Vương Phi Bá Đạo,vương Gia Cưng Chiều
Chương 39
Tuyết Ca
06/10/2019
Nàng véo hắn một cái,rồi hắn đỡ nàng lên ngựa cả hai quay về doanh trại.
- Các ngươi nhìn xem kia phải vương gia k?
- Đúng rồi hình như còn dẫn theo 1 nữ tử.
- Chả nhẽ đi dạo lại nhìn trúng được tiểu cô nương nào?
- Khu hẻo lánh này có cô nương nhà nào được.
Binh lính bàn tán,hắn vào đến doanh trại đỡ nàng xuống.
- Chắc mĩ nhân nha đeo mặt nạ vàng,thân huyết y,tóc đỏ.
- Chả nhẽ nữ nhân ngoại quốc?
- Nghe nói sau khi vương phi rời đi vương gia chưa từng lại gần mĩ sắc nha.
- Chả nhẽ người nghĩ thông rồi,hoàng thượng ban cho vương gia k ít mĩ nữ mà đầy cả phủ,người có ngó ngàng đâu.
Hắn kéo nàng trực tiếp vào lều,đợi khi hắn tắm rửa xong thay đồ đưa nàng ra ngoài tập hợp toàn bộ binh sĩ.
- Đây là vương phi của bổn vương,các ngươi cũng nên hành lễ rồi.
Binh lính ở dưới thì thầm nhau:
- Nghe nói vương phi mất tích 3 năm rồi mà?
-...........
-............
Nàng quan sát binh lính rồi lên tiếng
- Các ngươi là k phục bổn cung?
Mấy tên lính k lên tiếng nhìn nhau.
- Ai nghi ngờ thì có thể bước ra vương phi ta cũng k phải bù nhìn.
Hắn ghé tai nàng hỏi:
- Nàng định làm j?
- Thu phục quân nha.
Nàng nháy mắt nhìn hắn bước lên bục cao nhất.
- Kẻ nào ở đây có thể đánh bại ta thì sẽ phong làm phó tướng.
Tất cả binh lính nhìn nhau,bỗng có 1 binh lính bước lên:
- Vương phi hay k phải thì cũng thứ tội nếu ta ra tay nặng.
Nàng cười nhếch nhìn tên lính,tay hắn nắm chặt thành quyền lao tới,nàng nhẹ nhàng né.
- Tốc độ của ngươi quá chậm.
Tên lính tiếp tục đánh tới tấp,nàng né rồi đạp 1 cước vào bụng khiến hắn rời xuống dưới.
- Ngươi k sao chứ?
- Ta k sao.
Đám lính vội đỡ tên lính kia dạy.
- Đã phục ta chưa?
Tất cả động loạt quỳ xuống
- Vương phi đúng là xứng với vương gia.
Hắn bước lên cho quân tản ra,đưa nàng về lều.
- Mai ta cùng nàng trở về kinh.
- Được lâu rồi k thăm cha ta rồi.
Hắn bước đến ôm nàng từ phía sau.
- Trước khi về nàng có nên bù đắp gì đó cho ta trong 3 năm qua k?
- Ta là đi giữ mạng a.
Hắn xoay nàng lại nhìn nàng chăm chú.Nàng tháo mặt nạ xuống.
- Nói ta nghe 3 năm trước xảy ra chuyện gì?
- 3 năm trước ta trúng kịch độc của ả hoàng hậu,sau đó sư phụ tới tìm ta,ta buộc phải theo sư phụ k kịp nói với ngươi,3 năm qua ta vừa giải độc vừa phải tu luyện nhất thể với xích huyết.
- Tóc của nàng và 1 bên mắt của nàng...
- Đều là màu đỏ khi sát ý của ta nổi lên mắt ta sẽ chuyển đỏ còn tóc là do ta cùng xích huyết nhất thể nên mới như vậy.
Hắn ôm chặt lấy nàng.
-Là ta bảo vệ nàng k chu toàn ta....
K để hắn nói hết câu nàng hôn hắn,hắn cảm nhận được tư vị của nàng hắn hôn sâu,lưỡi dây dưa cùng nàng.
- Ưm....ư...m....
- Các ngươi nhìn xem kia phải vương gia k?
- Đúng rồi hình như còn dẫn theo 1 nữ tử.
- Chả nhẽ đi dạo lại nhìn trúng được tiểu cô nương nào?
- Khu hẻo lánh này có cô nương nhà nào được.
Binh lính bàn tán,hắn vào đến doanh trại đỡ nàng xuống.
- Chắc mĩ nhân nha đeo mặt nạ vàng,thân huyết y,tóc đỏ.
- Chả nhẽ nữ nhân ngoại quốc?
- Nghe nói sau khi vương phi rời đi vương gia chưa từng lại gần mĩ sắc nha.
- Chả nhẽ người nghĩ thông rồi,hoàng thượng ban cho vương gia k ít mĩ nữ mà đầy cả phủ,người có ngó ngàng đâu.
Hắn kéo nàng trực tiếp vào lều,đợi khi hắn tắm rửa xong thay đồ đưa nàng ra ngoài tập hợp toàn bộ binh sĩ.
- Đây là vương phi của bổn vương,các ngươi cũng nên hành lễ rồi.
Binh lính ở dưới thì thầm nhau:
- Nghe nói vương phi mất tích 3 năm rồi mà?
-...........
-............
Nàng quan sát binh lính rồi lên tiếng
- Các ngươi là k phục bổn cung?
Mấy tên lính k lên tiếng nhìn nhau.
- Ai nghi ngờ thì có thể bước ra vương phi ta cũng k phải bù nhìn.
Hắn ghé tai nàng hỏi:
- Nàng định làm j?
- Thu phục quân nha.
Nàng nháy mắt nhìn hắn bước lên bục cao nhất.
- Kẻ nào ở đây có thể đánh bại ta thì sẽ phong làm phó tướng.
Tất cả binh lính nhìn nhau,bỗng có 1 binh lính bước lên:
- Vương phi hay k phải thì cũng thứ tội nếu ta ra tay nặng.
Nàng cười nhếch nhìn tên lính,tay hắn nắm chặt thành quyền lao tới,nàng nhẹ nhàng né.
- Tốc độ của ngươi quá chậm.
Tên lính tiếp tục đánh tới tấp,nàng né rồi đạp 1 cước vào bụng khiến hắn rời xuống dưới.
- Ngươi k sao chứ?
- Ta k sao.
Đám lính vội đỡ tên lính kia dạy.
- Đã phục ta chưa?
Tất cả động loạt quỳ xuống
- Vương phi đúng là xứng với vương gia.
Hắn bước lên cho quân tản ra,đưa nàng về lều.
- Mai ta cùng nàng trở về kinh.
- Được lâu rồi k thăm cha ta rồi.
Hắn bước đến ôm nàng từ phía sau.
- Trước khi về nàng có nên bù đắp gì đó cho ta trong 3 năm qua k?
- Ta là đi giữ mạng a.
Hắn xoay nàng lại nhìn nàng chăm chú.Nàng tháo mặt nạ xuống.
- Nói ta nghe 3 năm trước xảy ra chuyện gì?
- 3 năm trước ta trúng kịch độc của ả hoàng hậu,sau đó sư phụ tới tìm ta,ta buộc phải theo sư phụ k kịp nói với ngươi,3 năm qua ta vừa giải độc vừa phải tu luyện nhất thể với xích huyết.
- Tóc của nàng và 1 bên mắt của nàng...
- Đều là màu đỏ khi sát ý của ta nổi lên mắt ta sẽ chuyển đỏ còn tóc là do ta cùng xích huyết nhất thể nên mới như vậy.
Hắn ôm chặt lấy nàng.
-Là ta bảo vệ nàng k chu toàn ta....
K để hắn nói hết câu nàng hôn hắn,hắn cảm nhận được tư vị của nàng hắn hôn sâu,lưỡi dây dưa cùng nàng.
- Ưm....ư...m....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.