Vương Phi Bá Đạo,vương Gia Cưng Chiều
Chương 40
Tuyết Ca
06/10/2019
Tay hắn sờ ngực nàng,sau đó hắn rời môi nàng mặt gian ghé tai nàng nói.
- K tệ sau 3 năm cũng có đồi núi rồi.
Nàng huých khuỷu tay vào bụng hắn,khiến hắn ôm bụng.
- Ta nói này chàng có phải lâu k ăn đòn nên nhớ rồi k.
Hắn suýt xoa ôm bụng nhìn nàng.
- Nàng ra tay cũng thật nặng a.
Nàng cười ghé tai hắn nói:
- Quá khen.
Hắn bế nàng lên giường trực tiếp ôm vào lòng:
- Nghỉ ngơi thôi mai chúng ta còn khá nhiều việc.
- Được.
Nàng ôm chặt lấy tấm lưng rộng của hắn
( Lâu lắm rồi ta mới được ôm chàng như vậy,thật nhớ mùi hương quen thuộc này )
Nàng từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau....
Nàng vừa mở mắt đã thấy hắn y phục chỉnh tề ngồi ăn.
- Ngươi k thể đợi ta ăn cùng được à?
- Ta đói.
Hắn thảm nhiên nói.
Nàng bước đến gần ngồi xuống
- Ăn chết ngươi đi.
Nàng giận dỗi ra ngoài thì nghe một vài binh lính xì xào.
- Vương phi vừa đến vương gia liền ăn uống a.
- Vương gia ở đây cũng 2 năm đây là lần đầu người ăn uống đầy đủ.
- Đúng bình thường vương gia chỉ uống rượu ăn qua loa cháo,chỉ khi chuẩn bị lâm trận mới k uống rượu.
-.........
-.........
Nàng nghe thấy vậy vội quay lại lều.
- Ngươi có bị ngốc k hả? Chỉ uống rượu ăn cháo mà sống à? Lỡ ngươi chết rồi ta ăn ở đâu mặc ở đâu hả?
Hắn đang ăn thấy nàng hùng hổ bước vào nói thì trố mắt nhìn nàng,để nàng nói xong hắn cười.
- Vậy bây giờ bổn vương ăn bù là được a.
Nàng ngồi xuống vừa ăn vừa gắp cho hắn 1 bát đầy thức ăn. Sau khi nàng và hắn ăn xong binh lính vào bẩm báo.
- Vương gia,vương phi ngựa đã chuẩn bị xong rồi.
- Được ngươi lui ra đi.
Nàng nhìn hắn hỏi.
- Vậy ngươi đi rồi ai trấn thủ ở đây?
- Phó tướng còn ta về nhà với nương tử,nhà bao việc phải lo k thể ở đây mãi được.
Nàng cười ôm cổ hắn,cả hai bước ra ngoài leo lên lưng ngựa,quất ngựa rời đi.
- K tệ sau 3 năm cũng có đồi núi rồi.
Nàng huých khuỷu tay vào bụng hắn,khiến hắn ôm bụng.
- Ta nói này chàng có phải lâu k ăn đòn nên nhớ rồi k.
Hắn suýt xoa ôm bụng nhìn nàng.
- Nàng ra tay cũng thật nặng a.
Nàng cười ghé tai hắn nói:
- Quá khen.
Hắn bế nàng lên giường trực tiếp ôm vào lòng:
- Nghỉ ngơi thôi mai chúng ta còn khá nhiều việc.
- Được.
Nàng ôm chặt lấy tấm lưng rộng của hắn
( Lâu lắm rồi ta mới được ôm chàng như vậy,thật nhớ mùi hương quen thuộc này )
Nàng từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau....
Nàng vừa mở mắt đã thấy hắn y phục chỉnh tề ngồi ăn.
- Ngươi k thể đợi ta ăn cùng được à?
- Ta đói.
Hắn thảm nhiên nói.
Nàng bước đến gần ngồi xuống
- Ăn chết ngươi đi.
Nàng giận dỗi ra ngoài thì nghe một vài binh lính xì xào.
- Vương phi vừa đến vương gia liền ăn uống a.
- Vương gia ở đây cũng 2 năm đây là lần đầu người ăn uống đầy đủ.
- Đúng bình thường vương gia chỉ uống rượu ăn qua loa cháo,chỉ khi chuẩn bị lâm trận mới k uống rượu.
-.........
-.........
Nàng nghe thấy vậy vội quay lại lều.
- Ngươi có bị ngốc k hả? Chỉ uống rượu ăn cháo mà sống à? Lỡ ngươi chết rồi ta ăn ở đâu mặc ở đâu hả?
Hắn đang ăn thấy nàng hùng hổ bước vào nói thì trố mắt nhìn nàng,để nàng nói xong hắn cười.
- Vậy bây giờ bổn vương ăn bù là được a.
Nàng ngồi xuống vừa ăn vừa gắp cho hắn 1 bát đầy thức ăn. Sau khi nàng và hắn ăn xong binh lính vào bẩm báo.
- Vương gia,vương phi ngựa đã chuẩn bị xong rồi.
- Được ngươi lui ra đi.
Nàng nhìn hắn hỏi.
- Vậy ngươi đi rồi ai trấn thủ ở đây?
- Phó tướng còn ta về nhà với nương tử,nhà bao việc phải lo k thể ở đây mãi được.
Nàng cười ôm cổ hắn,cả hai bước ra ngoài leo lên lưng ngựa,quất ngựa rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.