Chương 18: Hạ Dật Thần ghen
Tiêu An Nhã
17/01/2018
Hạ Diệp Kỳ rời khỏi căn biệt thự đầy hoa hồng trắng mà trong lòng có chút nuối tiếc.
Cô chưa hỏi tên người đó, mà cũng quên mất chuyện hỏi tên, chỉ đơn giản là hai người nói chuyện rất hợp nhau mà thôi.
" Tình yêu như gió cuống mây bay
Chiều hôm ấy em gặp anh dưới mưa
Khoảng khắc ấy trái tim của em như đập loạn cả lên..."
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô:
" Xin chào!" Hạ Diệp Kỳ nhìn số điện thoại người gọi đến mà cô có hơi suy tư.
" Đã xem tin tức sáng nay rồi chứ?" Bên kia giọng của Hạ Dật Thần có phần khàn khàn, giọng nói có phần quỷ dị nhưng cô vẫn nghe ra hình như anh khó chịu.
Hạ Diệp Kỳ khó hiểu, rốt cuộc là tin tức gì mà khiến cho anh phải gọi cho cô vậy: " Chưa xem..."
" Vậy giờ xem đi, xem xong thì nói với tôi. Cần thiết tôi sẽ giúp cô giải quyết." Nói rồi anh cũng tắt máy không cho cô nói thêm một lời nào.
Cô cau mày nhìn cái điện bị ngắt kết nối mà có chút mơ hồ, người này không phải trong người có bệnh nên tìm cô chứ.
Nhưng Hạ Diệp Kỳ cũng không vội xem tin tức, cô quyết định nếu như là tin tức mà Hạ Dật Thần đưa đến chắc có tin nào tốt đẹp.
Vì thế cô quyết tâm đi siêu thị về nấu một bữa cơm, ăn thật no rồi xem sau cũng được.
Về phần Hạ Dật Thần, đợi một hồi lâu cũng không thấy cô gọi lại khiến anh có một chút thất vọng.
Anh cứ hy vọng nếu cô thật sự thay đổi thì sau khi thấy tin tức ấy, cô chắc chắn sẽ nhờ anh giúp phong tỏa tin tức ấy, vậy mà cô không làm vậy.
Lúc sáng khi nhìn thấy tin tức ấy anh đã rất tức giận, anh muốn nghe cô giải thích vậy mà đợi cả một buổi cô cũng không tìm đến anh, vậy là anh quyết định gọi cho cô lại không nghĩ cô gái vô lương tâm nào đó vẫn chưa hề biết gì về tin tức.
Anh lại thêm một hy vọng, hy vọng cô xem xong tin tức sẽ tìm anh nhưng không ngờ cái gì cũng không có.
Có lẽ anh nghĩ nhiều rồi, ngay từ đầu cô với anh cái gì cũng không phải, vì thế sao cô ấy phải giải thích với anh chứ.
--- ---------
Những suy nghĩ trong lòng anh Hạ Diệp Kỳ một chút cũng không biết.
Cô đang vô tư lựa thực ăn để chuẩn bị bữa tối, chỉ là trời luôn phụ lòng người cô vừa đi qua đi lại một chút lại gặp người quen a~
" Đây không phải Hạ gia nhị tiểu thư sao." Một giọng điệu châm chọc vang lên cách cô không xa.
Hạ Diệp Kỳ nhìn qua thì thấy Tiết Nguyệt Âm đang diện cho một mình một bộ quần áo không khác gì một con tắc kè hoa hơn nữa đi cùng cô ta là một người phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, thoạt nhìn cả hai có vài nét tương đồng vừa nhìn cũng đoán được đôi chút về thân phận của bà ta.
Cô khách khí gật đầu với hai người, tuy họ không thích cô và cô cũng không mấy thích họ nhưng chào hỏi vẫn phải có: " Tiết phu nhân, Tiết tiểu thư, hân hạnh."
" Ai nha~ tôi làm sao nhận lễ lớn như vậy của Hạ tiểu thư được." Tiết Nguyệt Âm cười lạnh, lúc nào Hạ Diệp Kỳ cũng tỏ ra mình thanh cao, không phải cũng bám đuôi anh cô ta như những cô gái khác sao? Đúng là đồ tiện nhân.
Tiết phu nhân nghiên đầu nhìn xe đẩy thức ăn của cô, im lặng không nói. Mắt bà không mù, vì thế cũng biết nhìn người, bà thấy vị Hạ tiểu thư này đúng là hơi khác với lời đồn.
Hạ Diệp Kỳ nhíu mày, ánh mắt đầy ý vị thâm trường nhìn Tiết Nguyệt Âm: " Tiết tiểu thư nghĩ nhiều rồi."
" Cô...." Tiết Nguyệt Âm đột nhiên muốn phát khùng, con nhỏ này lại dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với cô ta, đúng là không biết sống chết.
Thấy con gái của mình mất bình tĩnh thì Tiết phu nhân kéo tay con gái hơi lắc đầu tỏ ý ở đây là nơi đông người vẫn nên để ý tứ vào:
" Hạ tiểu thư có thời gian rảnh cùng bà già là tôi uống ly nước không."
" Được..." Hạ Diệp Kỳ gật đầu.
--- --------
Địa điểm: quán cafe bên cạnh trung tâm mua sắm.
Nhân vật: Hạ Diệp Kỳ, Tiết phu nhân, Tiết Nguyệt Âm
Bối cảnh: Hạ Diệp Kỳ ngồi đối diện hai mẹ con nhà họ Tiết
" Không biết Tiết phu nhân mới tôi đến đây là muốn nói điều gì." Hạ Diệp Kỳ sẽ không ngu ngốc cho rằng họ rãnh rổi nên mời cô uống nước đâu.
"Hạ tiểu thư, chuyện tin tức trên báo hôm nay không biết Hạ tiểu thư có ý kiến gì không?" Tiết phu nhân đúng là người có kinh nghiệm ngay cả cách ứng xử cũng khác hẳn con gái mình.
Vì thế Hạ Diệp Kỳ trong lòng cũng đánh giá cao bà mấy phần, nhưng chuyện tin tức hôm nay rốt cuộc là chuyện gì mà hết người này đến người khác nhắc nó trước mặt cô vậy.
" Tôi vẫn chưa xem tin tức hôm nay." Hạ Diệp Kỳ khó xử nói, biết vậy lúc nãy khi Hạ Dật Thần nói cô đã nghe theo anh, xem tin tức cho rồi.
Tiết Nguyệt Âm nghe cô nói vậy thì khinh thường hứ lạnh: " Đúng là đồ lẳng lơ, hừ, cô đừng có giả bộ ngây thơ. Thứ đàn bà chỉ dùng thủ đoạn leo lên giường của đàn ông. Tôi nói cho cô biết, cho dù cô có lên giường với anh trai tôi, nhà họ Tiết cô cũng đừng mong bước vào nữa bước."
" ... " Hạ Diệp Kỳ im lặng nhìn trời, Tiết Nguyệt Âm này có biết cô ta đang nói cái gì không.
" Hồ nháo, Tiết Nguyệt Âm con ra dáng một chút cho mẹ." Tiết phu nhân nhíu mày tức giận nhìn con gái mình sau đó lạnh lùng nhìn Hạ Diệp Kỳ, bà vốn cho là cô là một cô gái biết điều thật không nghĩ cũng giống như những người đàn bà kia dùng tâm kế để bước vào nhà họ Tiết.
Càng nghĩ ánh mắt bà nhìn Hạ Diệp Kỳ có thêm vài phần thất vọng, bà cứ nghĩ nếu con trai bà thật sự thích Hạ Diệp Kỳ thì coi như xong, cứ lấy về là được dù sao con trai cũng không còn nhỏ.
Bà lấy trong túi của mình ra một tờ báo đưa cho cô: " Hạ tiểu thư, trước xem một chút sẽ rõ."
Cầm tờ báo trên tay Hạ Diệp Kỳ có chút chết lặng, cái này là ảnh chụp Tiết Hạo Thiên đang ôm cô vào xe, hơn nữa phụ đề cũng vô cùng đặc sắc.
' Tình yêu của nữ phú hào háo sắc cùng nam minh tinh có gia thế khủng.'
Bên dưới là những dòng chữ đầy hoa lệ miêu tả cảnh của hai người.
Cái gì mà Tiết thiếu đau xót người đẹp nên ôm về nhà.
Cái gì mà hai người đã yêu nhau lâu, sẽ tính đến chuyện kết hôn.
Càng xem, Hạ Diệp Kỳ càng không chịu nổi nữa.
Cái bát quái gì vậy.
Cô tức giận gấp tớ báo lại, sau đó trước ánh mắt khó hiểu của hai mẹ con nhà kia, cô lập tức bấm số cho Tiết Hạo Thiên.
Đợi đến khi hắn bắt máy cô liền không khách khí mắng:
" Bảo bối, cuối cùng em cũng nhớ đến anh rồi sao." Tiết Hạo Thiên không đứng đắng nói.
" Tiết Hạo Thiên, chuyện báo hôm nay là anh dở trò sao?"
" A~ ý em là bài báo đó? Viết thật sự không tệ, em không thích sao?"
Không tệ cái em gái anh, mẹ anh cùng em gái anh đều tìm đến tôi gây sự này.
" Tiết Hạo Thiên, tôi cho anh mười phút, giải quyết cho tôi bài báo đó ngay." Sau đó cô không khách khí cúp máy.
Khóe miệng Tiết phu nhân có chút co rút, cô gái này thật sự rất bá đạo, ngay cả bà cũng không dám nói chuyện với con trai mình như vậy.
" Chuyện đó...."
" Tiết phu nhân đừng hiểu lầm, hôm qua tôi cùng bạn đi nhưng không ngờ gặp Tiết thiếu, vì thế Tiết thiếu mới đưa tôi về." Hạ Diệp Kỳ vẽ mặt thành khẩn nói.
" ..." Tiết phu nhân.
" ... " Tiết Nguyệt Âm.
Người này có cần thẳng thắng vậy không?
Cô chưa hỏi tên người đó, mà cũng quên mất chuyện hỏi tên, chỉ đơn giản là hai người nói chuyện rất hợp nhau mà thôi.
" Tình yêu như gió cuống mây bay
Chiều hôm ấy em gặp anh dưới mưa
Khoảng khắc ấy trái tim của em như đập loạn cả lên..."
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô:
" Xin chào!" Hạ Diệp Kỳ nhìn số điện thoại người gọi đến mà cô có hơi suy tư.
" Đã xem tin tức sáng nay rồi chứ?" Bên kia giọng của Hạ Dật Thần có phần khàn khàn, giọng nói có phần quỷ dị nhưng cô vẫn nghe ra hình như anh khó chịu.
Hạ Diệp Kỳ khó hiểu, rốt cuộc là tin tức gì mà khiến cho anh phải gọi cho cô vậy: " Chưa xem..."
" Vậy giờ xem đi, xem xong thì nói với tôi. Cần thiết tôi sẽ giúp cô giải quyết." Nói rồi anh cũng tắt máy không cho cô nói thêm một lời nào.
Cô cau mày nhìn cái điện bị ngắt kết nối mà có chút mơ hồ, người này không phải trong người có bệnh nên tìm cô chứ.
Nhưng Hạ Diệp Kỳ cũng không vội xem tin tức, cô quyết định nếu như là tin tức mà Hạ Dật Thần đưa đến chắc có tin nào tốt đẹp.
Vì thế cô quyết tâm đi siêu thị về nấu một bữa cơm, ăn thật no rồi xem sau cũng được.
Về phần Hạ Dật Thần, đợi một hồi lâu cũng không thấy cô gọi lại khiến anh có một chút thất vọng.
Anh cứ hy vọng nếu cô thật sự thay đổi thì sau khi thấy tin tức ấy, cô chắc chắn sẽ nhờ anh giúp phong tỏa tin tức ấy, vậy mà cô không làm vậy.
Lúc sáng khi nhìn thấy tin tức ấy anh đã rất tức giận, anh muốn nghe cô giải thích vậy mà đợi cả một buổi cô cũng không tìm đến anh, vậy là anh quyết định gọi cho cô lại không nghĩ cô gái vô lương tâm nào đó vẫn chưa hề biết gì về tin tức.
Anh lại thêm một hy vọng, hy vọng cô xem xong tin tức sẽ tìm anh nhưng không ngờ cái gì cũng không có.
Có lẽ anh nghĩ nhiều rồi, ngay từ đầu cô với anh cái gì cũng không phải, vì thế sao cô ấy phải giải thích với anh chứ.
--- ---------
Những suy nghĩ trong lòng anh Hạ Diệp Kỳ một chút cũng không biết.
Cô đang vô tư lựa thực ăn để chuẩn bị bữa tối, chỉ là trời luôn phụ lòng người cô vừa đi qua đi lại một chút lại gặp người quen a~
" Đây không phải Hạ gia nhị tiểu thư sao." Một giọng điệu châm chọc vang lên cách cô không xa.
Hạ Diệp Kỳ nhìn qua thì thấy Tiết Nguyệt Âm đang diện cho một mình một bộ quần áo không khác gì một con tắc kè hoa hơn nữa đi cùng cô ta là một người phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, thoạt nhìn cả hai có vài nét tương đồng vừa nhìn cũng đoán được đôi chút về thân phận của bà ta.
Cô khách khí gật đầu với hai người, tuy họ không thích cô và cô cũng không mấy thích họ nhưng chào hỏi vẫn phải có: " Tiết phu nhân, Tiết tiểu thư, hân hạnh."
" Ai nha~ tôi làm sao nhận lễ lớn như vậy của Hạ tiểu thư được." Tiết Nguyệt Âm cười lạnh, lúc nào Hạ Diệp Kỳ cũng tỏ ra mình thanh cao, không phải cũng bám đuôi anh cô ta như những cô gái khác sao? Đúng là đồ tiện nhân.
Tiết phu nhân nghiên đầu nhìn xe đẩy thức ăn của cô, im lặng không nói. Mắt bà không mù, vì thế cũng biết nhìn người, bà thấy vị Hạ tiểu thư này đúng là hơi khác với lời đồn.
Hạ Diệp Kỳ nhíu mày, ánh mắt đầy ý vị thâm trường nhìn Tiết Nguyệt Âm: " Tiết tiểu thư nghĩ nhiều rồi."
" Cô...." Tiết Nguyệt Âm đột nhiên muốn phát khùng, con nhỏ này lại dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với cô ta, đúng là không biết sống chết.
Thấy con gái của mình mất bình tĩnh thì Tiết phu nhân kéo tay con gái hơi lắc đầu tỏ ý ở đây là nơi đông người vẫn nên để ý tứ vào:
" Hạ tiểu thư có thời gian rảnh cùng bà già là tôi uống ly nước không."
" Được..." Hạ Diệp Kỳ gật đầu.
--- --------
Địa điểm: quán cafe bên cạnh trung tâm mua sắm.
Nhân vật: Hạ Diệp Kỳ, Tiết phu nhân, Tiết Nguyệt Âm
Bối cảnh: Hạ Diệp Kỳ ngồi đối diện hai mẹ con nhà họ Tiết
" Không biết Tiết phu nhân mới tôi đến đây là muốn nói điều gì." Hạ Diệp Kỳ sẽ không ngu ngốc cho rằng họ rãnh rổi nên mời cô uống nước đâu.
"Hạ tiểu thư, chuyện tin tức trên báo hôm nay không biết Hạ tiểu thư có ý kiến gì không?" Tiết phu nhân đúng là người có kinh nghiệm ngay cả cách ứng xử cũng khác hẳn con gái mình.
Vì thế Hạ Diệp Kỳ trong lòng cũng đánh giá cao bà mấy phần, nhưng chuyện tin tức hôm nay rốt cuộc là chuyện gì mà hết người này đến người khác nhắc nó trước mặt cô vậy.
" Tôi vẫn chưa xem tin tức hôm nay." Hạ Diệp Kỳ khó xử nói, biết vậy lúc nãy khi Hạ Dật Thần nói cô đã nghe theo anh, xem tin tức cho rồi.
Tiết Nguyệt Âm nghe cô nói vậy thì khinh thường hứ lạnh: " Đúng là đồ lẳng lơ, hừ, cô đừng có giả bộ ngây thơ. Thứ đàn bà chỉ dùng thủ đoạn leo lên giường của đàn ông. Tôi nói cho cô biết, cho dù cô có lên giường với anh trai tôi, nhà họ Tiết cô cũng đừng mong bước vào nữa bước."
" ... " Hạ Diệp Kỳ im lặng nhìn trời, Tiết Nguyệt Âm này có biết cô ta đang nói cái gì không.
" Hồ nháo, Tiết Nguyệt Âm con ra dáng một chút cho mẹ." Tiết phu nhân nhíu mày tức giận nhìn con gái mình sau đó lạnh lùng nhìn Hạ Diệp Kỳ, bà vốn cho là cô là một cô gái biết điều thật không nghĩ cũng giống như những người đàn bà kia dùng tâm kế để bước vào nhà họ Tiết.
Càng nghĩ ánh mắt bà nhìn Hạ Diệp Kỳ có thêm vài phần thất vọng, bà cứ nghĩ nếu con trai bà thật sự thích Hạ Diệp Kỳ thì coi như xong, cứ lấy về là được dù sao con trai cũng không còn nhỏ.
Bà lấy trong túi của mình ra một tờ báo đưa cho cô: " Hạ tiểu thư, trước xem một chút sẽ rõ."
Cầm tờ báo trên tay Hạ Diệp Kỳ có chút chết lặng, cái này là ảnh chụp Tiết Hạo Thiên đang ôm cô vào xe, hơn nữa phụ đề cũng vô cùng đặc sắc.
' Tình yêu của nữ phú hào háo sắc cùng nam minh tinh có gia thế khủng.'
Bên dưới là những dòng chữ đầy hoa lệ miêu tả cảnh của hai người.
Cái gì mà Tiết thiếu đau xót người đẹp nên ôm về nhà.
Cái gì mà hai người đã yêu nhau lâu, sẽ tính đến chuyện kết hôn.
Càng xem, Hạ Diệp Kỳ càng không chịu nổi nữa.
Cái bát quái gì vậy.
Cô tức giận gấp tớ báo lại, sau đó trước ánh mắt khó hiểu của hai mẹ con nhà kia, cô lập tức bấm số cho Tiết Hạo Thiên.
Đợi đến khi hắn bắt máy cô liền không khách khí mắng:
" Bảo bối, cuối cùng em cũng nhớ đến anh rồi sao." Tiết Hạo Thiên không đứng đắng nói.
" Tiết Hạo Thiên, chuyện báo hôm nay là anh dở trò sao?"
" A~ ý em là bài báo đó? Viết thật sự không tệ, em không thích sao?"
Không tệ cái em gái anh, mẹ anh cùng em gái anh đều tìm đến tôi gây sự này.
" Tiết Hạo Thiên, tôi cho anh mười phút, giải quyết cho tôi bài báo đó ngay." Sau đó cô không khách khí cúp máy.
Khóe miệng Tiết phu nhân có chút co rút, cô gái này thật sự rất bá đạo, ngay cả bà cũng không dám nói chuyện với con trai mình như vậy.
" Chuyện đó...."
" Tiết phu nhân đừng hiểu lầm, hôm qua tôi cùng bạn đi nhưng không ngờ gặp Tiết thiếu, vì thế Tiết thiếu mới đưa tôi về." Hạ Diệp Kỳ vẽ mặt thành khẩn nói.
" ..." Tiết phu nhân.
" ... " Tiết Nguyệt Âm.
Người này có cần thẳng thắng vậy không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.