Vương Phi Phế Vật Lại Là Bảo Bối Tâm Can Của Trưởng Công Chúa Tây Vực
Chương 88: Chuẩn bị kế hoạch~
Phụng Tuyết Dao
05/06/2024
Ta ở trong Minh Hy Cung không lết khỏi cửa tẩm điện gần 2 ngày, hôm nay cuối cùng ta cũng có thể đi lại một cách bình thường. Trong tẩm điện, Tuyết Nhi đang cẩn thận chải tóc cho ta, còn ta thì nhìn những vết cắn ở cổ mà trừng mắt với em ấy:
- Ta đã bảo em cắn nhẹ thôi mà~ Giờ như vậy người khác sẽ nhìn thấy mất!
Em ấy vừa chải tóc vừa cười cúi đầu hôn vào má ta:
- Xin lỗi~ Ai bảo nàng quyến rũ quá làm gì~
Ta trừng mắt em ấy lại cười hôn lên tóc ta:
- Thơm quá~
Làm tóc xong em ấy cẩn thận bế ta đến ghế mềm đặt ta xuống rồi lấy cái chăn bông đắp lên cho ta:
- Có lạnh không?!
Ta lắc đầu, em ấy nắm lấy tay ta xoa xoa:
- Lát nữa ta đến cung của nhị ca, nàng ở yên trong tẩm điện không được ra ngoài nhớ chưa~
Những vết tích ở cổ như này sao ta dám ra ngoài chứ, rõ ràng em ấy cố tình làm vậy để không cho ta ra ngoài, ta gật đầu đồng ý. Bỗng nhiên em ấy lại dụi đầu vào cổ của ta:
- Ưm… em lại muốn làm gì đó~
Em ấy liếm vào cổ ta, cái lưỡi ấm nóng ấy lướt trên da ta khiến cả người ta rùng mình:
- Ưm~ Tuyết Nhi… ư… đừng mà~
Em ấy đưa tay vuốt lưng ta rồi nhẹ nói:
- Ngoan~ Nàng rên to quá là ta không nhịn được đâu~
Ta cố gắng nhịn cơn ngứa ngáy ở cổ, em ấy lại đưa tay ôm sát ta vào lòng, em ấy từ liếm sang hôn vào cổ của ta:
- Noãn Noãn~ Xoa đầu ta đi Noãn Noãn~
Cái giọng nói đầy nũng nịu làm mặt ta lại ngượng ngùng vì xấu hổ, ta từ từ đưa tay xoa đầu cô ấy, mái tóc mềm mại lại còn phảng phất mùi hương hoa khiến ta mê mẩn. Em ấy thả lỏng người vùi đầu trong cổ ta, hơi thở của em ấy phả đều đều làm ta có chút rùng mình vì nhột.
Lạc Ý bước vào trên tay là hay tách trà cùng với một dĩa bánh sữa, em ấy vừa nghe mùi của bánh sữa liền hôn vào cổ ta bảo:
- Tiểu hồ ly bánh sữa của nàng kìa~
Từ ngày ta đến đây lúc nào trong cung cũng mang một đĩa bánh sữa nhỏ cho ta, ta rất thích uống sữa từ nhỏ phụ thân và ngạch nương chưa bao giờ để ta thiếu thốn về thức ăn nên sữa ta được dùng rất nhiều~ Đến tận bây giờ ta vẫn quen việc mỗi ngày đều phải có sữa mới khiến ta vui, ta xoa đầu em ấy rồi tiện tay cầm một miếng bánh cho vào miệng.
Vị ngọt thanh, thơm béo lan tỏa khắp miệng khiến ta vô cùng thích thú~ Lach Ý nhìn biểu cảm của ta mà bật cười thành tiếng, nàng cúi người bảo:
- Trưởng công chúa phía nhị hoàng tử cho mời người!
Em ấy nghe vậy liền lười biếng dụi đầu vào cổ ta::
- Ừm ta biết rồi~
Ta nghe vậy liền buôn tay xuống nhưng em ấy lại rút đầu vào cổ ta:
- Ai cho phép nàng rút tay lại~
Ta nghe em ấy nói lại đưa tay xoa đầu bảo:
- Không đi gặp nhị ca sao?
Em ấy hôn lấy cổ của ta rồi bảo:
- Để huynh ấy chờ một chút cũng không sao, để ta bên nàng thêm một lúc nữa không ta sẽ nhớ nàng~
Ta nghe em ấy nói mà bật cười, xoa đầu em ấy, em ấy vẫn giống như xưa vẫn dễ thương và thích bám lấy ta như vậy:
- Em đã ở trong cung với ta suốt ngày rồi~
Em ấy rút đầu khỏi cổ ta nhìn ta rồi bỗng hôn nhẹ vào môi ta khiến ta giật mình:
- Em… Em làm gì vậy?
Em ấy cười rồi đứng dậy nhìn ta:
- “ Bánh sữa “ ngọt lắm Noãn Noãn~
Mặt ta nóng bừng lên vì trong phòng lúc này còn có cả Lạc Ý, nàng ta đứng bất động từ nãy đến giờ nhưng em ấy không quan tâm đến sự có mặt của nàng ta mà cúi người xoa đầu hôn vào trán ta:
- Ta đến chỗ nhị ca một lát sẽ về với nàng ngay, ở đây ngoan ngoãn ăn bánh sữa đi~ Muốn gì thì gọi Lạc Ý nhớ chưa~
Ta gật đầu em ấy khoác áo rồi bước khỏi phòng, ta nhìn sang Lạc Ý nàng ta đứng chôn chân ở đây mặt ửng đỏ khiến ta cũng muốn ngại theo~ Ta muốn tìm lỗ nào chui xuống quá đi~ Lạc Ý hít hơi thật lâu bước đến kéo chăn bông cho ta cười:
- Tiểu thư có muốn dùng gì nữa không ạ?
Ta nhìn Lạc Ý nhớ đến hình ảnh nàng ta chơi đàn tranh dưới gốc anh đào liền bảo:
- Lạc Ý ngươi giúp ta một việc được không?
Lạc Ý nghe vậy có hơi ngạc nhiên nhưng vẫn gật đầu:
- Vâng tiểu thư cứ nói, giúp được thần nhất định sẽ cố hết mình~
Ta cười bảo với nàng về kế hoạch cung yến của ta, nàng nghe xong thì hai mắt sáng rực lên một phần là bất ngờ, một phần là ngưỡng mộ nhìn ta, nàng ấy rất vui vẻ gật đầu chấp nhận giúp đỡ ta chuẩn bii cho ngày hôm đó. Ta vui mừng nắm lấy tay nàng ta mà cám ơn không ngớt, sau một lúc ta cho nàng ra ngoài.
Ta ngồi trong cung Minh Hy có chút buồn chán liền lấy đàn tỳ bà của Tuyết Nhi đàn một khúc nhạc, bên ngoài gió thu thổi nhè nhẹ mang theo chút hơi lạnh làm ta nhớ đến cảnh mỗi mùa thu đến nhị tỷ tỷ của ta sẽ luôn đàn một khúc tỳ bà cho ta nghe…
Một khúc nhạc Rượu Lưu Ly làm biết bao nam nhân khi ấy mê mẩn, tỷ ấy từng là đệ nhất tài nữ của kinh thành là người tỷ tỷ hiền diệu luôn bảo vệ và che chở cho ta… tiếc thay cho một nữ nhân tài mạo song toàn như tỷ ấy~ Thu đến rồi, nhụ tỷ muội nhớ tỷ nhớ cả khúc Rượu Lưu Ly của tỷ~
Ta gãy một khúc Rượu Lưu Ly sầu buồn rồi lại nhẹ nhàng sau đó là những âm thanh trong trẻo, khúc Rượu Lưu Ly diễn tả lại cơn say của nữ nhân khi đối diện trước nghịch cảnh của số phận~
[ Cạch ]
Tiếng cửa mở khiến ta dừng khúc nhạc nhìn ra phía cửa, là tam công chúa đến, ta vội đặt đàn tỳ bà sang một bên bước xuống thì tỷ ấy đã vội đến đỡ lấy ta:
- Muội muội không cần khách sáo như vậy~ Mau ngồi xuống đi~ Ta nghe ngũ muội bảo muội không được khỏe nên đến thăm…
Bỗng tỷ ấy chợt im lặng nhìn chầm chầm vào cổ của ta, lúc này ta mớí giật mình lấy áo cố che lại:
- Tỷ… Tỷ đừng nhìn~
Tỷ ấy nhìn chầm chầm vào cổ nơi những vết cắn của Tuyết Nhi vẫn chưa phai mà mặt tỷ ấy đỏ bừng lên:
- Muội… vết trên cổ của muội đừng nói… là do ngũ muội…
Ta đỏ mặt khẽ gật đầu, mắt tỷ ấy mở to như không tin vào hình ảnh trước mặt vậy, tỷ ấy run run bảo:
- Thật sao?
Ta ngại đến mức chỉ khẽ gật đầu chẳng nói thêm gì, ngại quá~ Biết thế ta không nên cho em ấy cắn ta nữa~ Giờ nhìn tỷ tỷ… bỗng nhiên tỷ ấy ôm bụng cười không ngớt:
- Hahaha~ Con sư tử đó cắn muội thật ư? Nhìn vết căn này ta đoán không nhầm là hai ba ngày nay rồi~ Haha~ Muội muội à chúng ta sắp thành người một nhà rồi muội không cần xấu hổ như vậy đâu~
Tỷ ấy vừa ôm bụng cười vừa nói khiến ta bất giác cười theo nàng, Lạc Ý dâng trà mới cùng vài món điểm tâm lên thì tỷ ấy mới ngưng cười:
- Trêu muội một chút thôi chứ mấy ngày qua là ta cũng đoán được vài phần rồi!
Ta vẫn rất xấu hổ chẳng dám nhìn tỷ tỷ, nàng ấy vừa dùng trà cũng vừa dịu dàng hơn nắm tay ta cười:
- Được rồi sau này trêu muội sau, giờ nói chuyện chính sự một chút!
Ta nghe đến chính sự liền nhìn nàng ấy, nàng ấy cười rồi hỏi ta:
- Muội muội đã chuẩn bị khúc nhạc nào cho quốc yến sắp đến?
Ta nghe tỷ ấy hỏi liền cười lắc đầu:
- Đến lúc đó tỷ tỷ sẽ được biết ngay thôi~ Muội đảm bảo sẽ không khiến tỷ tỷ thất vong~
Nàng nghe ta nói vậy gật đầu rồi cười nói:
- Y phục của muội tỷ chuẩn bị xong rồi với cả khi nãy muội là đang tấu bài Rượu Lưu Ly sao?
Ta nghe tỷ ấy hỏi có chút xấu hổ mà gật đầu:
- Vâng, cầm nghệ muội không được giỏi…
Tỷ ấy hào hứng nắm lấy tay ta bảo:
- Là ai chỉ muội khúc này?
Ta nhìn tỷ ấy hai mắt đang sáng rực đầy mong chờ liền nói:
- Là nhị tỷ tỷ của muội dạy cho muội~
Tỷ ấy nghe vậy gật gật đầu bảo:
- Khúc này vốn dĩ đã khó người biết tấu vốn không nhiều, ở Tây vực biết tấu cũng chỉ có vài người, muội khi nãy tấu được một khúc như này là quá tốt rồi~
Ta nghe vậy bật cười, nhưng nếu là nhị tỷ tỷ của ta tấu khúc này chắc chắn sẽ khiến cho vị tam công chúa trước mặt này phải lóa mắt nhưng tiếc cho một nữ nhân như nhị tỷ tỷ~
- Ta đã bảo em cắn nhẹ thôi mà~ Giờ như vậy người khác sẽ nhìn thấy mất!
Em ấy vừa chải tóc vừa cười cúi đầu hôn vào má ta:
- Xin lỗi~ Ai bảo nàng quyến rũ quá làm gì~
Ta trừng mắt em ấy lại cười hôn lên tóc ta:
- Thơm quá~
Làm tóc xong em ấy cẩn thận bế ta đến ghế mềm đặt ta xuống rồi lấy cái chăn bông đắp lên cho ta:
- Có lạnh không?!
Ta lắc đầu, em ấy nắm lấy tay ta xoa xoa:
- Lát nữa ta đến cung của nhị ca, nàng ở yên trong tẩm điện không được ra ngoài nhớ chưa~
Những vết tích ở cổ như này sao ta dám ra ngoài chứ, rõ ràng em ấy cố tình làm vậy để không cho ta ra ngoài, ta gật đầu đồng ý. Bỗng nhiên em ấy lại dụi đầu vào cổ của ta:
- Ưm… em lại muốn làm gì đó~
Em ấy liếm vào cổ ta, cái lưỡi ấm nóng ấy lướt trên da ta khiến cả người ta rùng mình:
- Ưm~ Tuyết Nhi… ư… đừng mà~
Em ấy đưa tay vuốt lưng ta rồi nhẹ nói:
- Ngoan~ Nàng rên to quá là ta không nhịn được đâu~
Ta cố gắng nhịn cơn ngứa ngáy ở cổ, em ấy lại đưa tay ôm sát ta vào lòng, em ấy từ liếm sang hôn vào cổ của ta:
- Noãn Noãn~ Xoa đầu ta đi Noãn Noãn~
Cái giọng nói đầy nũng nịu làm mặt ta lại ngượng ngùng vì xấu hổ, ta từ từ đưa tay xoa đầu cô ấy, mái tóc mềm mại lại còn phảng phất mùi hương hoa khiến ta mê mẩn. Em ấy thả lỏng người vùi đầu trong cổ ta, hơi thở của em ấy phả đều đều làm ta có chút rùng mình vì nhột.
Lạc Ý bước vào trên tay là hay tách trà cùng với một dĩa bánh sữa, em ấy vừa nghe mùi của bánh sữa liền hôn vào cổ ta bảo:
- Tiểu hồ ly bánh sữa của nàng kìa~
Từ ngày ta đến đây lúc nào trong cung cũng mang một đĩa bánh sữa nhỏ cho ta, ta rất thích uống sữa từ nhỏ phụ thân và ngạch nương chưa bao giờ để ta thiếu thốn về thức ăn nên sữa ta được dùng rất nhiều~ Đến tận bây giờ ta vẫn quen việc mỗi ngày đều phải có sữa mới khiến ta vui, ta xoa đầu em ấy rồi tiện tay cầm một miếng bánh cho vào miệng.
Vị ngọt thanh, thơm béo lan tỏa khắp miệng khiến ta vô cùng thích thú~ Lach Ý nhìn biểu cảm của ta mà bật cười thành tiếng, nàng cúi người bảo:
- Trưởng công chúa phía nhị hoàng tử cho mời người!
Em ấy nghe vậy liền lười biếng dụi đầu vào cổ ta::
- Ừm ta biết rồi~
Ta nghe vậy liền buôn tay xuống nhưng em ấy lại rút đầu vào cổ ta:
- Ai cho phép nàng rút tay lại~
Ta nghe em ấy nói lại đưa tay xoa đầu bảo:
- Không đi gặp nhị ca sao?
Em ấy hôn lấy cổ của ta rồi bảo:
- Để huynh ấy chờ một chút cũng không sao, để ta bên nàng thêm một lúc nữa không ta sẽ nhớ nàng~
Ta nghe em ấy nói mà bật cười, xoa đầu em ấy, em ấy vẫn giống như xưa vẫn dễ thương và thích bám lấy ta như vậy:
- Em đã ở trong cung với ta suốt ngày rồi~
Em ấy rút đầu khỏi cổ ta nhìn ta rồi bỗng hôn nhẹ vào môi ta khiến ta giật mình:
- Em… Em làm gì vậy?
Em ấy cười rồi đứng dậy nhìn ta:
- “ Bánh sữa “ ngọt lắm Noãn Noãn~
Mặt ta nóng bừng lên vì trong phòng lúc này còn có cả Lạc Ý, nàng ta đứng bất động từ nãy đến giờ nhưng em ấy không quan tâm đến sự có mặt của nàng ta mà cúi người xoa đầu hôn vào trán ta:
- Ta đến chỗ nhị ca một lát sẽ về với nàng ngay, ở đây ngoan ngoãn ăn bánh sữa đi~ Muốn gì thì gọi Lạc Ý nhớ chưa~
Ta gật đầu em ấy khoác áo rồi bước khỏi phòng, ta nhìn sang Lạc Ý nàng ta đứng chôn chân ở đây mặt ửng đỏ khiến ta cũng muốn ngại theo~ Ta muốn tìm lỗ nào chui xuống quá đi~ Lạc Ý hít hơi thật lâu bước đến kéo chăn bông cho ta cười:
- Tiểu thư có muốn dùng gì nữa không ạ?
Ta nhìn Lạc Ý nhớ đến hình ảnh nàng ta chơi đàn tranh dưới gốc anh đào liền bảo:
- Lạc Ý ngươi giúp ta một việc được không?
Lạc Ý nghe vậy có hơi ngạc nhiên nhưng vẫn gật đầu:
- Vâng tiểu thư cứ nói, giúp được thần nhất định sẽ cố hết mình~
Ta cười bảo với nàng về kế hoạch cung yến của ta, nàng nghe xong thì hai mắt sáng rực lên một phần là bất ngờ, một phần là ngưỡng mộ nhìn ta, nàng ấy rất vui vẻ gật đầu chấp nhận giúp đỡ ta chuẩn bii cho ngày hôm đó. Ta vui mừng nắm lấy tay nàng ta mà cám ơn không ngớt, sau một lúc ta cho nàng ra ngoài.
Ta ngồi trong cung Minh Hy có chút buồn chán liền lấy đàn tỳ bà của Tuyết Nhi đàn một khúc nhạc, bên ngoài gió thu thổi nhè nhẹ mang theo chút hơi lạnh làm ta nhớ đến cảnh mỗi mùa thu đến nhị tỷ tỷ của ta sẽ luôn đàn một khúc tỳ bà cho ta nghe…
Một khúc nhạc Rượu Lưu Ly làm biết bao nam nhân khi ấy mê mẩn, tỷ ấy từng là đệ nhất tài nữ của kinh thành là người tỷ tỷ hiền diệu luôn bảo vệ và che chở cho ta… tiếc thay cho một nữ nhân tài mạo song toàn như tỷ ấy~ Thu đến rồi, nhụ tỷ muội nhớ tỷ nhớ cả khúc Rượu Lưu Ly của tỷ~
Ta gãy một khúc Rượu Lưu Ly sầu buồn rồi lại nhẹ nhàng sau đó là những âm thanh trong trẻo, khúc Rượu Lưu Ly diễn tả lại cơn say của nữ nhân khi đối diện trước nghịch cảnh của số phận~
[ Cạch ]
Tiếng cửa mở khiến ta dừng khúc nhạc nhìn ra phía cửa, là tam công chúa đến, ta vội đặt đàn tỳ bà sang một bên bước xuống thì tỷ ấy đã vội đến đỡ lấy ta:
- Muội muội không cần khách sáo như vậy~ Mau ngồi xuống đi~ Ta nghe ngũ muội bảo muội không được khỏe nên đến thăm…
Bỗng tỷ ấy chợt im lặng nhìn chầm chầm vào cổ của ta, lúc này ta mớí giật mình lấy áo cố che lại:
- Tỷ… Tỷ đừng nhìn~
Tỷ ấy nhìn chầm chầm vào cổ nơi những vết cắn của Tuyết Nhi vẫn chưa phai mà mặt tỷ ấy đỏ bừng lên:
- Muội… vết trên cổ của muội đừng nói… là do ngũ muội…
Ta đỏ mặt khẽ gật đầu, mắt tỷ ấy mở to như không tin vào hình ảnh trước mặt vậy, tỷ ấy run run bảo:
- Thật sao?
Ta ngại đến mức chỉ khẽ gật đầu chẳng nói thêm gì, ngại quá~ Biết thế ta không nên cho em ấy cắn ta nữa~ Giờ nhìn tỷ tỷ… bỗng nhiên tỷ ấy ôm bụng cười không ngớt:
- Hahaha~ Con sư tử đó cắn muội thật ư? Nhìn vết căn này ta đoán không nhầm là hai ba ngày nay rồi~ Haha~ Muội muội à chúng ta sắp thành người một nhà rồi muội không cần xấu hổ như vậy đâu~
Tỷ ấy vừa ôm bụng cười vừa nói khiến ta bất giác cười theo nàng, Lạc Ý dâng trà mới cùng vài món điểm tâm lên thì tỷ ấy mới ngưng cười:
- Trêu muội một chút thôi chứ mấy ngày qua là ta cũng đoán được vài phần rồi!
Ta vẫn rất xấu hổ chẳng dám nhìn tỷ tỷ, nàng ấy vừa dùng trà cũng vừa dịu dàng hơn nắm tay ta cười:
- Được rồi sau này trêu muội sau, giờ nói chuyện chính sự một chút!
Ta nghe đến chính sự liền nhìn nàng ấy, nàng ấy cười rồi hỏi ta:
- Muội muội đã chuẩn bị khúc nhạc nào cho quốc yến sắp đến?
Ta nghe tỷ ấy hỏi liền cười lắc đầu:
- Đến lúc đó tỷ tỷ sẽ được biết ngay thôi~ Muội đảm bảo sẽ không khiến tỷ tỷ thất vong~
Nàng nghe ta nói vậy gật đầu rồi cười nói:
- Y phục của muội tỷ chuẩn bị xong rồi với cả khi nãy muội là đang tấu bài Rượu Lưu Ly sao?
Ta nghe tỷ ấy hỏi có chút xấu hổ mà gật đầu:
- Vâng, cầm nghệ muội không được giỏi…
Tỷ ấy hào hứng nắm lấy tay ta bảo:
- Là ai chỉ muội khúc này?
Ta nhìn tỷ ấy hai mắt đang sáng rực đầy mong chờ liền nói:
- Là nhị tỷ tỷ của muội dạy cho muội~
Tỷ ấy nghe vậy gật gật đầu bảo:
- Khúc này vốn dĩ đã khó người biết tấu vốn không nhiều, ở Tây vực biết tấu cũng chỉ có vài người, muội khi nãy tấu được một khúc như này là quá tốt rồi~
Ta nghe vậy bật cười, nhưng nếu là nhị tỷ tỷ của ta tấu khúc này chắc chắn sẽ khiến cho vị tam công chúa trước mặt này phải lóa mắt nhưng tiếc cho một nữ nhân như nhị tỷ tỷ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.