Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia
Chương 52
Khánh Linh
01/11/2019
Hàn Mặc sau khi về phòng mình vẫn còn cảm thấy mặt mình vẫn còn chút nóng. Thật mất mặt nàng mà, tại sao lại cảm lúc đó
Lãnh Băng rất soái nhỉ ? Mà thôi nàng không nên nghĩ đến hắn nữa, nên đi ngủ thôi. Nghĩ như vậy Hàn Mặc liền đi ngủ ngay để không nghĩ đến
chuyện vừa rồi nữa mà bên Lãnh Băng thì lại không như vậy.
Lãnh Băng bây giờ vẫn còn đang rất lưu luyến khi Hàn Mặc rời đi, lúc dựa sát vào người nàng Lãnh Băng có thể ngửi được mùi thơm trên cơ thể tạo cho người ta một cảm giác rất dễ chịu, thoải mái. Hắn cảm thấy mình càng ngày càng thấy thích nàng mất rồi. Xem ra phải mau chóng thu phục nàng mới được, khiến nàng nhanh chóng thuộc về mình mới được .
Sáng hôm sau, khỏi phải nói Lãnh Băng vẫn tiếp tục bám lại chỗ của Hàn Mặc không chịu về phủ của mình Hàn Mặc nói thế nào cũng không được nên đành mặc kệ Lãnh Băng muốn thế nào nàng cũng không quan tâm.
Sáng hai hôm sau, cũng là ngày xuất phát đi đến đại hội võ lâm, tất cả đều chuẩn bị xong và lên đường. Nơi tổ chức là ở Cung gia, đến đó mất gần một ngày đường, cả nhóm người Hàn Mặc, Lãnh Băng, Hắc Dạ, Bạch Dạ, Song nhi, Vân nhi đều đi bộ vì tất cả đều có tập võ qua nên không cần đi xe vẫn chịu được. Lúc đến nơi thì trời cũng gần tối, cả nhóm người đứng đối diện với tấm bảng "Cung gia" thật to trước mặt liền đi vào trong.
Ngoài nhóm người các nàng cũng có những nhóm người khác cầm theo thiếp mời đi vào Cung gia, nhóm người các nàng đi vào thì có người chặn lại và mời đưa ra thiếp mời. Lúc thấy thiếp mời của nhóm nàng thì liền cho một người khác vào trong thông báo gì đó, rất nhanh liền có một người đi ra. Người này chắc đã vào tuổi trung niên, mặt dù mặt đã có nếp nhăn nhưng nhìn ra được lúc trẻ cũng là một người tuấn tú.
Đó là gia chủ của Cung gia vì thông qua thiếp mời có thể biết được thân phận của các nàng, mà trong giang hồ thân phận của các nàng cũng quá nổi bật rồi. Gia chủ của Cung gia biết được thân phận của các nàng liền ra tiếp đón.
Cung Viên Hạo khi nghe thấy có cung chủ của Ám Dạ môn và giáo chủ của Ma Vực cùng tới một lúc thì liền ra tiếp đón. Khi gặp được hai người thì hắn cảm thấy hơi giật mình, không ngờ hai người các nàng lại trẻ như vậy, lại còn xuất hiện cùng một lúc . Nhất là cung chủ Ám Dạ môn giang hồ từng đồn đại nàng là một phụ nữ đã trung niên hơn nữa còn rất xấu nên mới đeo khăn che mặt, nhưng không ngờ rằng lại là một cô nương tuyệt sắc. Mặc dù đeo khăn che mặt, hơn nữa ánh mắt của nàng rất lạnh lùng không lộ ra cảm xúc gì nhưng vẫn không che đi được dung mạo xuất chúng của nàng.
Dù sao thì hắn cũng là gia chủ của một gia tộc lớn nên che giấu đi suy nghĩ của mình rất tốt. Lấy lại tinh thần và lên tiếng
"Nghe nói đến danh tiếng của hai vị đã lâu, hôm nay được tiếp đón hai vị thật là vinh hạnh"
"Cung gia chủ thật khách sáo chúng ta còn phải nhờ vào ngài rồi"
"Đương nhiên là ta rất vinh hạnh rồi, được tiếp đón hai vị là diễm phúc của ta. Hai vị xin mời, ta sẽ giới thiệu cho hai người về phòng nghĩ của mình cũng như đưa hai vị đi tham quan Cung gia một vòng"
Cung Viên Hạo vừa nói vừa làm động tác mời. Nhóm người các nàng cũng không khách sáo mà đi theo hắn. Cũng may hắn đã cho người chuẩn bị phòng cho hai người này rồi vì bình thường thì hai vị này sẽ không xuất hiện ở những cuộc tỷ thí như thế này. Cùng lắm thì sẽ cử các hộ pháp của mình đi thôi, nhưng lần này lại khác không những đến tham gia mà còn lại cả hai cùng xuất hiện nữa chứ thật không biết ngày mai sẽ tạo ra sóng gió gì nữa.
Phòng của Lãnh Băng và Hàn Mặc được sắp gần nhau, bốn người Vân nhi, Song nhi, Hắc Dạ, Bạch Dạ cũng được xếp gần phòng của hai người. Sau đó Cung Viên Hạo đưa nhóm người các nàng đi thăm một vòng Cung gia.
Cung gia đã chuẩn bị tốt chỗ ở cho tất cả các nhân sĩ trên giang hồ thì đương nhiên cũng đã chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn cho bọn họ, và tất nhiên các nàng cũng được mời đến tham dự.
Khi một nhóm sáu người các nàng đến thì chỗ ngồi cũng sắp không đủ rồi. Cung Viên Hạo thấy bọn nàng tới liền ra đón lúc định giới thiệu với mọi người thì bị ngăn lại, chỉ đến một bàn trống đủ chỗ cho 6 người ngồi xuống như những người khác. Mặc dù không muốn gây chú ý nhưng với dung mạo của Hàn Mặc và Lãnh Băng không muốn người khác chú ý cũng khó chưa kể đến thuộc hạ cũng không phải xấu xí tất cả đều thanh tú và tuấn tú bảo mọi người không chú ý mới lạ đó, trừ khi họ bị mù thôi.
Tất cả mọi người đang ăn đều nhìn lại nhìn 6 người các nàng, trong đầu họ còn nghĩ Hàn Mặc và Lãnh Băng là một đôi nữa đó. Vì hai người thật sự rất đẹp đúng như câu nói "Tiên đồng ngọc nữ" vậy có khi còn đẹp hơn. Khuôn mặt cả hai đều đeo mặt nạ nhưng vẫn nhìn ra được là tuyệt sắc. Còn các thuộc hạ nữa đúng là chủ nào tớ nấy, đều thanh tú cả.
Khi cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo của hai người với khuôn mặt lạnh không một chút cảm xúc cũng đủ khiến cho đám nhân sĩ giang hồ bọn họ biết được đây là nhân vật không thể trêu vào. Tất cả liền thu lại tầm mắt không dám nhìn tiếp nữa vì ánh mắt của nam tử đó rất lạnh lùng khiến bọn họ thấy lạnh cả sống lưng, bắt đầu ăn trở lại.
Mà Lãnh Băng thấy nhiều người nhìn mình như vậy liền khó chịu nên quét mắt một vòng liền dọa mấy người đang nhìn vội quay mặt đi cắm cúi ăn. Tất cả đều biết điều mà không nhìn nữa nhưng lại có người lại không như vậy.
Lãnh Băng bây giờ vẫn còn đang rất lưu luyến khi Hàn Mặc rời đi, lúc dựa sát vào người nàng Lãnh Băng có thể ngửi được mùi thơm trên cơ thể tạo cho người ta một cảm giác rất dễ chịu, thoải mái. Hắn cảm thấy mình càng ngày càng thấy thích nàng mất rồi. Xem ra phải mau chóng thu phục nàng mới được, khiến nàng nhanh chóng thuộc về mình mới được .
Sáng hôm sau, khỏi phải nói Lãnh Băng vẫn tiếp tục bám lại chỗ của Hàn Mặc không chịu về phủ của mình Hàn Mặc nói thế nào cũng không được nên đành mặc kệ Lãnh Băng muốn thế nào nàng cũng không quan tâm.
Sáng hai hôm sau, cũng là ngày xuất phát đi đến đại hội võ lâm, tất cả đều chuẩn bị xong và lên đường. Nơi tổ chức là ở Cung gia, đến đó mất gần một ngày đường, cả nhóm người Hàn Mặc, Lãnh Băng, Hắc Dạ, Bạch Dạ, Song nhi, Vân nhi đều đi bộ vì tất cả đều có tập võ qua nên không cần đi xe vẫn chịu được. Lúc đến nơi thì trời cũng gần tối, cả nhóm người đứng đối diện với tấm bảng "Cung gia" thật to trước mặt liền đi vào trong.
Ngoài nhóm người các nàng cũng có những nhóm người khác cầm theo thiếp mời đi vào Cung gia, nhóm người các nàng đi vào thì có người chặn lại và mời đưa ra thiếp mời. Lúc thấy thiếp mời của nhóm nàng thì liền cho một người khác vào trong thông báo gì đó, rất nhanh liền có một người đi ra. Người này chắc đã vào tuổi trung niên, mặt dù mặt đã có nếp nhăn nhưng nhìn ra được lúc trẻ cũng là một người tuấn tú.
Đó là gia chủ của Cung gia vì thông qua thiếp mời có thể biết được thân phận của các nàng, mà trong giang hồ thân phận của các nàng cũng quá nổi bật rồi. Gia chủ của Cung gia biết được thân phận của các nàng liền ra tiếp đón.
Cung Viên Hạo khi nghe thấy có cung chủ của Ám Dạ môn và giáo chủ của Ma Vực cùng tới một lúc thì liền ra tiếp đón. Khi gặp được hai người thì hắn cảm thấy hơi giật mình, không ngờ hai người các nàng lại trẻ như vậy, lại còn xuất hiện cùng một lúc . Nhất là cung chủ Ám Dạ môn giang hồ từng đồn đại nàng là một phụ nữ đã trung niên hơn nữa còn rất xấu nên mới đeo khăn che mặt, nhưng không ngờ rằng lại là một cô nương tuyệt sắc. Mặc dù đeo khăn che mặt, hơn nữa ánh mắt của nàng rất lạnh lùng không lộ ra cảm xúc gì nhưng vẫn không che đi được dung mạo xuất chúng của nàng.
Dù sao thì hắn cũng là gia chủ của một gia tộc lớn nên che giấu đi suy nghĩ của mình rất tốt. Lấy lại tinh thần và lên tiếng
"Nghe nói đến danh tiếng của hai vị đã lâu, hôm nay được tiếp đón hai vị thật là vinh hạnh"
"Cung gia chủ thật khách sáo chúng ta còn phải nhờ vào ngài rồi"
"Đương nhiên là ta rất vinh hạnh rồi, được tiếp đón hai vị là diễm phúc của ta. Hai vị xin mời, ta sẽ giới thiệu cho hai người về phòng nghĩ của mình cũng như đưa hai vị đi tham quan Cung gia một vòng"
Cung Viên Hạo vừa nói vừa làm động tác mời. Nhóm người các nàng cũng không khách sáo mà đi theo hắn. Cũng may hắn đã cho người chuẩn bị phòng cho hai người này rồi vì bình thường thì hai vị này sẽ không xuất hiện ở những cuộc tỷ thí như thế này. Cùng lắm thì sẽ cử các hộ pháp của mình đi thôi, nhưng lần này lại khác không những đến tham gia mà còn lại cả hai cùng xuất hiện nữa chứ thật không biết ngày mai sẽ tạo ra sóng gió gì nữa.
Phòng của Lãnh Băng và Hàn Mặc được sắp gần nhau, bốn người Vân nhi, Song nhi, Hắc Dạ, Bạch Dạ cũng được xếp gần phòng của hai người. Sau đó Cung Viên Hạo đưa nhóm người các nàng đi thăm một vòng Cung gia.
Cung gia đã chuẩn bị tốt chỗ ở cho tất cả các nhân sĩ trên giang hồ thì đương nhiên cũng đã chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn cho bọn họ, và tất nhiên các nàng cũng được mời đến tham dự.
Khi một nhóm sáu người các nàng đến thì chỗ ngồi cũng sắp không đủ rồi. Cung Viên Hạo thấy bọn nàng tới liền ra đón lúc định giới thiệu với mọi người thì bị ngăn lại, chỉ đến một bàn trống đủ chỗ cho 6 người ngồi xuống như những người khác. Mặc dù không muốn gây chú ý nhưng với dung mạo của Hàn Mặc và Lãnh Băng không muốn người khác chú ý cũng khó chưa kể đến thuộc hạ cũng không phải xấu xí tất cả đều thanh tú và tuấn tú bảo mọi người không chú ý mới lạ đó, trừ khi họ bị mù thôi.
Tất cả mọi người đang ăn đều nhìn lại nhìn 6 người các nàng, trong đầu họ còn nghĩ Hàn Mặc và Lãnh Băng là một đôi nữa đó. Vì hai người thật sự rất đẹp đúng như câu nói "Tiên đồng ngọc nữ" vậy có khi còn đẹp hơn. Khuôn mặt cả hai đều đeo mặt nạ nhưng vẫn nhìn ra được là tuyệt sắc. Còn các thuộc hạ nữa đúng là chủ nào tớ nấy, đều thanh tú cả.
Khi cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo của hai người với khuôn mặt lạnh không một chút cảm xúc cũng đủ khiến cho đám nhân sĩ giang hồ bọn họ biết được đây là nhân vật không thể trêu vào. Tất cả liền thu lại tầm mắt không dám nhìn tiếp nữa vì ánh mắt của nam tử đó rất lạnh lùng khiến bọn họ thấy lạnh cả sống lưng, bắt đầu ăn trở lại.
Mà Lãnh Băng thấy nhiều người nhìn mình như vậy liền khó chịu nên quét mắt một vòng liền dọa mấy người đang nhìn vội quay mặt đi cắm cúi ăn. Tất cả đều biết điều mà không nhìn nữa nhưng lại có người lại không như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.