Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Chương 258: Nếu để tự mình hắn ta giải quyết...
Mục Y
26/10/2021
"Vương gia xin tha mạng, vương gia xin tha mạng!"
Lưu Đại Văn vội vàng quỳ xuống, xin tha mạng: "Vương gia, hạ quan chỉ muốn giữ cái mạng này, nên bất đắc dĩ đắc tội với vương gia. Nhưng trên đường đi đến đây, họ quan đã nghĩ ra được cách giải quyết rồi!"
"Xin vương gia tha mạng cho họ quan lần này, cho hạ quan cơ hội lập công chuộc tội!"
Lập công chuộc tội?
Ánh mắt Mặc Hồi Phong u ám nhìn ông ta: "Nói! Nếu ngươi không thể lập công chuộc tội, bản vương sẽ chặt người đem cho chó ăn!”
Lưu Đại Văn run rẩy nói ra kế hoạch của mình.
Cuối cùng nước mắt nước mũi chảy xuống, cầu xin: “Vương gia, tội của họ quan không liên quan đến người nhà! Xin vương gia rủ lòng từ bi, tha cho người nhà hạ quan!"
Mặc Hồi Phong không trả lời.
Hắn ta đăm chiêu nhìn Lưu Đại Văn, nghĩ đến chuyện ông ta vừa nói “cơ hội lấy công chuộc tội”, có phần khả thi.
Cùng lúc này tại Minh Vương Phủ.
"Chủ tử, quả nhiên đúng như người đoán, Lưu Đại Văn thật sự đã tới Doanh Vương Phủ."
Như Mặc đang bẩm báo Mặc Diệp, trong mắt tràn đầy sát khí: "Lưu Đại Văn nhất định đã đến cáo trạng với Doanh Vương rồi, cái mạng của ông ta còn có thể giữ lại được không?"
"Không giữ lại thì định làm gì? Giết ông ta?"
Mặc Diệp khẽ cười một tiếng, lắc đầu.
Lúc này đã qua canh ba sáng, nhưng hắn không cảm thấy buồn ngủ chút nào.
"Cho dù muốn đi cáo trạng với Tam ca... Mà đầu óc của Tam ca cũng không nghĩ ra được chủ ý hay ho gì."
Hắn khẽ nhíu mày, trên môi nở nụ cười: "Bản vương thật sự rất hiếu kì, Tam ca sẽ giải quyết như thế nào. Trực tiếp giết chết Lưu Đại Văn? Hay là cho ông ta nghĩ kế?"
Suy đoán của hắn nghiêng về vế sau hơn.
Chỉ là Mặc Hồi Phong hữu dũng vô mưu, mấy năm nay đều dựa vào các mưu thần phía sau bày mưu tính kế.
Đứng đầu là thừa tướng Tân Đông Lâm.
Ngoài ra còn có Triệu hoàng hậu, nhà họ Triệu...
Vì vậy mới có thể thuận lợi đi đến ngày hôm nay.
Nếu để tự mình hắn ta giải quyết...
"Tam ca đêm nay có lẽ bị lửa giận làm cho choáng váng đầu óc, chỉ nóng lòng muốn lập tức đầy đủ bản vương. Vậy nên sẽ không quan tâm phải người đến hỏi ý kiến của Tân Đông Lâm, sẽ trực tiếp hạ lệnh cho Lưu Đại Văn hành sự"
Những ngón tay mảnh mai gõ nhẹ lên mặt bàn.
Trong màn đêm tĩnh lặng này, có tiếng vang lanh lảnh.
Lưu Đại Văn vội vàng quỳ xuống, xin tha mạng: "Vương gia, hạ quan chỉ muốn giữ cái mạng này, nên bất đắc dĩ đắc tội với vương gia. Nhưng trên đường đi đến đây, họ quan đã nghĩ ra được cách giải quyết rồi!"
"Xin vương gia tha mạng cho họ quan lần này, cho hạ quan cơ hội lập công chuộc tội!"
Lập công chuộc tội?
Ánh mắt Mặc Hồi Phong u ám nhìn ông ta: "Nói! Nếu ngươi không thể lập công chuộc tội, bản vương sẽ chặt người đem cho chó ăn!”
Lưu Đại Văn run rẩy nói ra kế hoạch của mình.
Cuối cùng nước mắt nước mũi chảy xuống, cầu xin: “Vương gia, tội của họ quan không liên quan đến người nhà! Xin vương gia rủ lòng từ bi, tha cho người nhà hạ quan!"
Mặc Hồi Phong không trả lời.
Hắn ta đăm chiêu nhìn Lưu Đại Văn, nghĩ đến chuyện ông ta vừa nói “cơ hội lấy công chuộc tội”, có phần khả thi.
Cùng lúc này tại Minh Vương Phủ.
"Chủ tử, quả nhiên đúng như người đoán, Lưu Đại Văn thật sự đã tới Doanh Vương Phủ."
Như Mặc đang bẩm báo Mặc Diệp, trong mắt tràn đầy sát khí: "Lưu Đại Văn nhất định đã đến cáo trạng với Doanh Vương rồi, cái mạng của ông ta còn có thể giữ lại được không?"
"Không giữ lại thì định làm gì? Giết ông ta?"
Mặc Diệp khẽ cười một tiếng, lắc đầu.
Lúc này đã qua canh ba sáng, nhưng hắn không cảm thấy buồn ngủ chút nào.
"Cho dù muốn đi cáo trạng với Tam ca... Mà đầu óc của Tam ca cũng không nghĩ ra được chủ ý hay ho gì."
Hắn khẽ nhíu mày, trên môi nở nụ cười: "Bản vương thật sự rất hiếu kì, Tam ca sẽ giải quyết như thế nào. Trực tiếp giết chết Lưu Đại Văn? Hay là cho ông ta nghĩ kế?"
Suy đoán của hắn nghiêng về vế sau hơn.
Chỉ là Mặc Hồi Phong hữu dũng vô mưu, mấy năm nay đều dựa vào các mưu thần phía sau bày mưu tính kế.
Đứng đầu là thừa tướng Tân Đông Lâm.
Ngoài ra còn có Triệu hoàng hậu, nhà họ Triệu...
Vì vậy mới có thể thuận lợi đi đến ngày hôm nay.
Nếu để tự mình hắn ta giải quyết...
"Tam ca đêm nay có lẽ bị lửa giận làm cho choáng váng đầu óc, chỉ nóng lòng muốn lập tức đầy đủ bản vương. Vậy nên sẽ không quan tâm phải người đến hỏi ý kiến của Tân Đông Lâm, sẽ trực tiếp hạ lệnh cho Lưu Đại Văn hành sự"
Những ngón tay mảnh mai gõ nhẹ lên mặt bàn.
Trong màn đêm tĩnh lặng này, có tiếng vang lanh lảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.