Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia
Chương 44
Khánh Linh
28/08/2019
Khoảng một khắc sau có lẽ bọn người đợi bên ngoài lâu mà không thấy hai tên kia đi ra nên phái thêm người đi vào phòng
Hàn Mặc xem thử tại sao hai tên kia không trở ra.
Lúc này Hàn Mặc không có giả bộ ngủ nữa mà là nấp vào chỗ tối trong phòng đợi chúng tiến vào.
Vì muốn xem có chuyện gì sao lại lâu như vậy đồng thời có chuyện gì thì có thể tương trợ nên phái vài phòng nàng tới 5 người tất cả điều là đồ đen.
Đầu tiên bọn chúng quan sát xung quanh phòng nhưng lại không thấy hai tên kia đâu liền từ từ đi lại gần giường của nàng thấy trong chăn có vật gì đó nhô lên giống như người nằm trong đó liền lấy kiếm đâm xuống nhưng sau lại thấy trong chăn chẳng có động tĩnh gì cả.
Lúc giở chăn ra thì thấy bên trong chỉ là một cái gối ôm thôi.
"Tại sao lại không có ở đây? Vậy nàng ta đâu rồi?"
"Còn hai người đã vào đây đâu rồi, chúng ta mau tìm trong phòng xem có ai không, còn phải báo lại với Kim hộ pháp nữa"
Cả 5 người nhanh chóng tìm kiếm khắp phòng nhưng lại không thấy được ai cả. Một người trong đó nhanh chóng ra ngoài để báo lại cho cái người mà được gọi là Kim hộ pháp kia.
Ở bên ngoài, chính xác là trên mái nhà có khoảng hơn 10 người mặc đồ đen, nổi bật nhất trong đám người đó là một thân ảnh màu bạc, khuôn mặt được che một nửa bằng mặt nạ kim loại, ánh mắt người này rất lạnh lùng. Khuôn mặt chỉ thấy được một nửa lại càng tăng thêm phần quỷ dị. Vì đợi lâu nên mày hơi nhíu lại.
"Kim hộ pháp bọn thuộc hạ không tìm thấy ai trong phòng cả ngay cả hai người đã được phái đi cũng không thấy"
Người đó chỉ nở một nụ cười như có như không
"Ngươi nói lại với người của chúng ta không cần tìm nữa tự ta xuống đó tìm bọn chúng"
Xem ra hắn đã quá xem thường người này rồi lúc chủ nhân sai hắn đi giết nàng ta hắn có chút không phục nhưng lệnh của chủ nhân nên hắn dù không muốn vẫn phải thực hiện nhiẹm vụ. Nhưng không ngờ người này cũng thú vị.
(Ý của hắn là đang nói đến Hàn Mặc đó nha)
Tên thuộc hạ kia vâng dạ một tiếng nhanh chóng đi làm việc, ánh mắt của Kim hộ pháp rất kinh khủng hắn cảm thấy lạnh sống lưng khi phải đối mặt với một người như vậy. Cũng may lần này không bị trách phạt nếu không sẽ rất thê thảm.
Bốn người còn lại trong phòng sau khi tên kia đi vẫn còn ở lại trong phòng lục lục kiếm kiếm bất ngờ lại bị một thân ảnh quỷ dị, dùng tốc độ nhanh tới mức mà bọn hắn chỉ thấy được một thân ảnh màu đỏ rực lướt qua mắt bọn họ. Sau đó lập tức ngã xuống, ở cổ của chúng đều xuất hiện một vết cắt đứt cổ không kịp nhắm mắt. Người ra tay là Hàn Mặc nàng đã giữ lại hai tên ki để tra hỏi là được rồi còn lại nên giết hết đi.
Hàn Mặc và Lãnh Băng lại kiên nhẫn chờ đợi động tĩnh tiếp theo của những người thần bí kia.
Kim hộ pháp kia nhanh chóng cùng đám thuộc hạ từ tren mái nhà xuống lại sân viện của nàng rồi lại phòng của nàng trực tiếp mở cửa ra bước vào.
Lúc này Hàn Mặc không có giả bộ ngủ nữa mà là nấp vào chỗ tối trong phòng đợi chúng tiến vào.
Vì muốn xem có chuyện gì sao lại lâu như vậy đồng thời có chuyện gì thì có thể tương trợ nên phái vài phòng nàng tới 5 người tất cả điều là đồ đen.
Đầu tiên bọn chúng quan sát xung quanh phòng nhưng lại không thấy hai tên kia đâu liền từ từ đi lại gần giường của nàng thấy trong chăn có vật gì đó nhô lên giống như người nằm trong đó liền lấy kiếm đâm xuống nhưng sau lại thấy trong chăn chẳng có động tĩnh gì cả.
Lúc giở chăn ra thì thấy bên trong chỉ là một cái gối ôm thôi.
"Tại sao lại không có ở đây? Vậy nàng ta đâu rồi?"
"Còn hai người đã vào đây đâu rồi, chúng ta mau tìm trong phòng xem có ai không, còn phải báo lại với Kim hộ pháp nữa"
Cả 5 người nhanh chóng tìm kiếm khắp phòng nhưng lại không thấy được ai cả. Một người trong đó nhanh chóng ra ngoài để báo lại cho cái người mà được gọi là Kim hộ pháp kia.
Ở bên ngoài, chính xác là trên mái nhà có khoảng hơn 10 người mặc đồ đen, nổi bật nhất trong đám người đó là một thân ảnh màu bạc, khuôn mặt được che một nửa bằng mặt nạ kim loại, ánh mắt người này rất lạnh lùng. Khuôn mặt chỉ thấy được một nửa lại càng tăng thêm phần quỷ dị. Vì đợi lâu nên mày hơi nhíu lại.
"Kim hộ pháp bọn thuộc hạ không tìm thấy ai trong phòng cả ngay cả hai người đã được phái đi cũng không thấy"
Người đó chỉ nở một nụ cười như có như không
"Ngươi nói lại với người của chúng ta không cần tìm nữa tự ta xuống đó tìm bọn chúng"
Xem ra hắn đã quá xem thường người này rồi lúc chủ nhân sai hắn đi giết nàng ta hắn có chút không phục nhưng lệnh của chủ nhân nên hắn dù không muốn vẫn phải thực hiện nhiẹm vụ. Nhưng không ngờ người này cũng thú vị.
(Ý của hắn là đang nói đến Hàn Mặc đó nha)
Tên thuộc hạ kia vâng dạ một tiếng nhanh chóng đi làm việc, ánh mắt của Kim hộ pháp rất kinh khủng hắn cảm thấy lạnh sống lưng khi phải đối mặt với một người như vậy. Cũng may lần này không bị trách phạt nếu không sẽ rất thê thảm.
Bốn người còn lại trong phòng sau khi tên kia đi vẫn còn ở lại trong phòng lục lục kiếm kiếm bất ngờ lại bị một thân ảnh quỷ dị, dùng tốc độ nhanh tới mức mà bọn hắn chỉ thấy được một thân ảnh màu đỏ rực lướt qua mắt bọn họ. Sau đó lập tức ngã xuống, ở cổ của chúng đều xuất hiện một vết cắt đứt cổ không kịp nhắm mắt. Người ra tay là Hàn Mặc nàng đã giữ lại hai tên ki để tra hỏi là được rồi còn lại nên giết hết đi.
Hàn Mặc và Lãnh Băng lại kiên nhẫn chờ đợi động tĩnh tiếp theo của những người thần bí kia.
Kim hộ pháp kia nhanh chóng cùng đám thuộc hạ từ tren mái nhà xuống lại sân viện của nàng rồi lại phòng của nàng trực tiếp mở cửa ra bước vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.