Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia
Chương 57
Khánh Linh
01/01/2020
Ba người bọn họ trước kia có thể gọi là bạn thân
của nhau, vì cả ba đều được đưa tới tổ chức cùng lúc, cùng trải qua huấn luyện. Về sau Hàn Mặc có thành tích tốt nên trở thành người đứng đầu
của tổ chức khiêm trùm mafia. Minh Nguyệt bằng tuổi Hàn Mặc còn Lục Minh Hạo lớn hơn hai người hai tuổi nên gọi là ca ca.
Minh Nguyệt có gương mặt thanh tú làn da trắng noãn, ánh mắt linh động, trên mặt lúc nào cũng treo nụ cười thật tươi. Ai thấy nàng cũng biết được nàng là một cô nương năng động.
Còn Lục Minh Hạo thì có gương mặt tuấn tú, sống mũi cao, mày đậm, làn da hơi ngăm đen càng tăng thêm vẻ nghiêm túc trên mặt.
"Mặc Mặc hà, ngươi sống có tốt không? Còn nữa đây là ai vậy?"
Minh Nguyệt nghi hoặc nhìn Lãnh Băng đang đứng một bên, thấy bộ dáng của hắn rất đẹp mắt làm cho nàng mắt sáng lên quay đầu trừng mắt nhìn Hàn Mặc
"Đây không phải là phu quân của ngươi chứ?"
Hàn Mặc định nói là không phải vì bây giờ bọn họ cũng không tính là phu thê. Hàn Mặc chưa kịp mở miệng thì Lãnh Băng đã nhanh chóng trả lời rồi.
"Đúng vậy, ba ngày sau là lễ cưới của bọn ta mời hai vị đến dự"
Lãnh Băng vừa nói tay cũng không rãnh rỗi trực tiếp giơ tay ra ôm lấy eo Hàn Mặc kéo về phía mình nhìn Minh Nguyệt với ánh mắt như "ngươi dám ăn đậu hủ của thê tử ta" làm cho Minh Nguyệt không hiểu tại sao mình lại bị nhìn như vậy trong khi nàng cũng là lần đầu tiên gặp hắn mà.
Lãnh Băng vừa nói tay cũng không rãnh rỗi trực tiếp giơ tay ra ôm lấy eo Hàn Mặc kéo về phía mình nhìn Minh Nguyệt với ánh mắt như "ngươi dám ăn đậu hủ của thê tử ta" làm cho Minh Nguyệt không hiểu tại sao mình lại bị nhìn như vậy trong khi nàng cũng là lần đầu tiên gặp hắn mà.
Nghe ba người nói chuyện thì Lãnh Băng cũng đoán ra được Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo là bằng hữu của Hàn Mặc hơn nữa tình cảm cũng rất tốt.
Nhưng Lãnh Băng còn phát hiện ra khi nghe Hàn Mặc và hắn sắp thành thân thì Lục Minh Hạo có vẻ bất ngờ sau đó là ánh mắt còn mang theo một sự mất mác mà hơi cúi đầu xuống để che đi nỗi buồn đó. Mặc dù đã cúi đầu xuống rồi nhưng Lãnh Băng từ đầu đã chú ý đến Lục Minh Hạo rồi đương nhiên là nhận ra sự khác thường rồi. Tinh cảm của một nam nhân khiến cho Lãnh Băng chắc chắn là Lục Minh Hạo hắn có tình cảm với Mặc Nhi của mình, ánh mắt không khỏi cảnh giác đề phòng với Lục Minh Hạo, Lãnh Băng cho rằng hắn sẽ cướp lão bà từ tay mình bất cứ lúc nào.
Minh Nguyệt nghe Lãnh Băng nói hắn với Hàn Mặc sắp thành thân mà Hàn Mặc cũng không phản đối có nghĩa đó là sự thật nên ánh mắt đánh giá Lãnh Băng thêm một lần nữa. Nhìn Lãnh Băng một lượt từ trên xuống dưới Minh Nguyệt thấy hắn ngoài đẹp mắt ra thì còn nhận thấy rằng Lãnh Băng một thân mặt trang phục đều là thượng hạng nên khẳng định Lãnh Băng thuộc tầng lớp quyền quý nào đó, ngoài ra không thấy Lãnh Băng không còn gì đặc biệt nữa. Mà hắn còn đặc biệt nhìn nàng chằm chằm với ánh mắt không tốt đó nữa nên hảo cảm lúc đầu lập tức giảm xuống
"Mặc Mặc này, ta thấy hắn cùng lắm là đẹp mắt một chút, trang phục đẹp một chút thôi còn lại không thấy hắn tốt chỗ nào cả. Còn nữa hắn nhìn ta với ánh mắt ghét bỏ như vậy là sao. Từ bao giờ mà ánh mắt của ngươi lại kém như vậy?"
Hàn Mặc nghe vậy liền co rút khóe miệng, đúng là bản tính không đổi chút nào cả. Nàng cũng nhìn ra được Lãnh nhìn Minh Nguyệt như vậy cũng chỉ vì Lãnh Băng ghen mà thôi. Lãnh Băng thì đen mặt nhìn Minh Nguyệt. Nếu Minh Nguyệt không phải bằng hữu tốt của Hàn Mặc thì hắn đã tống cổ cô nương này đi rồi. Lãnh Băng bây giờ đã cảm nhận được nguy cơ mất lão bà rồi bất kể là nam nhân hay nữ nhân đều phải cảnh giác.
"Ngươi qua đây với ta một chút"
Hàn Mặc lôi kéo Minh Nguyệt qua một bên nhỏ giọng giải thích một chút về nàng với Lãnh Băng. Còn Lục Minh Hạo thì cũng chỉ lặng lặng nhìn Hàn Mặc với Minh Nguyệt ở một bên rồi nhìn sang Lãnh Băng thì thấy Lãnh Băng cũng đang nhìn mình. Lục Minh Hạo hơi mím môi rồi cũng nhìn Lãnh Băng gật đầu một cái. Lãnh Băng cũng gật đầu lại rồi đi lại gần Lục Minh Hạo nói vừa đủ hai người nghe thấy
"Ta hy vọng ngươi không làm ra những việc vượt quá giới hạn của mình"
"Ngươi yên tâm ta biết chừng mực sẽ không làm ra việc gì quá đáng"
Câu nói hơi mơ hồ nhưng hai người vẫn ngầm hiểu thâm ý trong đó. Sau đó cả hai đều rơi vào trầm mặt đợi Hàn Mặc và Minh Nguyệt quay lại.
=========
Ở một khách lâu gần Cung gia
Vì gặp hai người Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo nên Hàn Mặc và Lãnh Băng không ở lại Cung gia nữa mà thuê một khách điếm ở ngoài ở cùng với Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo. Tuy là lúc nãy đã ăn rồi nhưng bị Doãn Kiếm Bình gây chuyện nên tâm tình ăn uống cũng bị phá hỏng với lại lúc nãy đi dạo cũng tiêu thực bớt rồi.
Lúc này Hàn Mặc, Lãnh Băng, Minh Nguyệt, Lục Minh Hạo và Thái tử Hiên Viên Thần cùng ngồi chung một bàn. Còn bốn nha hoàn và thị vệ của Hàn Mặc và Lãnh ngồi bàn bên cạnh.
Chưa nói đến Thái tử Hiên Viên Thần là Thái tử của Lăng Thiên quốc. Lúc Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo xuyên qua là ở Lăng Thiên quốc lại vô tình gặp được Hiên Viên Thần. Từ đó Minh Nguyệt trở thành đối tượng theo đuổi của Hiên Viên Thần, và nàng bị bám theo đến bây giờ. Phụ vương của Hiên Viên Thần cũng chấp nhận chuyện hắn theo đuổi Minh Nguyệt nên chuyện chính sự gì đó đều đưa cho phụ vương hắn xử lý hết còn mình thì thành cái đuôi bám theo Minh Nguyệt.
Về phần Lãnh Băng và Hiên Viên Thần cũng từng gặp nhau vài lần rồi nên mức độ mặt dày cùng vô sỉ của nhau cả hai đều biết rõ. Cũng vì vậy mà hai người quan hệ cũng vô cùng tốt....
Minh Nguyệt có gương mặt thanh tú làn da trắng noãn, ánh mắt linh động, trên mặt lúc nào cũng treo nụ cười thật tươi. Ai thấy nàng cũng biết được nàng là một cô nương năng động.
Còn Lục Minh Hạo thì có gương mặt tuấn tú, sống mũi cao, mày đậm, làn da hơi ngăm đen càng tăng thêm vẻ nghiêm túc trên mặt.
"Mặc Mặc hà, ngươi sống có tốt không? Còn nữa đây là ai vậy?"
Minh Nguyệt nghi hoặc nhìn Lãnh Băng đang đứng một bên, thấy bộ dáng của hắn rất đẹp mắt làm cho nàng mắt sáng lên quay đầu trừng mắt nhìn Hàn Mặc
"Đây không phải là phu quân của ngươi chứ?"
Hàn Mặc định nói là không phải vì bây giờ bọn họ cũng không tính là phu thê. Hàn Mặc chưa kịp mở miệng thì Lãnh Băng đã nhanh chóng trả lời rồi.
"Đúng vậy, ba ngày sau là lễ cưới của bọn ta mời hai vị đến dự"
Lãnh Băng vừa nói tay cũng không rãnh rỗi trực tiếp giơ tay ra ôm lấy eo Hàn Mặc kéo về phía mình nhìn Minh Nguyệt với ánh mắt như "ngươi dám ăn đậu hủ của thê tử ta" làm cho Minh Nguyệt không hiểu tại sao mình lại bị nhìn như vậy trong khi nàng cũng là lần đầu tiên gặp hắn mà.
Lãnh Băng vừa nói tay cũng không rãnh rỗi trực tiếp giơ tay ra ôm lấy eo Hàn Mặc kéo về phía mình nhìn Minh Nguyệt với ánh mắt như "ngươi dám ăn đậu hủ của thê tử ta" làm cho Minh Nguyệt không hiểu tại sao mình lại bị nhìn như vậy trong khi nàng cũng là lần đầu tiên gặp hắn mà.
Nghe ba người nói chuyện thì Lãnh Băng cũng đoán ra được Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo là bằng hữu của Hàn Mặc hơn nữa tình cảm cũng rất tốt.
Nhưng Lãnh Băng còn phát hiện ra khi nghe Hàn Mặc và hắn sắp thành thân thì Lục Minh Hạo có vẻ bất ngờ sau đó là ánh mắt còn mang theo một sự mất mác mà hơi cúi đầu xuống để che đi nỗi buồn đó. Mặc dù đã cúi đầu xuống rồi nhưng Lãnh Băng từ đầu đã chú ý đến Lục Minh Hạo rồi đương nhiên là nhận ra sự khác thường rồi. Tinh cảm của một nam nhân khiến cho Lãnh Băng chắc chắn là Lục Minh Hạo hắn có tình cảm với Mặc Nhi của mình, ánh mắt không khỏi cảnh giác đề phòng với Lục Minh Hạo, Lãnh Băng cho rằng hắn sẽ cướp lão bà từ tay mình bất cứ lúc nào.
Minh Nguyệt nghe Lãnh Băng nói hắn với Hàn Mặc sắp thành thân mà Hàn Mặc cũng không phản đối có nghĩa đó là sự thật nên ánh mắt đánh giá Lãnh Băng thêm một lần nữa. Nhìn Lãnh Băng một lượt từ trên xuống dưới Minh Nguyệt thấy hắn ngoài đẹp mắt ra thì còn nhận thấy rằng Lãnh Băng một thân mặt trang phục đều là thượng hạng nên khẳng định Lãnh Băng thuộc tầng lớp quyền quý nào đó, ngoài ra không thấy Lãnh Băng không còn gì đặc biệt nữa. Mà hắn còn đặc biệt nhìn nàng chằm chằm với ánh mắt không tốt đó nữa nên hảo cảm lúc đầu lập tức giảm xuống
"Mặc Mặc này, ta thấy hắn cùng lắm là đẹp mắt một chút, trang phục đẹp một chút thôi còn lại không thấy hắn tốt chỗ nào cả. Còn nữa hắn nhìn ta với ánh mắt ghét bỏ như vậy là sao. Từ bao giờ mà ánh mắt của ngươi lại kém như vậy?"
Hàn Mặc nghe vậy liền co rút khóe miệng, đúng là bản tính không đổi chút nào cả. Nàng cũng nhìn ra được Lãnh nhìn Minh Nguyệt như vậy cũng chỉ vì Lãnh Băng ghen mà thôi. Lãnh Băng thì đen mặt nhìn Minh Nguyệt. Nếu Minh Nguyệt không phải bằng hữu tốt của Hàn Mặc thì hắn đã tống cổ cô nương này đi rồi. Lãnh Băng bây giờ đã cảm nhận được nguy cơ mất lão bà rồi bất kể là nam nhân hay nữ nhân đều phải cảnh giác.
"Ngươi qua đây với ta một chút"
Hàn Mặc lôi kéo Minh Nguyệt qua một bên nhỏ giọng giải thích một chút về nàng với Lãnh Băng. Còn Lục Minh Hạo thì cũng chỉ lặng lặng nhìn Hàn Mặc với Minh Nguyệt ở một bên rồi nhìn sang Lãnh Băng thì thấy Lãnh Băng cũng đang nhìn mình. Lục Minh Hạo hơi mím môi rồi cũng nhìn Lãnh Băng gật đầu một cái. Lãnh Băng cũng gật đầu lại rồi đi lại gần Lục Minh Hạo nói vừa đủ hai người nghe thấy
"Ta hy vọng ngươi không làm ra những việc vượt quá giới hạn của mình"
"Ngươi yên tâm ta biết chừng mực sẽ không làm ra việc gì quá đáng"
Câu nói hơi mơ hồ nhưng hai người vẫn ngầm hiểu thâm ý trong đó. Sau đó cả hai đều rơi vào trầm mặt đợi Hàn Mặc và Minh Nguyệt quay lại.
=========
Ở một khách lâu gần Cung gia
Vì gặp hai người Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo nên Hàn Mặc và Lãnh Băng không ở lại Cung gia nữa mà thuê một khách điếm ở ngoài ở cùng với Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo. Tuy là lúc nãy đã ăn rồi nhưng bị Doãn Kiếm Bình gây chuyện nên tâm tình ăn uống cũng bị phá hỏng với lại lúc nãy đi dạo cũng tiêu thực bớt rồi.
Lúc này Hàn Mặc, Lãnh Băng, Minh Nguyệt, Lục Minh Hạo và Thái tử Hiên Viên Thần cùng ngồi chung một bàn. Còn bốn nha hoàn và thị vệ của Hàn Mặc và Lãnh ngồi bàn bên cạnh.
Chưa nói đến Thái tử Hiên Viên Thần là Thái tử của Lăng Thiên quốc. Lúc Minh Nguyệt và Lục Minh Hạo xuyên qua là ở Lăng Thiên quốc lại vô tình gặp được Hiên Viên Thần. Từ đó Minh Nguyệt trở thành đối tượng theo đuổi của Hiên Viên Thần, và nàng bị bám theo đến bây giờ. Phụ vương của Hiên Viên Thần cũng chấp nhận chuyện hắn theo đuổi Minh Nguyệt nên chuyện chính sự gì đó đều đưa cho phụ vương hắn xử lý hết còn mình thì thành cái đuôi bám theo Minh Nguyệt.
Về phần Lãnh Băng và Hiên Viên Thần cũng từng gặp nhau vài lần rồi nên mức độ mặt dày cùng vô sỉ của nhau cả hai đều biết rõ. Cũng vì vậy mà hai người quan hệ cũng vô cùng tốt....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.