn vào gáy, từng chút một hút lấy sinh mạng của y.
- Đừng,...đau... - Finn Wilson rên rỉ, muốn tránh thoát khỏi sự xâm nhập của vật thể lạ đang muốn vào trong cơ thể của mình nhưng không thành.
Felix Evans một tay giữ chặt cằm của Finn Wilson, một tay ôm phần bụng của y khẽ vuốt ve, anh để lưng y chạm vào lồng ngực của mình, ép buộc người trong lòng phải cúi đầu xuống để lộ phần gáy đang sưng tấy tỏa ra pheromone nồng đậm, mùi nắng không còn dịu dàng nữa mà chỉ có điên loạn cùng với sợ hãi. (2,
Cảm nhận được người trong lòng bắt đầu có dấu hiệu vùng vẫy khi anh bắt đầu truyền pheromone của mình vào cơ thể y, không còn cách nào anh chỉ có thể lấy chân của mình giữ chặt người thêm lần nữa, đôi mắt màu lam lóe sáng dưới vầng sáng của ánh trăng, bóng của hai người như hòa làm một dưới khung cảnh ấy.
Finn Wilson không còn nhận thức được gì nữa, hiện tại ngay cả giãy giụa cũng không được chỉ có thể để mặc cho kẻ lạ kia đột nhập vào cơ thể, từ từ xâm chiếm từng tế bào của mình, ngoài tiếng khóc nức nở ra thì không thể làm gì khác.
Kẻ địch quá mạnh!
Trái ngược với chủ nhân của nó thì pheromone lại dễ dàng tiếp nhận hơn, lúc đầu chúng đang rơi vào hỗn loạn điên cuồng mất phương hướng, thì đột nhiên chạm phải một kẻ lạ, ban đầu chúng còn khá đề phòng nhưng cuối cùng cũng bại trận dưới sự quen thuộc đó, hệt như cây hoa nhài chỉ tỏa hương và vẻ đẹp của mình dưới ánh nắng, và nắng sinh ra để bảo vệ nó.
Một loài cây vô cùng ưa nắng.
Finn Wilson ngất trong lòng của Felix Evans, hiện tại nhiệt độ trên người y đã bắt đầu có dấu hiệu hạ nhiệt trở lại, sau gáy không còn sưng tấy nữa mà thay vào đó là vết cắn như ẩn như hiện dưới gáy của y.
Felix Evans sau khi đánh dấu tạm thời xong cũng mệt đến lả người, cả đêm lo sốt ruột vì chuyện của Finn Wilson khiến thần kinh của anh chưa thả lỏng được một giây phút nào, may mắn trước lúc y mất ý thức đã nói một câu khiến anh nhận ra người này đang trong tình trạng phát tình.
Bởi omega cấp F khi phát tình rất khó để phát hiện ra.
- Muốn... muốn ngửi thấy mùi hoa...nhài quá...
Chỉ cần là điều em muốn thấy, ta đều sẽ cho em.
Thu xếp tốt cho Finn Wilson trên giường, Felix Evans về chỗ ngủ của mình nằm vật ra giường, đánh một giấc ngủ đầy mệt mỏi dưới cái nắng sớm đang dần xuất hiện sau lưng núi.
Phản ứng sinh lý gì đó cứ để cho nó tự sinh tự ỉu đi (1
Vì thế, Finn Wilson - người không biết chuyện gì xảy ra vào tối qua, vẫn còn đang loay hoay làm sao để gọi người trên giường dậy, vì vết cắn tối qua của Felix Evans không sâu, nên khi sáng dậy không để lại bất cứ triệu chứng nào cho y nghi ngờ, còn về mùi pheromone trong phòng và quần áo đều đã bị Felix Evans mở cửa sổ mượn nhờ gió đêm thổi ra ngoài hết rồi, giờ căn phòng chẳng còn xót lại một vết tích nào.
Finn Wilson đi lại gần giường của Liam tính gọi người dậy thì đột nhiên khựng lại, phần bụng của y từ sáng đến giờ luôn xảy ra một vài biến đổi vô cùng nhỏ, vì y đã uống thuốc ngăn sự phát triển của thai nhi nên bé con nằm trong bụng vẫn chưa hình thành được tay chân.
Đôi khi y chỉ có thể cảm nhận được nhịp tim của con, nhưng từ lúc ở thành Frost đến giờ y sẽ có lúc cảm nhận được sự đụng chạm của bé con trong bụng, chỉ là với biên độ rất nhỏ khiến y ban đầu còn rất lo lắng nhưng khi vẫn cảm nhận được nhịp tim bình thường của con thì y cũng bớt lo lắng hơn.
Nhưng hiện tại đã là lần thứ hai trong buổi sáng hôm nay y cảm nhận được chuyển động của thai nhi trong bụng.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Thuốc hết tác dụng rồi sao?
Finn Wilson nôn đến mức lả người, trước mắt cũng chẳng thể nhìn thấy rõ thứ gì nữa, chỉ cảm nhận được cơ thể y được ai đó ôm lấy vỗ về, trong mơ màng không biết y đã nói gì nhưng hình như sau câu nói ấy trong không khí đầy mùi gỗ đặc trưng, đột nhiên thoang thoảng một mùi hương rất dễ ngửi.
Cơn gió bên ngoài tinh nghịch chạm vào chiếc chuông gió được treo trên các khung cửa sổ của trấn, tạo nên một khúc hát chỉ thuộc về riêng trấn Wilde, ánh trăng bên ngoài khoác trên mình một tấm vải lụa mỏng chiếu sáng một vùng trời núi non, trong bức tranh ấy xuất hiện một kẻ lạ mang trên mình một mùi hương hoa nhài, đuổi theo vào từng bước chân của cơn gió, thành công hòa tan vào bức tranh, nhuộm chúng thành vô số màu sắc đặc biệt.
Cả căn phòng ngập tràn trong mùi hương hoa nhài, dưới ánh mắt mông lung của Finn Wilson phản chiếu màu sắc của mùi hương ấy, trong quá khứ màu sắc ấy từng mang một màu tím tuyệt đẹp tuy nhiên nó lại bị loang một vài vệt hồng nhạt trong đó, khiến mùi hương ấy trông thật bí ẩn và sang trọng nhưng mang trên mình nhiều cảm xúc không thể nói thành lời, hiện tại màu sắc ấy lại thay đổi trong đôi mắt của y, vẫn là ánh tím ấy nhưng lần này không còn là ánh hồng mang nhiều tâm sự nữa, thế chỗ cho ánh hồng ấy là một màu vàng chói mắt nhưng khiến y dễ chịu vô cùng.
Sau gáy đột nhiên trở nên rất nóng còn hơi đau, cơ thể y bây giờ thực sự rất khó chịu chỗ nào cũng muốn được chạm vào, vô thức vươn tay muốn bắt lấy những ánh tím quen thuộc đang lơ lửng giữa không trung, nhưng còn chưa kịp chạm vào thì tay đã bị ai đó nắm lấy, sau đó là trời đất đảo lộn, gáy của y bị thứ gì đó rất lạnh chạm vào, chỉ biết hiện tại tình trạng của y rất tệ.
Tệ tới mức nào ư?
Nếu phải lấy ví dụ thì chính là động vật ăn cỏ bị một loài động vật ăn thịt cắn vào gáy, từng chút một hút lấy sinh mạng của y.
- Đừng,...đau... - Finn Wilson rên rỉ, muốn tránh thoát khỏi sự xâm nhập của vật thể lạ đang muốn vào trong cơ thể của mình nhưng không thành.
Felix Evans một tay giữ chặt cằm của Finn Wilson, một tay ôm phần bụng của y khẽ vuốt ve, anh để lưng y chạm vào lồng ngực của mình, ép buộc người trong lòng phải cúi đầu xuống để lộ phần gáy đang sưng tấy tỏa ra pheromone nồng đậm, mùi nắng không còn dịu dàng nữa mà chỉ có điên loạn cùng với sợ hãi. (2,
Cảm nhận được người trong lòng bắt đầu có dấu hiệu vùng vẫy khi anh bắt đầu truyền pheromone của mình vào cơ thể y, không còn cách nào anh chỉ có thể lấy chân của mình giữ chặt người thêm lần nữa, đôi mắt màu lam lóe sáng dưới vầng sáng của ánh trăng, bóng của hai người như hòa làm một dưới khung cảnh ấy.
Finn Wilson không còn nhận thức được gì nữa, hiện tại ngay cả giãy giụa cũng không được chỉ có thể để mặc cho kẻ lạ kia đột nhập vào cơ thể, từ từ xâm chiếm từng tế bào của mình, ngoài tiếng khóc nức nở ra thì không thể làm gì khác.
Kẻ địch quá mạnh!
Trái ngược với chủ nhân của nó thì pheromone lại dễ dàng tiếp nhận hơn, lúc đầu chúng đang rơi vào hỗn loạn điên cuồng mất phương hướng, thì đột nhiên chạm phải một kẻ lạ, ban đầu chúng còn khá đề phòng nhưng cuối cùng cũng bại trận dưới sự quen thuộc đó, hệt như cây hoa nhài chỉ tỏa hương và vẻ đẹp của mình dưới ánh nắng, và nắng sinh ra để bảo vệ nó.
Một loài cây vô cùng ưa nắng.
Finn Wilson ngất trong lòng của Felix Evans, hiện tại nhiệt độ trên người y đã bắt đầu có dấu hiệu hạ nhiệt trở lại, sau gáy không còn sưng tấy nữa mà thay vào đó là vết cắn như ẩn như hiện dưới gáy của y.
Felix Evans sau khi đánh dấu tạm thời xong cũng mệt đến lả người, cả đêm lo sốt ruột vì chuyện của Finn Wilson khiến thần kinh của anh chưa thả lỏng được một giây phút nào, may mắn trước lúc y mất ý thức đã nói một câu khiến anh nhận ra người này đang trong tình trạng phát tình.
Bởi omega cấp F khi phát tình rất khó để phát hiện ra.
- Muốn... muốn ngửi thấy mùi hoa...nhài quá...
Chỉ cần là điều em muốn thấy, ta đều sẽ cho em.
Thu xếp tốt cho Finn Wilson trên giường, Felix Evans về chỗ ngủ của mình nằm vật ra giường, đánh một giấc ngủ đầy mệt mỏi dưới cái nắng sớm đang dần xuất hiện sau lưng núi.
Phản ứng sinh lý gì đó cứ để cho nó tự sinh tự ỉu đi (1
Vì thế, Finn Wilson - người không biết chuyện gì xảy ra vào tối qua, vẫn còn đang loay hoay làm sao để gọi người trên giường dậy, vì vết cắn tối qua của Felix Evans không sâu, nên khi sáng dậy không để lại bất cứ triệu chứng nào cho y nghi ngờ, còn về mùi pheromone trong phòng và quần áo đều đã bị Felix Evans mở cửa sổ mượn nhờ gió đêm thổi ra ngoài hết rồi, giờ căn phòng chẳng còn xót lại một vết tích nào.
Finn Wilson đi lại gần giường của Liam tính gọi người dậy thì đột nhiên khựng lại, phần bụng của y từ sáng đến giờ luôn xảy ra một vài biến đổi vô cùng nhỏ, vì y đã uống thuốc ngăn sự phát triển của thai nhi nên bé con nằm trong bụng vẫn chưa hình thành được tay chân.
Đôi khi y chỉ có thể cảm nhận được nhịp tim của con, nhưng từ lúc ở thành Frost đến giờ y sẽ có lúc cảm nhận được sự đụng chạm của bé con trong bụng, chỉ là với biên độ rất nhỏ khiến y ban đầu còn rất lo lắng nhưng khi vẫn cảm nhận được nhịp tim bình thường của con thì y cũng bớt lo lắng hơn.
Nhưng hiện tại đã là lần thứ hai trong buổi sáng hôm nay y cảm nhận được chuyển động của thai nhi trong bụng.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Thuốc hết tác dụng rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.