Vương Phi Bí Ẩn

Chương 10: Nuôi Cá

Nhóc Lê Minh

27/03/2021

Tần Hoài vốn muốn để hoàng hậu viện cớ mời Tô Nguyệt Như tiến cung dự tiệc sinh thần của Du quý phi để có thể gặp riêng nàng ta đưa ra yêu cầu của mình nhưng không nghĩ tới bọn họ cư nhiên không tới. Ngay cả thân gia của nàng cũng không cách gì gặp được nàng ta.

Những lời đồn đãi không hay ho gì về Tô Nguyệt Như đang bay đầy trời khiến cho thiện cảm của hoàng đế về Tô Nguyệt Như đã ít càng thêm ít. Gương mặt cũng trở nên thâm trầm đáng sợ.

"Trương thống lĩnh!"

"Có vi thần."

"Tối nay đem nàng ta đến trước mặt Trẫm."

Hắn không tin dùng cách này không thể 'mời' được nàng ta.

"Vi thần tuân lệnh."

Trương thống lĩnh không chỉ là thống lĩnh cấm vệ quân như bề ngoài, mà còn là thủ lĩnh của tổ chức sát thủ đứng vị trí thứ hai trên giang hồ - Ám Dạ các. Điều này là một bí mật mà ngay cả Tần Liệt cũng không biết. Tổ chức sát thủ này chính là một trong số những thế lực ngầm mà hắn gầy dựng nên được để chống lại sự uy hiếp từ Tần Liệt. Chuyên giúp hắn xử lý những nhiệm vụ bí mật, không thể phơi bày ra ánh sáng. Giống như nhiệm vụ tối nay.

Trong bóng đêm, hai tên mặc hắc y lén lén lút lút ngoài tường Tây Viện của vương phủ. Hai ám vệ thủ đêm gần đó lập tức phi thân đến, hai bên đọ sức được vài chiêu thì hai tên hắc y bỏ chạy, ám vệ liền một mạch đuổi theo.

Tất cả đều diễn ra trong im lặng.

Sau khi bốn người đã rời đi, bốn tên hắc y liền nhảy vào Tây Viện. Chạy một đoạn qua mấy căn phòng thì tìm được phòng của Tô Nguyệt Như. Trước cửa phòng có hai ả nha hoàn đang gật gà gật gù gác đêm. Hai tên hắc y nhân nhẹ nhàng phi thân lên mái nhà, hai tên còn lại lặng lẽ hướng về phía hai ả nha hoàn, vừa định ra tay đánh ngất hai người thì bỗng hai tia sáng lạnh loé lên, xẹt xẹt hai tiếng, hai ả nha hoàn vốn đang gật gù đột nhiên nhanh hơn một bước ra tay kết liễu sinh mệnh hai tên hắc y nhân.

Trong tròng mắt hiện lên tia nguy hiểm liếc nhìn nhau. Nguyên lai hai nha hoàn gác đêm này là Tử Vũ và Lãnh Mộ Hiên.

Một khắc trước, Lãnh Mộ Hiên đang nhàm chán muốn chết vì phải đứng gác đêm thì cảm nhận được bốn cỗ khí tức nguy hiểm đang đến gần. Hắn ngước mắt nhìn sang Tử Vũ thì cũng thấy được điều tương tự trong mắt nàng. Cả hai ngầm hiểu ý giả vờ ngủ gật.

Hai tên hắc y trên mái nhà thấy tình cảnh như vậy liền biết hành động bị bại lộ, trước tiên phải giải quyết hai người trước mặt.

Hai tên hắc y nhân phi thân xuống lao về phía Tử Vũ và Lãnh Mộ Hiên. Hai bên đao phong kiếm ảnh không được bao lâu thì một tên hắc y nhân bị Tử Vũ một kiếm xẹt qua cổ, trực tiếp bỏ mình. Kiếm pháp của Tử Vũ rất nhuần nhuyễn, Lãnh Mộ Hiên đang định kêu nàng để lại một tên để tra khảo xem người đứng sau, thì 'phập', một nhát kiếm xuyên tim. Xong, tên còn lại cũng ngã xuống.

Lãnh Mộ Hiên há miệng muốn nói gì đó nhưng mãi mà không biết nói gì.

Trong hoành cung yên tĩnh, Hoàng đế ngồi trên ghế rồng chờ đợi suốt đêm mà không chờ được người, chỉ chờ được một tin xấu. Trương thống lĩnh quỳ gối trên đất báo cáo nhiệm vụ thất bại. Phái sáu người đi, không một ai trở về. Hắn cũng đau lòng a.

"Hừ!" Hoàng đế hừ lạnh. "Tần Liệt! Ngươi giỏi lắm, Trẫm muốn xem ngươi bảo vệ nàng ta được bao lâu?"

"Một lần không được thì mười lần. Không thể bắt sống vậy trực tiếp giết chết cho Trẫm." Một tia lạnh loé lên trong mắt hoàng đế.

Hừ, cũng chỉ là một cái nữ nhân thấp hèn, vậy mà cũng dám chống đối hắn.

Hai tên hắc y nhân bị hai ám vệ của vương phủ đuổi theo thì một tên bị giết chết, một tên bị bắt về giao lại cho Hồng Y.

Sáng hôm sau, Hồng Y ném tên hắc Y nhân nửa sống nửa chết đến trước mặt Tần Liệt.

"Vương gia, đây là người hôm qua lẻn vào viện của Trắc phi nương nương."

"Có hỏi được gì không?"

"Không có, chúng là người của Ám Dạ các, đều là tử sĩ, nhiệm vụ thất bại liền muốn cắn lưỡi tự sát."

"Được rồi, lôi hắn xuống." Tần Liệt phất tay với Hồng Y.

Tên Hắc y nhân bị người kéo xuống.



Tử Y lúc này cũng tiến lên chắp tay.

"Vương gia, thuộc hạ đã tra ra manh mối về hai nha hoàn Diệp Cầm và Diệp Vũ kia."

"Nói đi". Tần Liệt ung dung dựa người ra sau ghế.

"Vương gia còn nhớ hai mỹ nhân đầu bảng của Vũ Cầm lâu trước đây ngài từng cho nô tài đi điều tra sao?"

"Nói tiếp đi."

"Hai người này cùng hai nha hoàn của vương phi có rất nhiều điểm chung. Thứ nhất, thời điểm hai người Vũ, Cầm cô nương của Vũ Cầm lâu biến mất thì ngay sáng hôm sau hai người này đột nhiên xuất hiện trong Tô phủ, rất khả nghi. Thứ hai, trong tên của họ đều có một chữ Cầm và một chữ Vũ. Thứ ba, lúc rời khỏi Tô phủ theo Vương phi gả đi, có người nhìn thấy trên lưng Diệp Cầm chỉ mang theo một hộp đựng đàn. Nô tài cho rằng đó là cây đàn cổ Huyết Cầm mà Tử Cầm cô nương luôn mang bên người. Còn một điều trùng hợp cuối cùng; tối hôm qua lúc thích khách lẻn vào Tây Viện, Lãnh Mộ Hiên đã trông thấy Diệp Vũ rút ra từ thắt lưng một cây nhuyễn kiếm." Thiên hạ chỉ biết Tử Vũ cô nương có điệu múa làm mê mẩn lòng người, nhưng không mấy người biết kiếm pháp của nàng cũng làm người ta chết mà không biết nguyên do. Kiếm của nàng mềm dẻo như một dải lụa mỏng, được ngụy trang thành một cái thắt lưng quấn quanh eo.

Tần Liệt liếc nhìn Lãnh Mộ Hiên đang mặc y phục nha hoàn, ngồi bắt chéo chân cà lơ phất phơ ăn hạt dưa một bên.

Thấy được ánh mắt của Tần Liệt, hắn ném vỏ hạt dưa trên tay tiếp lời Tử Y.

"Nếu không phải tận mắt nhìn thấy Diệp Vũ rút ra từ dây thắt lưng của nàng một cây nhuyễn kiếm, thì ta cũng không biết được thường ngày trên người nàng còn mang theo một vũ khí sắc bén như vậy." Tốc độ ra tay còn rất nhanh nhẹn, dứt khoát.

Uổng công hắn còn thấy nàng ta thường ngày ngoan ngoãn, dáng người mềm mại nhu nhược nhìn qua rõ là dễ thương. Vậy mà giết người không lưu tình chút nào. Hắn có chút ảo não.

Nếu nói như vậy, người ra tay làm bảy mươi ba người của tổ chức sát thủ bị thất khiếu chảy máu, trở nên khờ dại, mà hắn tìm kiếm lâu nay là nàng? Hắn có chút hồ nghi không dám tin.

"Tô Nguyệt Như có võ công sao?"

Trong phòng im phắc, không một ai có câu trả lời.

Lãnh Mộ Hiên đương nhiên sẽ không nói cho Tần Liệt biết nàng vốn chẳng phải Tô Nguyệt Như.

Hắn nghĩ đến cảnh tượng Chiến thần uy phong lẫm liệt, cao cao tại thượng mà nữ nhân của mình lại là một cái giả mạo cũng không hay biết. Hắn hả hê đắc ý, cười trộm trong lòng.

Tử Y cúi đầu nói, "Nô tài không tra ra Tô Nguyệt Như từng bái sư học võ".

Hồng Trù nãy giờ đứng bên ngoài cũng nghe được không ít, lúc này thấy vậy liền cất cao giọng, "Vương gia, Hồng Trù xin cầu kiến"

"Vào đi." Trong phòng cất lên tiếng của Tần Liệt cho phép, Hồng Trù liền đẩy cửa bước vào.

Hồng Trù cẩn thận đóng chặt cửa lại sau đó cung kính hành lễ với Tần Liệt.

"Ngươi có gì muốn nói?" Tần Liệt nhìn Hồng Trù.

Hồng Trù cúi đầu không dám nhìn thẳng, "Vương gia, Hồng Trù cho rằng nên điều tra lại lai lịch của Trắc vương phi lần nữa. Qua quan sát của nô tỳ, Trắc Vương phi tuyệt đối không thể nào là một người lớn lên trong chùa được."

Tần Liệt lại nhìn về phía Tử Y. Việc này hắn cũng từng đề cập qua với Tử Y.

Tử Y nhíu chặt đầu lông mày. "Vương gia, nô tài đã đích thân đến Thanh Phong Am điều tra, nhưng mọi thứ đều hết sức bình thường không có gì đáng nói đến, ni cô trong am tuyệt không có lá gan lừa dối ngài."

Một tia sáng loé lên trong đầu Tần Liệt, nhưng lại biến mất quá nhanh, hắn không kịp bắt lấy. Tần Liệt nhíu mày, rốt cuộc vấn đề nằm ở chỗ nào?

Lãnh Mộ Hiên nhìn đám người trước mặt như nhìn một lũ ngốc, âm thầm khinh bỉ: Quá rõ ràng, nàng ấy chẳng phải cái gì Tô Nguyệt Như, vậy mà lũ ngu ngốc này còn phải suy tư lâu như vậy. Đúng là một đám đầu heo.

Nói thật, Lãnh Mộ Hiên cũng chỉ biết nàng không phải Tô Nguyệt Như mà thôi, hắn làm gì biết thân phận thật của nàng.

Nếu không phải ba năm trước hắn từng được nàng cứu một mạng, làm hắn nhận ra độ tuổi của nàng không thích hợp, khiến hắn khẳng định nàng cùng tiểu thư Tô gia không mảy may quan hệ, thì bây giờ hắn cũng sẽ là một trong số những con heo kia.



Ngại cho hắn còn ngồi đó rung đùi đắc ý cắn hạt dưa. Cũng may lúc này không có người để ý đến hắn.

Trong đầu Tần Liệt xẹt qua ý niệm tự mình đi kiểm chứng một phen, nhưng rất nhanh hắn liền bỏ đi ý niệm này.

Tô Nguyệt Như lợi hại như vậy thì thế nào, cũng không ảnh hưởng gì đến hắn. Dù sao nàng cũng không phải người của Tần Hoài. Ngược lại, nàng ngồi vào cái ghế Trắc Vương phi này thay Triệu Như Yên còn rất yên phận. Không gây ra chút sóng gió gì cho Vương phủ của hắn.

Nếu như mục đích nàng đến Vương phủ của hắn chỉ đơn thuần là để chữa bệnh, hắn sẽ để cho nàng tùy ý sống trong Vương phủ, không tính toán chi ly chuyện cũ. Tạm thời cứ theo dõi nàng một thời gian trước đã.

Tô Nguyệt Như ngủ đến tận lúc mặt trời ra sau núi mới tỉnh dậy dùng cơm trưa. Đám hắc y nhân hoàn toàn không có cơ hội tới gần nàng, nàng lại ngủ rất say, nên chuyện tối qua nàng hoàn toàn không biết gì. Nên ngủ vẫn ngủ, nên ăn vẫn ăn, một bộ dáng vô lo vô nghĩ.

Cũng không phải chuyện gì to tát nên Tử Vũ cũng không nói lại với nàng. Nàng tin nàng có thể bảo vệ tốt chủ tử.

Lãnh Mộ Hiên muốn tối nay hắn tiếp tục nhận nhiệm vụ gác đêm, nhưng lại bị Tử Cầm chặn ngang một cước. Chuyện tối qua có thích khách lẻn vào Tây viện nàng đã nghe được từ chỗ Tử Vũ. Nàng có linh cảm tối nay sẽ càng nguy hiểm hơn.

Hôm sau trời còn chưa sáng, hai mươi thi thể được bọc lại xếp gọn gàng lên năm chiếc xe kéo, được người của vương phủ kéo ra khỏi phủ.

Tần Liệt đứng nhìn đám hộ vệ kéo xe đang khuất dần ở xa xa.

Trận chiến tối qua hắn cũng đứng gần đó quan sát. Nữ nhân kia hẳn đối với hai nàng rất quan trọng. Dù cho nguy cơ thân phận bị bại lộ, cũng không ngại sử dụng Âm Sát. Có vẻ như hắn đã xem thường nữ nhân này rồi.

Trời vừa sáng, Tử Cầm liền ra khỏi Tây viện đi tìm Chương tổng quản.

Gần đây Chương tổng quản cũng biết được không ít tin tức biến động trong phủ, nên chỉ cần phía Tây viện có chút gió động cỏ lay nào liền lập tức báo lại cho Tần Liệt.

Tử Cầm vừa rời đi còn chưa kịp quay về Tây Viện thì Chương tổng quản đã ở trong thư phòng Tần liệt.

"Ngươi nói là nuôi cá sao?" Tần Liệt lại nhíu mày. Gần đây Chương tổng quản phát hiện động tác này của Vương giá có chút nhiều.

"Đúng vậy, Vương gia. Diệp Cầm cô nương vừa đến hỏi ý kiến nô tài, nô tài cũng thấy không phải việc gì to tát nên đã đồng ý rồi."

"Nàng có nói Vương phi muốn nuôi loại cá gì không?"

Tần Liệt có chút khó hiểu. Cách đây mấy canh giờ còn bị hai mươi tên hắc y nhân đột nhập vào viện vậy mà bây giờ lại muốn nuôi cá. Hắn không hiểu nàng đây là muốn chơi trò gì?

"Nô tài cũng không rõ. Chỉ nghe Diệp Cầm cô nương nói, vương phi thấy hồ trong Vương phủ rất lớn mà chỉ có mấy giống cá bé xíu, thật là quá lãng phí, Vương phi muốn nuôi giống cá lớn hơn chút."

"Được rồi, ông làm tốt lắm, lui xuống đi." Tần Liệt có chút nhức đầu, không phải chỉ là nuôi cá thôi sao? Hắn sao lại để tâm chút vấn đề nhỏ như vậy? Cứ tùy nàng đi.

Chương tổng quản đi rồi, hắn lại lấy ra cây châm gỗ vuốt ve một hồi. Hắn muốn bình tâm lại một chút.

Một canh giờ sau, hai mươi thùng cá lớn từ bên ngoài tiến vào trong Vương phủ. Tất cả đều được đem đến Tây viện nhưng lại không được đem thả xuống hồ ngay mà vẫn để nguyên trong thùng.

Tối đến, Tử Cầm và Tử Vũ đích thân đổ hai mươi thùng cá xuống hồ, còn kèm theo mấy chục thi thể.

"Chủ tử nói, không nên lãng phí."

Mấy hôm nay đêm nào Tây viện cũng có khách ghé thăm, số lượng khách đến càng về sau càng tăng lên. Nước trong hồ khu vực gần Tây viện cũng trở nên đục ngàu một màu hồng hồng.

Có một lần, có không ít người đã xâm nhập được vào phòng ngủ của Tô Nguyệt Như, nhưng kì lạ là trong phòng không hề truyền ra chút động tĩnh gì. Lãnh Mộ Hiên và Hồng Trù cứ ngỡ nàng đã bị đám hắc y nhân khống chế, nhanh chóng giải quyết nốt vài tên vướng bận trước mặt rồi vọt vào. Nào ngờ lại thấy Tô Nguyệt Như vẫn nhàn nhã nằm trên giường, mà mấy tên hắc y nhân đều nằm bất động trên mặt đất. Trong phòng hết sức ngăn nắp, hoàn toàn không có dấu hiệu đánh nhau. Mà máu tươi thì đã nhuộm đỏ sàn nhà.

Lãnh Mộ Hiên sớm biết bản lĩnh của nàng nên cũng không cảm thấy có gì kì quái nhưng Hồng Trù thì khác, nàng hết sức kinh ngạc. Không nghĩ tới Tô Nguyệt Như ngày thường dáng vẻ yếu ớt nhưng lại có bản lĩnh bậc này.

Những ngày tiếp theo, đám cá trong hồ ngày nào cũng được ăn no nê, con nào con nấy được nuôi đến béo núc béo ních.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Bí Ẩn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook