Vượt Không Gian Đến Bên Anh

Chương 19: Hết sức tác hợp

Tiêu An Nhã

18/01/2018

Khóe miệng Tiết phu nhân có chút co rút, cô gái này thật sự rất bá đạo, ngay cả bà cũng không dám nói chuyện với con trai mình như vậy.

" Chuyện đó...."

" Tiết phu nhân đừng hiểu lầm, hôm qua tôi cùng bạn đi nhưng không ngờ gặp Tiết thiếu, vì thế Tiết thiếu mới đưa tôi về." Hạ Diệp Kỳ vẽ mặt thành khẩn nói.

" ..." Tiết phu nhân.

" ... " Tiết Nguyệt Âm.

Người này có cần thẳng thắng vậy không.

Cũng chỉ hỏi cảm nghĩ chứ đâu có nói cô phải đi tìm người đi tính sổ chứ.

Tiết phu nhân có chút không biết nói gì, còn Tiết Nguyệt Âm thì nghiên đầu khó hiểu trừng cô.

Hạ Diệp Kỳ không phải thích anh trai cô ta sao?

Vì sao có thể nói chuyện với anh trai cô ta như vậy?

Lạc mềm buộc chặt? Chắc chắn là như vậy.

Nghĩ như vậy Tiết Nguyệt Âm hứ lạnh: " Hạ Diệp Kỳ, cô bớt làm trò đi. Dù như thế nào cô cũng thể bước chân vào nhà họ Tiết."

" Ai nói tiểu Kỳ nhà tôi sẽ bước chân vào nhà họ Tiết vậy." Một thanh âm châm chọc vang lên.

Ba người đều kinh ngạc nhìn qua, chỉ thấy mẹ Hạ đang rất dịu dàng đi lại, cả người bà đều là dịu dàng và dịu dàng nhưng điều đó lại làm cho Hạ Diệp Kỳ có chút lạnh sống lưng.

" Mẹ..." Vì sao cô cứ có cảm giác như sắp có việc lớn xãy ra vậy.

Và cái cảm giác của cô quả thật sắp thành sự thật rồi.

Tiết phu nhân đứng dậy hơi gật đầu với mẹ Hạ: " Hạ phu nhân, đã lâu không gặp..."

Quả nhiên đúng như cô nghĩ, mẹ Hạ cười nhạt nhìn Tiết phu nhân, ánh mắt của bà hơi nheo lại sau đó nở nụ cười châm chọc:



" Ai nha~ Tiết phu nhân làm lễ lớn như vậy tôi quả thực nhận không nổi."

" Hạ phu nhân nói đùa rồi..." Tiết phu nhân mồ hôi đầy trán, trong lòng có chút oán niệm, vị phu nhân Hạ gia này không thể đắc tội được. Đừng nói cái thân phận phu nhân Hạ gia mà cái thân phận của bà cũng không thể đắc tội được.

Còn nhớ năm đó có người chọc giận Hạ phu nhân, kết cục chính là bị bức đến phá sản, cái kết cục năm đó có chết bà cũng không quên được.

Mẹ Hạ dịu dàng ngồi bên cạnh Hạ Diệp Kỳ lại nhìn sang túi thức ăn bên cạnh cô thì lập tức thở dài: " Con đó, lại tự nấu ăn rồi. Sao không để Tiểu Thần thuê vài người giúp việc...."

Hạ Diệp Kỳ căn mắt nhìn mẹ Hạ diễn kịch, sau đó cũng phì cười hùa theo: " Mẹ à, mấy thứ này tự làm vẫn tốt hơn người ngoài làm..."

Mẹ Hạ nghe vậy thì xót xa cầm tay con gái mình hoàn toàn không thèm để ý hai người kia, qua một lúc lâu bà nhìn qua hai người bên cạnh.

Ánh mắt bà rơi trên người Tiết Nguyệt Âm một hồi lâu sau đó đột nhiên cười khanh khách: " Tiết tiểu thư, lúc nãy cô nói như vậy có phải là chê nhà họ Hạ tôi không có tiền không. Nhưng mà cô nói không sai, nhà họ Hạ chúng tôi quả thực thiều tiền thật, hay bữa nào Tiết gia qua bồi nhà tôi ít tiền đi."

... Hạ Diệp Kỳ im lặng.

... Tiết phu nhân im lặng.

... Tiết Nguyệt Âm lại càng im lặng.

Nhà họ Hạ thiếu tiền sao?

Tất nhiên nhà họ không thiếu.

Đối xử không tốt với con gái?

Tất nhiên là không có.

Không thể tìm được gia đình nào tốt để gả con gái đi?

Cái này lại càng không phải.

Điều kiện của Hạ gia ở thành phố A được coi như là tốt nhất nhì, tùy tiện cũng có người hỏi cưới.

Chỉ là phải coi rốt cuộc tiểu thư nhà người ta có vừa ý hay không.



Tiết Nguyệt Âm đương nhiên cũng không phải là người ngu ngốc, những điều này chỉ cần nhìn mắt thường là có thể nhìn ra.

Lời nói của cô ta vừa rồi không khác gì tát một cái tát thật kêu vào mặt Hạ gia sao?

Bảo họ không đủ danh tiếng, hay bảo họ không có khả năng?

Tiết phu nhân thấy con gái mình im lặng thì không khỏi cảm thấy may mắn, rất may con gái bà ta cũng không phải hạng thùng rỗng kêu to, nếu không làm sao có thể nhận được sự thương yêu từ ba nó chứ.

" Hạ phu nhân hiểu lầm rồi, chỉ là cánh cửa nhà họ Tiết chúng tôi quá nhỏ sợ sẽ làm chướng mắt của Hạ tiểu thư. Hơn nữa con gái của tôi cũng còn nhỏ, có vài chuyện hơi tùy hứng, mong Hạ phu nhân đừng để ý." Bà ta vừa nói, vừa ý vị thâm trường nhìn Hạ Diệp Kỳ. Đối với bà ta hạ phu nhân mới đáng sợ, Hạ Diệp Kỳ không là gì cả.

Con ngươi Hạ Diệp Kỳ lóe lên, trong lòng không khỏi ca thán. Người phụ nữ này có thể làm phu nhân Tiết gia quả thực có chút không đơn giản, ngay cả lời nói cũng đầy ý vị như vậy.

Nhưng cô cũng không để ý sự xem thường của bà ta chỉ đơn giản cười như không cười tiếp tục uống trà, cô cũng không phải hạng người chỉ vài câu là có thể kích thích.

Mắt mẹ Hạ tối sầm lại, khóe miệng nhếch lên nụ cười lãnh khốc.

Bà hiểu thâm ý trong đó mà con gái bà cũng hiểu. Lại nhìn thấy bộ dáng không để ý của cô thì bà có chút yên tâm.

" Tiết phu nhân nói như vậy là không đúng rồi. Là Hạ gia chúng tôi không thể với cao lên con công như Tiết thiếu được." Muốn chơi bà liền chơi với bọn họ, ngày xưa bà không phải dạng hiền lành gì thì bây giờ bà cũng như vậy.

Khụ ~ Hạ Diệp Kỳ đang uống trà nghe lời mẹ Hạ xém chút phun trà từ trong miệng ra.

Con công? Nghĩ đến bộ dáng màu mè của Tiết Hạo Thiên, hai từ này quả thực là rất hợp.

Nhưng nói đi thì cũng nói lại Tiết Hạo Thiên cũng là người đàn ông độc thân hoàn kim của thành phố A, rất nhiều người phụ nữ tình nguyện chết vì hắn ta mà mẹ lại dùng hai chữ đặc sắc này miêu tả hắn ta vậy không phải rất nhiều người phụ nữ tức chết, hơn nữa cũng tát vài cái tát tai vào mặt hai mẹ con nhà kia.

Quả nhiên khi cô nhìn sắc mặt tái ngắc của họ thì âm thầm thở dài.

Mẹ Hạ thấy hai người kia biến đổi sắc mặt không thú vị hứ lạnh: " Tiết tiểu thư, tôi cảnh cáo cô nên thông minh một chút. Tiết Hạo Thiên muốn lấy con gái tôi còn phải hỏi tôi có đồng ý hay không. "

Nói xong mẹ Hạ cầm tay Hạ Diệp Kỳ rời đi. Lời của bà rất rõ ràng là Hạ gia không cần Tiết gia chứ không phải là Tiết gia không cần Hạ gia.

Nhìn theo bóng lưng hai người ánh mắt của Tiết Nguyệt Âm lóe một tia sáng tàn độc nhưng tia sáng này cũng không thoát khỏi mắt Tiết phu nhân.

Bà ta thở dài: " Âm Âm, con nên có giới hạn thôi. Hạ Diệp Kỳ kia đụng vào thì không sao nhưng Hạ phu nhân đụng vào bà ta thì cả nhà chúng ta đều không có cơ hội sống tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vượt Không Gian Đến Bên Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook