Chương 300: Sơ Hiển Thân Thủ
Giang Hoài Ngọc
26/10/2021
Lại nói, nghe Giang Phong phân phó, Lương Tuấn Long lập tức lấy điện
thoại ra gọi, còn Triệu Anh Khoa thì chú ý hành động của đám côn đồ kia, đặc biệt là những thanh gậy sắt trên tay bọn chúng.
Bọn kia đến gần xe, không nói không rằng, giơ gậy sắt lên, đập xuống. Xe của Giang Phong chỉ là loại xe bình thường, kính cửa không phải là loại kính chống đạn, không chịu được chấn động mạnh, do đó đã rạn nứt, rồi vỡ ra.
Cùng lúc đó, cửa xe bật mở, Triệu Anh Khoa hừ lạnh một tiếng, xông thẳng ra ngoài, xông xáo vào đám côn đồ cứ như hổ nhập lang quần, trước tiên sử dụng cầm nã thuật bẻ gãy tay một gã côn đồ, rồi đoạt lấy thanh gậy sắt, vung lên đập vào ngực gã, lập tức khiến gã hôn mê ngã lăn ra đường. Gậy sắt không dễ gây ra án mạng, lại rắn chắc, khi đánh nhau cũng khó bị gãy, thật là lợi khí quan trọng khi đánh nhau.
Giang Phong sợ Triệu Anh Khoa có gì sơ suất, liền bảo Lương Tuấn Long xông ra giúp. Bọn côn đồ dù sao cũng đông đến hơn 20 tên kia mà. Lương Tuấn Long vừa gia nhập vòng chiến, lập tức đoạt lấy một thanh gậy sắt từ tay một gã côn đồ, sau đó xem như vô ý bước sang bên một bước. Vút. Bộp. Một thanh gậy sắt trật mục tiêu, đập mạnh xuống mặt đường, khiến cổ tay gã côn đồ chấn động tê rần. Lương Tuấn Long nhẹ nhàng chuyển thân, khẽ nhếch môi cười mỉm, ung dung vung gậy sắt lên đập vào ngực gã kia, động tác vô cùng tiêu sái, và gã kia trúng đòn lập tức hôn mê.
Lương, Triệu hai người lại xông vào giữa bọn côn đồ, thân hình quỷ mị, bộ pháp linh hoạt, xuất thủ trầm trọng khiến bọn côn đồ đảm chiến tâm kinh.Cả hai mới ngày đầu đảm trách bảo vệ Giang Phong thì lại gặp chuyện này, nên rất bực bội, hạ thủ đặc biệt nặng. Chỉ thoáng chốc, hơn 20 tên côn đồ đều nằm la liệt dưới đường, nhẹ thì chỉ gãy tay gãy chân, nặng thì xương cốt đoạn liệt, chắc chắn phải nhập viện lâu dài. Cả hai đều là đặc cấp cảnh vệ, đối phó mấy gã côn đồ tay mơ này chỉ là chuyện nhỏ.
Giang Phong nhìn thân thủ của hai người, gật đầu hài lòng, mở cửa xe ra, nói :
- Tuấn Long ở lại làm việc với phía cảnh sát, kiểm tra bọn này, nếu không có hung khí thì xem là cố ý hành hung, còn nếu có hung khí thì là mưu sát, chiếu luật truy tố. Đồng thời điều tra xem ai đứng đằng sau ra lệnh cho bọn chúng.
Giang Phong nhìn chiếc xe bị vỡ kính cửa, khẽ cười nói thêm :
- Nhân tiện, bắt bọn chúng bồi thường cho ta chiếc xe mới.
Sau đó, Giang Phong và Triệu Anh Khoa đi vào công ty, Lương Tuấn Long ở lại chờ cảnh sát đến. Giang Phong vừa vào phòng làm việc thì Chu Thanh đi vào giao cho Giang Phong các hồ sơ của khu đất dưới Long Hựu Đông. Cậu ta giải quyết công việc đâu vào đấy, nhanh chóng hiệu quả, Giang Phong rất hài lòng. Tiếp đó, Lý Minh cũng vào giao cho Giang Phong những dữ liệu đã được phân công điều tra hồi chiều hôm qua. Việc này chỉ cần tra dữ liệu trên mạng, tìm kiếm tổng hợp thông tin nên rất dễ dàng, chẳng mất bao nhiêu thời gian. Chu Thanh thấy vậy liền nói :
- Việc điều tra đối tác của Tập đoàn Tân Sáng Alpha cũng đã gần xong, ngày mai là sẽ có thể giao cho anh kết quả.
Mới giao việc hồi chiều hôm qua mà hôm nay đã gần xong rồi. Giang Phong ngạc nhiên hỏi :
- Nhanh thế cơ à ?
Chu Thanh hào hứng nói :
- Bên ‘ban điều tra’ có người tiếp xúc được với một nhân vật quan trọng trong phòng kinh doanh của Tân Sáng Alpha, nên có thể lấy được số liệu. Nghe anh em báo cáo là hiện đang tổng hợp lại, ngày mai sẽ giao kết quả cho anh.
‘Ban điều tra’ là tên gọi Giang Phong đặt cho nhóm thám tử mà Chu Thanh đã tuyển mộ theo ý của Giang Phong, tạm thời cũng do cậu ta quản lý. Những người này khả năng bắt cướp, theo dõi, tra án không biết thế nào, chứ rất thiện trường điều tra thu thập tin tức, và trước mắt Giang Phong cũng chỉ cần có thế. Xử lý chuyện gì cũng vậy, Giang Phong thích sử dụng người của mình hơn, bất đắc dĩ lắm mới phải thuê người bên ngoài.
Lát sau, Lương Tuấn Long trở lên, báo cáo :
- Thưa anh. Phía cảnh sát tra xét được một số gã có giấu dao găm trên người, hiện đã giải về tiếp tục điều tra.
Giang Phong gật đầu nói :
- Việc đó giao cho cậu theo dõi, quan trọng là điều tra được đối tượng đứng đằng sau ra lệnh cho bọn họ. Vụ này giải quyết xong càng sớm thì càng yên tâm.
Lương Tuấn Long vâng dạ nói :
- Anh yên tâm, em sẽ đốc thúc bọn họ khẩn trương điều tra.
Một ngày mệt nhọc cũng trôi qua. Bọn Giang Phong rời công ty về nhà. Giang Phong cần nghỉ ngơi sớm để ngày mai đăng nhập vào “Vương Mệnh” tiếp tục công cuộc gom kim tệ cho dự án của mình. Đã hai ngày qua Giang Phong không có thời gian vào game, không biết có chuyện gì đặc biệt xảy ra hay không nữa.
Sáng hôm sau. ‘Tân lĩnh địa’.
Giang Phong bước ra khỏi Cung điện, hưởng thụ ánh nắng buổi sớm. Nắng sớm ở đây có cảm giác thoải mái dễ chịu hơn nắng sớm ở bên ngoài, chẳng qua là vì thành phố ô nhiễm quá, không gian đô thị không còn thoáng mát như ở các vùng quê. Sống ở thành phố, tắm nắng vào buổi sáng chưa hẳn đã tốt cho sức khỏe; không phải ánh nắng làm chúng ta khó chịu, mà là không khí, môi trường.
Thôn dân đều đã đi làm các phần việc của mình : một người làm vườn, một người chăn nuôi, 10 người khai thác đá và 6 người khai thác gỗ. Ngoài đồng lúa đã lên cao và xanh mơn mởn. Toàn cánh đồng rộng 216 công (21,6 hécta), nhờ dùng bò kéo cày, không dùng sức người cuốc đất như các vụ trước, tính ra vụ này trung bình mỗi người làm đến 12 công ruộng. Khu vườn thì vẫn cho 20 đơn vị trái cây như mọi ngày (cung cấp đủ nhu cầu lương thực cho 20 người). Còn Trại chăn nuôi thì lúc này đã khá đông đúc, các đàn gia súc đã tăng số lượng; 1 con bò cái mỗi tuần sinh 1 hoặc 2 con bê, mỗi con bê sau 1 tuần sẽ trưởng thành và cho 30 đơn vị thịt; 1 con heo nái mỗi tuần sinh trên dưới 10 con heo con, mỗi con heo con sau 1 tuần sẽ trưởng thành và cho 20 đơn vị thịt.
Trên khoảng sân trước Cung điện, con chó nhỏ đang tung tăng vui đùa, thấy Giang Phong đi ra liền chạy lại, vẫy đuôi đón mừng. Giang Phong khẽ cười, cúi xuống bế nó lên. Nó ‘ẳng ẳng’ mấy tiếng, rồi chợt nhảy xuống đất, chạy về phía các ngọn đồi, vừa chạy vừa ngoái lại, liên tục vẫy đuôi, như muốn ra hiệu cho Giang Phong đi theo.
Giang Phong đi theo con chó nhỏ đến chỗ các ngọn đồi. Trên một đồi đất, Giang Phong nhìn thấy một ngôi mộ. Con chó chạy lại bên ngôi mộ, sủa liên hồi. Giang Phong ngạc nhiên bước lại phía đó, và khi đến bên ngôi mộ thì chợt nghe hệ thống thông báo :
- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân hoàn thành ẩn tàng nhiệm vụ “Di nguyện của thần bí thích khách”. Tưởng lệ ‘Hạo thiên khuyển’ 1 con, thanh vọng 1.
Hóa ra ẩn tàng nhiệm vụ chỉ đặc biệt khó ở chỗ làm sao nhận được nhiệm vụ chứ không khó ở quá trình thực hiện. Nhiệm vụ này chỉ cần cứu sống con chó nhỏ và chôn cất cho gã thích khách là xem như hoàn thành. Đương nhiên nếu ai lỡ quên chôn cất gã thích khách thì không thể nào hoàn thành nhiệm vụ được. Xem ra tâm tính của người chơi cũng ít nhiều ảnh hưởng đến khả năng hoàn thành của nhiệm vụ nữa. Cũng có thể nếu khi chôn cất Giang Phong chịu khó khóc lóc kể lể thì có khi biến thành ‘hoàn mỹ’ hoàn thành nhiệm vụ cũng không chừng. Có điều Giang Phong không có thời gian, việc chôn cất đã giao cho thôn dân thực hiện.
‘Hạo thiên khuyển’ là một giống chó (giống như ‘bẹcgiê’ vậy), không phải là tên riêng con chó của Dương Tiễn trong Tây Du Ký, Phong Thần, … Trong một số truyện Tàu, con cái của con ‘Hạo thiên khuyển’ của Dương Tiễn cũng gọi là ‘Hạo thiên khuyển’, thậm chí có truyện còn cho nó kết hợp với lang, sinh ra con gọi là ‘Hạo thiên lang khuyển’.
Con chó nhỏ kia thuộc giống ‘Hạo thiên khuyển’. Giang Phong cứu sống nó thì nó theo Giang Phong, đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa, thế mà cũng gọi là tưởng lệ. Chỉ đáng tiếc Giang Phong không có ‘sủng vật không gian’. ‘Sủng vật không gian’ là ô trống để trang bị sủng vật (thú cưng), giống như các ô trang bị vậy, mỗi người chỉ có 1 ô (thuần thú sư có thể có nhiều hơn); trước đây Giang Phong cũng có, nhưng từ khi nhận Long nhi làm nghĩa tử thì ô thú cưng của Giang Phong đã mất đi. Do đó mà ‘Hạo thiên khuyển’ chỉ có thể làm vật nuôi mà thôi. Thế nhưng Giang Phong cũng không thấy tiếc, bởi đối với Giang Phong, Long nhi quan trọng hơn thú cưng; dù đối với nhiều người khác thì sẽ cho rằng thú cưng có nhiều tác dụng hơn. Nghĩ đến Long nhi, Giang Phong chợt nghĩ rằng có khi nào có thể đưa Long nhi đến đây được. ‘Tân lĩnh địa’ không thể tiếp nhận phổ thông nhân (người phàm), nhưng Long nhi không phải phổ thông nhân, mà là nghĩa tử của Giang Phong. Phải thử mới được.
Bọn kia đến gần xe, không nói không rằng, giơ gậy sắt lên, đập xuống. Xe của Giang Phong chỉ là loại xe bình thường, kính cửa không phải là loại kính chống đạn, không chịu được chấn động mạnh, do đó đã rạn nứt, rồi vỡ ra.
Cùng lúc đó, cửa xe bật mở, Triệu Anh Khoa hừ lạnh một tiếng, xông thẳng ra ngoài, xông xáo vào đám côn đồ cứ như hổ nhập lang quần, trước tiên sử dụng cầm nã thuật bẻ gãy tay một gã côn đồ, rồi đoạt lấy thanh gậy sắt, vung lên đập vào ngực gã, lập tức khiến gã hôn mê ngã lăn ra đường. Gậy sắt không dễ gây ra án mạng, lại rắn chắc, khi đánh nhau cũng khó bị gãy, thật là lợi khí quan trọng khi đánh nhau.
Giang Phong sợ Triệu Anh Khoa có gì sơ suất, liền bảo Lương Tuấn Long xông ra giúp. Bọn côn đồ dù sao cũng đông đến hơn 20 tên kia mà. Lương Tuấn Long vừa gia nhập vòng chiến, lập tức đoạt lấy một thanh gậy sắt từ tay một gã côn đồ, sau đó xem như vô ý bước sang bên một bước. Vút. Bộp. Một thanh gậy sắt trật mục tiêu, đập mạnh xuống mặt đường, khiến cổ tay gã côn đồ chấn động tê rần. Lương Tuấn Long nhẹ nhàng chuyển thân, khẽ nhếch môi cười mỉm, ung dung vung gậy sắt lên đập vào ngực gã kia, động tác vô cùng tiêu sái, và gã kia trúng đòn lập tức hôn mê.
Lương, Triệu hai người lại xông vào giữa bọn côn đồ, thân hình quỷ mị, bộ pháp linh hoạt, xuất thủ trầm trọng khiến bọn côn đồ đảm chiến tâm kinh.Cả hai mới ngày đầu đảm trách bảo vệ Giang Phong thì lại gặp chuyện này, nên rất bực bội, hạ thủ đặc biệt nặng. Chỉ thoáng chốc, hơn 20 tên côn đồ đều nằm la liệt dưới đường, nhẹ thì chỉ gãy tay gãy chân, nặng thì xương cốt đoạn liệt, chắc chắn phải nhập viện lâu dài. Cả hai đều là đặc cấp cảnh vệ, đối phó mấy gã côn đồ tay mơ này chỉ là chuyện nhỏ.
Giang Phong nhìn thân thủ của hai người, gật đầu hài lòng, mở cửa xe ra, nói :
- Tuấn Long ở lại làm việc với phía cảnh sát, kiểm tra bọn này, nếu không có hung khí thì xem là cố ý hành hung, còn nếu có hung khí thì là mưu sát, chiếu luật truy tố. Đồng thời điều tra xem ai đứng đằng sau ra lệnh cho bọn chúng.
Giang Phong nhìn chiếc xe bị vỡ kính cửa, khẽ cười nói thêm :
- Nhân tiện, bắt bọn chúng bồi thường cho ta chiếc xe mới.
Sau đó, Giang Phong và Triệu Anh Khoa đi vào công ty, Lương Tuấn Long ở lại chờ cảnh sát đến. Giang Phong vừa vào phòng làm việc thì Chu Thanh đi vào giao cho Giang Phong các hồ sơ của khu đất dưới Long Hựu Đông. Cậu ta giải quyết công việc đâu vào đấy, nhanh chóng hiệu quả, Giang Phong rất hài lòng. Tiếp đó, Lý Minh cũng vào giao cho Giang Phong những dữ liệu đã được phân công điều tra hồi chiều hôm qua. Việc này chỉ cần tra dữ liệu trên mạng, tìm kiếm tổng hợp thông tin nên rất dễ dàng, chẳng mất bao nhiêu thời gian. Chu Thanh thấy vậy liền nói :
- Việc điều tra đối tác của Tập đoàn Tân Sáng Alpha cũng đã gần xong, ngày mai là sẽ có thể giao cho anh kết quả.
Mới giao việc hồi chiều hôm qua mà hôm nay đã gần xong rồi. Giang Phong ngạc nhiên hỏi :
- Nhanh thế cơ à ?
Chu Thanh hào hứng nói :
- Bên ‘ban điều tra’ có người tiếp xúc được với một nhân vật quan trọng trong phòng kinh doanh của Tân Sáng Alpha, nên có thể lấy được số liệu. Nghe anh em báo cáo là hiện đang tổng hợp lại, ngày mai sẽ giao kết quả cho anh.
‘Ban điều tra’ là tên gọi Giang Phong đặt cho nhóm thám tử mà Chu Thanh đã tuyển mộ theo ý của Giang Phong, tạm thời cũng do cậu ta quản lý. Những người này khả năng bắt cướp, theo dõi, tra án không biết thế nào, chứ rất thiện trường điều tra thu thập tin tức, và trước mắt Giang Phong cũng chỉ cần có thế. Xử lý chuyện gì cũng vậy, Giang Phong thích sử dụng người của mình hơn, bất đắc dĩ lắm mới phải thuê người bên ngoài.
Lát sau, Lương Tuấn Long trở lên, báo cáo :
- Thưa anh. Phía cảnh sát tra xét được một số gã có giấu dao găm trên người, hiện đã giải về tiếp tục điều tra.
Giang Phong gật đầu nói :
- Việc đó giao cho cậu theo dõi, quan trọng là điều tra được đối tượng đứng đằng sau ra lệnh cho bọn họ. Vụ này giải quyết xong càng sớm thì càng yên tâm.
Lương Tuấn Long vâng dạ nói :
- Anh yên tâm, em sẽ đốc thúc bọn họ khẩn trương điều tra.
Một ngày mệt nhọc cũng trôi qua. Bọn Giang Phong rời công ty về nhà. Giang Phong cần nghỉ ngơi sớm để ngày mai đăng nhập vào “Vương Mệnh” tiếp tục công cuộc gom kim tệ cho dự án của mình. Đã hai ngày qua Giang Phong không có thời gian vào game, không biết có chuyện gì đặc biệt xảy ra hay không nữa.
Sáng hôm sau. ‘Tân lĩnh địa’.
Giang Phong bước ra khỏi Cung điện, hưởng thụ ánh nắng buổi sớm. Nắng sớm ở đây có cảm giác thoải mái dễ chịu hơn nắng sớm ở bên ngoài, chẳng qua là vì thành phố ô nhiễm quá, không gian đô thị không còn thoáng mát như ở các vùng quê. Sống ở thành phố, tắm nắng vào buổi sáng chưa hẳn đã tốt cho sức khỏe; không phải ánh nắng làm chúng ta khó chịu, mà là không khí, môi trường.
Thôn dân đều đã đi làm các phần việc của mình : một người làm vườn, một người chăn nuôi, 10 người khai thác đá và 6 người khai thác gỗ. Ngoài đồng lúa đã lên cao và xanh mơn mởn. Toàn cánh đồng rộng 216 công (21,6 hécta), nhờ dùng bò kéo cày, không dùng sức người cuốc đất như các vụ trước, tính ra vụ này trung bình mỗi người làm đến 12 công ruộng. Khu vườn thì vẫn cho 20 đơn vị trái cây như mọi ngày (cung cấp đủ nhu cầu lương thực cho 20 người). Còn Trại chăn nuôi thì lúc này đã khá đông đúc, các đàn gia súc đã tăng số lượng; 1 con bò cái mỗi tuần sinh 1 hoặc 2 con bê, mỗi con bê sau 1 tuần sẽ trưởng thành và cho 30 đơn vị thịt; 1 con heo nái mỗi tuần sinh trên dưới 10 con heo con, mỗi con heo con sau 1 tuần sẽ trưởng thành và cho 20 đơn vị thịt.
Trên khoảng sân trước Cung điện, con chó nhỏ đang tung tăng vui đùa, thấy Giang Phong đi ra liền chạy lại, vẫy đuôi đón mừng. Giang Phong khẽ cười, cúi xuống bế nó lên. Nó ‘ẳng ẳng’ mấy tiếng, rồi chợt nhảy xuống đất, chạy về phía các ngọn đồi, vừa chạy vừa ngoái lại, liên tục vẫy đuôi, như muốn ra hiệu cho Giang Phong đi theo.
Giang Phong đi theo con chó nhỏ đến chỗ các ngọn đồi. Trên một đồi đất, Giang Phong nhìn thấy một ngôi mộ. Con chó chạy lại bên ngôi mộ, sủa liên hồi. Giang Phong ngạc nhiên bước lại phía đó, và khi đến bên ngôi mộ thì chợt nghe hệ thống thông báo :
- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân hoàn thành ẩn tàng nhiệm vụ “Di nguyện của thần bí thích khách”. Tưởng lệ ‘Hạo thiên khuyển’ 1 con, thanh vọng 1.
Hóa ra ẩn tàng nhiệm vụ chỉ đặc biệt khó ở chỗ làm sao nhận được nhiệm vụ chứ không khó ở quá trình thực hiện. Nhiệm vụ này chỉ cần cứu sống con chó nhỏ và chôn cất cho gã thích khách là xem như hoàn thành. Đương nhiên nếu ai lỡ quên chôn cất gã thích khách thì không thể nào hoàn thành nhiệm vụ được. Xem ra tâm tính của người chơi cũng ít nhiều ảnh hưởng đến khả năng hoàn thành của nhiệm vụ nữa. Cũng có thể nếu khi chôn cất Giang Phong chịu khó khóc lóc kể lể thì có khi biến thành ‘hoàn mỹ’ hoàn thành nhiệm vụ cũng không chừng. Có điều Giang Phong không có thời gian, việc chôn cất đã giao cho thôn dân thực hiện.
‘Hạo thiên khuyển’ là một giống chó (giống như ‘bẹcgiê’ vậy), không phải là tên riêng con chó của Dương Tiễn trong Tây Du Ký, Phong Thần, … Trong một số truyện Tàu, con cái của con ‘Hạo thiên khuyển’ của Dương Tiễn cũng gọi là ‘Hạo thiên khuyển’, thậm chí có truyện còn cho nó kết hợp với lang, sinh ra con gọi là ‘Hạo thiên lang khuyển’.
Con chó nhỏ kia thuộc giống ‘Hạo thiên khuyển’. Giang Phong cứu sống nó thì nó theo Giang Phong, đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa, thế mà cũng gọi là tưởng lệ. Chỉ đáng tiếc Giang Phong không có ‘sủng vật không gian’. ‘Sủng vật không gian’ là ô trống để trang bị sủng vật (thú cưng), giống như các ô trang bị vậy, mỗi người chỉ có 1 ô (thuần thú sư có thể có nhiều hơn); trước đây Giang Phong cũng có, nhưng từ khi nhận Long nhi làm nghĩa tử thì ô thú cưng của Giang Phong đã mất đi. Do đó mà ‘Hạo thiên khuyển’ chỉ có thể làm vật nuôi mà thôi. Thế nhưng Giang Phong cũng không thấy tiếc, bởi đối với Giang Phong, Long nhi quan trọng hơn thú cưng; dù đối với nhiều người khác thì sẽ cho rằng thú cưng có nhiều tác dụng hơn. Nghĩ đến Long nhi, Giang Phong chợt nghĩ rằng có khi nào có thể đưa Long nhi đến đây được. ‘Tân lĩnh địa’ không thể tiếp nhận phổ thông nhân (người phàm), nhưng Long nhi không phải phổ thông nhân, mà là nghĩa tử của Giang Phong. Phải thử mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.