Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc
Chương 4: Xác chết vùng dậy 3
Nha Tiểu Quyển
21/11/2013
Nữ tử bị người kéo cách xa Âu Dương Sùng Hoa .
Âu Dương Sùng Hoa giương mắt nhìn, ánh mắt nhìn thẳng đến nam tử vừa đến thăm nàng. Người nam nhân này chừng năm mươi tuổi, gọi là lão gia. Vậy đây chắc là phụ thân của thân thể này.
Âu Dương Bằng cặp mắt sáng như mắt hổ nhìn đến tiểu nữ nhi của mình vừa sống lại. Trong mắt có nghi hoặc nổi lên, nhưng rất nhanh cũng bởi vì một người khác xuất hiện ở trong linh đường mà dời tầm mắt đi chỗ khác.
"Âu Dương đại nhân." Vương Nhất Sơn khom người đến trước người Âu Dương Bằng.
"Ngươi xem hộ ta xem người này rốt cuộc là chết hay sống."Âu Dương Bằng quơ quơ ống tay áo, làm cho Vương Nhất Sơn đi xem Âu Dương Sùng Hoa.
Vương Nhất Sơn sắc mặt tái mét, có chút khiếp đảm nhìn Âu Dương Sùng Hoa ngồi trong quan tài. Người này đã chết được mấy ngày, lúc này còn có thể sống lại?
Âu Dương đại nhân muốn chính hắn khám nghiệm tử thi sao. Thật khiến hắn hoảng sợ nhường nào.
"Đi." Âu Dương Bằng quát một tiếng chói tai.
Vương Nhất Sơn sợ tới mức cho dù không dám đi cũng chỉ có thể đi.
Nơm nớp lo sợ, run rẩy đi đến trước quan tài, Vương Nhất Sơn nhún nhảy môi, nói ra: "Tam tiểu thư, ngài có thể ngàn vạn không cần phải dọa người, người đã chết thì nên nhanh lên đường đi, đầu thai mới có thể sống lại làm ngừơi, ngươi như vậy chỉ có làm cho cha mẹ ngươi sợ."
Âu Dương Sùng Hoa nghe thấy Vương Nhất Sơn nói, bỗng dưng duỗi cánh tay, một tay đã bắt Vương Nhất Sơn bắt mạch.
"A a a —— quỷ bắt ta" Vương Nhất Sơn sợ tới mức kêu to lên, cả người cong vẹo tựa vào quan tài.
Âu Dương Sùng Hoa cầm tay Vương Nhất Sơn đặt ở trên cổ tay của mình, vẫn duy trì sự trầm mặc.
Vương Nhất Sơn nói giọng khiển trách, lại cảm nhận được mạch đập của Âu Dương Sùng Hoa nhất thời ngừng lại.
Hắn thậm chí có chút ít xoay người không dám tin nhìn Âu Dương Sùng Hoa, chưa từ bỏ ý định lại nhìn qua mạch đập trên tay của mình.
Hết hy vọng tại sao có mạch đập?
Kia là mạch đang đập.
"Đây là"Vương Nhất Sơn con mắt trừng lớn như không dám tin. Từ trên xuống dưới, tỉ mỉ đánh giá Âu Dương Sùng Hoa, “ Tiểu thư còn sống !"
Vương Nhất Sơn vừa nói ra khỏi miệng, làm tất cả mọi người ở đây, cũng không dám tin đem ánh mắt đặt nhìn về phía Âu Dương Sùng Hoa đang đi ra từ quan tài.
Tam tiểu thư của Âu Dương gia chết đã được 5 ngày. Đến khi chuẩn bị đóng nắp quan tài tự nhiên sống lại.Đây chính quỷ dị sự kiện chưa bao giờ nghe thấy .
Mà ngay cả nửa đời hành nghề y của người được mệnh danh là Hoa Đà tái thế tên Vương Nhất Sơn cũng không giải thích được.
Vì sao người đã chết được 5 ngày đột nhiên sống lại. . . . . .
"Nương, một người ngốc nghếch như thế sao mạng lại lớn như vậy. Nhị nương đã có thể vui vẻ vì nữ nhi ngốc của mình đã sống lại." Mười bốn tuổi Âu Dương Cẩm Nguyệt đã được coi là khuynh thành tuyệt sắc, giờ phút này đang ngồi trước cây đàn, gảy đàn của mình.
"Gia môn bất hạnh! Âu Dương gia không biết đã gây nên nghiệp chướng gì, kẻ ngu đến chết cũng không được." Đại nương Tô Tú Thanh phất tay, nhìn về phía nữ nhi Âu Dương Cẩm Nguyệt của mình, mặt nhăn nghiêm mặt nói: " Tiểu ngốc không chết thì nhất định là sát tinh chuyển thế, bằng không làm sao lại không chết được chứ?" . . . . . .
Âu Dương Sùng Hoa giương mắt nhìn, ánh mắt nhìn thẳng đến nam tử vừa đến thăm nàng. Người nam nhân này chừng năm mươi tuổi, gọi là lão gia. Vậy đây chắc là phụ thân của thân thể này.
Âu Dương Bằng cặp mắt sáng như mắt hổ nhìn đến tiểu nữ nhi của mình vừa sống lại. Trong mắt có nghi hoặc nổi lên, nhưng rất nhanh cũng bởi vì một người khác xuất hiện ở trong linh đường mà dời tầm mắt đi chỗ khác.
"Âu Dương đại nhân." Vương Nhất Sơn khom người đến trước người Âu Dương Bằng.
"Ngươi xem hộ ta xem người này rốt cuộc là chết hay sống."Âu Dương Bằng quơ quơ ống tay áo, làm cho Vương Nhất Sơn đi xem Âu Dương Sùng Hoa.
Vương Nhất Sơn sắc mặt tái mét, có chút khiếp đảm nhìn Âu Dương Sùng Hoa ngồi trong quan tài. Người này đã chết được mấy ngày, lúc này còn có thể sống lại?
Âu Dương đại nhân muốn chính hắn khám nghiệm tử thi sao. Thật khiến hắn hoảng sợ nhường nào.
"Đi." Âu Dương Bằng quát một tiếng chói tai.
Vương Nhất Sơn sợ tới mức cho dù không dám đi cũng chỉ có thể đi.
Nơm nớp lo sợ, run rẩy đi đến trước quan tài, Vương Nhất Sơn nhún nhảy môi, nói ra: "Tam tiểu thư, ngài có thể ngàn vạn không cần phải dọa người, người đã chết thì nên nhanh lên đường đi, đầu thai mới có thể sống lại làm ngừơi, ngươi như vậy chỉ có làm cho cha mẹ ngươi sợ."
Âu Dương Sùng Hoa nghe thấy Vương Nhất Sơn nói, bỗng dưng duỗi cánh tay, một tay đã bắt Vương Nhất Sơn bắt mạch.
"A a a —— quỷ bắt ta" Vương Nhất Sơn sợ tới mức kêu to lên, cả người cong vẹo tựa vào quan tài.
Âu Dương Sùng Hoa cầm tay Vương Nhất Sơn đặt ở trên cổ tay của mình, vẫn duy trì sự trầm mặc.
Vương Nhất Sơn nói giọng khiển trách, lại cảm nhận được mạch đập của Âu Dương Sùng Hoa nhất thời ngừng lại.
Hắn thậm chí có chút ít xoay người không dám tin nhìn Âu Dương Sùng Hoa, chưa từ bỏ ý định lại nhìn qua mạch đập trên tay của mình.
Hết hy vọng tại sao có mạch đập?
Kia là mạch đang đập.
"Đây là"Vương Nhất Sơn con mắt trừng lớn như không dám tin. Từ trên xuống dưới, tỉ mỉ đánh giá Âu Dương Sùng Hoa, “ Tiểu thư còn sống !"
Vương Nhất Sơn vừa nói ra khỏi miệng, làm tất cả mọi người ở đây, cũng không dám tin đem ánh mắt đặt nhìn về phía Âu Dương Sùng Hoa đang đi ra từ quan tài.
Tam tiểu thư của Âu Dương gia chết đã được 5 ngày. Đến khi chuẩn bị đóng nắp quan tài tự nhiên sống lại.Đây chính quỷ dị sự kiện chưa bao giờ nghe thấy .
Mà ngay cả nửa đời hành nghề y của người được mệnh danh là Hoa Đà tái thế tên Vương Nhất Sơn cũng không giải thích được.
Vì sao người đã chết được 5 ngày đột nhiên sống lại. . . . . .
"Nương, một người ngốc nghếch như thế sao mạng lại lớn như vậy. Nhị nương đã có thể vui vẻ vì nữ nhi ngốc của mình đã sống lại." Mười bốn tuổi Âu Dương Cẩm Nguyệt đã được coi là khuynh thành tuyệt sắc, giờ phút này đang ngồi trước cây đàn, gảy đàn của mình.
"Gia môn bất hạnh! Âu Dương gia không biết đã gây nên nghiệp chướng gì, kẻ ngu đến chết cũng không được." Đại nương Tô Tú Thanh phất tay, nhìn về phía nữ nhi Âu Dương Cẩm Nguyệt của mình, mặt nhăn nghiêm mặt nói: " Tiểu ngốc không chết thì nhất định là sát tinh chuyển thế, bằng không làm sao lại không chết được chứ?" . . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.