Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia
Chương 43
Khánh Linh
28/08/2019
Hàn Mặc thấy Lãnh Băng lại đến phòng mình thì không bất ngờ nữa chỉ liếc Lãnh Băng một cái. Tiếp tục dùng khẩu hình nói chuyện.
"Sao ngươi còn chưa đi, không phải đến để ăn cơm hay sao?"
"Mặc nhi nàng đang bị những cái tên không biết từ đâu tới ở ngoài kia theo dõi thì sao ta có thể đi được chứ"
"Ngươi đừng quên ta còn có một thân phận khác"
"Đương nhiên ta biết nàng còn một thân phận khác nhưng ta không yên tâm được"
"Dựa vào cái gì mà ngươi nói như vậy ta là gì của ngươi sao?"
"Dựa vào việc ta thích nàng"
Hàn Mặc nghe Lãnh Băng nói vậy không hiểu sao tim nàng lại đập nhanh lên, cảm thấy như có một tia gì đó vui vẻ xen kẽ trong lòng. Sao nàng lại có cảm giác lạ như vậy nhỉ?. Tại sao tim lại đập mạnh lên như vậy còn cảm thấy vui nữa chứ?. Còn chưa để Hàn Mặc suy nghĩ kĩ về chuyện này thì phòng của nàng đã có động tĩnh.
Bọn họ đã bắt đầu hành động, Hàn Mặc và Lãnh Băng có thể cảm nhận được sự thay đổi từ hơi thở của bọn chúng nên tập trung tinh thần vào bọn chúng còn chuyện Hàn Mặc đang nghĩ bị nàng trực tiếp bỏ ra sau đầu lo ứng phó với bọn chúng.
Hàn Mặc và Lãnh Băng nghe được một tiếng "roạt" là tiếng của một vật bị rách. Đó là cửa phòng của nàng bị chọc cho rách ra thành một cái lỗ nhỏ. Hai người đều phát hiện ra lỗ thủng đó. Một ống nhỏ được đưa vào trong cái lỗ đó từ đầu của nó hiện ra một làn khói trắng Hàn Mặc và Lãnh Băng nhanh chóng che mũi mình lại.
Hàn Mặc nhanh chóng không một tiếng động nằm lên giường của mình giả bộ ngủ, Lãnh Băng thấy nàng hành động như vậy liền hiểu ý nhanh ẩn thân vào một góc tối trong phòng có thể quan mọi sát động tĩnh trong phòng.
Chẳng bao lâu sau mái ngói trên phòng nàng bị dở lên, có hai thân ảnh mặc đồ đen nhảy xuống chầm chậm lại giường của nàng quan sát nàng đang nhắm mắt giả bộ ngủ. Hai bóng đen mỗi người rút ra một cây chũy thủ đâm về phía nàng.
Hàn Mặc thấy Lãnh Băng lại đến phòng mình thì không bất ngờ nữa chỉ liếc Lãnh Băng một cái. Tiếp tục dùng khẩu hình nói chuyện.
"Sao ngươi còn chưa đi, không phải đến để ăn cơm hay sao?"
"Mặc nhi nàng đang bị những cái tên không biết từ đâu tới ở ngoài kia theo dõi thì sao ta có thể đi được chứ"
"Ngươi đừng quên ta còn có một thân phận khác"
"Đương nhiên ta biết nàng còn một thân phận khác nhưng ta không yên tâm được"
"Dựa vào cái gì mà ngươi nói như vậy ta là gì của ngươi sao?"
"Dựa vào việc ta thích nàng"
Hàn Mặc nghe Lãnh Băng nói vậy không hiểu sao tim nàng lại đập nhanh lên, cảm thấy như có một tia gì đó vui vẻ xen kẽ trong lòng. Sao nàng lại có cảm giác lạ như vậy nhỉ?. Tại sao tim lại đập mạnh lên như vậy còn cảm thấy vui nữa chứ?. Còn chưa để Hàn Mặc suy nghĩ kĩ về chuyện này thì phòng của nàng đã có động tĩnh.
Bọn họ đã bắt đầu hành động, Hàn Mặc và Lãnh Băng có thể cảm nhận được sự thay đổi từ hơi thở của bọn chúng nên tập trung tinh thần vào bọn chúng còn chuyện Hàn Mặc đang nghĩ bị nàng trực tiếp bỏ ra sau đầu lo ứng phó với bọn chúng.
Hàn Mặc và Lãnh Băng nghe được một tiếng "roạt" là tiếng của một vật bị rách. Đó là cửa phòng của nàng bị chọc cho rách ra thành một cái lỗ nhỏ. Hai người đều phát hiện ra lỗ thủng đó. Một ống nhỏ được đưa vào trong cái lỗ đó từ đầu của nó hiện ra một làn khói trắng Hàn Mặc và Lãnh Băng nhanh chóng che mũi mình lại.
Hàn Mặc nhanh chóng không một tiếng động nằm lên giường của mình giả bộ ngủ, Lãnh Băng thấy nàng hành động như vậy liền hiểu ý nhanh ẩn thân vào một góc tối trong phòng có thể quan mọi sát động tĩnh trong phòng.
Chẳng bao lâu sau mái ngói trên phòng nàng bị dở lên, có hai thân ảnh mặc đồ đen nhảy xuống chầm chậm lại giường của nàng quan sát nàng đang nhắm mắt giả bộ ngủ. Hai bóng đen mỗi người rút ra một cây chũy thủ đâm về phía nàng.
Lúc hai cây chũy thủ sắp chạm vào người nàng thì nàng bỗng mở mắt ra, ánh mắt lạnh thấu xương. Hai bóng đen kia thấy nàng tỉnh lại mà còn nhìn bọn hắn với ánh mắt đáng sợ như vậy khiến bọn họ không phản ứng kịp lúc phản ứng được rồi thì phát hiện ra mình đã bị điểm huyệt không làm gì được.
Bọn hắn trợn to mắt lên nhìn Hàn Mặc. Không thể tin được tại sao lại như vậy được không phải Đại tiểu thư rất yếu đuối hay sao? Mà người đang ở trước mặt bọn họ đâu phải như vậy.
Lúc này Lãnh Băng từ chỗ tối đi ra nhìn hai người bọn hắn với ánh mắt còn đáng sợ hơn Hàn Mặc nữa. Hai người bị nhìn đến cả người không khỏi run rẩy nếu không bị điểm huyệt thì bọn hắn đã không đứng vững được rồi.
Người này là Nhị vương gia của Băng Thiên quốc là một sát thủ đồng thời cũng là một ám vệ bọn hắn đương nhiên biết người đang nhìn bọn hắn với ánh mắt kinh khủng đó là ai.
Lãnh Băng nhìn Hàn Mặc dùng khẩu hình hỏi nàng
(Chương này đa số là dùng khẩu hình để nói chuyện nên lần sau khỏi nhắc lại nha, chứ đề lặp đi lặp lại hoài không được hay)
"Nàng muốn xử lí bọn hắn như thế nào"
"Tạm thời đem bọn chúng đến chỗ nào trong phòng dấu đi ta còn có việc phải hỏi bọn họ"
Lãnh Băng thấy Hàn Mặc nói vậy liền nhanh chóng đêm bọn hắn đến chỗ tối trong phòng còn mình thì cũng trốn lại vào góc lúc nãy.
"Sao ngươi còn chưa đi, không phải đến để ăn cơm hay sao?"
"Mặc nhi nàng đang bị những cái tên không biết từ đâu tới ở ngoài kia theo dõi thì sao ta có thể đi được chứ"
"Ngươi đừng quên ta còn có một thân phận khác"
"Đương nhiên ta biết nàng còn một thân phận khác nhưng ta không yên tâm được"
"Dựa vào cái gì mà ngươi nói như vậy ta là gì của ngươi sao?"
"Dựa vào việc ta thích nàng"
Hàn Mặc nghe Lãnh Băng nói vậy không hiểu sao tim nàng lại đập nhanh lên, cảm thấy như có một tia gì đó vui vẻ xen kẽ trong lòng. Sao nàng lại có cảm giác lạ như vậy nhỉ?. Tại sao tim lại đập mạnh lên như vậy còn cảm thấy vui nữa chứ?. Còn chưa để Hàn Mặc suy nghĩ kĩ về chuyện này thì phòng của nàng đã có động tĩnh.
Bọn họ đã bắt đầu hành động, Hàn Mặc và Lãnh Băng có thể cảm nhận được sự thay đổi từ hơi thở của bọn chúng nên tập trung tinh thần vào bọn chúng còn chuyện Hàn Mặc đang nghĩ bị nàng trực tiếp bỏ ra sau đầu lo ứng phó với bọn chúng.
Hàn Mặc và Lãnh Băng nghe được một tiếng "roạt" là tiếng của một vật bị rách. Đó là cửa phòng của nàng bị chọc cho rách ra thành một cái lỗ nhỏ. Hai người đều phát hiện ra lỗ thủng đó. Một ống nhỏ được đưa vào trong cái lỗ đó từ đầu của nó hiện ra một làn khói trắng Hàn Mặc và Lãnh Băng nhanh chóng che mũi mình lại.
Hàn Mặc nhanh chóng không một tiếng động nằm lên giường của mình giả bộ ngủ, Lãnh Băng thấy nàng hành động như vậy liền hiểu ý nhanh ẩn thân vào một góc tối trong phòng có thể quan mọi sát động tĩnh trong phòng.
Chẳng bao lâu sau mái ngói trên phòng nàng bị dở lên, có hai thân ảnh mặc đồ đen nhảy xuống chầm chậm lại giường của nàng quan sát nàng đang nhắm mắt giả bộ ngủ. Hai bóng đen mỗi người rút ra một cây chũy thủ đâm về phía nàng.
Hàn Mặc thấy Lãnh Băng lại đến phòng mình thì không bất ngờ nữa chỉ liếc Lãnh Băng một cái. Tiếp tục dùng khẩu hình nói chuyện.
"Sao ngươi còn chưa đi, không phải đến để ăn cơm hay sao?"
"Mặc nhi nàng đang bị những cái tên không biết từ đâu tới ở ngoài kia theo dõi thì sao ta có thể đi được chứ"
"Ngươi đừng quên ta còn có một thân phận khác"
"Đương nhiên ta biết nàng còn một thân phận khác nhưng ta không yên tâm được"
"Dựa vào cái gì mà ngươi nói như vậy ta là gì của ngươi sao?"
"Dựa vào việc ta thích nàng"
Hàn Mặc nghe Lãnh Băng nói vậy không hiểu sao tim nàng lại đập nhanh lên, cảm thấy như có một tia gì đó vui vẻ xen kẽ trong lòng. Sao nàng lại có cảm giác lạ như vậy nhỉ?. Tại sao tim lại đập mạnh lên như vậy còn cảm thấy vui nữa chứ?. Còn chưa để Hàn Mặc suy nghĩ kĩ về chuyện này thì phòng của nàng đã có động tĩnh.
Bọn họ đã bắt đầu hành động, Hàn Mặc và Lãnh Băng có thể cảm nhận được sự thay đổi từ hơi thở của bọn chúng nên tập trung tinh thần vào bọn chúng còn chuyện Hàn Mặc đang nghĩ bị nàng trực tiếp bỏ ra sau đầu lo ứng phó với bọn chúng.
Hàn Mặc và Lãnh Băng nghe được một tiếng "roạt" là tiếng của một vật bị rách. Đó là cửa phòng của nàng bị chọc cho rách ra thành một cái lỗ nhỏ. Hai người đều phát hiện ra lỗ thủng đó. Một ống nhỏ được đưa vào trong cái lỗ đó từ đầu của nó hiện ra một làn khói trắng Hàn Mặc và Lãnh Băng nhanh chóng che mũi mình lại.
Hàn Mặc nhanh chóng không một tiếng động nằm lên giường của mình giả bộ ngủ, Lãnh Băng thấy nàng hành động như vậy liền hiểu ý nhanh ẩn thân vào một góc tối trong phòng có thể quan mọi sát động tĩnh trong phòng.
Chẳng bao lâu sau mái ngói trên phòng nàng bị dở lên, có hai thân ảnh mặc đồ đen nhảy xuống chầm chậm lại giường của nàng quan sát nàng đang nhắm mắt giả bộ ngủ. Hai bóng đen mỗi người rút ra một cây chũy thủ đâm về phía nàng.
Lúc hai cây chũy thủ sắp chạm vào người nàng thì nàng bỗng mở mắt ra, ánh mắt lạnh thấu xương. Hai bóng đen kia thấy nàng tỉnh lại mà còn nhìn bọn hắn với ánh mắt đáng sợ như vậy khiến bọn họ không phản ứng kịp lúc phản ứng được rồi thì phát hiện ra mình đã bị điểm huyệt không làm gì được.
Bọn hắn trợn to mắt lên nhìn Hàn Mặc. Không thể tin được tại sao lại như vậy được không phải Đại tiểu thư rất yếu đuối hay sao? Mà người đang ở trước mặt bọn họ đâu phải như vậy.
Lúc này Lãnh Băng từ chỗ tối đi ra nhìn hai người bọn hắn với ánh mắt còn đáng sợ hơn Hàn Mặc nữa. Hai người bị nhìn đến cả người không khỏi run rẩy nếu không bị điểm huyệt thì bọn hắn đã không đứng vững được rồi.
Người này là Nhị vương gia của Băng Thiên quốc là một sát thủ đồng thời cũng là một ám vệ bọn hắn đương nhiên biết người đang nhìn bọn hắn với ánh mắt kinh khủng đó là ai.
Lãnh Băng nhìn Hàn Mặc dùng khẩu hình hỏi nàng
(Chương này đa số là dùng khẩu hình để nói chuyện nên lần sau khỏi nhắc lại nha, chứ đề lặp đi lặp lại hoài không được hay)
"Nàng muốn xử lí bọn hắn như thế nào"
"Tạm thời đem bọn chúng đến chỗ nào trong phòng dấu đi ta còn có việc phải hỏi bọn họ"
Lãnh Băng thấy Hàn Mặc nói vậy liền nhanh chóng đêm bọn hắn đến chỗ tối trong phòng còn mình thì cũng trốn lại vào góc lúc nãy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.