Vương Phi Nàng Quá Mạnh Rồi

Chương 4:

An Khinh Tâm

28/10/2024

"Rõ ràng là bọn kẻ xấu đã bắt cóc cô, ta là người cứu cô! Nếu không nhờ ta, cô đã bị bọn chúng làm nhục rồi! Khi đó, cô đã nói là muốn lấy thân báo đáp, khóc lóc nài nỉ xin gả cho bản thế tử!" Chu Minh Hạo gào lên, cố ý nói to cho mọi người xung quanh nghe thấy.

Đám đông càng mở to mắt kinh ngạc hơn.

"Nhưng bản thế tử thân phận cao quý, đã có hôn thê rồi, làm sao có thể cưới cô? Chính cô đã nói làm thiếp cũng được, chỉ cần được ở bên cạnh ta là đủ. Cô còn bảo sẽ sinh cho ta ba đứa con nữa, đừng hòng chối cãi!"

Trong xe ngựa, một tiếng cười trầm thấp vang lên.

Lục Chiêu Linh quay đầu lại, thấy nam tử đưa ngón tay khẽ gõ lên môi, như đang vui vẻ thưởng thức vở kịch này.

Chu Minh Hạo gào lên, "Vương gia, ngài nghe thấy chứ? Ta rộng lượng bỏ qua chuyện vừa rồi, nhưng ngài đừng bênh vực cô ta, mau đuổi cô ta xuống xe!"

Nghĩ đến nhan sắc xinh đẹp của cô gái kia, hắn quyết định tạm tha thứ chuyện vừa rồi dù cô đã bị Vương gia ôm qua.

“Thế nào, không còn sức để đánh chó nữa sao?” Vương gia nhìn Lục Chiêu Linh, nhướng mày nhẹ.

Lục Chiêu Linh nhận ra nét châm chọc trong ánh mắt hắn.

Có lẽ hắn muốn xem thử cô có thực sự gan dạ và dám đánh thế tử Thanh Phúc hầu không.

Cô biết rằng nếu bị đuổi khỏi xe ngựa ngay bây giờ, chắc chắn sẽ ngất xỉu.

Lục Chiêu Linh vươn tay, lấy chiếc roi từ tay người đánh xe.

Cô đứng lên, vung roi mạnh mẽ quất về phía Chu Minh Hạo.

“Vút!”



Tiếng roi rít lên trong không trung khiến ai cũng rùng mình.

Chu Minh Hạo trợn trừng mắt, kinh hoàng hét lên, “Ngươi dám đánh bản thế tử! Ngươi muốn chết phải không —— A!!!”

Roi đánh mạnh xuống vai hắn, lực đủ khiến vai hắn nghiêng đi, cả người ngã xuống đất.

“Người thì không muốn làm, lại cứ thích làm một tên cẩu tặc! Ta đánh chính là ngươi!”

Lục Chiêu Linh vung roi lần nữa, không khí vang lên những tiếng “bốp bốp” chát chúa.

Mỗi cú quất đều nhằm trúng Chu Minh Hạo, khiến hắn đau đớn gào thét thảm thiết.

“Ngươi muốn chết —— A!!! Các ngươi là đồ chết trôi à?” Chu Minh Hạo ôm đầu, giận dữ hét vào đám gia nô.

“Thanh Phong.” Giọng Vương gia vang lên, “Ai dám tiến lên, giết không tha.”

Thị vệ Thanh Phong lập tức đáp: “Tuân lệnh!”

Đám gia nô của hầu phủ lập tức co rúm lại, không dám bước tới.

“Bốp! Bốp! Bốp!”

Lục Chiêu Linh quất roi liên tiếp khiến Chu Minh Hạo đau đớn đến phát khóc.

Hắn ngã nằm dưới đất, đau đến mức không bò dậy nổi, như sắp bị đánh chết.



“Ngươi cứ chờ đấy, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!”

Lục Chiêu Linh nghe thấy lời hắn, ánh mắt thoáng qua vẻ lạnh lẽo. Đợi hầu phủ kéo đến trả thù sao? Vương gia đã nói sẽ bảo vệ cô rồi.

“Vừa rồi mọi người cũng thấy, ta và Vương gia đã yêu thương nhau từ lâu, định sẵn trọn đời bên nhau. Vương gia là hôn phu của ta, ngươi muốn tìm ta gây rối thì nên cân nhắc kỹ.”

Ồ!

Dân chúng xung quanh mắt trợn tròn, có người không kìm được hét lên.

Thị vệ Vương phủ ngỡ ngàng: “Hả? Hả hả? Hôn phu?”

“Phụt!” Chu Minh Hạo phun ra một ngụm máu, ngất lịm.

Vương gia ánh mắt lạnh như băng, định nói gì đó thì Lục Chiêu Linh ném roi trả lại Thanh Phong, quay người đổ vào lòng hắn.

Cô đã ngất.

Vương gia: “…”

“Đi.” Hắn ra lệnh trầm giọng.

Xe ngựa lập tức lao đi, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.

Đám gia nô của Thanh Phúc hầu phủ vội vàng chạy tới đỡ Chu Minh Hạo, mặt mày tái mét.

“Thế tử à, tỉnh lại đi ——” Hỏng rồi, không lẽ thế tử bị đánh chết thật sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Nàng Quá Mạnh Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook