Chương 80: Rừng Thủy Phong (1)
Vệ Long
20/05/2024
Tiêu Diêu Phái có tứ Phong hội tụ tại trung tâm Tiêu Diêu Phái, bắt đầu là Nam Thiên Phong, Bắc Kiếm Phong, Tây Đài Phong, Đông Dược Phong, trước đây điều là nội môn đệ tử và chân truyền đệ tử, trưỡng lão cấp bậc nơi sinh sống
Trúc Phong Viện chính là nằm ở một trong tứ phong, và là một trong bách viện Bắc Kiếm Phong
Về đám người trước mặt tại sao có thể vào ở Trúc Phong Viện, đơn giản chính là tứ Phong thiền viện chiếm 400 trăm, tông môn không đến một ngàn, chỉ cần dựa hơi một cái nội môn đệ tử liền có thể tự do tự tại, sau đó là như trước mặt cảnh tượng, bắt nạt đồng môn tu vi yếu kém, hàng tháng lại nộp lên trên tám phần lợi ích, họ liền có thể tiếp tục ở lại thiền viện, và nói, đây là hình thức cá lớn nuốt cá bé, hoàn toàn dễ dàng lý giải
Nơi Vương Tu canh cửa chỉ là thấp dưới núi của tứ phong, xung quanh đây lại có vô số kiến trúc cũ nát, linh khí nghèo nàn, nay bị bóc lột kểu này, người mới sẽ khó có thể ngốc đầu lên được nỗi, nhiều cái chống cự chính là bị đánh la liệt một chỗ, ủy khuất tự vẫn là chuyện bình thường, dần dà Tiêu Diêu Phái cũng có người biết đến là một cái không tốt ở tông môn, vài năm trở lại đây, rất ít người tiến đến đây nhập môn, nên đám người gặp Vương Tôn, giống như gặp kho báu, chỉ cần mỗi tháng cướp hắn tài nguyên tu luyện, liền bảo đảm mình nhanh cường đại, còn có chuyện bắt nạt hắn làm nhiệm vụ thay chính là không thể thiếu
Nếu nói ngàn năm trước Tiêu Diêu Phái thời kỳ đỉnh phong, tài nguyên dồi dào, đệ tử ngoại môn mỗi tháng cũng có ít nhất trăm viên linh thạch, dù bị bốc lột vài chục linh thạch thì vẫn có thể bình thản mà sống, nhưng hiện tại liền khác, chỉ là quy cũ thì không thể đổi, Tiêu Diêu Phái là Tiêu Diêu Lão Tổ lập nên, tổ huấn thực sự là tông môn kim chỉ, kim chỉ bị hủy hoặc thay thế, thì không khác gì tự hủy tông môn
Đối mặt đám người ăn thịt không chừa xương, Thổ Phong dù bị gọi là heo cũng phải cuối đầu, dù sao hắn trước đây cũng là một cái phàm nhân, nay được tu luyện, ước mơ thành tiên đối với hắn quả thực to lớn, vì thế mắt thấy Vương Tôn sắp bị đám người quấy rối trong lúc tịnh tu, muốn hủy hoại hắn căn cơ, hắn là một cái sư huynh, tất nhiên không thể làm ngơ: “Các vị sư huynh, ta nhất định sẽ hoàn thành giúp các ngươi nhiệm vụ này, vậy hiện tại có thể sao?”
“Tốt, chúng ta đi thôi!” Mã Lý cười gian xảo liền khoát tay dẫn người rời đi
Vương Tôn đang tu luyện là thật, tu vi trong người mất hết là thật, chỉ là hắn Hồn Lực chính là không hề suy giảm, trong bốn năm qua tuy là tự phế đan điền, dày vò cơ thể, nhưng Hồn Lực chính là mỗi ngày không ngừng đại tăng, hắn ngày đó rời khỏi Ma Vật Cấm Địa chính là dùng hồn lực mà bay từ hố sâu mà lên, so với cường giả Hóa Đan cảnh ngự không bay lượn thực sự không kém là bao
Nên tất cả những gì đám người đang làm trước mặt, hắn điều cảm nhận được tất cả, trong lòng đối với Thổ Phong hành động thực sự có chút thiện cảm
Rất nhanh bầu trời đã chuyển tối, theo lịch hẹn với Thổ Phong vào Rừng Thủy Phong bắt thú, Vương Tôn cảm thấy thời gian cũng không kém bao nhiêu
Vương Tôn thu công, đứng lên nhìn Thổ Phong ngủ gà ngủ gật: “Sư huynh, chúng ta có phải đi bắt thú được rồi không?”
“Ấy, ngươi đã tu luyện xong rồi sao?” Thổ Phong giật mình tỉnh dậy hỏi
“Đúng vậy, theo Dẫn Linh Thuật, ta đã thành công bước vào Thể Linh cảnh sơ kỳ” Vương Tôn nói
“Quá tốt, ta quả nhiên không nhìn lầm người, đến, chúng ta đi thôi!” Thổ Phong hưng phấn kéo Vương Tôn rời đi
“Sư huynh, còn đại môn?” Vương Tôn nghi hoặc hỏi
“Yên tâm, chúng ta chỉ trực ban ngày, đến tối sẽ có cái khác đến thay chúng ta, bọn hắn hiện tại lười biến chưa đến là bọn hắn lỗi, đệ mặc kệ đi!” Thổ Phong chạy trên đường, một bộ tất cả điều là vô sự
“Thì ra là thế!” Vương Tôn hiểu ra, tiếp tục đuổi sát Thổ Phong
Rừng Thủy Phong, thực ra trước đây ngàn năm nó có tên là Hồ Thủy Nguyên, nhưng về sau không biết trong hồ sảy ra chuyện gì, mặt đất dưới hồ càng lúc càng dâng cao, thủy triều lúc lên lúc xuống một cách phập phòng, đến hiện tại cây cối điều có thể mộc lên trên, và càng vào sâu Rừng Thủy Phong sẽ càng chủng, là khu vực cường đại thủy quái hoạt động, bên ngoài là tu vi thấp tiểu ngư sinh sống, đặc biệt là từ khi Hồ Thủy Nguyên thay đổi, cứ đến tối liền sẽ có phong bạo từ trung tâm quét ra, tạo ra những cơn sóng to, có khi cao đỉnh điểm hàng trăm trượng, vì thể cứ đến tối hàng ngàn vạn dòng tiểu ngư sẽ di chuyển xa trung tâm, đến bên ngoài khu vực lẫn trốn
Ban đầu có vài cường giả tò mò vào trong trung tâm kiểm tra, chỉ là chưa ai có thể trở ra, giống như tan biến khỏi thiên địa, đa số số người muốn từ việc ban ngày tiến nhập, nhưng là một chút manh mối cũng không có, dần về sau Rừng Thủy Phong cũng không còn khiến người hứng thú, nhiều nhất là tiến vào săn bắt bình thường mà thôi, bàn ngày có thể đến câu cá giải trí, rất hiếm khi thu được thành quả lớn, nhưng mà sẽ có những người bạo gan, ban đêm sẽ xâm nhập bên dưới Rừng Thủy Phong săn bắt
Trúc Phong Viện chính là nằm ở một trong tứ phong, và là một trong bách viện Bắc Kiếm Phong
Về đám người trước mặt tại sao có thể vào ở Trúc Phong Viện, đơn giản chính là tứ Phong thiền viện chiếm 400 trăm, tông môn không đến một ngàn, chỉ cần dựa hơi một cái nội môn đệ tử liền có thể tự do tự tại, sau đó là như trước mặt cảnh tượng, bắt nạt đồng môn tu vi yếu kém, hàng tháng lại nộp lên trên tám phần lợi ích, họ liền có thể tiếp tục ở lại thiền viện, và nói, đây là hình thức cá lớn nuốt cá bé, hoàn toàn dễ dàng lý giải
Nơi Vương Tu canh cửa chỉ là thấp dưới núi của tứ phong, xung quanh đây lại có vô số kiến trúc cũ nát, linh khí nghèo nàn, nay bị bóc lột kểu này, người mới sẽ khó có thể ngốc đầu lên được nỗi, nhiều cái chống cự chính là bị đánh la liệt một chỗ, ủy khuất tự vẫn là chuyện bình thường, dần dà Tiêu Diêu Phái cũng có người biết đến là một cái không tốt ở tông môn, vài năm trở lại đây, rất ít người tiến đến đây nhập môn, nên đám người gặp Vương Tôn, giống như gặp kho báu, chỉ cần mỗi tháng cướp hắn tài nguyên tu luyện, liền bảo đảm mình nhanh cường đại, còn có chuyện bắt nạt hắn làm nhiệm vụ thay chính là không thể thiếu
Nếu nói ngàn năm trước Tiêu Diêu Phái thời kỳ đỉnh phong, tài nguyên dồi dào, đệ tử ngoại môn mỗi tháng cũng có ít nhất trăm viên linh thạch, dù bị bốc lột vài chục linh thạch thì vẫn có thể bình thản mà sống, nhưng hiện tại liền khác, chỉ là quy cũ thì không thể đổi, Tiêu Diêu Phái là Tiêu Diêu Lão Tổ lập nên, tổ huấn thực sự là tông môn kim chỉ, kim chỉ bị hủy hoặc thay thế, thì không khác gì tự hủy tông môn
Đối mặt đám người ăn thịt không chừa xương, Thổ Phong dù bị gọi là heo cũng phải cuối đầu, dù sao hắn trước đây cũng là một cái phàm nhân, nay được tu luyện, ước mơ thành tiên đối với hắn quả thực to lớn, vì thế mắt thấy Vương Tôn sắp bị đám người quấy rối trong lúc tịnh tu, muốn hủy hoại hắn căn cơ, hắn là một cái sư huynh, tất nhiên không thể làm ngơ: “Các vị sư huynh, ta nhất định sẽ hoàn thành giúp các ngươi nhiệm vụ này, vậy hiện tại có thể sao?”
“Tốt, chúng ta đi thôi!” Mã Lý cười gian xảo liền khoát tay dẫn người rời đi
Vương Tôn đang tu luyện là thật, tu vi trong người mất hết là thật, chỉ là hắn Hồn Lực chính là không hề suy giảm, trong bốn năm qua tuy là tự phế đan điền, dày vò cơ thể, nhưng Hồn Lực chính là mỗi ngày không ngừng đại tăng, hắn ngày đó rời khỏi Ma Vật Cấm Địa chính là dùng hồn lực mà bay từ hố sâu mà lên, so với cường giả Hóa Đan cảnh ngự không bay lượn thực sự không kém là bao
Nên tất cả những gì đám người đang làm trước mặt, hắn điều cảm nhận được tất cả, trong lòng đối với Thổ Phong hành động thực sự có chút thiện cảm
Rất nhanh bầu trời đã chuyển tối, theo lịch hẹn với Thổ Phong vào Rừng Thủy Phong bắt thú, Vương Tôn cảm thấy thời gian cũng không kém bao nhiêu
Vương Tôn thu công, đứng lên nhìn Thổ Phong ngủ gà ngủ gật: “Sư huynh, chúng ta có phải đi bắt thú được rồi không?”
“Ấy, ngươi đã tu luyện xong rồi sao?” Thổ Phong giật mình tỉnh dậy hỏi
“Đúng vậy, theo Dẫn Linh Thuật, ta đã thành công bước vào Thể Linh cảnh sơ kỳ” Vương Tôn nói
“Quá tốt, ta quả nhiên không nhìn lầm người, đến, chúng ta đi thôi!” Thổ Phong hưng phấn kéo Vương Tôn rời đi
“Sư huynh, còn đại môn?” Vương Tôn nghi hoặc hỏi
“Yên tâm, chúng ta chỉ trực ban ngày, đến tối sẽ có cái khác đến thay chúng ta, bọn hắn hiện tại lười biến chưa đến là bọn hắn lỗi, đệ mặc kệ đi!” Thổ Phong chạy trên đường, một bộ tất cả điều là vô sự
“Thì ra là thế!” Vương Tôn hiểu ra, tiếp tục đuổi sát Thổ Phong
Rừng Thủy Phong, thực ra trước đây ngàn năm nó có tên là Hồ Thủy Nguyên, nhưng về sau không biết trong hồ sảy ra chuyện gì, mặt đất dưới hồ càng lúc càng dâng cao, thủy triều lúc lên lúc xuống một cách phập phòng, đến hiện tại cây cối điều có thể mộc lên trên, và càng vào sâu Rừng Thủy Phong sẽ càng chủng, là khu vực cường đại thủy quái hoạt động, bên ngoài là tu vi thấp tiểu ngư sinh sống, đặc biệt là từ khi Hồ Thủy Nguyên thay đổi, cứ đến tối liền sẽ có phong bạo từ trung tâm quét ra, tạo ra những cơn sóng to, có khi cao đỉnh điểm hàng trăm trượng, vì thể cứ đến tối hàng ngàn vạn dòng tiểu ngư sẽ di chuyển xa trung tâm, đến bên ngoài khu vực lẫn trốn
Ban đầu có vài cường giả tò mò vào trong trung tâm kiểm tra, chỉ là chưa ai có thể trở ra, giống như tan biến khỏi thiên địa, đa số số người muốn từ việc ban ngày tiến nhập, nhưng là một chút manh mối cũng không có, dần về sau Rừng Thủy Phong cũng không còn khiến người hứng thú, nhiều nhất là tiến vào săn bắt bình thường mà thôi, bàn ngày có thể đến câu cá giải trí, rất hiếm khi thu được thành quả lớn, nhưng mà sẽ có những người bạo gan, ban đêm sẽ xâm nhập bên dưới Rừng Thủy Phong săn bắt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.