Chương 301: Xây Dựng Tế Đàn
Giang Hoài Ngọc
28/10/2021
Hoàn thành xong ẩn tàng nhiệm vụ, Giang Phong đã có được 1 điểm thanh vọng. Không giống như công huân, thanh vọng rất khó kiếm. Mà đây lại là thanh vọng ở ‘Tân lĩnh địa’, không phải thanh vọng ở hạ giới, chắc chắn sẽ có giá trị hơn nhiều. Giang Phong rất phấn khởi, tâm tình vui vẻ,
quyết định nhân lúc nông nhàn tranh thủ kiến thiết lĩnh địa, tức là xây
dựng thêm kiến trúc.
Xây cái gì bây giờ ?
Mỗi lần xây dựng kiến trúc mới, Giang Phong đều đau đầu vì chuyện này. Không giống như ở hạ giới, chỉ cần có đủ vật tư là có thể xây dựng; ở đây muốn xây dựng kiến trúc nào cũng cần đến Nguyên lực, mà Nguyên lực thì có hạn. Do đó khi xây dựng kiến trúc cần phải suy tính kỹ càng. Và trong danh mục kiến trúc có thể xây dựng, kiến trúc nào xem ra cũng cần thiết cả, rất khó lựa chọn.
Giang Phong xem lại Nguyên lực, thấy còn 17 điểm (cuối ngày thứ 2 khi Giang Phong đăng xuất thì còn 7 điểm, 3 ngày tăng 9 điểm, cùng với 1 điểm tăng do tín ngưỡng lực tăng). Thêm nữa, Giang Phong lại nhận thấy gần đây tốc độ gia tăng Tín ngưỡng lực đang chậm dần. Trước đây cứ mỗi tuần có thể tăng 1 điểm, nhưng gần đây phải mất hơn 10 ngày mới tăng được 1 điểm. Có thể gần đây xuất hiện nhiều tôn giáo quá chăng ? Chuyện gì cũng vậy, không tiến ắt lùi; thậm chí đi chậm hơn người khác cũng có thể là một nguy cơ. Có lẽ cần phải củng cố ảnh hưởng của mình. Suy đi nghĩ lại, Giang Phong quyết định xây dựng Tế đàn, một kiến trúc chắc chắn có lợi cho việc phát triển Tín ngưỡng. Đối với Giang Phong hiện tại, quốc thổ không quan trọng bằng tín ngưỡng lực. Dù thích hòa bình, nhưng nếu vì tín ngưỡng lực, Giang Phong không ngại phát động chiến tranh. Đương nhiên phát động một cuộc chiến phải dựa trên trí tuệ, cần phải so sánh lợi hại xem có lợi nhiều hơn hay có hại nhiều hơn. Một cuộc chiến biết trước là sẽ thất bại mà cũng cứ phát động thì không thể xứng danh Hiền giả được rồi.
Thế là Giang Phong gọi 1 thôn dân đến, cho khởi công xây dựng Tế đàn, tiêu hao 15 điểm Nguyên lực. Tế đàn là một đặc thù kiến trúc, vị trí xây dựng bên cạnh Cung điện. Tế đàn cũng là một kiến trúc lớn, hình dáng thì đơn giản, chỉ gồm một nền đá cao, hình lục giác và một tòa tiểu tháp bằng gỗ ba tầng nằm ở trung tâm, nhưng lại được chạm khắc cầu kỳ, đặc biệt là các pháp trận, cần được điêu khắc tỉ mỉ công phu. Thời gian xây dựng mất đến 12 giờ (6 canh giờ). Không thể chờ lâu như thế, Giang Phong cho gọi thêm 11 thôn dân nữa đến cùng tham gia xây dựng; 12 thôn dân cùng làm việc, thời gian xây dựng rút ngắn lại chỉ còn 1 giờ.
Trong lúc thôn dân xây dựng Tế đàn, Giang Phong rảnh rỗi không có việc gì làm, nên ngồi bên để xem. Nhìn thấy pháp trận chỉ là chiếu theo bản vẽ mà khắc họa trên linh mộc, không có gì đặc biệt, Giang Phong chợt nhớ đến các tiểu thuyết đã từng xem, dù là ‘tiên hiệp tiểu thuyết’ hay ‘huyền ảo tiểu thuyết’, khi khắc họa pháp trận hay ma pháp trận đều có dùng đến ngọc thạch hay tinh thạch. Thế là Giang Phong lục tìm trong Hành trang và Không gian giới chỉ, lấy ra tất cả trân châu bảo ngọc, kỳ trân dị bảo để hết ra ngoài. Những thứ này đại bộ phận là do Giang Phong thu lấy từ bảo tàng ở Vũ Di Sơn, có cả san hô, mã não, hổ phách, bảo ngọc, … và còn có một viên dạ minh châu ‘có vẻ’ rất quý giá.
Theo lệnh của Giang Phong, hổ phách và bảo ngọc được khảm vào pháp trận. Còn trận tâm thì khảm viên dạ minh châu ‘có vẻ’ rất quý giá kia. Những thứ khác Giang Phong cũng muốn khảm vào luôn, nhưng hệ thống báo không chấp nhận nên đành thôi. Số châu ngọc kia ít ra đáng giá đến hàng nghìn kim tệ (thật ra viên dạ minh châu kia là vô giá, nhưng Giang Phong không biết), chỉ có điều nó là của trên trời rơi xuống (phỗng tay trên của những người đi tìm kho báu), Giang Phong sử dụng mà cũng không đến nỗi đau lòng xót dạ.
Một giờ sau, Tế đàn được xây dựng xong. Giang Phong hớn hở khởi động nó để xem thuộc tính và tác dụng, thì vô cùng bất ngờ khi thấy thông báo :
“Thiên đàn (Tế đàn gia cường bản - chưa kích hoạt) : kích hoạt cần Nguyên lực 1. Tế phẩm : bò 1 con, heo 1 con, hoa quả 10.”
Xem ra ông trời ăn mặn nên tế phẩm cần có bò và heo, còn hoa quả có lẽ chỉ để ăn tráng miệng (bò và heo cho đến 50 đơn vị thịt, gấp 5 lần hoa quả). Lúc này Giang Phong chỉ còn lại có 2 điểm Nguyên lực, nên suy nghĩ do dự một lúc, rồi mới lệnh cho thôn dân đi chuẩn bị tế phẩm. Đâu đó xong xuôi, Giang Phong truyền 1 điểm Nguyên lực vào Thiên đàn, điểm vào thanh lệnh ‘kích hoạt’. Ngay lập tức, một đạo bạch quang xuất hiện ở tòa tiểu tháp trung tâm, rồi dần dần lan ra, bao phủ toàn bộ Thiên đàn. Cả kiến trúc sáng rực lên, đầy vẻ thần bí và thánh khiết. Sau đó, một đạo quang trụ xung thẳng lên trời cao, tạo nên khí thế kinh hồn. Toàn thể thôn dân trong lĩnh địa dù đang làm gì cũng đều bất giác ngừng tay, phục xuống vái lạy.
Giang Phong đang quan sát những gì đang diễn ra, đột nhiên có cảm giác một luồng hơi ấm truyền vào người, rồi cảnh vật trước mắt nhòe đi, sau đó Giang Phong phát hiện mình đã ở trong tòa tiểu tháp ở trung tâm Thiên đàn. Trước mặt Giang Phong, ngay trung tâm tiểu tháp là một thạch trụ, phía trên có đặt một viên thủy tinh cầu đường kính độ nửa gang tay, trong suốt không một tỳ vết, và vẫn đang tỏa hào quang rực rỡ. Giang Phong hiếu kỳ bước tới, cầm lấy thủy tinh cầu lên xem. Khi Giang Phong nhìn vào thủy tinh cầu thì chợt nhìn thấy quang cảnh ở Kiến Uy Trấn. Ngôi điện thờ ở giữa trấn lúc này cũng đang tỏa ra vạn trượng quang mang; một đạo quang trụ từ trên trời cao chiếu xuống, bao phủ toàn bộ ngôi Điện thờ. Cảnh quan thần thánh vô biên. Quanh Điện thờ, cư dân trong trấn kéo đến càng lúc càng đông, tất cả đều hướng vào Điện thờ vái lạy, lâm râm khấn nguyện. Lão già Trấn trưởng kiêm Đạo sư của Điện thờ dẫn đầu các chức sắc, tất cả đều vận tế phục toàn trắng, hướng vào Thần tượng trong chính điện hành đại lễ, cung nghênh thần tích.
Ngay sau đó, Giang Phong nhận được rất nhiều thông tin. Thiên đàn cũng như Tế đàn, là nơi câu thông giữa Thần linh với tín đồ, từ đây sẽ tiếp nhận tín ngưỡng lực rồi chuyển hóa thành Thần lực (hoặc Nguyên lực), trữ lại đấy chờ Thần linh tiếp nhận. Nhờ vào Tế đàn, Thần linh có thể hồi phục được lượng Thần lực nhiều hơn hạn mức quy định. Sơ cấp Tế đàn có thể dự trữ 3 điểm Thần lực, có thể tiếp nhận 3.000 tín ngưỡng lực mỗi giờ, tức là sau mỗi 10 giờ sẽ bổ sung đầy lượng Thần lực dự trữ. Chức năng này rất quan trọng, bởi tự nhiên hồi phục quá chậm; dựa vào tự nhiên hồi phục, đa số Thần linh không đủ Thần lực để dùng. Giang Phong chỉ kiến thiết lĩnh địa, mà cũng lâu lâu mới xây dựng một kiến trúc, mỗi tuần mới chiêu mộ cư dân một lần, vậy mà Nguyên lực lúc nào cũng thiếu, đừng nói chi chủ chiến Thần linh – chiến đấu cực kỳ tiêu hao Thần lực. Ngoài ra, Tế đàn còn là nơi để Thần linh lắng nghe lời cầu nguyện của tín đồ, giáng hạ thần dụ, thi triển thần tích, thậm chí giáng lâm hạ giới, … Có được Tế đàn, Giang Phong có thể giáng lâm bất cứ nơi nào có tín ngưỡng lực của mình, chứ không phải như trước giờ, thông qua cách cửa không gian, vào chỗ nào thì ra chỗ đó.
Không chỉ có thế, Thiên đàn là gia cường bản của Tế đàn, nên ngoài những chức năng của Tế đàn, còn có thêm đặc thù chức năng : ‘tuyển dân’. Chức năng này cho phép Thần linh chọn trong số tín đồ của mình những người đáng tin cậy nhất làm ‘tuyển dân’, ban cho một số quyền năng, thậm chí có thể truyền thụ Thần thuật, đương nhiên ‘tuyển dân’ không phải Thần thì sẽ không có Thần lực, khi sử dụng Thần thuật sẽ tiêu hao Thần lực của chính vị chủ Thần của mình. Trong tòa tháp này, ngoài cột dự trữ Nguyên lực chuyển hóa từ tín ngưỡng lực, còn có thêm một cột khác sử dụng cho chức năng này : cột dự trữ Nguyên lực để cung cấp cho ‘tuyển dân’ sử dụng. Năng lượng trong cột dự trữ này phải do Giang Phong dùng Nguyên lực của mình bổ sung (cột này cũng có thể dự trữ 3 Nguyên lực, nếu cạn thì ‘tuyển dân’ không thể sử dụng Thần thuật được). Thậm chí, ‘tuyển dân’ khi tiến giai thành bán thần thì có thể tiến nhập Thần quốc (lĩnh địa này của Giang Phong là độc lập lĩnh địa, cũng có thể xem như là một tiểu Thần quốc). Giang Phong hiện tại có thể chọn 1 ‘tuyển dân’, khi tiến giai lên Cao vị thần sẽ có được 3 ‘tuyển dân’, và Thượng vị thần sẽ có được 5 ‘tuyển dân’. Thiên đàn này chỉ là sơ cấp, và còn có thể thăng cấp. Có thể sau khi thăng cấp chức năng sẽ nhiều hơn nữa.
Duyệt đọc xong hướng dẫn sử dụng các chức năng của Thiên đàn, Giang Phong quyết định giáng Thần dụ.
Xây cái gì bây giờ ?
Mỗi lần xây dựng kiến trúc mới, Giang Phong đều đau đầu vì chuyện này. Không giống như ở hạ giới, chỉ cần có đủ vật tư là có thể xây dựng; ở đây muốn xây dựng kiến trúc nào cũng cần đến Nguyên lực, mà Nguyên lực thì có hạn. Do đó khi xây dựng kiến trúc cần phải suy tính kỹ càng. Và trong danh mục kiến trúc có thể xây dựng, kiến trúc nào xem ra cũng cần thiết cả, rất khó lựa chọn.
Giang Phong xem lại Nguyên lực, thấy còn 17 điểm (cuối ngày thứ 2 khi Giang Phong đăng xuất thì còn 7 điểm, 3 ngày tăng 9 điểm, cùng với 1 điểm tăng do tín ngưỡng lực tăng). Thêm nữa, Giang Phong lại nhận thấy gần đây tốc độ gia tăng Tín ngưỡng lực đang chậm dần. Trước đây cứ mỗi tuần có thể tăng 1 điểm, nhưng gần đây phải mất hơn 10 ngày mới tăng được 1 điểm. Có thể gần đây xuất hiện nhiều tôn giáo quá chăng ? Chuyện gì cũng vậy, không tiến ắt lùi; thậm chí đi chậm hơn người khác cũng có thể là một nguy cơ. Có lẽ cần phải củng cố ảnh hưởng của mình. Suy đi nghĩ lại, Giang Phong quyết định xây dựng Tế đàn, một kiến trúc chắc chắn có lợi cho việc phát triển Tín ngưỡng. Đối với Giang Phong hiện tại, quốc thổ không quan trọng bằng tín ngưỡng lực. Dù thích hòa bình, nhưng nếu vì tín ngưỡng lực, Giang Phong không ngại phát động chiến tranh. Đương nhiên phát động một cuộc chiến phải dựa trên trí tuệ, cần phải so sánh lợi hại xem có lợi nhiều hơn hay có hại nhiều hơn. Một cuộc chiến biết trước là sẽ thất bại mà cũng cứ phát động thì không thể xứng danh Hiền giả được rồi.
Thế là Giang Phong gọi 1 thôn dân đến, cho khởi công xây dựng Tế đàn, tiêu hao 15 điểm Nguyên lực. Tế đàn là một đặc thù kiến trúc, vị trí xây dựng bên cạnh Cung điện. Tế đàn cũng là một kiến trúc lớn, hình dáng thì đơn giản, chỉ gồm một nền đá cao, hình lục giác và một tòa tiểu tháp bằng gỗ ba tầng nằm ở trung tâm, nhưng lại được chạm khắc cầu kỳ, đặc biệt là các pháp trận, cần được điêu khắc tỉ mỉ công phu. Thời gian xây dựng mất đến 12 giờ (6 canh giờ). Không thể chờ lâu như thế, Giang Phong cho gọi thêm 11 thôn dân nữa đến cùng tham gia xây dựng; 12 thôn dân cùng làm việc, thời gian xây dựng rút ngắn lại chỉ còn 1 giờ.
Trong lúc thôn dân xây dựng Tế đàn, Giang Phong rảnh rỗi không có việc gì làm, nên ngồi bên để xem. Nhìn thấy pháp trận chỉ là chiếu theo bản vẽ mà khắc họa trên linh mộc, không có gì đặc biệt, Giang Phong chợt nhớ đến các tiểu thuyết đã từng xem, dù là ‘tiên hiệp tiểu thuyết’ hay ‘huyền ảo tiểu thuyết’, khi khắc họa pháp trận hay ma pháp trận đều có dùng đến ngọc thạch hay tinh thạch. Thế là Giang Phong lục tìm trong Hành trang và Không gian giới chỉ, lấy ra tất cả trân châu bảo ngọc, kỳ trân dị bảo để hết ra ngoài. Những thứ này đại bộ phận là do Giang Phong thu lấy từ bảo tàng ở Vũ Di Sơn, có cả san hô, mã não, hổ phách, bảo ngọc, … và còn có một viên dạ minh châu ‘có vẻ’ rất quý giá.
Theo lệnh của Giang Phong, hổ phách và bảo ngọc được khảm vào pháp trận. Còn trận tâm thì khảm viên dạ minh châu ‘có vẻ’ rất quý giá kia. Những thứ khác Giang Phong cũng muốn khảm vào luôn, nhưng hệ thống báo không chấp nhận nên đành thôi. Số châu ngọc kia ít ra đáng giá đến hàng nghìn kim tệ (thật ra viên dạ minh châu kia là vô giá, nhưng Giang Phong không biết), chỉ có điều nó là của trên trời rơi xuống (phỗng tay trên của những người đi tìm kho báu), Giang Phong sử dụng mà cũng không đến nỗi đau lòng xót dạ.
Một giờ sau, Tế đàn được xây dựng xong. Giang Phong hớn hở khởi động nó để xem thuộc tính và tác dụng, thì vô cùng bất ngờ khi thấy thông báo :
“Thiên đàn (Tế đàn gia cường bản - chưa kích hoạt) : kích hoạt cần Nguyên lực 1. Tế phẩm : bò 1 con, heo 1 con, hoa quả 10.”
Xem ra ông trời ăn mặn nên tế phẩm cần có bò và heo, còn hoa quả có lẽ chỉ để ăn tráng miệng (bò và heo cho đến 50 đơn vị thịt, gấp 5 lần hoa quả). Lúc này Giang Phong chỉ còn lại có 2 điểm Nguyên lực, nên suy nghĩ do dự một lúc, rồi mới lệnh cho thôn dân đi chuẩn bị tế phẩm. Đâu đó xong xuôi, Giang Phong truyền 1 điểm Nguyên lực vào Thiên đàn, điểm vào thanh lệnh ‘kích hoạt’. Ngay lập tức, một đạo bạch quang xuất hiện ở tòa tiểu tháp trung tâm, rồi dần dần lan ra, bao phủ toàn bộ Thiên đàn. Cả kiến trúc sáng rực lên, đầy vẻ thần bí và thánh khiết. Sau đó, một đạo quang trụ xung thẳng lên trời cao, tạo nên khí thế kinh hồn. Toàn thể thôn dân trong lĩnh địa dù đang làm gì cũng đều bất giác ngừng tay, phục xuống vái lạy.
Giang Phong đang quan sát những gì đang diễn ra, đột nhiên có cảm giác một luồng hơi ấm truyền vào người, rồi cảnh vật trước mắt nhòe đi, sau đó Giang Phong phát hiện mình đã ở trong tòa tiểu tháp ở trung tâm Thiên đàn. Trước mặt Giang Phong, ngay trung tâm tiểu tháp là một thạch trụ, phía trên có đặt một viên thủy tinh cầu đường kính độ nửa gang tay, trong suốt không một tỳ vết, và vẫn đang tỏa hào quang rực rỡ. Giang Phong hiếu kỳ bước tới, cầm lấy thủy tinh cầu lên xem. Khi Giang Phong nhìn vào thủy tinh cầu thì chợt nhìn thấy quang cảnh ở Kiến Uy Trấn. Ngôi điện thờ ở giữa trấn lúc này cũng đang tỏa ra vạn trượng quang mang; một đạo quang trụ từ trên trời cao chiếu xuống, bao phủ toàn bộ ngôi Điện thờ. Cảnh quan thần thánh vô biên. Quanh Điện thờ, cư dân trong trấn kéo đến càng lúc càng đông, tất cả đều hướng vào Điện thờ vái lạy, lâm râm khấn nguyện. Lão già Trấn trưởng kiêm Đạo sư của Điện thờ dẫn đầu các chức sắc, tất cả đều vận tế phục toàn trắng, hướng vào Thần tượng trong chính điện hành đại lễ, cung nghênh thần tích.
Ngay sau đó, Giang Phong nhận được rất nhiều thông tin. Thiên đàn cũng như Tế đàn, là nơi câu thông giữa Thần linh với tín đồ, từ đây sẽ tiếp nhận tín ngưỡng lực rồi chuyển hóa thành Thần lực (hoặc Nguyên lực), trữ lại đấy chờ Thần linh tiếp nhận. Nhờ vào Tế đàn, Thần linh có thể hồi phục được lượng Thần lực nhiều hơn hạn mức quy định. Sơ cấp Tế đàn có thể dự trữ 3 điểm Thần lực, có thể tiếp nhận 3.000 tín ngưỡng lực mỗi giờ, tức là sau mỗi 10 giờ sẽ bổ sung đầy lượng Thần lực dự trữ. Chức năng này rất quan trọng, bởi tự nhiên hồi phục quá chậm; dựa vào tự nhiên hồi phục, đa số Thần linh không đủ Thần lực để dùng. Giang Phong chỉ kiến thiết lĩnh địa, mà cũng lâu lâu mới xây dựng một kiến trúc, mỗi tuần mới chiêu mộ cư dân một lần, vậy mà Nguyên lực lúc nào cũng thiếu, đừng nói chi chủ chiến Thần linh – chiến đấu cực kỳ tiêu hao Thần lực. Ngoài ra, Tế đàn còn là nơi để Thần linh lắng nghe lời cầu nguyện của tín đồ, giáng hạ thần dụ, thi triển thần tích, thậm chí giáng lâm hạ giới, … Có được Tế đàn, Giang Phong có thể giáng lâm bất cứ nơi nào có tín ngưỡng lực của mình, chứ không phải như trước giờ, thông qua cách cửa không gian, vào chỗ nào thì ra chỗ đó.
Không chỉ có thế, Thiên đàn là gia cường bản của Tế đàn, nên ngoài những chức năng của Tế đàn, còn có thêm đặc thù chức năng : ‘tuyển dân’. Chức năng này cho phép Thần linh chọn trong số tín đồ của mình những người đáng tin cậy nhất làm ‘tuyển dân’, ban cho một số quyền năng, thậm chí có thể truyền thụ Thần thuật, đương nhiên ‘tuyển dân’ không phải Thần thì sẽ không có Thần lực, khi sử dụng Thần thuật sẽ tiêu hao Thần lực của chính vị chủ Thần của mình. Trong tòa tháp này, ngoài cột dự trữ Nguyên lực chuyển hóa từ tín ngưỡng lực, còn có thêm một cột khác sử dụng cho chức năng này : cột dự trữ Nguyên lực để cung cấp cho ‘tuyển dân’ sử dụng. Năng lượng trong cột dự trữ này phải do Giang Phong dùng Nguyên lực của mình bổ sung (cột này cũng có thể dự trữ 3 Nguyên lực, nếu cạn thì ‘tuyển dân’ không thể sử dụng Thần thuật được). Thậm chí, ‘tuyển dân’ khi tiến giai thành bán thần thì có thể tiến nhập Thần quốc (lĩnh địa này của Giang Phong là độc lập lĩnh địa, cũng có thể xem như là một tiểu Thần quốc). Giang Phong hiện tại có thể chọn 1 ‘tuyển dân’, khi tiến giai lên Cao vị thần sẽ có được 3 ‘tuyển dân’, và Thượng vị thần sẽ có được 5 ‘tuyển dân’. Thiên đàn này chỉ là sơ cấp, và còn có thể thăng cấp. Có thể sau khi thăng cấp chức năng sẽ nhiều hơn nữa.
Duyệt đọc xong hướng dẫn sử dụng các chức năng của Thiên đàn, Giang Phong quyết định giáng Thần dụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.